Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Hợp đồng tình nhân » Phần 216

Hợp đồng tình nhân

Phần 216

“Không, không phải ảnh chụp. Là bộ trang sức trên cổ nha đầu đó kìa.” Sở Thành Minh thất thần trả lời.

“Trang sức? Trang sức thì có vấn đề gì hả ba?” Sở Thiên Võ ngạc nhiên hỏi,ánh mắt nhìn chằm chằm bìa tạp chí. Trên cổ Yên Lam đeo một bộ trang sức, dây chuyền lắc tay hay khuyên tai kiểu dáng tương tự nhau,cái gì cần có đều có đủ một bộ. Không hiểu là có vấn đề gì.

“Bộ trang sức đó là độc nhất vô nhị. Năm xưa, ta vì người trong lòng mà dốc sức tạo ra bộ trang sức này, không thể có bộ thứ hai được!”

“Cái gì?” nghe được lời nói chính thức phát ra từ Sở Thành Minh, hai người còn lại như vừa nghe thấy một tiếng nổ oành oành trong đầu, nhất thời ngây ngốc. “Người trong lòng? Ai vậy cha/ông?”

Qua một khoảng thời gian khá lâu, khi nghe xong câu chuyện của cha mình, Sở Thiên Võ lên tiếng. “Thì ra là vì người phụ nữ đó. Mẹ con từng nói, ba vì bà ta mà không thích mẹ, không quan tâm mẹ, khiến mẹ suốt ngày buồn bực không vui.”

“Ta xin lỗi!” Sở Thành Minh yên lặng nói.

“Câu đấy ba nên nói với mẹ, chứ nói với con có tác dụng gì?” Sở Thiên Võ trách móc.

“Năm đó, ta đã yêu người con gái ấy, yêu sâu yêu đậm, nhưng hôn sự ta không được quyết.

Là trưởng bối trong nhà sắp xếp cuộc hôn nhân này, ta không hề có tình cảm với mẹ con!”

“Vậy tại sao ba còn cùng mẹ? Sao ba không cưới người đàn bà đó đi?” Sở Thiên Võ bức xúc, giọng điệu đã cao hơn bình thường.

“Con tưởng ta không muốn sao? Năm đó, Sở gia liều mạng phản đối, ta cũng liều mạng chống cự, ta tin tưởng vững chắc sẽ cùng cô ấy kết hôn. Nhưng không ngờ, cô ấy lại bỏ đi mất, chính ta cũng không hiểu nổi. Không để lại một lời nhắn hay một tín vật gì, cứ vậy mà lặng lẽ bỏ đi.” Sở Thành Minh run run, không khống chế được tâm tình của mình.

“Nhưng mẹ con rất yêu ba, vẫn cảm thấy áy náy với ba. Mẹ luôn dặn con phải hiếu thuận với người cho tốt. Rõ ràng ba đối xử với mẹ chẳng ra sao, nhưng mẹ không giận mà còn nói tại mẹ. Nếu năm đó mẹ không kiên quyết đòi gia đình cho lấy ba bằng được, thì ba đã được ở bên cạnh người mình thương mà sống vui vẻ hạnh phúc. Mẹ luôn nói, mẹ mới là người sai.” Sở Thiên Võ dừng lại một chút, suy nghĩ rồi nói. “Nhưng rõ ràng mẹ không sai, đúng không ba? Ba không thương mẹ, đó không phải lỗi của mẹ!”

“Không, mẹ con không sai, người sai là cha mẹ hai bên gia đình, tại sao lại cưỡng ép hai con người không có chút tình cảm ở bên nhau như thế chứ? Một việc quá ích kỷ, quá tàn nhẫn!”

Sở Thành Minh khẳng khái, “Mẹ con không sai, cùng lắm là đem lòng yêu một người không yêu mình.”

Trầm mặc một lúc, Sở Thành Minh ngẩng đầu nhìn con trai của mình. “Bộ trang sức đó, ta vì Yên nhi mà chế tác ra, sau đó cô ấy bỏ ta đi chỉ mang theo duy nhất món đồ này, thêm vài tấm ảnh chụp. Không thêm một thứ gì khác!”

“Nói như vậy là ba rất yêu bà ấy. Vậy tại sao ba không đi tìm? Lại cam chịu cùng mẹ kết hôn?” Sở Thiên Võ kich động hỏi.

“Không ư? Ta lại không đi tìm sao? Năm năm, ta tìm cô ấy suốt năm năm, không một chút tin tức, không một lần thấy bóng dáng. Sau đó, người trong gia đình ép ta tuân theo quy củ, kết hôn với mẹ con!”

“Đã cưới mẹ con, sao ba không đối xử tốt với bà một chút? Còn làm cho bà buồn bực sinh bệnh mà chết.” Sở Thiên Võ nhếch miệng chua xót.

“Ta vô cùng xin lỗi mẹ con, nhưng một trái tim sao có thể chứa được hai người? Tâm trí ta, đã tràn đầy hình bóng Yên nhi, không còn chỗ cho người khác, không thể cho mẹ con tình yêu. Nhưng từng ấy năm chung sống, ta đâu có bạc đãi mẹ con quá, đúng không?”

“Ba thừa biết, mẹ con không cần điều này. Cái bà ấy cần là tình yêu, tình yêu của ba ba có hiểu không? Bà ấy không muốn, từng ấy năm sống mà tương kính như tân( ý nói vợ chồng đối xử với nhau kính trọng như bạn bè mà không có tình cảm)! Hơn nữa, mấy năm gần đây, vì hối hận chuyện năm đó,chẳng phải mẹ cũng sống khổ sống sở đó sao? Cũng trải qua một ngày như một năm đó sao?”

Hai cha con Sở Thiên Võ nói xong, liền rơi vào trầm mặc, khó xử. Rốt cuộc là lỗi của ai? Có thể trách ai đây?

“Vậy, tại sao bộ trang sức đó lại ở trên người Yên Lam?” Sở Mặc Hàm cảm thấy khó hiểu, lên tiếng phá vỡ bầu không khí lạnh lẽo.

“Ta cũng giật mình.” Sở Thành Minh điều chỉnh lại tâm tình, lên tiếng, “Cho nên ta mới muốn tìm nha đầu đó hỏi cho rõ ràng. Tại sao bộ trang sức lại ở trong tay nó?”

Sáng sớm hôm sau, thấy ông nội vội vội vàng vàng đi tìm Yên Lam, Sở Mặc Hàm rất muốn đi theo. Mấy ngày nay không gặp cô, anh vô cùng nhớ nhung, quyến luyến. Vẫn biết cô đã có người trong lòng, cùng người đó vui vẻ hạnh phúc, nhưng anh vẫn muốn gặp cô,chỉ có ở bên cô anh mới cảm thấy có chút tình cảm ấm áp, thân thuộc.

Nhưng trong lòng lại luôn luôn có một cảm giác vô cùng kì quái, tựa như bọn họ có mối quan hệ nào đó sắp phát sinh, long trời nở đất. Điều này khiến anh vô cùng bất an. Tại sao lại như vậy? Yên Lam cùng ông nội thời trẻ có quan hệ gì đó, sự tình có vẻ như càng ngày càng phức tạp.

Chờ đợi đến khi tâm tình trở nên vô cùng hỗn loạn, Sở Mặc Hàm không biết nên cùng từ ngữ nào để hình dung tâm trạng, điệu bộ của mình lúc này. Anh và cô có quan hệ sao? Hay là cô và ông nội có quan hệ?

Điện thoại vang lên. Nhìn cha mình nghe điện thoại, lại nghe thấy lời ông bên kia đầu dây, cha anh lung túng không biết phải làm thế nào, Sở Mặc Hàm bỗng cảm thấy rất muốn cười thật to. Cái quái gì đang xảy ra vậy? Chương trình truyền hình với thần tượng lúc tám giờ sao? Ai, là ai biên kịch cái kịch bản cẩu huyết như thế này? Anh thật muốn lôi người đó ra đánh nhừ tử một trận.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244

Tags: , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất