Hạ Thiên lại rất tin tưởng:
– Không phải là cao thủ Nguyên Anh Kỳ sao? Cho tôi chút thời gian, tôi sẽ cho thấy ai lợi hại hơn.
– Cậu thì cứ đứng đó mà suy nghĩ thoải mái, ai cho cậu thời gian?
Dạ Ngọc Mị nói đầy ý châm chọc.
– Chị lúc trước cũng không cho tôi thời gian sao?
Hạ Thiên lại chẳng quan tâm:
– Chờ tôi tạo ra vài cao thủ Nguyên Anh Kỳ, tôi sẽ dễ dàng xử lý Hàn Minh Phi.
– Nói thì quá dễ.
Dạ Ngọc Mị hừ lạnh một tiếng.
– Đáng lý ra thì rất dễ dàng, chỉ cần tôi học được đệ lục châm, sẽ tạo ra cao thủ không chỉ là tu vi Nguyên Anh Kỳ.
Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút bất mãn nhìn Dạ Ngọc Mị:
– Em Chân Dài, chị không lạc quan chút sao?
– Đợi cậu học xong đệ lục châm rồi hãy nói.
Dạ Ngọc Mị tức giận nói.
Hạ Thiên chợt buồn bực, Dạ Ngọc Mị này nói lời động vào tử huyệt của hắn, bây giờ công lực của hắn vẫn chưa đủ, chưa thể thi triển đệ lục châm, nhưng hắn biết mình chỉ còn cách một khoảng ngắn mà thôi.
Dù bây giờ băng hỏa linh khí trong người hắn đều cơ bản tăng trưởng từng ngày nhưng tốc độ là rất chậm, cứ tăng trưởng với tốc độ như vậy thì ít nhất cũng là vài chục năm mới xong. Dù mỗi ngày hắn đều song tu với Liễu Mộng thì tốc độ chỉ tăng lên vài lần, chưa nói đến vài chục năm thì cũng là vài năm, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, tốc độ đó còn lâu mới có thể giải quyết được những chuyện khẩn cấp.
Thực tế thì biện pháp duy nhất vào lúc này để Hạ Thiên gia tăng công lực chính là thi triển đệ tứ châm và ngũ châm, tuy đệ tứ châm có thể gia tăng công lực nhưng bây giờ đã không còn đáng trông cậy, chỉ có hạn mà thôi, nếu muốn dùng nó để Hạ Thiên tiến lên đệ lục châm, hắn phải thi triển hơn trăm lần.
Nhưng vấn đề là hắn không kiếm đâu ra nhiều vợ như vậy, tất nhiên hắn cũng không phải chưa từng nghĩ sẽ tẩy tủy cho những người khác không phải là vợ mình, nhưng dù là như vậy, chẳng lẽ phải tẩy tủy cho người qua đường?
Trong kế hoạch của Hạ Thiên, thật ra hắn chỉ cần thi triển đệ ngũ châm cho các bà vợ, gia tăng công lực cũng đủ tiến lên đệ lục châm. Nhưng vấn đề của kế hoạch này chính là vợ của hắn khá lười, bình thường ít người tu luyện, cơ thể còn chưa đủ để thừa nhận công hiệu của đệ ngũ châm. Nói cách khác, bây giờ hắn cũng không thể thi triển đệ ngũ châm cho các bà vợ, điều này đồng nghĩ với việc, hắn muốn thi triển đệ lục châm phải chờ thời gian.
– Em Chân Dài, tên Hàn Minh Phi kia rất thích chị, hay chị dùng mỹ nhân kế nhé?
Hạ Thiên chợt mở miệng hỏi.
– Sao cậu không cho Nguyệt Thanh Nhã đi làm mỹ nhân kế?
Dạ Ngọc Mị dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Hạ Thiên.
– Thần tiên tỷ tỷ là vợ tôi, tất nhiên tôi sẽ không cho vợ mình đi làm mỹ nhân kế.
Hạ Thiên lại tỏ ra hào hùng:
– Chị không phải vợ tôi, tôi dùng chị làm mỹ nhân kế cũng không có vấn đề. Tất nhiên nếu chị đồng ý làm vợ tôi, tôi sẽ không cho chị đi làm mỹ nhân kế.
Hạ Thiên chưa nghe thấy Dạ Ngọc Mị trả lời thì đã thấy trong mắt có vài bóng người, hắn không khỏi ồ lên:
– Không thể nào, bọn họ đã quay về biệt thự của Đinh Hương rồi sao?
– Ba người bọn họ đã tập trung lại một chỗ.
Dạ Ngọc Mị rõ ràng cũng thấy đối phương:
– Bây giờ muốn đánh bại bọn họ là rất khó.
– Em Chân Dài, bây giờ tôi chân thành thương lượng với chị, chúng ta có nên dùng mỹ nhân kế không?
Hạ Thiên dùng ánh mắt nghiêm trang nhìn Dạ Ngọc Mị:
– Chị đi quyến rũ Hàn Minh Phi, tôi đi xử lý Hoàng Tĩnh Di và Bạch Vân Sơn.
– Cậu coi Hàn Minh Phi là kẻ ngốc sao?
Dạ Ngọc Mị hừ lạnh một tiếng, nàng bước ra, sau đó bay về phía cách đó không xa. Tất nhiên nàng không bay về phía biệt thự của Đinh Hương, mà bay về phía tòa biệt thự ở bên hồ Ngải Luân, chính là chỗ ở tạm thời của Hạ Thiên.
Khi thấy Dạ Ngọc Mị không phối hợp thì Hạ Thiên có chút thất vọng, nhưng hắn cũng không có biện pháp nào khác, chỉ có thể điện thoại cho người của cục an ninh quốc gia tiếp tục theo dõi tình huống, sau đó quay về biệt thự. Hắn thấy muốn đối phó với đám người Phiêu Miểu tiên môn thì cần phải từ từ, muốn giải quyết tất cả bọn họ ngay lập tức là không thể.
Hạ Thiên trở về biệt thự đúng lúc nhóm Liễu Vân Anh cũng vừa trở về, lúc này bên trong biệt thự đã khá náo nhiệt, vì Liễu Vân Anh đưa cả Thẩm Phong và cha mẹ đến. Thẩm Phong và cha mẹ rất cảm kich Hạ Thiên, nhưng Hạ Thiên không có thời gian tiếp nhận tấm lòng của bọn họ, vì vậy chỉ có Liễu Vân Anh tiếp nhận mà thôi. Lúc này Liễu Vân Anh xem như một nửa chủ nhân căn biệt thự này, nàng giúp sắp xếp phòng cho Thẩm gia, sau đó lại cùng Hào Phỉ Phỉ đi chuẩn bị bữa tối.
Dạ Ngọc Mị vẫn không hợp với ai, nàng vừa về đến nơi là lên phòng ngủ trên lầu, đến bây giờ ngoài Hạ Thiên thì trong biệt thự này cũng không ai biết nàng tên gì. Hạ Thiên cũng giống như vậy, hắn lên phòng ngủ, bắt đầu suy xét xem nên xử lý Hàn Minh Phi thế nào cho tốt.
Nhưng Hạ Thiên nghĩ đến mức không ăn cơm chiều nhưng cũng không tìm được biện pháp nào, hắn nghĩ tới nghĩ lui và phát hiện tất cả những biện pháp khác đều không đáng tin, cuối cùng vẫn là làm cho mình lợi hại hơn thì tốt.
Vấn đề tăng thực lực của Hạ Thiên vào lúc này chính là đệ ngũ châm, nhưng hắn cũng không còn bà vợ nào để thi triển đệ ngũ châm, bây giờ các bà vợ thật sự khó thi triển đệ ngũ châm.
– Vợ quỷ keo kiệt chắc chắn có thể, mà âm hỏa của chị ấy còn chưa giải quyết xong, mình nên đi tìm chị ấy thì hay hơn.
Hạ Thiên nghĩ đến Ninh Khiết, vì Ninh Khiết đã tu luyện tương đối lâu rồi. Thật ra vài tháng trước cơ thể của nàng đã phù hợp thi triển đệ ngũ châm, nhưng nàng và Hạ Thiên đã lâu không gặp, hơn nữa lại ở tận Hongkong, vì thế mà hắn lười sang thi châm.
– Tư chất của vợ Vi Nhi là rất tốt, chị ấy là sát thủ, luyện công chắc chắn chăm chỉ, cũng có thể đã thi triển được đệ ngũ châm. Vợ tóc vàng cũng rất nghe lời, luyện công chăm chỉ, nhưng trước đó lại thấy vẫn còn chênh lệch, không biết tình huông bây giờ thế nào rồi.
Hạ Thiên thầm hỏi, sau đó hắn phát hiện, tốt nhất là đi gặp mặt từng bà vợ, xem ai công lực cao thì thi triển đệ ngũ châm.
Nhưng như vậy là không an toàn, lỡ các nàng có một hay hai người đủ điều kiện cho Hạ Thiên thi châm, dù có thể tăng chút công lực của Hạ Thiên nhưng muốn đánh bại Hàn Minh Phi thì không thể.
– Hay là dùng biện pháp bảo hiểm.
Hạ Thiên tiếp tục suy xét, cuối cùng cảm thấy nên dùng sự trợ giúp của dược vật.
Trước đó vài ngày khi ở thành phố Giang Hải, Hạ Thiên phát hiện Kiều Tiểu Kiều khó thể tu luyện, vì vậy đã suy xét vấn đề này. Dùng dược vật cộng với y thuật của hắn để tăng thêm công lực cho Kiều Tiểu Kiều, tuy qua Kim Đan Kỳ thì hiệu quả của dược vật là cực kỳ có hạn, nhưng trước khi đến Kim Đan Kỳ thì hiệu quả khá tốt. Lúc đó hắn còn chưa chú ý đến vấn đề này, nhưng bây giờ thì lại khác.
Kế hoạch của Hạ Thiên rất rõ ràng, đó là luyện chế ra vài đan được gia tăng công lực, sau đó để cho những bà vợ chưa đủ công lực dùng vào. Sau khi gia tăng công lực cho các nàng thì hắn sẽ thi triển đệ ngũ châm, vừa giúp các bà vợ vừa giúp mình gia tăng công lực. Hắn tin khi tất cả các bà vợ đều là cao thủ Kim Đan Kỳ, như vậy hắn sẽ thi triển được đệ lục châm.
Sáu châm thần, bảy châm tiên, tám châm nghịch thiên, đệ lục châm sẽ tạo ra cao thủ không chỉ là Nguyên Anh Kỳ mà thôi. Muốn chế đan dược thì phải cần dược liệu, lúc này Hạ Thiên không hề đi tiệm thuốc mua dược vật, vì dược liệu lần này khó thể mua ở tiệm thuốc thông thường. Vì vậy hắn điện thoại cho Diệp Mộng Oánh, bây giờ tập đoàn Thần Y dự trữ không ít dược liệu, dù không dự trữ thì ra mặt đi mua cũng dễ dàng hơn. Hắn cũng khôn cần số ít, vì vậy quyết định nhờ Diệp Mộng Oánh, nếu không hắn chạy khắp Nhạc Nam cũng không tìm ra dược liệu mình cần.
Sau khi chấm dứt trò chuyện với Diệp Mộng Oánh, Hạ Thiên điện thoại cho Ninh Khiết, hắn suy xét một phen và cảm thấy mình nên ở Nhạc Nam theo sát đám người Phiêu Miểu tiên môn.
Lúc này vợ Ninh Khiết là bà vợ xác định có thể thi triển đệ ngũ
châm duy nhất, vì thế hắn gọi nàng đến Nhạc Nam.
– Vợ quỷ keo kiệt, chị còn ở Hongkong sao?
Điện thoại nối thông, Hạ Thiên mở miệng hỏi.
– À, đúng vậy, nhưng ngày mai sẽ sang Cảng Thành.
Ninh Khiết khẽ trả lời.
– Vợ quỷ keo kiệt, chị đến thành phố Nhạc Nam đi, tôi có việc cần tìm chị.
Hạ Thiên đi thẳng vào vấn đề.
– Thành phố Nhạc Nam?
Ninh Khiết hơi sững sờ:
– Nơi đó không phải có một cái hồ lớn, tên là hồ Ngải Luân, trong hồ có núi Thần Sơn phải không? Chồng đang ở đó sao?
– À, tôi đang ở bên cạnh hồ Ngải Luân, chị đến mau đi, tôi có việc quan trọng.
Hạ Thiên nhanh chóng nói.
– Được, chồng, tôi đến ngay.
Ninh Khiết không khỏi việc gì, nàng biết Hạ Thiên vội vã như vậy là có chuyện gấp.
Ninh Khiết nhanh chóng cúp điện thoại, Hạ Thiên cũng không tiếp tục gọi điện thoại, hắn nằm xuống giường nghỉ ngơi. Kẻ địch ngày càng nhiều, nhưng dù kẻ địch có mạnh thế nào thì hắn cũng không quan tâm, hắn nhất định sẽ bảo vệ tốt thần tiên tỷ tỷ.
Một đêm không có vấn đề gì.
Sáng hôm sau, Hạ Thiên ngủ đến hơn chín giờ mới thức dậy, nhưng hắn xuống lầu và phát hiện trong biệt thự có thêm một kẻ xa lạ. Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi, người này tướng mạo bình thường nhưng lại làm người ta có chút cảm giác
tang thương.
– Anh ta là ai?
Hạ Thiên nhìn Liễu Vân Anh rồi hỏi.
– Anh rể, anh ấy là phóng viên, đến phỏng vấn anh Phong.
Liễu Vân Anh vội vàng giải thích.
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc