“Mẫu thân, có phòng ăn cơm không?” Mạc Ly Hiên lại hỏi, cũng nhìn bốn phía, đúng lúc thấy gian phòng Lý ma ma mở cửa, liền nói: “Phòng kia có bàn cơm không?”
“Hoàng cô Nhã Phi của con mới vừa phái người đưa tới, cung nữ đang dọn cơm trong nhà!”Lăng Tuyết Mạn cười bất đắc dĩ, “Hiên nhi, để cho con phí tâm!”
“Ha ha, không cho mẫu thân nói lời khách sáo, nếu không Hiên nhi sẽ tức giận!” Mạc Ly Hiên vừa cười, vừa cố ý nghiêm mặt.
Lăng Tuyết Mạn cười ra tiếng, “Được rồi được rồi, con trai lợi hại, mẫu thân đầu hàng! Đi thôi, đi ăn!”
Hai người nắm tay đi tới phòng, nô tài trong viện lần nữa bị chấn động kinh hãi sắp té xỉu, đây là cái tình huống gì?
Trương chấp sự đặt mông ngồi liệt ở trên mặt đất, trong miệng thì thào: “Thật may là… thật may là mới vừa rồi sai Lý ma ma đi chuẩn bị đồ cho vị bà cô kia, thật may là không đắc tội vị bà cô kia, nếu không…”
Lưu ma ma sợ ngất rồi, trong đầu chỉ nghĩ một chuyện, đó là phải mai đem vòng tai trả lại cho Lăng Tuyết Mạn đi, nếu không…
Trong nhà, Lăng Tuyết Mạn ăn uống no đủ, thỏa mãn híp híp mắt, “Hiên nhi, hôm nay mẫu thân con sẽ no chết mất!”
“Mẫu thân, ngài đừng ăn quá no, như vậy sẽ khó chịu, về sau con đã ở trong cung rồi, một ngày ba bữa của ngài đều giao cho con, mẫu thân có thói quen ăn thức ăn ngon, sao có thể ăn cơm bình thường đây?” Mạc Ly Hiên nhìn bụi bặm trên mặt Lăng Tuyết Mạn, đau lòng nói.
“Hiên nhi, vậy sao được? Mỗi bữa cơm con đều đưa cho ta, phụ hoàng con sẽ tức giận, không cần đưa!” Lăng Tuyết Mạn vội vàng lắc đầu.
Mạc Ly Hiên cũng lắc đầu, “Không có chuyện gì, phụ hoàng sẽ không tức giận, ngài đại khái là nhắm một mắt mở một mắt, lúc ấy con đi cung Đế Hoa thỉnh an tạ ơn phụ hoàng, phụ hoàng cười thật là thân thiết! Thời điểm phụ hoàng còn là Tứ Hoàng Thúc của con, đã đối với con rất tốt, bây giờ đối với con còn tốt hơn!”
“Hiên nhi, chính vì hắn đối với con tốt, con mới càng thêm để hắn yêu thương mới được, địa vị con bây giờ được không dễ đạt được, ngàn vạn lần không thể bởi vì ta mà hủy diệt!” Lăng Tuyết Mạn nghiêm túc nói.
“Mẫu thân, phụ hoàng không phải người hung hăng, ngài ấy chỉ là có vẻ ngoài lạnh như băng, trên thực tế lòng dạ rất tốt.” Mạc Ly Hiên hơi nhíu mày nói.
“Thật sao?” Lăng Tuyết Mạn có chút hồ nghi.
“Thật.”
“Con mới vừa nói hoàng thượng nghỉ ngơi ở đâu? Không phải cung Long Dương sao?” Lăng Tuyết Mạn chớp mắt, hỏi.
“Tẩm cung của phụ hoàng là cung Đế Hoa mới tu sửa, Hoàng Gia gia tại cung Long Dương.”Mạc Ly Hiên đáp.
“À.” Lăng Tuyết Mạn mấp máy môi, tò mò hỏi: “Hiên nhi, phụ hoàng dung con mạo có giống trong bức họa ta vẽ không?”
“A… Điệu bộ của mẫu thân vẽ giống như làm trò hề, phụ hoàng là nam nhân rất anh tuấn lạnh lùng, so với phụ Vương con nhiều hơn vài phần khí thế, so Thất thúc nhiều hơn vài phần cương nghị, so Ngũ thúc thì tuấn mỹ hơn một chút, so với Lục thúc cao hơn một chút, dù sao chính là dễ nhìn nhất.” Mạc Ly Hiên vừa nghĩ vừa nói.
“Thôi đi, nhìn con khen hắn, giống như trên đời chỉ có một mình hắn là mỹ nam!” Lăng Tuyết Mạn vừa nghĩ tới bốn chữ “không xứng làm hậu”, liền lại bốc hỏa, không vui nói.
Mạc Ly Hiên chỉ nhẹ nhàng cười, nhìn chằm chằm Lăng Tuyết Mạn, một lát nói: “Mẫu thân, con giúp ngài rửa mặt thôi.”
Trong nha môn Hộ bộ, Mạc Kỳ Minh nhìn một công văn trên tay thật lâu, ánh mắt vẫn nhìn hàng chữ đầu, nhưng ý nghĩ đã sớm bay tới trong hoàng cung.
Nàng vào lúc này đã đi vào Hoán Y Cục đi? Sẽ có nô tài khi dễ nàng sao? Những ngón tay ngọc thon dài của nàng đang làm việc nặng sao? Lúc này, ăn trưa chưa? Tâm tình của nàng không biết như thế nào, có thể rất khổ sở hay không đây?
Suy nghĩ một đống lung tung, Mạc Kỳ Minh không cách nào tĩnh tâm nhìn công văn, liền đứng dậy định bước chân đi trên mặt đất, mấy ngày này không thấy nàng, cũng là xảy ra nhiều chuyện long trời lở đất như vậy, hắn thật muốn xem nàng ra sao, nghĩ tới đây, lại nhớ nhung khó nhịn rồi, hận không thể lập tức vào cung tìm nàng, vậy mà bước ra một bước, lại đột nhiên dừng lại!
Hoàng thượng hôm nay mới bởi vì nàng không khiết mà cách chức nàng vào Hoán Y Cục, ngay bây giờ hắn đi tìm nàng, có thể làm hoàng thượng nghi kỵ hay không đây? Đêm trước hắn liều mạng quỳ xuống cầu cạnh, mặc dù cứu nàng một mạng, nhưng trong lòng hoàng thượng nhất định là có vướng mắc, hắn không thể cho nàng thêm phiền toái nữa!
“Mặc Thanh!”
Một tiếng kêu, Mặc Thanh nhanh đi vào, chắp tay nói: “Chủ tử, nô tài ở đây!”
“Đi hỏi thăm tình huống Lăng Tuyết Mạn ở Hoán Y Cục, ngay lập tức!”
“Dạ!”
Hoàng cung, Ngự Hoa Viên.
Xa xa, Mạc Kỳ Dục chạy đến, vừa chạy vừa kêu, “Ngũ Ca Lục ca!”
“Tiểu Thất!”
Mạc Kỳ Sâm cùng Mạc Kỳ Lâm dừng bước, xoay người lại, Mạc Kỳ Dục dừng lại ở trước mặt, thở nhẹ, nói: “Nhã Phi cùng Hiên nhi đã đi, còn mang thức ăn, Mạn Mạn không có việc gì.”
“Ừ, vậy thì tốt rồi, vẫn phái người liên tục theo dõi Hoán Y Cục đi, tránh cho nha đầu kia ăn thiệt thòi.” Mạc Kỳ Lâm gật gật đầu nói.
“Ngũ Ca, đệ làm việc ca hãy yên tâm đi, Tứ Hỉ Tử luôn theo dõi!” Mạc Kỳ Dục nói xong, phiền muộn thở dài một hơi, “Đệ mới vừa hỏi Tứ Hỉ Tử, nói Mạn Mạn ngủ trưa rồi.”
“Ha ha, hiện tại nàng trong cung cả ngày, tiểu Thất đệ mấy ngày nữa lại đi nhìn cũng không muộn, đi nhiều…” Mạc Kỳ Sâm nháy mắt một cái, thấp giọng giễu giễu: “Cẩn thận hoàng huynh sẽ ghen a!”
“Ách, hoàng huynh còn lo lắng sao?” Mạc Kỳ Dục bĩu môi, cau lông mày lại.
Mạc Kỳ Lâm cười khổ một tiếng, liếc bốn phía một vòng, nói rất là không có mùi vị: “Nha đầu này khiến người thích, bất kỳ nam nhân nào đều không yên tâm! Lục đệ tiểu Thất, sợ là ba người chúng ta sắp có đám cưới!”
“À? Đây là hoàng huynh nói sao?” Mạc Kỳ Sâm giật mình hỏi.
“Ta đoán, phụ hoàng đã sớm có ý này, chỉ là hiện tại bận nhiều việc.. một khi xong xuôi… Chỉ sợ sẽ tìm người gả cho chúng ta!” Mạc Kỳ Lâm nhìn bồn hoa, trong nháy mắt, tròng mắt dính sương mù, mờ mịt.
Nhất thời, ba người đều không nói nữa, bụng đầy tâm sự, chỉ tự mình hiểu.
Thật lâu sau, Mạc Kỳ Lâm cất bước tiếp tục đi về phía trước, Mạc Kỳ Dục cùng Mạc Kỳ Sâm ngẩn người, cũng dời bước đi theo.
“Ngũ Ca, nhất định phải lập gia đình sao?”
“Tiểu Thất, thành hôn rồi đệ sẽ quên nàng sao?”
“Sẽ không!”
“Lập gia đình có thể làm hoàng huynh an tâm, nhưng không liên quan đến việc có yêu nàng hay không, chỉ là đổi một loại phương thức mà thôi.”
Tags: Mị Hậu Hí Lãnh Hoàng, Truyện cổ trang, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc, Truyện xuyên không