– Sao hôm nay mày không vào xả stress, mấy con nhìn ngọt nước thế mà chê à?
– Tao không như mày, tao có người yêu, tuần sinh hoạt 2, 3 lần. Không thiếu thốn quá mà phải đi thế. Mà sao mày lâu thế. – Mình hỏi.
– Tao không hiểu sao mỗi lần uống tý bia rượu vào là mãi đéo ra được, mấy lần trước đi chơi cave cũng thế. Bọn gái nó còn sợ – Phúc béo phân trần.
– Người mày cả tạ thịt đè lên mấy em ấy thì ai chẳng sợ, em hôm nay được cái to cao, có lẽ hợp với mày – Mình xỏ xiên nó.
– Không phải do tao béo, mà do tao chơi lâu ra con gái nó sợ. – Phúc béo nói…
– Của mày ăn thua gì, ông Hùng mới sợ, ông ấy gắn cái cục gì ở chim ấy, có lần tao đi Wc cùng ông tao thấy. – Mình nói.
– À mấy ông từng đi tù thường có, gọi là gắn bi, gái gặp mấy ông ấy kinh luôn – Phúc béo tỏ ra hiểu biết.
– Vậy à. Nhưng tao thấy của anh Hùng hình giống lục giác có nhiều góc cạnh mà – mình thắc mắc.
– Chắc ông ấy muốn mài thành hình như thế, thấy bảo gắn cái ấy mà đi phá chinh con gái thì sau này nó chỉ nhớ tới mình. Những thằng khác có ngủ với nó cũng không đem lại cảm giác như mình – Phúc béo giải thích.
– Phức tạp quá nhỉ. Mà sao hôm nay về sau mày lại ra được? – Mình hỏi.
– Thì đầu tiên vào nó tẩm quất vớ vẩn cho tao, xong lấy khăn ướt lau chim tao rồi thổi kèn. Lúc đầu nó chỉ cởi áo của nó ra thôi, lúc nó thổi kèn thì tao bóp vú nó, vú nó to lắm, một tay bóp không hết được. Sau thấy tao lâu ra quá lại bị bên ngoài giục thì nó cởi nốt quần xuống để tao sờ bím, bím nó múp sờ thích lắm, sờ một lúc tay tao ướt nhẹp rồi tao cũng ra. Sướng đéo chịu được. – Phúc béo vừa nói vừa ngẩn ngơ nghĩ lại cảnh khoái lạc.
– Thôi đủ rồi, mày làm tao hứng quá. – Mình cắt ngang.
Uống bia xong thì Phúc béo lại chở mình về, mình vào phòng lấy quần áo tắm rửa rồi đi chơi với Nhi. Hôm ấy mình làm 3 nháy, Nhi hỏi mình:
– Sao hôm nay anh xung thế? Làm em mệt hết cả hơi.
– Tại hôm nay em dễ thương quá – Mình suy nghĩ rồi nói. (Mình rất ít khi khen ai, nhất là con gái nhưng do bí lời nên phải nói thế)
– Hi hi, yêu chồng thế – Nhi thoáng ngạc nhiên khi mình khen, rồi nàng cũng cười trong hạnh phúc.
Sáng hôm sau đi làm không thấy Phúc béo đâu, hỏi ra mới biết nó xin nghỉ nửa ca, tầm 10h mới tới. Anh Hùng bảo cho mình biết:
– Đêm qua thằng Phúc béo nứng quá nó gọi anh xin số con kia (cô bé hôm qua phục vụ nó) rồi nhờ anh xin giúp cho ra nhà nghỉ. Chắc giờ chưa dậy được đâu. (Nhân viên tẩm quất không được tự ý rời chỗ làm, muốn đi khách bên ngoài phải xin phép, còn phải cắt lại tiền nữa).
– Ha ha thằng này được, không khéo mê em nó rồi – mình cười nói.
Tới 10h thì thằng Phúc béo tới, nó gặp mình là than thở luôn:
– Mệt quá mày ạ!
– Anh Hùng nói tao biết rồi – mình nói.
– Ừ, hôm qua tao với em nó quần nhau mấy nháy liền, người nó hàng họ to, lại chân dài chơi sướng lắm – Nó kể.
– Ừ, tao cũng đoán là mày kiểu gì chẳng hẹn em ấy, thôi đừng xa đà quá là được, không rồi đi làm tiền đổ xăng cũng hết – Mình khuyên nó.
– Yên tâm tao biết điểm dừng – nó tự tin nói rồi hai thằng trở về với công việc.
Một thời gian sau thì Quán mình làm có quản lý mới thay quản lý cũ nghỉ. Anh này về làm thay đổi mọi thứ, cứ như muốn biến quán thành nhà hàng 5 sao.
Thằng Phúc béo thời gian nó làm phục vụ bàn thì cũng học cả pha chế, lúc ấy pha chế có anh nghỉ, thế là nó vào làm.
Mình thì vẫn làm phục vụ bàn, quản lý mới bắt đầu thay đổi quán từ nhân viên phục vụ bàn đầu tiên. Ông ấy bắt bọn mình phải phục vụ chuyên nghiệp hơn, rồi đưa ra rất nhiều quy định gò bó. Bọn mình vừa làm vừa tìm cách chống đối.
Sau khi thay đổi ở bộ phận chạy bàn thì quản lý tiếp tục muốn thay đổi ở bộ phận pha chế và bếp, anh trưởng quầy pha chế với bếp trưởng là bạn thân lâu năm. Cả hai hợp sức chống lại quản lý mới, thời điểm ấy nhà hàng khá căng thẳng.
Nhà hàng bắt đầu bán thêm những loại đồ ăn và đồ uống mới. Nhân viên đã quen với việc thoải mái giờ bị gò bó nhiều người bắt đầu chán nản.
Tính mình không thích sự gò bó, mặt khác mình cũng phải đi làm cho đúng ngành học nên mình quyết định nghỉ ở quán. Lúc ấy tầm cuối tháng 11 Dương Lịch.
Mình nghỉ làm một thời gian sau thì anh Hùng với Phúc béo cũng nghỉ. Phúc béo đi làm pha chế ở quán Bar, đúng với sở thích ngắm gái đẹp của nó. Còn anh Hùng lại quay về với con đường của thế giới ngầm.
…
Sau này có lần ba anh em tụ họp uống cà phê ở Bách Khoa để tâm sự, anh Hùng khi ấy đã chia tay với Mai. Anh chán nản dính vào đập đá thường xuyên. Anh vừa làm bảo kê mấy quán massage vừa đòi nợ thuê và nhiều công việc khác. Nhiều lần Phúc béo tới quán massage của anh đều được nhân viên phục vụ miễn phí. Có lần nó còn ngủ luôn tại quán với anh Hùng, cùng anh trông coi quán. Sau này Phúc béo bị bố mẹ nó quản lý chặt không cho chơi bời nữa, còn anh Hùng vẫn theo con đường ấy.
Mình cầm hồ sơ đi xin việc, vì mới ra trường chưa có kinh nghiệm nên tìm việc tốt rất khó. Chỗ làm gần thì lương thấp, chỗ lương cao thì phải làm xa và đi công trình nhiều. Mình không muốn xa Nhi, cuối cùng mình xin vào làm ở một công ty Tư nhân nhỏ ở gần chỗ trọ. Công ty có khoảng 20 công nhân, già có trẻ có.
Cũng như những sinh viên khác, học trong trường thì toàn lý thuyết, ra ngoài làm phải học hỏi rất nhiều. May mà công việc mình cũng không quá khó. Mình mất 1 tuần cũng quen dần với công việc. Mình làm khoán theo sản phẩm, làm càng ra nhiều sản phẩm thì thu nhập càng cao.
Hàng ngày đi làm lúc 7h30 sáng, tối thì có hôm 17h30 về, có hôm 21h mới về vì cố làm cho xong, mình khá chăm chỉ làm việc nên ông bà giám đốc cũng quý, thường tạo điều kiện cho mình làm thêm giờ. Chủ Nhật mình cũng làm không nghỉ. Thu nhập của mình cứ tăng dần lên.
Thời gian làm ở đây mình quen thằng Xuân, thằng này nhà gần khu với chồng chị Chi (chị cả của Nhi). Nhà nó cách công ty chỉ 3km, hàng ngày nó đi xe máy đón mình rồi cùng đi làm. Xuân nó cao to nhưng xấu trai (nó tập thể hình mấy năm rồi, người to như con trâu), ít hơn mình 2 tuổi toàn xưng ông tôi với mình, mình cũng không quan trọng, bạn bè chơi với nhau tốt là được. Mình thì xưng mày tao với nó cho thoải mái.
Ngoài thằng Xuân mình cũng chơi khá thân với mấy anh trong công ty, các anh đều đã có gia đình nhưng vẫn khá ham vui. Hôm nào ít việc về sớm thì mấy anh em lại rủ nhau đi uống bia hoặc đơn giản hơn là ngồi trà đá chém gió. Mình từng nói rồi đấy, tính mình đi làm ở đâu cũng được anh em trai quý, ở công ty này thì được cả mấy chị quý. Đừng suy nghĩ bậy bạ nhé, cùng làm công ty thì quý mến nhau là bình thường thôi. Do mình thật thà, ngoan ngoãn lại kín miệng nên nhiều chuyện anh chị trong công ty thường tâm sự với mình vì thế thân thiết hơn.