Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Hợp đồng tình nhân » Phần 217

Hợp đồng tình nhân

Phần 217

Điện thoại vang lên. Nhìn cha mình tiếp điện thoại, nghe ông nội ở đầu dây bên kia nói mấy câu mà cha anh trở nên lung túng không biết làm sao. Sở Mặc Hàm cảm thấy rất muốn cười thật to lên. Từ nhỏ, anh chưa bao giờ gặp qua bộ dạng cha mình như vậy, lo sợ lẫn hoang mang.

Chuyện của Yên Lam là thế nào đây? Chương trình truyền hình sao? Kịch bản ai biên tập mà lại cẩu huyết như vậy? Muốn lấy nước mắt người xem sao? Cái gì mà cháu gái thất lạc nhiều năm? Có thể sao?

Yên Lam lại chính là em gái anh? Nhất thời, Sở Mặc Hàm không tiếp thu được thông tin này, đầu óc choáng váng. Cảm giác bất an là đúng rồi. Quan hệ của hai người thật sự đã có biến hóa khủng khiếρ, quỷ dị không ai tưởng tượng được, khiến anh cảm thấy thật khó thích ứng.

Yên Lam đang ở trong bệnh viện, không biết có nghiêm trọng hay không? Rốt cuộc là ai hại cô ấy? Sở Mặc Hàm đứng lặng dưới tán cây. Mọi chuyện lại nháo nhào đến mức này, không chuyện gì là không xảy ra, khiến người tâm không thể an, lòng không thể bình.

Ông nội vừa vội vã trở về, liền bắt tay phân phó thuộc hạ đi truy tìm kẻ hại Yên Lam. Anh cứ như kẻ nửa tỉnh nửa mê nhìn ông cùng cha mình đi qua đi lại bận rộn, còn không biết bản thân nên làm gì.

Không kiềm chế được tâm tình, anh muốn đi thăm cô xem hiện tại cô thế nào. Có nghiêm trọng hay không?

Cận Thế Phong ngồi bên giường chăm chú nhìn Yên Lam ngủ say, lòng anh nóng như lửa đốt. Vì sao đến bây giờ cô còn chưa tỉnh lại? Bác sĩ đã nói, nếu vẫn chưa tỉnh lại, có khả năng sẽ vĩnh viễn không tỉnh lại được nữa.

Không, không thể nào! Anh tuyệt đối không để chuyện này xảy ra. Cận Thế Phong nghiến chặt răng, nội tâm kiên định.

Lần đầu tiên anh cảm nhận được nỗi sợ hãi đang bủa vây quanh mình. Anh sợ cô bỏ lại anh một mình, sợ cô bỏ anh cô độc vượt qua quãng đời còn lại.

Cận Thế Phong nắm lấy tay cô, bàn tay kia nhẹ nhàng đưa lên vuốt ve hai gò má của Yên Lam. Lam Lam, tỉnh lại được không em? Lam Lam, anh sợ, em cứ như vậy anh rất sợ!

Cận Thế Phong cứ dịu dàng thủ thỉ tâm sự bên cạnh Yên Lam mà không chú ý đến một bóng người lặng lẽ vào phòng, đứng đằng sau anh.

“Anh là ai?” Lúc này, Cận Thế Phong mới cảm thấy có một hơi thở nặng nề sau lưng, liền quay lại.

“Tôi ư?” Sở Mặc Hàm tự giễu cười cười, “Sở Mặc Hàm!”

“Là anh à?” Cận Thế Phong nhớ ra, người này tối hôm đó đưa Lam Lam trở về, lại còn ôm Lam Lam của anh, khiến cho anh phát điên vì ghen. Lam Lam lại còn nói đó chỉ là bằng hữu.

“Anh tới làm gì? Sao anh biết mà đến được?” Ánh mắt Cận Thế Phong sắc bén nhìn thẳng vào Sở Mặc Hàm.

“Tôi họ Sở, tên Sở Mặc Hàm.” Không trả lời câu hỏi của Cận Thế Phong, Sở Mặc Hàm đem tên mình nhắc lại lần nữa.

“Sở? Sở Mặc Hàm???” Cận Thế Phong không dám tin, hướng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Sở Mặc Hàm.

Sở Mặc Hàm cười khổ gật đầu, nhìn chằm chằm Cận Thế Phong. Tên này thật thông minh, anh vừa nói mà anh ta đã nghĩ ra rồi.

Một tiếng động nhẹ phá vỡ sự kinh ngạc trong im lặng của hai người đàn ông, cả hai liền quay lại nhìn.

Yên Lam chậm rãi mở mắt, còn chưa kịp thích ứng với ánh sáng đã bị một thân hình lao tới ôm chặt vào lòng. Cận Thế Phong vô cùng kich động, khó thở, hốc mắt thoáng chốc đỏ hoe. Sở Mặc Hàm đứng một bên thấy Yên Lam tỉnh lại, cũng âm thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Mặc dù bác sĩ nói khả năng tỉnh dậy của Yên Lam rất lớn, nhưng đã qua mấy ngày mà cô vẫn hôn mê, bọn họ đều không dám cam đoan. Thêm một ngày cô chưa tỉnh, bọn họ thêm một ngày lo lắng. Anh hiểu điều đó, lại càng hiểu tâm tình Cận Thế Phong bây giờ. Cận Thế Phong thích cô, anh không phủ nhận, anh cũng thích cô. Nhưng cái tình cảm này có thật sự là thích không, anh còn chưa rõ ràng lắm.

Anh chỉ biết rằng, nhìn Cận Thế Phong có thể quang minh chính đại ôm cô, quan tâm cô trong khi anh cái gì cũng không thể làm, trong ngực cảm thấy bức bối, khó chịu dị thường.

Sở Mặc Hàm hít sâu một hơi, đem ánh mắt nhìn hai người trên giường chuyển ra ngoài cửa sổ.

“Lam Lam, em không thoải mái chỗ nào sao?” Đột nhiên nhớ ra điều gì đó, Cận Thế Phong buông lỏng vòng tay, xoa đi xoa lại khắp người cô xem có vết thương gì không.

“Không có, không có đâu mà!” Yên Lam day day thái dương, đau đầu quá đi mất. Cô chỉ nhớ, hôm đó đang ngồi ở sô pha phòng khách, uống ly nước Tô Anh đưa cho, cô cảm thấy rất buồn ngủ, sau đó thế nào thì không nhớ nữa.

“Thật không? Không có chỗ nào khó chịu chứ?” Cận Thế Phong vẫn lo lắng không ngừng, dịu dàng hỏi, tay vẫn không ngừng vuốt ve trên thân thể mềm mại của cô (>_< a Phong vuốt gì mà nhiều ghê :v ) "Kìa, không có thật mà…" Lúc này Yên Lam mới phát hiện trong phòng còn một người đàn ông nữa, cô đỏ mặt lắc đầu quầy quậy, tránh bàn tay thăm dò của Cận Thế Phong. Nhưng thế nào đi nữa vẫn không thoát khỏi cái ôm thâm tình của anh.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244

Tags: , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất