Nói chứ tối nào về cũng mua 2 tô phở, hoặc bún bò, hoặc bán ngọt gì đó, để lỡ 2 đứa có thức khuya học thì còn có cái để ăn. Thời gian này thì thằng Hiếu cũng hay qua chơi với Trang. Có vẻ 2 đứa nó kết nhau thật rồi.
Hôm sau (22/01/2015), lúc đang làm việc thì sếp tổng mói nói mình.
– Ê chiều nay rảnh không?
– Dạ cũng rảnh bác, công việc con cũng làm gần xong.
– Ừ, gác lại đi, chiều ở nhà tắm rửa ngủ nghỉ gì đó, 3h có xe rước đi chơi.
– Ủa đi đâu bác?
– Đi chơi thôi, đối tác của tao gọi xin cho mày đi chơi với nhà ổng @.@
– Trời con có quen mấy sếp lớn cỡ đó hồi nào đâu bác…
– Quen không quen gì tao không biết, mà họ xin gì chứ xin mày thì tao cho luôn cũng được. Sướng nhất mày rồi đó.
– Dạ vậy con xin phép.
Rồi mình ra ngoài, gọi điện cho con bé.
– Trời, vụ đi chơi là sao em?
– Hì, em nhờ ba xin cho anh chị với em đi Nha Trang một chuyến.
– Trời, anh còn công việc, chị còn đi làm mà em.
– Hổng sao đâu.
– Mà sao mò ra chỗ làm anh hay zậy.
– Thì hôm bữa anh kể zới mẹ em còn gì. Mẹ biết anh làm chỗ sếp anh là bạn thân của ba nên ba về mẹ kể cho ba. Nên em xin thôi.
– Hết nói nổi em luôn.
– Hì…
– Mà đi tổng cộng mấy người zậy?
– 3 Người, em, anh với chị, vé đặt sẵn rồi, 3 giờ ra sân bay lấy vé làm thủ tục luôn.
– Bạn em hông đi à.
– Chia tay rồi. Hì. Cảm thấy anh nói đúng. Em nên tiếp tục sống vui vẻ thế này đi, biết đâu sẽ tìm được tình yêu tốt hơn.
– Ừ. Cũng tốt. Có duyên 2 đứa sẽ lại yêu nhau thôi…
– Hông thích nữa.
– Ừ. Anh cũng hông dám can thiệp nhiều.
– Dzậy anh chị chuẩn bị đi nha. Chiều xe tới nhà anh rước đó.
– Gì? Mò ra nhà anh luôn rồi hả?
– Thì sếp anh cho ba em địa chỉ mà @.@
Thôi rồi… các bô lão đùa nhau vừa vừa thôi chứ @.@ Hôm bữa cô có hỏi sơ sơ là làm công ty nào, lương bổng khá không, thì mình cũng nói làm công ty Y của người bạn của gia đình, đang làm trợ lý cho bác, thì cô cười cười… Thì ra thế @.@
– Ờ, mà đi mấy hôm vậy em, để anh nhắn chị xin phép. Rồi anh còn chuẩn bị tiền nong nữa…
– Chiều nay đi, chiều mốt về.
– Không đi cuối tuần luôn à?
– Không anh, cuối tuần em có việc khác. Với lại cuối tuần đông chơi hổng zui.
– Ừm.
– Mà phòng với buffet em đặt luôn rồi. Anh khỏi mang tiền đi.
– Làm vậy anh ngại lắm, thiệt đó, với lại lỡ muốn mua tôm cá tươi hay ăn lẩu dọc đường thì cũng cần tiền chứ.
– Ừm, dzậy em cũng đem theo một ít.
– Ừ vậy thôi anh làm việc tiếp, chiều gặp em sau.
– Dạ.
Haiz. Hơi không muốn đi, vì vừa đi Nha Trang với em hồi tháng 8 vừa rồi. Giờ lại đang mùa lạnh, mưa gió đột xuất, tới đó xác định sáng khỏi tắm khỏi ngắm bình minh luôn.
Gọi tiếp cho em, kêu em xin phép, chứ mình đi 1 mình thì 100% là không ổn. Không đi thì không được @@ Sếp tổng ép đi không lẽ đòi ở nhà? Lúc sau em cũng gọi là là xin được rồi. Trưa đi ăn với em rồi chở em về nhà, sửa soạn đồ đạc gì đó, bỏ hết vào valy, rồi ngủ một tí. Tới 3h thì xe qua, rồi chở qua nhà Ly, rồi thẳng tiến sân bay.
Làm thủ tục gì đó tới 4h, hải quan check chiếc các kiểu, 5h rưỡi lên máy bay. Tới đó đón taxi về khách sạn cất đồ. Con bé đặt sẵn phòng đôi, hướng ra biển, đối diện cái ngã ba lớn có cái tháp gì đấy nghe đâu mô phỏng cháp chàm ý, quên tên rồi. Nói chứ nhìn cái khách sạn là biết đắt bỏ mọe ra rồi.
Nói chứ mình sợ là 2 phòng thì tối phải ngủ 1 mình (không lẽ để con bé ngủ 1 mình?), Giờ phòng đôi, 2 giường, xác định 2 đêm ở đây ôm gối ngủ cmnr.
Nghỉ ngơi một chút rồi đi dạo biển đêm. Hôm đó như mọi lần, có tiệc của đám Nga ở công viên gần đó, cách khách sạn chừng 200 thước. Mình thì không thích đú nên chỉ đi dạo chơi, thưởng thức cái vị mặn mặn của gió biển. 3 Đứa vừa đi vừa trò chuyện gì đó, hết em kêu cõng tới con bé kêu cõng. Mình thì nhìn như 1 thằng culi luôn, tay xách 3 đôi dép, lưng cõng con nào đấy, rồi con kia thì cứ đu theo phá.
Càng về đêm thì càng lạnh teo cả trứng. 3 Đứa lủi ra quán gần đó. Nói cho ai chưa đi biết thì trên đường lớn có đúng 2 quán bán rẻ, tầm đâu 200 – 300k /nồi lẩu full đồ ăn. Còn lại thì nó chém như cá ấy. Mà 2 quán đó xa bỏ mọe, đi về hướng lăng với viện hải dương mới tới, nên bấm bụng chui vào mấy quán nhậu ven đường. 3 Đứa làm hết nồi lẩu 2 con cua, mớ tôm, mực, mấy lon bia, hết 2tr @.@ Tất nhiên mình không cho con bé trả rồi. Vừa cầm hóa đơn vừa xác định là tháng này đái ra máu… Còn đâu quà lễ tết cho nhà.
Ăn xong đi chơi thêm tí nữa rồi về, chủ yếu con bé đang muốn giải tỏa tâm trạng nên đi đổi gió, chơi gì đó cho vui. Chứ mình với em thì hè năm nào chả ra đây. Trông con bé lúc nào cũng cười, nên cũng tạm an tâm là nó sẽ ổn. Đi chơi, mua đồ lưu niệm chán thì lết về ks, cũng hơn 12h @.@, Đợi 2 con mắm tắm trước, mình coi TV, chúng nó tắm xong thì mình vào tắm. Lúc ra thì thấy chúng nó đang thì thầm âm mưu gì đó, mới lại hỏi.
– Gì đây? Định âm mưu gì nữa à?
– Hổng có – em nói. – Em đang bàn với Ly coi mai đi đâu.
– Thì chắc sáng đi hóng bình minh tí, rồi dạo biển sáng. Ăn sáng xong thì nhờ khách sạn book vé đi 4 đảo chơi. Tới chiều về tắm rồi ra chợ Đầm với mấy cửa hàng đồ lưu niệm trong thành phố mua sắm ít đồ ăn cho nhà.
– Anh cứ như thổ địa khu này luôn. – Con bé cười nói…
– Chứ sao, anh mà.
– Zậy mai mình ra ngắm bình minh lên nha. – Mắt con bé long lanh.
– Ừa. Mà thôi ngủ đi chứ mai phải 5h dậy đó.
– Sớm quá zậy.
– Zậy thôi khỏi hóng bình minh nha…
– Dạ thôi ngủ. Em ngủ rồi đó. – Con bé cuộn mình vào trong chăn.
– Cô bé dễ thương quá anh nhỉ. – Em cười nói.
Mình cũng kéo em vào lòng, thơm em một cái.
– Ừ. Khi không chắc lại có thêm đứa em gái nữa rồi.
Rồi 2 đứa cứ thế ôm nhau, hôn nhau một lúc. Chả biết con bé có để ý không… nhưng thôi kệ.
– Thôi em sang ngủ với Ly đi. Chứ để em ấy ngủ 1 mình buồn lắm. Mai dậy sớm nữa.
– Ừ vậy anh ngủ ngoan nhé.
– Em cũng vậy… Ly cũng ngủ ngoan nha.
– Em ngủ rồi. Hổng nghe hổng thấy gì hết.
Chắc chết cười với cô bé này quá. Haiz. Mà con bé cũng nằm “có duyên” vl. 2 giường đặt gần nhau, cách nhau tầm 1 thước, con bé lại nằm ở đoạn giữa @@ thành ra em phải nằm bên trong, chung giường với nó, còn mình nằm riêng 1 giường… Nằm thế thì muốn nói chuyện hay lâu lâu thèm quá bò sang hôn hít cũng không được. Chợt nhìn sang thấy con bé cuốn vào cái mền luôn rồi. Thành ra em nằm lạnh. Haizz… số mình khổ quá mà. Mình liền cầm mền sang, đắp cho em. Em thấy vậy cười tươi lắm, yêu lắm, rồi kéo mình xuống hôn mình một cái mới thả mình ra.
Nhìn sang bên cạnh, thấy con bé tay nắm chặt mền lại… giả vờ thở đều… haiz. Đùa chứ nhìn là biết chưa ngủ rồi. Định cười trêu nó một tí lấy tinh thần ngủ, nhưng bất giác, mình thấy vai nó run run. Rồi một giọt nước mắt từ khóe mi nó rơi xuống… Con bé đang buồn.
Mình vớ lấy điện thoại em, soạn một tin, đưa cho em xem: “Con bé đang khóc”. Em định quay sang hỏi thăm nó thì mình ngăn lại. “Em quay mặt bên kia một tí, anh an ủi nó”.
– Hôn má thì được, không được hôn môi. – Em nhắn lại.
– Có định hôn đâu trời.
– Nói thế thôi. Hừ, về nhà chết với em.
Rồi em nằm quay ra cửa sổ. Mình quay sang nhìn con bé, nó vẫn vờ thở đều. Mình lấy tay lau giọt nước trên má con bé, rồi nắm lấy tay nó. Lúc sau con bé cũng nắm tay mình… Thấy nó ổn hơn, đỡ khóc, mình cũng vuốt nhẹ cặp má phúng phính của nó.
– Ngủ ngon nhé cô bé. Đừng buồn nữa. Đi chơi với anh chị mà buồn thì lần sau anh chị hông đi chung nữa đâu.
– Em biết rồi.
– Ừ, giờ thả tay anh ra để anh đi ngủ nè.
Con bé một tay vẫn giữ tay mình, miệng thì cười cười nham hiểm, một tay thì chỉ chỉ vào má, đại khái là muốn mình thơm vào đó. Con lạy mẹ. Vợ con nó nằm kế bên kìa!!!
Mình lắc đầu, con bé lại làm cái mặt mều vòi vĩnh. Đờ mờ chứ lũ con gái giỏi làm cái vẻ mặt này dữ. Haizz. Mình cũng thể hiện bản chất của thanh niên nghiêm túc, thơm lên tay, rồi ấn lên mặt con bé. Kiểu thơm gió thơm mưa gì ấy @@.
Xong con bé lại quay mặt sang, chỉ chỉ má bên kia, mình lại thơm gió tiếp, rồi con bé chỉ lên trán, lại thơm gió như thế tiếp. Rồi lại chỉ lên cằm… ừ thì thơm tiếp, thơm gián tiếp chứ có trực tiếp nên éo chết ai đâu, bệnh gì cử. @@
Xong con bé chỉ lên môi…
Đứng hình một chút, nhưng kệ, chiều lòng nó, mình cũng làm như cũ, thơm lên tay mình rồi ấn nhẹ vào môi con bé. Chợt, con bé giữ chặt lấy tay mình ở đó, không thả ra @@ Ở cái tư thế này thì mình có thể cảm nhận được cái hơi thở nhè nhẹ ấm ấm, với bờ môi ướt át của con bé… 2 đứa cứ như thế… Lát sau mình mới mở lời…
– Nè, trả anh cái tay để anh còn ngủ nè. Bộ mai hông tính đi coi mặt trời à?
– Dạ… Hì, anh ngủ đi.
Rồi mình nhéo mũi nó một cái, leo xuống giường, lết sang bên kia ngủ. Cũng hơi mệt nên nằm xuống là lăn ra ngủ như chết luôn.
Đang yên giấc thì báo thức reo… 5 giờ sáng rồi… Kịch bản cũ lặp lại… Mình nằm một góc, 2 con mắm nằm 2 bên, ôm nhau ngủ. 3 Đứa đắp chung cái mền @@. Cái quái gì đây? Giường chúng nó đâu sao chúng nó không ngủ mà cứ leo hết sang đây thế? Mà tất nhiên, em nằm giữa, mình với con bé nằm 2 bên.
– Trời ơi trời! Sao bên đó hông ngủ mà lết sang bên giường anh làm gì?
– Tại thấy anh ngủ lạnh tội nghiệp quá. Nên em rủ chị qua ngủ chung cho ấm.
– Sao hổng quăng cái mền qua rồi 2 đứa đắp chung? Dzậy hổng phải đỡ chật chội hơn hông?
– Hì, tại em hông nghĩ tới @@ Mà tới giờ chưa anh.
– Ừ rồi, đánh răng thay đồ đi rồi ra coi.
– Yeah Yeah…
Nói rồi 2 đứa đi rửa mặt gì đó. Nói chứ mình sợ con vợ mình là les lắm @@ chả hiểu sao thấy cứ có con nào ở gần là tụi nó cứ quấn lấy nhau, bỏ mình ra rìa.
Tới lúc mình đánh răng xong thì đúng thể loại do ăn ở rồi… Trời đổ mưa bay bay, không thấy được nắng… 2 con bé thì buồn ra mặt luôn.
– Zậy là hết được ngắm bình minh rồi hở… – con bé meo meo mếu máo.
– Tí nữa nắng lên thì lại thấy mặt trời thôi.
– Nhưng hổng được thấy mặt trời lên…
Con bé trông buồn hẳn, em cũng buồn. Em rất thích ngắm mặt trời mọc trên biển… Chẳng hiểu sao lựa ngày đi kiểu gì mà đúng ngày mưa… Haizz…
– Đợi anh tí. Anh xuống gọi mặt trời lên cho.
Rồi mình chạy xuống dưới quầy tiếp tân. Hỏi xin một tời giấy A3, rồi tìm bút lông vẽ một ông mặt trời thật to lên đó ^^ Xong mình chạy ra ngoài bãi biển. Gọi điện cho 2 đứa, nhắn 2 đứa nó nhìn ra cửa sổ, rồi giơ cao bức tranh ông mặt trời cho chúng nó xem.
“Bình minh lên rồi nè, hết buồn chưa hả 2 cô bé?” – Mình cười nói thật to trong điện thoại.
Ngoài trời, mưa vẫn đang rơi…