Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Mùi vị quê hương » Phần 23

Mùi vị quê hương

Phần 23

Trung thu

Trung thu lại đến. Lại có trăng sáng, gió mát có tiếng trống múa sư tử rộn ràng. Làm tôi nhớ đến nao nao những cái ngày thu ngày xưa ấy. Ngày chúng tôi tụ họp để tập thiếu nhi.

Thật ra tập thiếu nhi là cái tên gọi tắt. Ở vùng thôn quê nghỉ hè học sinh chả có trò gì chả có câu lạc bộ sở thích gì để mà tham gia để sinh hoạt. Nên xã đoàn kết hợp với nhà trường tổ chức cái hội trại hè. Cho lũ trẻ có cái mà hoạt động. Cả xã chia theo làng theo đội sản xuất được đánh số chia ra mà lập đội mà tập luyện để thi với nhau. Thế là lũ trẻ đen nhẻm ban ngày thì đày nắng, tắm sông, đá bóng, thả diều, móc cua, đánh dậm, mò tôm… Tối đến tụ tập ra sân kho hợp tác xã tập đội hình đội ngũ. Tập nghi thức đội tập múa, tập hát. Tập biến đổi đội hình từ hai thành bốn. Bốn thành tám. Đội hình chín, sáu, ba, không. Rồi nhảy múa hát ca. Cứ chiều đến cơm nước xong xuôi là vác trống…

Ra sân kho hợp tác khua loạn lên để thúc quân, giục người ra tập. Nhà nào ăn cơm muôn tí là vừa ăn vừa dỏng tai lên nghe tiếng trống. Tùng bung bung tùng, bung tùng bung bung tùng bung bung.

Tiếng trống lan nhanh khắp xóm khắp làng. Cái âm thanh giòn giã sống động ấy thúc vào cái nhịp sống buồn tẻ nơi thôn quê. Thôi thúc người già phe phẩy cái quạt mo ra sân kho ngắm lũ trẻ để nhớ thương tuổi trẻ. Thôi thúc lũ trẻ bé hơn ba chân bốn cẳng ra nghiêng ngó leo cây, leo cột nhòm vừa nô vừa xem. Thôi thúc đội thanh niên trai tráng cũng kiếm cớ đi chơi để cấu chí nhau, bông đùa, bỡn cợt nhau. Chim chuột nhau rúc ra rúc rích. Thú ra phết.

Trăng ở quê thì sáng lắm. Sáng trong trẻo và sạch sẽ. Sáng đến mức mà đi đến đâu cái bóng in rõ xuống nền đường, chỗ mấp mô trên đường cũng có thể làm cái bóng méo xệch đi. Mà ánh trăng nó khác hẳn cái ánh sáng của mấy cái bóng đèn dầu. Hơn cả cái ánh sáng của cái bóng đèn sợi đốt yếu điện lúc nào cũng đỏ quành quạch như vỏ tôm luộc. Ánh trăng nó tràn trề như tưới trên vòm cây, tán lá phủ đẫm những gương mặt sạm đen khắc khổ. Lấp lánh trên những khuôn mặt măng tơ. Trăng hào phóng và óng mượt phủ lên cái gì là làm đẹp cái ấy. Mặt ao có ánh trăng như được dán vàng dán ngọc.

Và dưới ánh trăng đẹp đẽ ấy tôi và lũ trẻ say sưa tập đi đều, tập nghi thức đội. Tập đội hình đội ngũ. Theo tiếng trống bung bung tùng. Theo tiếng còi huýt tu huýt của thằng Công đội trưởng. Đến tận khi trăng lên cao và trong vắt. Trong đến mức nhìn rõ những vệt sương mờ nhỏ phơ phất trên những rặng cây. Mới ai về nhà ấy.

Tập đội hình chán sẽ sang tập múa tôi gầy nhẳng đen đúa múa cứ khòng khèo. Mãi chả khớp được động tác. Có mỗi cái điệu nhảy vòng đoạn điệp khúc.

