– Cô ấy vẫn chưa cho Liễu Kỳ mọc sừng, đúng là quá thần kỳ.
Diệp Mộng Oánh nghe nói như vậy thì có chút dở khóc dở cười:
– Cậu hy vọng Liễu Kỳ bị cắm sừng như vậy sao?
– Tất nhiên rồi, tên kia không phải thứ gì tốt đẹp, mà cũng kỳ quái, Liễu Kỳ kia không biết đã chết rồi hay sao mà đi nước ngoài còn chưa quay về.
Hạ Thiên cảm thấy sự việc có chút thần kỳ, chẳng lẽ Liễu Kỳ kia chết thật rồi?
– Biết đâu ông ta thích ở nước ngoài, hoặc bị người đẹp nước ngoài quyến rũ rồi.
Diệp Mộng Oánh khẽ cười nói.
– Tên kia là thái giám, sao có thể bị người đẹp hấp dẫn? Bị đàn ông hấp dẫn mới đúng.
Hạ Thiên đi đến sau lưng Diệp Mộng Oánh, sau đó hai tay đặt lên vai nàng, xoa bóp vài cái, cuối cùng hai bàn tay bắt đầu đi xuống, chui vào cổ áo, rơi lên vị trí đàn hồi nhất.
Gương mặt trắng nõn của Diệp Mộng Oánh có chút đỏ ửng, nhưng nàng vẫn giả vờ điềm tĩnh ngồi yên trên ghế, đồng thời tiếp tục chuyển chủ đề:
– Không nói đến Liễu Kỳ, có phải cậu đến đây có chuyện không?
– Tất nhiên là có chuyện.
Hạ Thiên khẽ gật đầu.
– Chuyện gì?
Diệp Mộng Oánh hỏi.
– Mỹ nữ tỷ tỷ, tôi đang làm việc đó đây.
Hạ Thiên cười hì hì nói, ngón tay càng thêm linh động.
– Ư…
Diệp Mộng Oánh không khỏi khẽ rên một tiếng, sau đó năn nỉ:
– Chồng, không cần như vậy, nơi này là phòng làm việc, tôi còn nhiều việc cần phải làm, nếu cậu muốn, đến tối tôi đến với cậu.
– Mỹ nữ tỷ tỷ, nơi này là phòng làm việc, đúng là phòng làm việc, đây là chỗ làm việc với chồng.
Hạ Thiên cười hì hì:
– Vì vậy, trước tiên chị phải làm việc đúng đắn với chồng cái đã.
– Nào có người nào nói như cậu…Ư…Đừng, đóng cửa lại…
Diệp Mộng Oánh nhanh chóng bị khuất phục, sau đó nàng bắt đầu tận lực làm việc với chồng ngay trên bàn làm việc của mình.
Lúc này Diệp Mộng Oánh bắt đầu bội phục những dự kiến trước kia của mình, trước đó khi sắp xếp và lắp đặt thiết bị ở phòng làm việc này, nàng cố ý yêu cầu cách âm tốt nhất, đảm bảo bên trong có xảy ra bất kỳ vấn đề gì thì bên ngoài cũng không nghe thấy được. Bây giờ nàng có thể tận tình phát ra những âm thanh của mình mà không ngại bị phát hiện.
Một lúc rất lâu sau thì trận chiến trong phòng làm việc mới kết thúc, Diệp Mộng Oánh lại ăn mặc chỉnh tề ngồi xuống ghế nhưng vẻ mặt vẫn đỏ ửng, hai hàng chân mày đầy nét xuân sắc, rất quyến rũ động lòng người, vì vậy mà làm cho Hạ Thiên sinh ra xúc động tiếp tục chiến đấu.
– Chồng, có phải cậu lại đi?
Diệp Mộng Oánh không nhịn được phải hỏi, nếu là chồng chuẩn bị đi, nàng cũng chỉ có thể làm chút chuyện chính thức.
– Mỹ nữ tỷ tỷ, thật ra tôi còn vài việc nhỏ khác.
Hạ Thiên cười hì hì:
– Vợ Tiểu Yêu Tinh nói đã giúp chị tìm ra được tên gián điệp có phải không?
– Ừ, là gián điệp của tập đoàn Nhã Lai Âu, muốn tìm những tin tức bí mật của chúng ta, nhưng đã bị tôi giải quyết, chồng không cần quan tâm.
Diệp Mộng Oánh khẽ gật đầu, lúc này nàng bắt đầu ý thức được, chồng đến đây cũng vì việc chính sự, nhưng hắn đến đây trước tiên ăn sạch nàng mới làm việc khác.
