Vẻ mặt Y Tiểu Âm chợt trở nên khó coi, nàng nhìn thoáng qua Hạ Thiên, sau đó lại hỏi:
– Không biết Nhạc tiên sinh còn chuyện gì khác không?
– Y tiểu thư, chỉ hy vọng em có thể hiểu, Hạ Thiên chưa chắc quan tâm đến em, trong lòng hắn còn có rất nhiều người quan trọng hơn em… ….
Nhạc Chi Phong nói đến đây thì Hạ Thiên đã xuất hiện ngay bên cạnh Y Tiểu Âm, hắn giật lấy điện thoại trong tay nàng.
– Nhạc Chi Phong, thằng ngu này muốn châm ngòi ly gián sao? Chú đừng để anh chụp được, nếu không anh sẽ xử lý chú ngay tức khắc.
Hạ Thiên bất mãn nói một câu vào điện thoại, sau đó trực tiếp treo điện thoại.
– Đưa điện thoại cho tôi.
Y Tiểu Âm dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Hạ Thiên.
Hạ Thiên rất dứt khoát, hắn lập tức đưa điện thoại vào trong tay Y Tiểu Âm, còn tiện tay xoa nắn bàn tay ngọc của nàng.
Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nhưng nàng chỉ có thể đi qua một bên, rõ ràng cũng không quan tâm đến nội dung cuộc điện thoại vừa rồi. Nàng cũng hiểu mục đích của Nhạc Chi Phong, đó là nói cho nàng biết, Hạ Thiên quan tâm đến Triệu Vũ Cơ, mà không phải quan tâm đến nàng.
Điều này có nghĩa rằng, dù bây giờ là Nhạc Chi Phong cũng cho rằng Y Tiểu Âm có quan hệ với Hạ Thiên, nhưng lại cho rằng nàng cam tâm tình nguyện. Đáng tiếc là chẳng những Nhạc Chi Phong không biết, ngay cả những người ở thủ đô cũng không biết, đến bây giờ nàng cũng không tình nguyện ở cùng với Hạ Thiên. Quan hệ giữa nàng và hắn chỉ là vì ép buộc, mà bây giờ nàng sở dĩ không giải thích, đó chính là vì nàng không thể vứt đi tự tôn của mình, nàng không muốn mình là người đáng thương, không muốn người ta biết rõ, nàng là người bị đàn ông cưỡng hiếρ.
Cũng vì thế mà Y Tiểu Âm thật sự không thèm quan tâm Hạ Thiên đối xử tốt với Triệu Vũ Cơ, thực tế nàng cũng tin tên khốn Hạ Thiên sẽ đối xử tốt với Triệu Vũ Cơ. Vì nếu Hạ Thiên thật sự tốt với nàng, sẽ không cưỡng hiếρ nàng. Bây giờ hắn dù làm thế nào cũng không thể thay đổi sự thật này, không thể xóa bỏ đi những gì hắn đã làm trước đó.
Nhưng Y Tiểu Âm thật sự không quan tâm Hạ Thiên tốt với ai, cũng không đại biểu rằng nàng không quan tâm đến nội dung câu chuyện vừa rồi của Nhạc Chi Phong. Vì vậy lúc này nàng nhìn Hạ Thiên rồi dùng giọng tức giận nói:
– Sự việc Nhạc Chi Phong nói là thật sao? Cậu thật sự bỏ qua cho Trình Chí Cao, có đúng không?
– Vợ Y Y, chị đừng nghe tên Nhạc Chi Phong kia châm ngòi ly gián, tuy tôi yêu thích vợ Đại Yêu Tinh, nhưng cũng rất yêu vợ Y Y, nếu chị khai trừ A Cửu không biết nghe lời kia đi, tôi sẽ yêu chị hơn.
Hạ Thiên nhanh chóng nói.
– Vô sỉ.
A Cửu không nhịn được phải mắng, tên khốn kia muốn Y Tiểu Âm khai trừ mình, rõ ràng muốn mình bị đuổi đi và tha hồ ức hiếρ tiểu thư, tất nhiên nàng sẽ không để cho hắn thực hiện hành vi khốn kiếp kia.
Y Tiểu Âm cũng dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên:
– Cậu đừng nói nhảm với tôi, Trình Chí Cao bây giờ còn sống sao?
– À, tên ngốc kia còn sống.
Hạ Thiên thành thật nói.
– Cậu thừa nhận là tốt, bây giờ cậu cút ra, tôi không muốn gặp cậu.
Y Tiểu Âm tức giận nói.
Hạ Thiên tất nhiên sẽ không đi ra, hắn dùng ánh mắt vô tội nhìn Y Tiểu Âm:
– Vợ Y Y, chị đừng giận, tôi đã nói tên Nhạc Chi Phong kia châm ngòi ly gián, tôi không giết Trình Chí Cao thật ra cũng không liên quan đến vợ Đại Yêu Tinh, tôi chỉ muốn điều tra ra hung thủ thật sự đứng phía sau mà thôi.
– Cái gì là hung thủ thật sự?
Y Tiểu Âm có vẻ không khống chế được:
– Chính cậu nói đã tìm được hung thủ, chính cậu nói cho tôi biết Trình Chí Cao là hung thủ, mà chính cậu cũng nói đi tìm tính sổ với Trình Chí Cao. Bây giờ cậu vì Triệu Vũ Cơ mà bỏ qua cho Trình Chí Cao, bỏ qua cho tên khốn muốn giết chết A Cửu. Tôi nói cho cậu biết, A Cửu không phải chỉ là a hoàn của tôi, cô ấy còn là chị em tốt của tôi, dù ai giết cô ấy, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho đối phương.
– Vợ Y Y, thì ra chị đang ghen.
Hạ Thiên cười hì hì nói.
– Thúi lắm, Hạ Thiên, tôi nói cho cậu biết, tên khốn cậu sau này nên đứng cách tôi xa ra một chút, đừng quấn lấy tôi.
Y Tiểu Âm hầu như rống lên, vì vậy mà ngay cả Thập Bát muội và Thập Cửu muội cũng nghe thấy. Tất nhiên bọn họ nghe thấy cũng coi như không, vì các nàng không thể hiểu rõ, rốt cuộc quan hệ giữa Hạ Thiên và Y Tiểu Âm là thế nào?
– Vợ Y Y, đuổi chồng ra khỏi nhà cũng không phải vợ tốt.
Hạ Thiên vẫn cười hì hì:
– Còn gì nữa không, tuy tôi không thích nha đầu A Cửu, nhưng vợ Y Y nếu đã thích cô ấy, tôi nhất định sẽ tìm ra hung thủ phía sau màn và xử lý. Nhưng Trình Chí Cao kia tuy ngu ngốc nhưng không phải là hung thủ thật sự.
– Một giờ trước chính là tên khốn cậu nói cho tôi biết hung hủ sau màn chính là Trình Chí Cao.
Y Tiểu Âm tức giận nói.
– Điều này, vợ Y Y, thần tiên tỷ tỷ có nói, dù là kẻ trí thì ngàn lo cũng có một mất, dù tôi là siêu cấp thiên tài cũng ngẫu nhiên phạm sai lầm, tôi chỉ nghĩ sai một sự kiện mà thôi.
Hạ Thiên có chút xấu hổ, nói đến đây hắn hỏi một câu:
– Vợ Y Y, chị nghe nói đến ngân châm thôi miên chưa?
– Nghe qua thì sao?
Y Tiểu Âm hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng ánh mắt mỉa mai nhìn Hạ Thiên:
– Thế nào, cậu mất kiên nhẫn rồi, muốn dùng phương pháp vô sỉ này để đối phó với tôi sao? Cậu muốn thôi miên tôi, sau đó thích làm gì thì làm sao?
Hạ Thiên chợt có chút buồn bực, hắn cũng có chút mất vui, hắn nhìn Y Tiểu Âm rồi nói:
– Vợ Y Y, nghĩ bậy về chồng là không tốt, đến bây giờ tôi cũng không thôi miên vợ mình.
Hạ Thiên không đợi Y Tiểu Âm lên tiếng mà nhanh chóng nói:
– Vợ Y Y, chị đã nghe nói về ngân châm thôi miên, chị nên biết, người bị tôi thôi miên sẽ không nói dối. Khi tôi ở cục công an đã thôi miên Thường Tứ Phương, sau đó hắn nói cho tôi biết, Trình Chí Cao là hung thủ sau màn, vì vậy tôi tin đó là sự thật, nên mới điện thoại báo cho chị biết, sau đó đi tìm tính sổ với Trình Chí Cao.
– Như vậy sao cậu còn không cho rằng Trình Chí Cao là hung thủ sau màn?
Y Tiểu Âm rất bực bội, hận không thể cắn chết Hạ Thiên.
– Vợ Y Y, vấn đề là Trình Chí Cao cũng không nhận mình là hung thủ, nói là có người giá họa cho hắn, tôi thấy hắn không nói dối, vì thế mới thôi miên để hỏi, sau đó phát hiện hắn thật sự không nói dối.
Hạ Thiên có chút bất đắc dĩ:
– Tuy Trình Chí Cao sống chết hay không chẳng liên quan gì đến tôi, nhưng tôi cũng không muốn hắn chết oan, vì thế mới tiếp tục cho hắn được sống.
Hạ Thiên cảm thấy vợ Y Y nhất định là ghen với vợ Đại Yêu Tinh, vì vậy hắn tuyệt đối không đả động gì đến vợ Đại Yêu Tinh, cũng không nói ra những gì liên quan đến Triệu Hiểu Trác. Hắn chỉ nói mình buông tha chỉ vì Trình Chí Cao không phải là hung thủ, tất nhiên hắn cũng không nói bậy, thực tế hắn đã thôi miên Trình Chí Cao, cũng biết được đối phương không liên quan gì đến sự kiện bắn chết A Cửu.
Y Tiểu Âm càng căm tức:
– Cậu rốt cuộc muốn nói gì? Thường Tứ Phương nói và Trình Chí Cao đều bị cậu thôi miên, bọn họ đều có thể nói dối, Thường Tứ Phương nói hung thủ sau màn là Trình Chí Cao, mà Trình Chí Cao lại nói mình không phải, rốt cuộc có chuyện gì? Cậu muốn gạt tôi thì cũng đừng lên lấy cớ.
– Vợ Y Y, tôi cũng không lừa chị, tôi đã suy xét, bây giờ chỉ có một khả năng, đó là có người giả mạo Trình Chí Cao, Thường Tứ Phương thấy Trình Chí Cao giả mạo, nhưng thực tế lại không phải.
Hạ Thiên tỏ ra rất chăm chú:
– Tôi cảm thấy kẻ giả mạo đã cho người giết chết Thường Tứ Phương, coi như không còn ai đối chứng.
Hạ Thiên dừng lại một lát rồi bổ sung:
– Vợ Y Y cứ yên tâm, tôi sẽ nhất định tìm ra hung thủ sau màn.
– Cậu nói vậy thì trước khi tìm ra hung thủ thật sự đừng xuất hiện trước mặt tôi.
Y Tiểu Âm căm giận nói.
– Vợ Y Y, vậy có phải tìm được hung thủ, tôi có thể đến đây vào mỗi tối?
Hạ Thiên trừng hai mắt, sau đó hỏi.
– Cậu nằm mơ đi.
Y Tiểu Âm tức giận nói.
– À, vậy là được, đợi tôi tìm được hung thủ sau màn thì sẽ đến nơi này nằm mơ.
Hạ Thiên nhanh chóng nói, sau đó kéo Cố Hàm Sương rồi biến mất trước mặt Y Tiểu Âm.
Y Tiểu Âm chợt ngây người, sau đó lại bực tức, tên khốn kia bẻ cong lời nói của nàng, lại không cho nàng cơ hội phản bác.
Hạ Thiên rời khỏi Y Nhân Các, hắn suy xét xem có nên thực hiện kế hoạch cùng ngủ chung hay không, nhưng đúng lúc này Triệu Vũ Cơ lại điện thoại đến.
– Vợ Đại Yêu Tinh, có nhớ tôi không?
Hạ Thiên nhận điện thoại thì quyết định hỏi ngay.
– Hiểu Trác điện thoại cho tôi, nói vài câu tốt đẹp với cậu.
Triệu Vũ Cơ dịu dàng nói, quan hệ giữa hai người đã biến đổi, giọng điệu của nàng cũng biến đổi, cũng mềm mại hơn.
– Tên kia thường nói xấu về tôi sao?
Hạ Thiên hỏi ngược lại.
– Không, chỉ là trước kia không nói tốt.
Triệu Vũ Cơ khẽ nói:
– Này, không nói đến Hiểu Trác nữa, cậu đang ở đâu?
– Tôi sẽ đến tìm chị.
Hạ Thiên nhanh chóng nói.
– Được, tôi sẽ cúp điện thoại, lát nữa gặp mặt rồi nói sau.
Triệu Vũ Cơ cúp điện thoại, sau đó nàng nhảy vào bể bơi.
Vài phút sau Triệu Vũ Cơ thấy một âm thanh quen thuộc vang lên cạnh bể bơi:
– Vợ Đại Yêu Tinh, chị đang bơi sao?
Triệu Vũ Cơ duyên dáng xoay người trong nước, nàng biểu hiện tư thái đẹp nhất, sau đó nhìn về phía Hạ Thiên ở bên cạnh bể bơi rồi nở nụ cười quyến rũ:
– Cậu không thích xem tôi bơi sao?
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc