Tập Ám đột ngột hỏi thăm, khiến Lý Nam mất tự nhiên buông xuống ly rượu trong tay
Có nên nói hay không?. Hắn đã đáp ứng Bách Lý sẽ không nói ra, nhưng đó cũng không phải chuyện nhỏ.
Len lén nhìn tứ phía, đụng phải cái lắc đầu của Bách Lý, ánh mắt vội vàng rụt lại
Tập Ám nhìn Lý Nam rất lâu không tra lời, cặp mắt theo hướng của Lý Nam quét tới, Bách Lý vội trốn phía sau binh lính đứng một bên, chỉ cảm thấy sau lưng một hồi lạnh lẽo.
“Hồi vương gia, trong quân tất cả bình thường.”
Thật may là, Lý Nam lại khôi phục trấn định, che giấu cặp mắt chống lại tập ám, chỉ là thanh âm không cảm thấy có chút phát run.
Tay trái Tập Ám vuốt ve huyệt thái dương, chân mày hơi chau lại, lộ ra thần sắc bẩ mãn. Bách Lý biết hắn đã sinh lòng nghi ngờ, trước kia, mỗi lần hắn bày tỏ thái độ bất mãn đều lộ ra vẻ mặt này
“Ừ”
. Chân mày dần dần dãn ra, khóe mắt như có như không liếc về phía trong doanh. Bách Lý cơ hồ rụt cổ một cái, nàng sợ cái gì chứ, nàng là thị thiếρ của hắn, chẳng lẽ bởi vì hắn nạp phi mà vẫn ẩn núp hắn sao?
Một chén tương tư nấu thành khổ dược, Bách Lý biết, bây giờ nàng không chịu nhận quen biết hắn, vậy nàng cứ tiếp tục cắn nuốt khổ dược thế thôi