– Mỹ nữ tỷ tỷ, tôi thấy tập đoàn Nhã Lai Âu kia rất phiền phức, đã vài lần gây phiền cho chúng ta, vì vậy tôi có quyết định, chúng ta nên đánh sập công ty kia cho rồi.
Hạ Thiên trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình.
– Nhưng, chồng, tập đoàn Nhã Lai Âu rất lớn, muốn đánh sập cũng không dễ dàng.
Diệp Mộng Oánh khẽ nói.
– Không phải công ty kia chuyên sản xuất đồ trang điểm và nước hoa sao? Tôi cảm thấy làm bọn họ sụp đổ rất đơn giản, chỉ cần bọn họ bán thứ gì chúng ta cũng bán thứ đó, chỉ cần người ta mua đồ của chúng ta, không mua của bọn họ, như vậy không cần chúng ta làm gì, công ty của bọn họ cũng sẽ sụp đổ.
Hạ Thiên lần này thật sự không có ý nghĩ đi xử lý đám lãnh đạo của tập đoàn Nhã Lai Âu, vì hắn biết rõ công ty không ở trong nước, bây giờ hắn cũng không có tâm tư đi ra nước ngoài xử lý người khác.
– À, điều này cũng có thể thực hiện được.
Diệp Mộng Oánh khẽ gật đầu:
– Nhưng tập đoàn Nhã Lai Âu có rất nhiều sản phẩm, chúng ta muốn cạnh tranh với bọn họ thì cũng phải có nhiều sản phẩm.
– Mỹ nữ tỷ tỷ, rất đơn giản, chị muốn bao nhiêu tôi cho bấy nhiêu, dù sao cũng là những thứ tốt hơn so với tập đoàn Nhã Lai Âu, chỉ cần giá cả như nhau, mọi người sẽ mua của chúng ta. Đến khi tập đoàn Nhã Lai Âu không bán được hàng, như vậy bọn họ sẽ phá sản.
Hạ Thiên dù không phải là người kinh doanh nhưng đạo lý đơn giản như vậy cũng hiểu.
– À, chồng nói đúng, chúng ta có thể làm như vậy, nhưng bây giờ chúng ta còn trong thời điểm tuyên bố ngừng sản xuất, vì vậy còn cần một thời gian sau mới có thể bán hàng.
Diệp Mộng Oánh suy nghĩ rồi bổ sung thêm:
– Nếu không, chồng cứ đưa ra cách điều chế, chúng ta vừa vặn làm chuẩn bị, dù sao cũng còn nhiều trình tự cần phải làm như đăng ký nhãn hiệu…
– À, tốt, chị chỉ cần xem xét bọn họ có bao nhiêu sản phẩm, chức năng là gì, hiệu quả ra sao là được.
Hạ Thiên thật ra cũng tương đối gấp, hắn cũng hy vọng chiều nay làm xong chuyện.
Buổi chiều hôm nay Hạ Thiên thật sự chỉ nghiên cứu cách điều chế các loại đồ trang điểm, tập đoàn Thần Y ở chỗ này đã sớm có chuẩn bị sẵn những sản phẩm của tập đoàn Nhã Lai Âu, Hạ Thiên chỉ cần nghiên cứu một lúc đã cho ra một cách điều chế mới.
Nhưng đến cuối cùng, khi cả trăm cách điều chế đã chuẩn bị xong, Diệp Mộng Oánh mới phát hiện các cách điều chế đều có những vật liệu chủ chốt khá giống nhau, chẳng qua phối hợp với những chất phụ trợ khác nhau, liều lượng khác nhau, vì vậy nàng cũng yên tâm hơn, vì trước đó nàng còn lo lắng sẽ không thu thập được vật liệu.
– Cuối cùng cũng xong.
Khi làm xong tất cả thì đã là mười giờ tối, Hạ Thiên thở dài một hơi, thời gian dài hơn so với dự đoán của hắn.
Lúc này hắn nhìn sang Diệp Mộng Oánh đang mệt mỏi rã rời ở bên cạnh, sau đó lên tiếng đề nghị:
– Mỹ nữ tỷ tỷ, nếu không thì chúng ta về nhà ngủ thôi.
– Chồng, tôi muốn chỉnh lý lại những thứ này, nếu cậu mệt thì có thể về trước, hoặc cậu cứ ngủ lại chỗ này, bên trong có giường.
Diệp Mộng Oánh dù có chút buồn ngủ nhưng lúc này tuyệt đối không muốn ngủ, có quá nhiều cách điều chế, điều này làm cho nàng có chút kich động.
– Mỹ nữ tỷ tỷ, thức đêm sẽ làm cho người ta xấu đi, vì vậy đi ngủ trước, để đến mai rồi chỉnh lý.
Hạ Thiên nói rồi trực tiếp bế Diệp Mộng Oánh lên, đi vào phòng trong, cũng không quan tâm nàng có đồng ý hay không, trực tiếp cởi quần áo của nàng rồi ẵm lên giường.
Khi Diệp Mộng Oánh cho rằng chồng sẽ cùng nàng hoạt động như lúc trước ở trong phòng làm việc, nhưng Hạ Thiên lại dùng hai ngón tay ấn lên đầu nàng, khẽ xoa bóp một lúc. Diệp Mộng Oánh trước đó còn kich động cảm thấy khó ngủ, lúc này chợt cảm thấy cơn buồn ngủ kéo đến, chỉ sau nháy mắt đã tiến vào mộng đẹp.
Khi Diệp Mộng Oánh tỉnh lại thì đã là sáng hôm sau, lần này nàng chủ động bò lên người Hạ Thiên, bắt đầu cho ra hoạt động hữu ích về thể xác và tinh thần.
…
Chín giờ sáng, trong căn tin của tập đoàn Thần Y.
Diệp Mộng Oánh và Hạ Thiên đang dùng cơm trong căn tin, nhà hàng ở trước tòa nhà Hải Giang còn chưa chuyển sang bên này, Diệp Mộng Oánh tạm thời ăn cơm cùng công nhân viên chức bình thường, vừa rồi nàng vận động quá mãnh liệt, vì vậy mà cần bổ sung năng lượng.
– Chồng, tôi nghĩ đến một sự kiện, cậu biết thế nào là trồng dược liệu không?
Khi thể lực được bổ sung một nửa, Diệp Mộng Oánh đã có tinh thần, nàng bắt đầu vừa ăn vừa nói.
– Trồng dược liệu?
Hạ Thiên suy nghĩ:
– Mỹ nữ tỷ tỷ, thứ này tôi thật sự không hiểu nhiều, cũng chưa từng trồng, nhưng trên Thanh Phong Sơn có rất nhiều dược liệu, thần tiên tỷ tỷ hình như có trồng qua.
Hạ Thiên nói đến đây thì hỏi một câu:
– Mỹ nữ tỷ tỷ, chị muốn trồng dược liệu sao?
– Tôi thật sự có ý nghĩ như vậy.
Diệp Mộng Oánh khẽ gật đầu:
– Sau này tập đoàn Thần Y chúng ta sẽ dùng rất nhiều dược liệu, tuy trên thị trường cũng có thể thu mua được, nhưng nguyên vật liệu bị người khác khống chế cũng không tốt.
Quan trọng là bây giờ có rất nhiều vấn đề về chất lượng dược liệu, chúng ta muốn sản phẩm của mình hoàn toàn đáng tin cậy, như vậy thì tương lai phải có căn cứ dược liệu của mình.
– Cũng đúng.
Hạ Thiên khẽ gật đầu:
– Mỹ nữ tỷ tỷ, tôi có thể học cách trồng dược liệu của thần tiên tỷ tỷ.
– Chồng, cũng không cần cậu đi học, tôi cũng không cần cậu tự tay làm việc, nhưng nếu có người hiểu được phương diện này, chúng ta có thể học hỏi.
Diệp Mộng Oánh nói:
– Thật ra Tiểu Kiều đã mua tất cả đất đai quanh Thanh Phong Sơn, tôi chuẩn bị cho người khảo sát, để xem chung quanh có đất phù hợp trồng dược liệu hay không, nếu có, chúng ta có thể lập căn cứ dược liệu ở bên đó.
– Vậy cũng được, lần sau tôi sẽ hỏi thần tiên tỷ tỷ, để xem chị ấy có hứng thú hay không?
Hạ Thiên cũng không quá quan tâm đến việc này.
– Ừ!
Diệp Mộng Oánh cũng không tiếp tục hỏi, vì chưa thể áp dụng ngay được, tất nhiên khi nàng xử lý xong những công tác bận rộn, nàng sẽ bắt tay vào thiết lập khu căn cứ dược liệu.
Hai người ăn xong bữa sáng, Hạ Thiên cũng không theo Diệp Mộng Oánh vào trong phòng làm việc, vì lần này nàng thật sự muốn làm việc, mà không muốn làm với chồng.
Hạ Thiên cảm thấy rất nhàm chán, cũng tự giác rời đi.
…
Trong khu nuôi dưỡng trẻ em cơ nhỡ.
Phòng làm việc của Liễu Vân Mạn.
– Liễu tiểu thư, có cặp vợ chồng muốn gặp chị.
Một cô gái trẻ tiến vào phòng làm việc nói với Liễu Vân Mạn.
– Bọn họ có chuyện gì không?
Liễu Vân Mạn hỏi.
– Không, nhưng bọn họ còn dẫn theo một đứa bé.
Cô gái trẻ trả lời.
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc