Đang tên công ty, sếp đang đi ăn sáng, Bổ sung thêm 1 chi tiết nhỏ:
Hôm qua. Sau khoảng 30 phút sau khi em nó tắt máy, gấu của mình gọi lại cho em ấy hỏi bao nhiêu là thứ: Nào là lam sao lại quen ông ấy, nào là ông ấy quen cậu như thế nào? 2 người đã quen nhau lâu chưa, ông ấy có hỏi gì về tớ không… Hỏi bao nhiêu là thứ về mình, may là em nó không để ý, chắc nghĩ em ấy bất ngờ quá nên hỏi nhiều vậy, không thì bại lộ mất.
…
Bắt đầu câu chuyện ngày 19 tháng 1 năm 2012 – 26 tết roài.
Thời tiết những ngày giáp tết mua phùn, thành phố đông đúc, muôn màu hoa ở khắp mọi nơi, nhưng mà sao trong lòng cảm thấy trống trải và buồn bã, có phải vì mình đang nhớ gấu không? Càng nhớ lại càng thấy hận, hận quá…
Vẫn chưa được nghỉ tết… haizz, nhưng không sao, sếp đang ở tầng dưới, rút súng nhắn tin cho em.
…
M: E dậy chưa em?
5 phút sau:
A: E dậy rồi ạ.
M: Thế à, hôm qua ngủ ngon không em?
A: Em ngủ ngon ạ, hi hi.
M: Oh, thế ngày thường có ngủ ngon như thế không?
A: Mọi hum như thế nào thì em cũng không nhớ. (Ôi vãi hà).
M: Thế tại sao có hôm qua mới nhớ?
A: Hừm, sao hỏi những câu hỏi lạ thế?
M: Không thích nhắn tin hả?
A: Hi, sao lại không thích nhắn tin chứ.
M: (Tắt máy, vì sao thì chắc sẽ có nhiều bác hiểu).
…
18h40 ngày 19 tháng 1 năm 2012…
Cuối cùng thì cũng hết giờ làm việc, phóng thẳng vê nhà trọ. Khu nhà trọ âm u chỉ còn mỗi phòng mình ở lại, lại buồn và chán. Dọn qua nhà cho đỡ bẩn, lấy việc làm quên đau khổ vậy.
Cầm điện thoại nhắn tin cho cô bé.
M: Em ơi.
Mãi không thấy trả lời???
Kiếm tra lại thấy tin nhắn báo lỗi, sặc sặc… Gọi điện luôn.
Nhạc chờ, không nghe máy.
Hỏi chấm, có việc gì vậy nhỉ? Hay là…
Teng teng – teng teng!
A: Anh dang lam gi day?
M: Sao goi em khong nghe may?
A: Em ngu? Ma’.
M: Vay a’? The không di choi a’?
A: Di dau? Ty nua anh co qua don em không?
M: Co’ hẹn em 7h30p, ca’ phe sua~ chua nhe’.
A: Vag. Vay nha, bey…
M: Ok…
…
Giờ là lúc lục đống đồ lộn xôn để tìm xem còn cái quần jean nào vẫn còn sạch, đẹp, thơm tho để mặc tối nay, đầu tóc chải lại, cạo râu ria sạch sẽ…
Các khâu chuẩn bị đã xong, ngồi nghe 1 bài hát rồi lên đường.
Đã đến giờ…
Bỏ qua những lời trách móc vô tội vạ, những viên gạch to đã ném lên, những viên ngói cũng dần lợp đủ 1 cái nhà xí. Mình vẫn lên đường, lên đường…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện teen, Truyện Việt Nam