Vợ chồng nhà họ Bạch thỉnh cầu chân thành nhiều lần, cuối cùng Lụcgiai Ngưng cũng đồng ý để họ đưa tro cốt Bạch Phương Úc về Anh an táng. Dù sao Bạch Phương Úc cũng lớn lên ở Anh, có lẽ cô ấy sẽ thích được ở đó hơn!
Bất kể như thế nào thì nhà họ Bạch cũngđã dưỡng du͙c Bạch Phương Úc vô cùng tốt. Có thể thấy được vợ chồng họbạch thực sự rất yêu mến co con gái này.
Lục Giai Ngưng tựa người bên cửa sổ, khẽ thở dài một hơi.
“Làm sao mà than thở vậy?” Từ công ty trở về, Đường Hạo vừa vào phòng đã nghe thấy tiếng thở dài của Lục Giai Ngưng.
Lục Giai Ngưng quay đầu, không đếm xỉa gì đến hắn, nói một câu: “Tại vì cảm thấy có người quá bạc nhược không đủ sức cưỡng lại một ít hấp dẫn!”
Đường Hạo xoay người cô lại, cúi thấp đầu xuống, dừng lại trên đôi mắt của cô, nói: “Anh không hiểu, người em đang muốn nói đến là ai? Hả?”
Ánh mắt Lục Giai Ngưng tẩn ngẩn nhìn hắn, đưa tay lên khẽ vuốt gò má của hắn: “Anh còn không biết em đang nói đến ai hay sao?”
Đường Hạo túm lấy bàn tay của cô, cắn một cái xuống trả thủ: “Ánh mắt của em đang nói chính là anh! Nhưng anh tuyệt đối sẽ không cấm mình bị hấp dẫn chinh phục!”
Lục Giai Ngưng nhăn mũi lại, tiếp tục ngẩng đầu lên chất vấn hắn: “Anh còn dám nói không phải? Nếu như anh chịu nổi hấp dẫn thì làm sao có thể dễ dàng bị ” Bạch Phương Úc” cưa đổ như vậy? Anh không biết là anhthích người ta quá nhanh hay sao?”
Đường Hạo liếc cô, không muốn tiếp tục tranh luận vấn đề này nữa: “Em ở nhà nghĩ lung tung cái gì vậy hả? Ngày mai đến công ty làm việc rồi, ở đó anh sẽ tự mình dạy em một số việc!”
“Đến công ty anh làm gì? Dạy nhân viên của anh tạo hình với trang điểm hay sao?”Cô mới không cần đến công ty của hắn. Ai mà biết được liệu hắn có cùng với những phụ nữ khác ở chung một chỗ hay không? Nếu mà nhìn thấy hắn cùngngười khác, cô không phải là đã tự mình rước thêm buồn bực lên người rồi hay sao? ” Anh đừng có lảng tránh vấn đề! Anh nói đi, anh có phải thoáng cái đã thích “Bạch Phương Úc” không?”
Đường Hạo bất đắc dĩ mà thở dài, một tay giữ lấy cằm của cô, hỏi: “Anh hỏi em: Bạch Phương Úc đó là ai? Chẳng phải chính là em hay sao?”
“Nhưng lúc đó em là “Bạch Phương Úc” chứ đâu phải là Lục Giai Ngưng!” Dù biết “Bạch Phương Úc” đó chính là mình, nhưng cô vẫn ghen, tự ăn dấm chua của chính mình.
“Mặc kệ em là Bạch Phương Úc, hay là Lý Phương Úc, Trần Phương Úc… hay là Lục Giai Ngưng! Chỉ cần là em, anh sẽ thích! Anh nói như vậy, em đã hiểu chưa?”Nếu bây giờ cô còn nói lại chuyện này, hắn cũng không ngại nói cho côbiết, ngay từ đầu hắn đã nhận định cô là Lục Giai Ngưng rồi.
“Em làm sao mà tin được! Nếu đổi lại là một phụ nữ giống hệt em, không thể nói trước được! Có lẽ anh sẽ yêu mến, thoáng cái mà khôngkhông chế được mình!” Cô không tin nói.
Đường Hạo nhàn nhạt nhếch môi. Không cần “nếu”, thực tế đã có mộtngười giống hệt cô đến câu dẫn hắn rồi, và sự thật đã chứng minh hắnkhông phải loại người hoa tâm. Hắn vượt qua khảo nghiệm một cách xuấtsắc. Bất quá, chỉ là hắn không nói cho cô biết mà thôi.
“Không có chuyện “nếu” ở đây! Anh không để ý!” Đường Hạo không hề hứng thú nói, sai đó thì vỗ bờ vai của cô, ” Nhanh chuẩn bị, lát nữa chúng at đi gặp ba mẹ!”
“Không được! Anh trước hết phải trả lời em, rốt cuộc anh yêu mến Bạch Phương Úc nhiều hơn hay Lục Giai Ngưng nhiều hơn?”Cô giang hai tay, giống như một đứa trẻ, hai tay giơ ngang ngăn cản trước người hắn.
“Rõ ràng chỉ có một mình em, em muốn anh trả lời cái gì? Bạchphương Úc là ai anh còn chưa có gặp qua, em muốn anh trả lời thế nào?” ĐƯờng Hạo bị buộc phải nói nóng lên đáp lại lời cô.
Vành mắt Lục Giai Ngưng thoáng cái đã hồng lên, dường như bị ủy khuất rất lớn, cánh môi run rẩy nói: ” Em biết là anh yêu “Bạch Phương Úc” hơn mà! Dù cho “Bạch Phương Úc” cólàm loạn như thế nào, anh cũng vẫn yêu cô ấy, không bao giở nổi nóng! Em bất quá mới chỉ là tùy hứng nói với anh thôi, anh đã nổi giận lênrồi…”
“Anh đã nổi giận với em rồi sao?” Hắn nhìn bộ dạng điêu ngoa của cô, đột nhiên bật cười, ngay cả khóe mắt cũng nổi lên sự ôn nhu sủng nịnh: ” Là em hay nghĩ lung tung!”
“Cho dù chưa có tức giận hẳn nhưng anh đối với em không bình tĩnh! Nếu là “Bạch Phương Úc”, anh nhất định sẽ không thế…” Lục Giai Ngưng xoay người, chạy đến một góc khác phòng.
Nhìn bộ dạng buồn bực của cô, Đường Hạo nhịn không được mà cười rộ lên: “Vậy như em nói, em là muốn anh yêu thương “Bạch Phương Úc” nhiều hơn, còn Lục Giai Ngưng thì ít hơn, phải không?”
Bị hắn hỏi ngược lại như vậy làm cho Lục Giai Ngưng không biết phải trả lời như thế nào. Đúng vậy! Rõ ràng chỉ là một người: “Em… không biết!”
“Vậy anh hỏi em, nếu lúc đó anh không có một chút cảm giác nào với “Bạch Phương Úc”, lạnh lùng từ chối thẳng thừng, em nói đi, liệu em cóvui không? Rõ ràng là em xuất hiện trước mặt anh, anh chẳng lẽ chỉ vì em thay đổi tên họ mà lại không thích em, liệu em có chấp nhận đượckhông?” Đường Hạo tiếp tục hỏi cô, cũng chờ cô trả lời. Hắn đã nóiđến như thế này, càng chứng minh người hắn yêu chính là Lục Giai Ngưng.
Lục Giai Ngưng ngẩng mặt lên, không có phản bác lại lời nói của hắn.
“Tại sao em không nói gì?” Hắn mỉm cười nhìn cô.
“Nói không lại anh…”
Đường Hạo nâng người cô dậy, sủng ái có thừa nói: “Vậy đi thay quần áo mau lên! Lát là đi gặp cha mẹ của anh rồi!” Bản thân cô đã hồi phục trí nhớ lại mấy ngày rồi, cũng nên đến thăm hỏi cha mẹ chồng tương lai chứ?
“Bây… giờ sao?”
“Đúng! Anh đã bảo bọn trẻ thay quần áo sạch đẹp rồi, chúng ta sẽ cùng trở về!”
Lục Giai Ngưng lập tức lắc đầu, giống như môtơ, cả thân người nảy lên: “Không được! Em không muốn đi! Em không muốn đem con cùng về!” Cha mẹ của hắn tuyệt đối không ưa thích gì cô. Cô mà đi chỉ tổ rước lấy nhục vào người.
“Sao lại không được? Yên tâm, hiện tại cha mẹ của anh cũng đang nóng lòng muốn gặp em! Ngoan, đừng áp lực tâm lý quá…” Đường Hạo cũng biết cha mẹ của hắn trước kia đối với cô không tốt, nhưng bâygiờ tuyệt đối không có giống như vậy. Bọn họ còn đang hận không thể lập tức đem luôn cô con dâu này về nhà.
Lục Giai Ngưng nắm chặt lấy thành giường, cúi thấp đầu xuống: “Em hiện tại không thấy thoải mái… Muốn được ở nhà nghỉ ngơi…” Nói không đi, chính là không đi.
“Đến đó rồi nghỉ ngơi luôn một thể! Ở đó cũng có nhiều phòng mà!” Đường Hạo nhẫn nại khuyên nhủ. Hắn rất muốn nhanh chóng dẫn cô về nhà, chính thức ra mắt cha mẹ và mọi người. Con đã lớn như vậy rồi, chẳng lẽcứ sống với nhau mãi mà không có danh phận hợp pháp gì hay sao?
“Không đi! Anh mang theo bọn trẻ về trước đi! Em muốn được nghỉ ngơi!” Cô bốc đồng nằm trên giường lớn, nhắm chặt mắt, không muốn nói chuyện với hắn nữa.
Đường Hạo ngồi xuống bên giường, thấp giọng dò hỏi: “Vậy em định vĩnh viễn không đến nhà của anh sao? Muốn cả đời này cũng không gặp cha mẹ của anh ư?”
“Em không biết… Em bây giờ chưa có sự chuẩn bị tâm lý tốt… Xin anh đừng có ép em được không?”
“Vậy khi nào thì em mới chuẩn bị tốt? Nếu em không tự giải phóngđược mình thì khi nào chúng ta mới kết hôn được? Lục Giai Ngưng, hyvọng em nhanh chóng chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, bởi vì anh đã chongười chuẩn bị hôn lễ của chúng ta rồi!” Đường Hạo sửa sang lại quần áo, ở một bên nói ra.