Tôi sợ… thực sự tôi rất sợ chết, bây giờ càng sợ vì tôi chưa làm được gì cho gia đình và bạn bè, cả ước mơ của tôi chưa thực hiện được mà… Sợ… đúng là sợ… nhưng không có nghĩa quỳ khóc lóc van xin hay bỏ chạy… lần nào bị đánh tôi cũng sợ, thằng nào nói không sợ thằng đó xạo… nhưng sợ là 1 chuyện và mỉm cười khinh tụi nó là một chuyện… Con nhỏ bị đạp ngã xe, xô mạnh vào tôi… đẩy con nhỏ phía sau bức tường đứng chắn trước mặt, tôi thủ thế… thủ cho có chứ đánh đấm gì nổi, tay đau kiểu này solo còn không lại nói gì cả chục thằng thế này, nhưng tôi vẫn cười… sau lưng con nhỏ mặt lạnh tanh nói nhỏ.
– Đồ tồi cười hoài (đồ tồi… câu này nghe quen quen =.=)
Tôi quay lại nhìn con nhỏ… thiệt tình… rớt nước mắt rồi mà vẫn ráng giữ cái mặt lạnh chi không biết… Tôi bật cười…
– Đụ má sắp chết còn cười nửa thằng chó…
Cả đám phía sau lao nhao nhí nhố chửi đổng, 3 thằng lao vào… tôi vung chân quét ngang ngực làm tụi nó lui lại… phía sau cả đám rít ga hưởng ứng cho 3 thằng này. Nếu không có con nhỏ tôi cũng chẳng quét chân cẳng chi cho mệt, đứng im chịu trận và cười như mọi lần cho đỡ mệt… Thằng đầu ngựa lao vào đấm tôi… có con nhỏ sau lưng, né không được tôi mà rời con nhỏ ra thì 2 thằng kia làm thịt con nhỏ mất, tôi đành gồng mình chịu cú đấm thẳng vào ngực… suýt tí là vỡ lồng ngực rồi (tôi ốm nhôm mà) bổng nghe cái bụp, thằng đầu ngựa rú lên như heo bị chọc tiết gục xuống trước mặt tôi… eo ơi thằng này đi đánh lộn không có đốt nhang trước nè, thì ra con nhỏ hoảng quá vung chân làm 1 cước… quý vị cứ tưởng tượng cái mũi nhọn của đôi giày cao gót chọt thẳng vào strym thằng đó… strym nó sẽ ra sao (mời bạn đoán: X)… Tôi quay lại nhìn con nhỏ mắt tròn xoe… con nhỏ cũng nhìn tôi nước mắt chực trào ra… Thằng đầu ngựa nằm dưới đất gầm lên…
– Đụ máaaaa giết hai đứa tôi cho tau…
Thêm 2 – 3 thằng gì đó hò nhau lao vào hội đồng… tôi chỉ kịp xoay lưng lại hét con nhỏ ngồi xuống lấy hết sức vòng tay ôm lấy bờ rào sau lưng, co người chịu đánh che cho con nhỏ… hình như lúc ấy có thằng đạp vào lưng làm tôi chúi đầu vô ngực con nhỏ hay sao ấy, hèn gì êm êm, phê phê: D… hành động theo bản năng thôi chả suy nghĩ gì sất… 2 thằng nắm tay tôi kéo quăng ra sau, 1 thằng khác vội nhào tới nắm tóc con nhỏ (1 tay nắm tóc 1 tay che che dưới strym… khà khà chắc rút kinh nghiệm của thằng đầu ngựa) tôi vội gượng dậy chen vào giữa 2 thằng kia dùng chân phải phang 1 cú ngay mặt thằng đang nắm đầu con nhỏ làm thằng đó đập đầu dzô tường gục tại chỗ (cũng may thằng này cũng nhỏ con lại lo che strym) – coi dzậy cũng hạ được 2 thằng rồi chứ giỡn… thêm 2 thằng khác nhảy xuống xe nhàu vô… thôi xong lành ít dữ nhiều… tôi vội vòng tay sau bờ rào, lần này tôi cuộn luôn 2 vòng tay chéo vào nhau cho chắc, cúi mặt nhìn con nhỏ cười cụng nhẹ vào đầu con nhỏ trêu… lần này lại ăn đạp ăn đấm, tay, vai tôi bật máu… người ốm nhom, yếu sức… kiểu này chịu chưa tới 10 giây nửa chắc gục quá.
Bổng có tiếng xe, đèn pha sáng cả 1 góc tối… khoảng 3 chiếc xe ô tô loại 12 chỗ thẳng kít lại sau lưng tụi thằng đầu ngựa… trên xe bước xuống một đám người… trong vòng vài giây… đám người đó đã kịp bao vây đám thằng đầu ngựa lại… người tôi giờ mềm nhũn… ngồi xuống tựa vào ngực con nhỏ… tôi chẳng thấy gì cả vì đèn xe chói quá… chỉ nghe tiếng la hét, vài tiếng kim loại va vào nhau, tiếng chửi nhau… khoảng 4 – 5 bóng đen lao về đứng chắn trước mặt tôi tay họ lăm lăm ống kim loại sáng sáng… Khoảng 5 phút mọi thứ kết thúc, tôi cũng quen với ánh đèn xe… ông Kha với 2 người cao cao đô đô khác đạp thằng đầu ngựa xuống trước mặt tôi, mấy ông này cũng ác, đi tới chỗ tôi mà bước thẳng lên người mấy thằng nằm la liệt sau lưng… xe cộ mấy thằng này đều ngả rạp xuống… đa số tụi nó đều nằm 1 đống ôm đầu ôm ngực, ôm bụng… có 1 thằng ôm strym (biết ai rồi ha)… Ông Kha ngồi xuống kế tôi cười hì hì…
– Tau rượt theo hổng kịp… mày có sao không thằng quỷ…
– Dạ… sao… sao nhiều lắm… – tôi thở phì phò…
– Em có sao không Thy (giờ mới biết tên con nhỏ) – ông Kha quay qua con nhỏ…
Con nhỏ im lặng lắc đầu, đưa tay lau máu trên mặt cho tôi. Ông Kha nắm đầu thằng đầu ngựa dậy nghiến răng…
– Dm… em trai… cả chục thằng đè 1 thằng bị thương không biết nhục hả mày. Nó không bị thương mày nhắm 1 mình solo lại tôi không em trai (thôi cha đừng có xúi bậy, nó bự hơn tui đó bầm dập cả người rồi nè)
Ông đi với ông Kha đạp thẳng vô mặt thằng đi xe mô – tô rồi ngồi xuống vỗ vai tôi…
– Thằng em mày được. Tính sao với tụi này đây mày Kha…
– Mày muốn sao M…
Tôi chẳng nói gì… chỉ mỉm cười. Xin lỗi mày đầu ngựa… nói thẳng ra tôi cũng hổng tốt lành gì, từ lúc không còn đánh lộn nửa, luôn luôn đứng im cho người ta đánh và chỉ cười nhưng không có nghĩa tôi hiền lành, bạn bè tôi cũng hay trả thù cho tôi và thường cũng hỏi tôi cái câu “mày tính sao M”… tôi cũng chẳng nói gì chỉ im lặng nhìn thằng kia cười… Lần này cũng vậy… tôi mỉm cười nhìn thằng đầu ngựa nháy mắt (tao kèo trên rồi nha anh ngựa hí hí)… Ông Kha vỗ đầu tôi cái bốp…
– Cười con mẹ mày… về quán mày… rồi quay qua nói với ông kia…
– Tính nó đi Huynh, tau về quán. Xong nói anh em qua quán tau làm vài chai.
Ông bạn của ông Kha quay qua nói nhỏ gì đó với mấy người khác rồi phụ ông Kha dìu tôi lên xe đi trước qua quán ông Kha… Quán này quán nhậu của nhà ông Kha, không phải quán tôi làm, ông Kha để cho em ổng quản lý, còn ổng thì qua làm quản lý quán café cho bạn ổng lấy kinh nghiệm… Con nhỏ cứ nắm chặt tay tôi (đau thấu trời xanh nè chị 2 ơi) leo lê xe ngồi kế tôi. Xe dừng lại trước nhà ông Kha… nhà khá rộng… có cả 1 khu giống như nhà hàng để khách nhậu… nói chung quán hoạt động thâu đêm, sau này có 1 time tôi qua phụ quán lý quán, làm ngày nào cũng 4 – 5h sáng mới được nghỉ.
Ông Kha gọi em gái ổng ra băng bó cho tôi, con nhỏ vẫn không chịu rời tôi 1 bước… ổng lo tiếp đãi mấy người đi chung xe về nhà… Khoảng nửa tiếng sau, 2 chiếc xe còn lại chạy về tới trên xe kéo xuống ở đâu quá trời người… ít nhất cũng hơn 30 người, tiếng cười đùa, tiếng chửi, tiếng khoe nhau chiếc tích ầm ĩ cả quán nhậu. Nghe đâu sau khi tôi đi… mấy ông đó nghe lệnh ông Huynh không đánh thêm gì… chỉ ngồi nói chuyện với tụi đó… Cái ông tên Lâm… chắc cũng đứng sau ông Huynh, nói nhỏ nhẹ lắm… bắt đọc địa chỉ nhà, tụi thằng đầu ngựa còn tới quán hay đụng tới 1 ngón tay tôi, thì ổng ghé đốt nhà thằng đó chơi thôi à (nghe nói dzậy ai biết thiệt không) chỉ biết trước tiên mấy ổng đập banh xác mấy chiếc xe làm gương trước thôi…
– Thằng em mày cũng được… hình như mày đứng che đòn cho em gái này phải không… ngon lành…
Ông Huynh cười ha hà vỗ vai tôi (ông 2… vai con đang đau)
– Anh Kha có thằng em coi bộ gan dzữ…
Tiếng cái ông mặc áo sơ mi thắt caravat đóng thùng cười cười… Giờ nhìn kỹ lại… mấy ông này đa số mặc đồ cũng tử tế. Mấy ông này là dân làm ăn, cho vay, cũng kinh doanh quán nhậu, nhà hàng… Giờ tôi mới biết giang hồ thứ thiệt mấy ổng ăn nói nhỏ nhẹ, ăn mặc lịch sự lắm.
– Haha đàn em tau mà… nó hiền, được cái giỏi… phụ tau quán lý quán café ngon lành.
– Dzô đi mấy ông… nói nhiều quá…
– Được được, dzô vài li đi thằng em… – ông Huynh đưa ly bia cho tôi.
Chưa kịp cầm, con nhỏ đã giật ly bia từ tay ông Huynh… cả đám sững người lại nhìn con nhỏ rồi cười ha hả… ông Huynh vỗ vai ông Kha đen đét…
– Chết mẹ rồi Kha ơi… em nó không cho thằng nhóc uống…
Ông Kha cũng cười khì khì vỗ đầu tôi cái bốp…
– Thằng quỷ… tau kua em nó gần 2 tuần, mày hổng nói gì mà hốt trước mũi tau mậy…
Tôi chưa kịp nói gì… con nhỏ trừng mắt nhìn ông Kha… lập tức ổng im liền…
– Thôi thôi anh sợ em rồi… 2 đứa làm em nuôi anh được chưa… dzô anh em, hôm nay tới sáng.
– Dzô dzô… chúc mừng thắng lợi…
Tôi đưa tay tính cầm ly bia thì con nhỏ trừng mắt nhìn tôi…
– Bị thương không được uống…
– 1 Ly thôi… xã giao cho mấy ảnh vui…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ chính "trẻ con", Tác giả Nguyễn Mon, Tâm sự bạn đọc, Thay lòng đổi dạ, Truyện lãng mạn, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện teen, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam, Tự truyện