Anh bộ đội đến nhà.

Cho em lòng dũng cảm.

Mà vẫn sai.

Ở xã thôn tôi là to nhất trong bốn thôn. Có đến bốn đội sản xuất trong thôn tôi. Tập thiếu nhi chỉ đội tôi có cái đài cát xét để ghi âm bài hát để tập. Như thế là oai lắm đấy. Đi đâu mặt cũng vênh ngược oai phong lẫm liệt khoe là đội tao được tập theo đài. Thế thôi mà vui đáo để. Say sưa tập kệ cho đám bụi bốc mù lên bám đầy quần đầy Áo. Mỗi đội bao giờ cũng phải cử các anh chị thanh niên và chọn mấy bạn hát hay múa dẻo đi tập huấn trên xã rồi về dạy lại cho cả đội. Tôi múa vụng nên được cái Liễu dạy kèm. Nó học dốt nhưng lại xinh gái hát hay múa dẻo. Bao nhiêu thằng umốn được nó dạy. Được nó mắng, nó cầm tay uốn cho đúng. Hay nó phát vào lưng mỗi khi tập sai. Nhiều đứa còn cố tình tập sai để được nó chỉnh cho. Vậy mà nó chỉ được giao để dạy tôi.

Hai tay nó nắm tay tôi.

Anh bộ đội đến nhà. Chuyển. Cho em lòng dũng cảm. Chuyển chân. Cô giáo cho bài giảng. Chuyển.

Ối zời ơi bố này lạ cứ được chân thì hỏng tay thế này là thế nào?

Nàm nại.

Làng tôi nói ngọng vần L cả làng. Cái Liễu cũng thế. Đến tên nó mà nó cũng xưng ngọng. Nhưng vẫn nhiệt tình chỉ dạy.

Nó nói ngọng cũng vẫn dễ thương. Dưới ánh trăng mấy sợi tóc mai vương lòa xòa trước trán nó bắt sáng như tơ ngũ sắc. Cái trán mịn lấm tấm mồ hôi. Cặp má bầu bĩnh và hàm răng đều tăm tắp như bắp ngô cười một cái nghiêng cả trăng. Mẹ tôi bảo.

Con Liễu môi đỏ má đào, răng như hạt bắp. Tướng vượng phu ích tử. Hàng phu nhân đấy. Ấy thế mà thật. Nó lớn lên xinh lắm. Đội đi Đức xuất khẩu về đua nhau tán. Đi toàn cúp 81 đồng đề hay 89 màu ốc bươu. Rồi nó cũng lấy một tay đi Đức về. Cả hai chuyển cả vào Sài gòn sống. Chả biết làm gì mà giàu lắm. Mỗi lần về làng tiền quà rải khắp làng. Hình như nó muôn gặp tôi. Nhưng chả hiểu são tôi ngại gặp nó. Có chồng nó ngại kiểu có chồng nó. Có hai đứa ngại kiểu có hai đứa. Thật ra tôi cũng chả nghèo. Cũng một vợ hai con ba tầng, bốn bánh. Nhưng cứ ngài ngại. Chả biết nó còn nhớ cái thằng tôi không? Chả biết nó còn nhớ đã cùng tôi tắm sông cùng cho chuồn chuồn cắn rốn. Cùng đi chăn trâu, thả diều. Còn nhớ nó dạy tôi tập thiếu nhi.

Còn nhớ tôi táng nhau với thằng Kha sưng cả mồm để lấy lại khăn quàng và giấy khen cho nó. Giờ nó xinh đẹp, cười nói rổn rảng. Nước hoa thơm lừng. Không biết nó còn nhớ những đêm trăng trung thu tập thiếu nhi. Nhớ bài hát. Cô giáo cho bài giảng. Yêu xóm làng thiết tha hay không?

Tags: , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất