T0i thj b0 n0 sang nha gai… Chj va gai ve lau r0i… Dang djnh ra net lam tran thj chj sang. Chj kh0ng n0i gj cam tay keo n0 vao ph0ng d0ng cua r0i nhanh ch0ng cu0ng h0n n0… N0 kh0ng hieu nhung v0i n0 nu h0n cua chj thj chang bao gi0 la chan ca. N0 cu0n theo… Nu h0n b0ng v0i vang h0n, chj day n0 xu0ng giu0ng va c0i ao gi0, ao len r0i den ao nguc… N0 cung chang de chj d0i lau… N0 hieu chj mu0n gj va n0 cung vay… Ca hai bat dau lao vao nhau… N0 h0n len nguc chj… Man me manh dan… Chj bat dau ren r0i u0n nguc len d0n nhan… N0 cui xu0ng thap h0n… H0n vao bung chj… Tu tu keo quan cua chj ra… Chj lai keo n0 len h0n. Lua cai lu0i vao sau h0n… Cham lu0i n0… Cai quan n0 cung da c0i… M0i thu da san sang… Cau be n0 tien vao sau trong chj… Chj ren nhe… Om chat n0 h0n. Xoa lung n0… N0 cam thay khjt… De me h0n… N0 bat dau lam nhanh h0n thj chj cung la luc cau manh vao lung n0… Nhung n0 c0n biet dau la gj dau…
– Umm… a… – tieng chj nh0 dan…
– Yeu v0 lam…
– V0 Yeu ch0ng…
Nhu m0t th0i quen… N0 h0n vao gay chj… Chj quay lai h0n n0…
– Chiều nay hay nãy về ăn gì mà hưng phấn thế? – Nó đùa…
– Chồng có thích hưng phấn không? – Chị giơ tay lên định đánh nó…
– Không chơi nhé…
– Hihi. Không có mà – sau đó là ôm chặt nó…
– …
– À chồng ơi… Đi với vợ ra đây tí… – Chị có vẻ thích thú lắm…
– Đi đâu vợ?
– Đi khắc biết…
– …
– Đây này chồng… Rẽ trái này… Phải… Đi thẳng tí đi là đến rồi…
Hóa ra chị dẫn nó đi chùa… Ngôi chùa mộc mạc đến kì lạ… Cái không khí thanh tịnh làm nó thoải mái… Chị dẫn nó vào trong thắp hương rồi cầu gì đó… Nó cũng vậy… Nó cũng cầu mong gia đình và những người yêu thương nó sức khỏe dồi dào và nó tai qua nạn khỏi…
Đi một vòng quanh chùa xong thì chị dẫn nó về… Chị kể nhiều lắm… Nó nhìn chị cười… Suy nghĩ… Giá mà…
– Chồng đang nghĩ gì thế? – Chị tròn mắt nhìn nó…
– Nghĩ xem nếu khỏi rồi thì sẽ tán thêm cô nào nữa…
– Chồng dám… – Chị tức…
– Sao lại không nhỉ?
– Thử đi… Đạp hết…
– Trừ chồng nhể…
– Tức là đạp hết…
Nó và chị cứ thế đến lúc ra lấy xe và đi về. Nhưng chị vẫn xỏ tay lên túi áo nó… Ôm chặt… Chị thì bảo chở chị về nhà, chút qua đón chị. Nó bảo ngại gặp bố chị thì chị bảo bố đi công tác rồi… Nó cho chị xuống xong cũng à ừ rồi về. Về phòng thì thấy gái ở cửa đợi… Thấy nó gái hơi sững lại… Cười buồn. Nó mở cửa phòng thì gái đi vào. Chả nói gì…
– Chồng với Vy vừa đi chùa tí…
– Vâng… – Gái phụng phịu…
– Vợ sao thế? Buồn à? – Nó ra lay lay gái…
– Không… – Gái càng phụng phịu hơn…
– Vợ ghen hả?
– Không…
– …
– …
Nó nhìn gái. Gái cúi mặt xuống. Nó ngồi xuống nhìn thì gái đẩy nó ra…
– Đồ đểu… – Gái hét to…
– …
– Chị Vy chơi xấu – Gái thấy nó chững lại thì nói rõ hơn…
– …
Con gái quả thật có giác quan thứ sáu…
Nó lại dỗ dành gái. Gái thì khỏi nói. Khóc luôn. Đấy… Cứ được dỗ dành là lại khóc.
– Yên nào… Chồng thương…
Cái câu nói dỗ trẻ con mà có tác dụng ghê gớm thật… Gái nín dần xong nhìn nó…
Và chuyện đó lại bắt đầu… Mọi thứ đã sẵn sàng… Như lần đầu nó gặp gái vậy…
Nó hôn vào gáy gái… Nhưng rồi nó nhận ra…
– Vợ với Vy lên sẵn kế hoạch rồi phải không?
– …
– Nói nhanh?
– Hì hì – Gái có vẻ thích thú lắm…
– Anh biết ngay mà… – nó tự vỗ vào mặt…
– Tại hôm qua chồng tự nhiên ngủ đấy chứ?
– Cái gì?
– À… Bố bảo chồng ngủ sớm mai đi. Hôm nay bố ngủ nhà vợ…
– Thôi nhé… Tôi cũng là con người nhé…
Gái thì cứ cười thôi… Lúc sau thì bố gọi với cái nội dung như gái nói… Nó nhìn gái thì gái quay đi nghe điện thoại rồi chỉ ra ngoài ý là đi đâu đó. Nó gật đầu… Lúc sau thì gái đèo chị sang… Tay xách một túi thức ăn… Chị nhìn nó cười tươi… Mà nó cũng đói thật…
– Hai người làm chị em từ bao giờ thế? Tưởng ghét nhau lắm mà?
– Cũng lâu rồi.
Chị nói xong thì cả hai cùng cười… Nó thì chẳng biết nên khóc hay cười nữa…
Vậy là cả đêm đó 3 đứa nói chuyện với nhau đến khuya… Chị với gái thì cứ thao thao bất tuyệt…
– Bao giờ chồng mới cưới vợ?
– …
– Chồng sẽ cưới ai trước?
– …
– Chồng không bỏ vợ chứ?
– Mới có lớp 10 thôi mà… – nó lẩm bẩm…
– Kệ luôn… Đừng có trốn tránh trách nhiệm của mình…
– …
Chị và gái chẳng đả động đến việc mai nó phải đi sẽ như nào cả… Hồn nhiên thật…
Nó sau một hồi nghe thì cũng ngủ lúc nào không biết…
Nhưng cái khoảng thời gian này… Nó muốn trôi chậm hơn một chút…
Và có lẽ… Cái gì càng đẹp thì lúc mất càng tiếc…
Cũng như hoa đẹp mà nở sớm thì cũng mau tàn…
…
Thì quá khứ xa…
Đó là một ngày mưa… Nó không nhớ lý do là gì cả… Nhưng hàng đêm sau đó nó vẫn còn nghe thấy tiếng bước chân chạy. Nó vẫn nhớ như in cái ánh nhìn đấy… Cả thế giới như sụp đổ…
Nó giật mình tỉnh… Lại là giấc mơ này… Gần một năm đã trôi qua mà cứ y như mới hôm qua vậy… Nó toát mồ hôi… Nước mắt chảy… Nó không biết đây là lần thứ bao nhiêu nó khóc nữa. Tất cả là tại nó ích kỷ… Nó vô tâm… Nó tự cao và nó luôn cho nó là duy nhất…
Nó đến cái nơi mà chẳng ai muốn đến… Ngày nào trong suốt một tháng đầu tiên xảy ra nó cũng ra đấy ngồi… Nhìn… Cười… Và khóc… Nếu ai không biết thì có vẻ như nó bị điên… Nhưng ai biết cũng chỉ cười buồn thay cho một lời động viên…
Nhưng sau này khi mọi thứ lắng dần thì cứ đôi ba tuần nó lại ra đó… Nó chỉ muốn ở đó… Nó ước nó là người phải chịu điều đó… Nó cũng đã không dưới một lần tìm đến cái ngõ cụt của cuộc đời một con người…
Nhưng không… Vẫn còn một lý do và lời hứa nó phải thực hiện…
Nó cũng tự hỏi… Suốt phần đời còn lại… Liệu ai đó có tha thứ cho nó… Có ai đó sẽ cho nó sự thanh thản… Và có ai đó dám đi cạnh một người như nó… Ngoài người đó.