Khoảng thời gian kế tiếp Hạ Thiên chợt phát hiện mình biến thành kẻ chuyên nướng thịt, vì Vương Tiểu Nha phát hiện, dù là nướng theo kiểu bình thường thì nàng cũng kém Hạ Thiên, mà bỏ vào thứ gì thì nàng cũng không hiểu, tóm lại những thứ gì nàng nướng ra đều có hương vị rất kém.
Điều này thật ra cũng là bình thường, vì dù là Vương Tiểu Nha hay Vương Kiệt và Cao Khiết cũng không có kinh nghiệm ở phương diện này. Tuy nướng thịt cũng không cần có kỹ xảo gì đặc biệt, thực tế nướng chín thịt cũng dễ dàng, không cần kỹ thuật cao, nhưng muốn nướng cho vừa độ lửa, lại có hương vị tốt, đây tuyệt đối là thứ cần kinh nghiệm.
Hạ Thiên không phải là một kẻ am hiểu chuyện nấu nướng, nhưng hắn tương đối có kinh nghiệm khi nướng thịt vừa độ lửa, vì trước kia hắn thường xuyên nướng thức ăn trên núi. Lúc này hắn nướng thịt còn Vương Tiểu Nha ở bên cạnh thì chờ đợi. Vương Tiểu Nha hôm nay cũng được ăn khá nhiều, chính là Hạ Thiên muốn cô bạn gái của mình ăn nhiều, hắn chỉ hy vọng nàng ăn nhiều sẽ trổ mã hơn.
Tốc độ nướng của Hạ Thiên là rất nhanh, Vương Tiểu Nha cũng ăn rất nhanh, kết quả cuối cùng là không bao lâu sau nàng đã ăn no. Lúc này Vương Kiệt bắt đầu đề nghị rời khỏi công viên, đi đến hồ Bắc.
Chuyện xảy ra vào sáng hôm nay thật sự làm cho Vương Kiệt và Cao Khiết không muốn tiếp tục ở lại chỗ này, mà Vương Tiểu Nha đã ăn no, tất nhiên nàng cũng vui vẻ muốn bỏ đi. Còn Hạ Thiên, hắn càng không có vấn đề, vì thế mà bốn người rời khỏi công viên vào lúc vừa qua mười hai giờ.
Lần này bọn họ không cần ngồi xe buýt, cũng không cần bắt taxi, vì đã sớm có xe chờ sẵn.
– Thiên ca.
Đám người cùng chào hỏi Hạ Thiên.
– Chị Nha.
Đám người kia cũng không dám chậm trễ với Vương Tiểu Nha.
Cuối cùng bọn họ mới nhìn Vương Kiệt và Cao Khiết:
– Kiệt ca, Kiệt tẩu.
Bảy tám chiếc xe xa hoa, mười tên đàn ông mặc tây trang, phô trương này tất nhiên không là gì với Hạ Thiên, nhưng Cao Khiết thì khác, nàng cực kỳ sững sờ, vì vậy mà cũng quên phản đối cách xưng hô là Kiệt tẩu.
Nửa giờ sau bốn người đến hồ Bắc, nhưng lúc này cuộc ước hội giữa bốn người trở thành ước hẹn tư nhân, Vương Kiệt đưa Cao Khiết đến hòn đảo giữa hồ, còn Hạ Thiên không có hứng thú với hòn đảo đó, hắn trực tiếp đưa Vương Tiểu Nha đến một hòn đảo khác, chính là Thần Tiên đảo thuộc về hắn.
– Này, Hạ Thiên ca ca, đây là đảo anh mua sao? Đúng là quá lớn.
Vương Tiểu Nha cực kỳ hưng phấn, lúc này nàng đứng trên một hòn đảo lớn nhất trong số ba hòn đảo, là Thần Tiên đảo số một.
– Đúng vậy, đây chính là nhà của chúng ta sau này.
Hạ Thiên khẽ gật đầu, sau đó hắn chỉ tay vào một kiến trúc xa hoa trên đảo:
– Chỗ đó sau này sẽ là nhà của chúng ta.
– Ôi, quá lớn, lại có phong cách châu Âu.
Vương Tiểu Nha cực kỳ hưng phấn.
Đúng lúc này bên cạnh vang lên một âm thanh:
– Không phải chỉ thuần túy là phong cách Châu Âu, thật ra là Âu Trung kết hợp. Vì nghĩ đến cảm nhận của mỗi người, có sở thích không giống nhau, vì vậy tôi mời mười
nhà thiết kế đỉnh cấp trong nước đến đây, bọn họ cùng nhau sắp xếp kiến trúc.
Nói chuyện không phải là ai khác, chính là Tiền Đa Đa, vừa rồi Hạ Thiên đã điện thoại gọi Tiền Đa Đa.
– Hạ Thiên, hôm nay cậu muốn đến xem xét tiến độ sao?
Tiền Đa Đa đi đến bên cạnh Hạ Thiên rồi hỏi.
Đây không phải là lần đầu tiên Hạ Thiên đến Thần Tiên đảo, thực tế trước đó không lâu hắn đã đến chỗ này, nhưng vài lần trước đó hắn cũng không nhìn kỹ. Lần trước hắn đã đến nơi này, vì nơi này có một sân bay trực thăng của hắn.
– Đúng vậy, tôi muốn xem chỗ này thế nào rồi, tôi nghĩ lần sau mình đến thì có thể ở lại được rồi.
Hạ Thiên khẽ gật đầu, sau đó chỉ vào tòa nhà kiến trúc lớn nhất:
– Nơi đó đã xây xong rồi chứ?
Tiền Đa Đa khẽ gật đầu:
– À, đã xây xong, nhưng còn phải lắp đặt các trang thiết bị, phương diện này trước đó đã được tôi trưng cầu ý kiến của các tiểu thư, nhưng cậu cũng có thể đi xem, nếu có
gì không hài lòng, còn có thể sửa.
– Không sao, các chị ấy thích là được.
Hạ Thiên cũng không có yêu cầu quá cao với nhà ở, chỉ cần các bà vợ thích là được, hắn sẽ không có ý kiến.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói:
– Nói chung thì đến lúc nào là xong?
– Thật ra những phần xây dựng cơ bản đã xong, tổng cộng có ba đảo, đảo này lớn nhất, tất nhiên sẽ là khu nhà chính của các người. Hai đảo còn lại một dùng để cho người hầu, dù sao thì sau này sẽ cần nhiều người hầu, nhưng cậu cũng có thể đến đó ở lại.
Tiền Đa Đa bắt đầu giới thiệu kỹ càng về quy hoạch tổng thể của ba hòn đảo với Hạ Thiên:
– Ngoài người hầu thì khách đến cũng được sắp xếp ở lại trên đảo, mặt khác tất cả nhu yếu phẩm về cuộc sống của các người sẽ được bảo tồn ở hòn đảo bên kia, hơn nữa sẽ còn có nhiều phương diện giải trí.
Hạ Thiên khẽ gật đầu:
– Sắp xếp này rất tốt, tôi thật sự cần một ít nha hoàn, để cho các cô ấy ở trên hòn đảo kia là được. À, tôi còn tìm hai đầu bếp, cũng để cho bọn họ ở bên kia.
– Mặt khác, tên hòn đảo này sẽ có đầy đủ các phương diện giải trí, thể hình, thể thao…Sẽ có bể bơi lớn trong nhà. Đồng thời chúng tôi sẽ vây thủy vực giữa ba hòn đảo này lại, cải tạo vài bãi tắm, tóm lại là tất cả các phương diện đều có, ngoài những thứ đặc biệt trước đó chưa kiến tạo. Ví dụ như Yêu Yêu tiểu thư muốn có Yêu Tinh Biệt Uyển, chúng tôi đang bắt đầu xây dựng, còn cần thời gian hoàn thành.
Tiền Đa Đa tiếp tục giới thiệu với Hạ Thiên:
– Còn một hòn đảo khác, ngoài sân bay trực thăng, còn có sân bóng, bóng rỗ, sân golf. À, còn có cả đường đua xe, tuy không thể sử dụng làm đường đua các giải lớn nhưng tự mình đua xe cho vui thì hoàn toàn có thể.
– Rốt cuộc phải bao lâu nữa mới được đến ở?
Vương Tiểu Nha ở bên cạnh có chút hưng phấn:
– Tôi đã chờ không được nữa rồi.
– Điều này, nói chung cần khoảng ba tháng nữa, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, có lẽ trước tháng bảy sẽ xong.
Tiền Đa Đa suy nghĩ rồi nói:
– Bây giờ đang lắp đặt các phương tiện, các khí tài, thảm cỏ, cây cối, còn phải trang hoàng phòng ốc, thật sự cần thời gian. Sau khi trang hoàng thì chúng ta mới có thể vào ở, nhưng nếu như không có bất kỳ kiến trúc nào cần được xây dựng thêm, ba tháng sau có thể vào ở trong chỗ này.
– Còn phải đợi ba tháng nữa sao? Tôi thậm chí muốn vào ở ngay rồi.
Vương Tiểu Nha nói với vẻ mặt mơ ước.
Tiền Đa Đa nhìn Vương Tiểu Nha, lại nhìn Hạ Thiên, vẻ mặt có chút mập mờ:
– Thật ra, Hạ Thiên, nếu cậu thật sự muốn ở đây đêm nay, cũng không phải không thể.
– Đêm nay có thể ở lại được sao?
Hạ Thiên có chút ngạc nhiên.
– Tuy ở lâu thì không được nhưng tạm thời chuẩn bị một gian phòng ngủ thì hoàn toàn có thể. À, nói chung là tạm thời trang hoàng, trước buổi tối có thể hoàn thành.
Tiền Đa Đa nói rồi nhìn Vương Tiểu Nha, trong lòng thầm nghĩ, Hạ Thiên này chẳng lẽ muốn gây tai họa cho nha đầu kia vào đêm nay chứ?
Tuy Vương Tiểu Nha nhìn có vẻ lớn hơn tuổi thật, đàn ông bình thường trên cơ bản gặp nàng đều có ý nghĩ ham muốn. Nhưng Tiền Đa Đa thật sự biết rõ Vương Tiểu Nha
chỉ mới hơn mười hai tuổi, nếu Hạ Thiên thật sự làm như vậy cũng không hay.
– Vậy anh chuẩn bị cho tôi một phòng, tối nay tôi sẽ dùng.
Hạ Thiên lại nói.
Tiền Đa Đa không còn gì để nói, Hạ Thiên này thật sự làm những chuyện như vậy sao?
– Được rồi, trước tiên tôi sẽ chuẩn bị cho các người, các người cứ tùy tiện dạo chơi, nếu thấy gì đó không hài lòng thì cứ nói với tôi.
Tiền Đa Đa tuy cảm thấy Hạ Thiên quá cầm thú nhưng cũng không nói gì thêm, hắn cũng hiểu nếu xảy ra cũng không có vấn đề, vì dù sao thì Vương Tiểu Nha cũng sẽ rơi vào miệng sói của Hạ Thiên.
Hạ Thiên đưa Vương Tiểu Nha lên đi dạo ở cả ba hòn đảo, vài giờ qua đi, lúc này hắn mới nhận được điện thoại của Tiền Đa Đa. Trong điện thoại Tiền Đa Đa nói đã sắp
xếp xong gian phòng, bất cứ lúc nào Hạ Thiên cũng có thể vào.
– Tiểu Nha, chúng ta đi thôi.
Hạ Thiên cúp điện thoại rồi kéo Vương Tiểu Nha bước đi.
-Hạ Thiên ca ca, chúng ta đến nhìn gian phòng đó sao?
Vương Tiểu Nha đỏ mặt, nàng có chút căng thẳng, cũng có chút chờ mong.
– À, không còn sớm, Tiểu Nha, anh đưa em về nhà.
Hạ Thiên trả lời, nằm ngoài ý muốn của Vương Tiểu Nha.
– Hạ Thiên ca ca, anh không phải ngủ lại ở chỗ này sao?
Vương Tiểu Nha khẽ hỏi.
– Đúng vậy, nhưng em không thể ngủ ở chỗ này.
Hạ Thiên trả lời:
– Em còn quá nhỏ, vì vậy anh muốn đưa em về nhà trước.
– À, biết rồi.
Vương Tiểu Nha tuy có chút thất vọng nhưng cũng biết Hạ Thiên nói không sai, nàng thật sự quá nhỏ. Nhưng nàng có chút hiếu kỳ, tối nay Hạ Thiên sẽ ngủ với ai? Nàng cũng không tin Hạ Thiên sẽ ngủ một mình ở chỗ này.
Biệt thự của Kiều Tiểu Kiều.
– Ủa, hôm nay trời mọc đằng tây sao?
Kiều Phượng Nhi vừa xuống lầu thì Hạ Thiên từ bên ngoài đi vào, điều này làm cho Kiều Phượng Nhi có chút ngạc nhiên.
– Thiếu gia.
Cố Hàm Sương đã biết Hạ Thiên quay về, nàng lập tức đón lời.
Khi thấy Cố Hàm Sương, Kiều Phượng Nhi không khỏi đỏ mặt, vì nàng nhớ đến chuyện khi sáng, đồng thời không nhịn được phải nhìn vào tư thái của Cố Hàm
Sương, trong lòng có chút buồn bực. Nàng phát hiện ngoài bộ ngực thì nàng ở trước mặt Cố Hàm Sương căn bản không có ưu thế.
Điều này làm cho Kiều Phượng Nhi thật sự không cam lòng, nàng không sánh bằng vợ của Hạ Thiên nhưng lại kém hơn cả nha hoàn sao? Lưu manh chết tiệt này phải tìm một cô gái xinh đẹp như vậy làm nha hoàn sao?
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc