Thư Tịnh vô thức dịch người, nàng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Hạ Thiên, đồng thời còn nhìn ra cửa, trong lòng đang tính toán khả năng chạy trốn.
Nhưng Thư Tịnh nhanh chóng phát hiện ra tỉ lệ chạy trốn của mình bằng không, nếu lưu manh Hạ Thiên thật sự sử dụng sức mạnh thì nàng nhất định khó thể thoát, vì vậy lúc này nàng đang suy xét xem có nên hô cứu mạng hay không?
– Hạ Thiên ca ca, có phải anh cũng giúp chị ấy tẩy tủy?
Thư Tịnh cuối cùng cũng không hô cứu mạng, lúc này cô bé lại mở miệng.
Cô bé kia tất nhiên là Vương Tiểu Nha, nàng đang chờ Hạ Thiên trở lại dạy võ cho mình, vì vậy mà Hạ Thiên vừa về thì nàng đã phát hiện ra ngay.
– Đúng vậy, em chờ anh tẩy tủy cho chị ấy xong, lát nữa tẩy tủy cho chị Vân Mạn, sau đó sẽ dạy võ cho em.
Hạ Thiên giải thích một câu:
– Tiểu Nha, em ra ngoài trước, nếu thấy chị Vân Mạn đến đây, em bảo chị ấy chờ anh một giờ.
– Vâng, Hạ Thiên ca ca, em biết rồi.
Vương Tiểu Nha lên tiếng, sau đó nàng chạy ra ngoài.
Thư Tịnh lại rất mê hoặc:
– Này, các người rốt cuộc nói gì vậy, cái gì là tẩy tủy và học võ, sao tôi nghe không hiểu gì hết vậy?
– Nói một cách đơn giản thì tôi sẽ cải tạo cơ thể của chị, sau đó đào tạo chị thành một cao thủ.
Hạ Thiên nhanh chóng nói một câu:
– Vợ Tịnh Tịnh, chị đừng hỏi nhiều như vậy, mau cởi quần áo, nếu không chút nữa quần áo dơ bẩn thì đừng trách.
– Tôi…Tôi không cởi.
Thư Tịnh đi lùi ra phía sau, nàng vô thức dùng hai tay ôm ngực dùng ánh mắt cảnh giác nhìn Hạ Thiên, nàng cảmt thấy lưu manh này có hơn phân nửa là lừa gạt nàng cởi quần áo và chiếm tiện nghi.
– Vợ Tịnh Tịnh, chị không ngoan một lần sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt mất hứng nhìn Thư Tịnh:
– Thôi được, để tôi cởi giúp chị.
– Không cần…
Thư Tịnh chợt kinh hoàng, sau đó nàng lớn tiếng kháng nghị, nhưng nàng chợt phát hiện mình không thể động đậy gì được, vì vậy mà muốn kêu lên hoảng hốt:
– Cứu…
Chữ cứu mạng còn chưa nói hoàn thiện thì Thư Tịnh phát hiện mình không nói gì được nữa, lúc này Hạ Thiên đã dùng tốc độ nhanh chóng để cởi quần áo của nàng.
Thư Tịnh chợt khóc không ra nước mắt, lưu manh này rõ ràng là làm thật, hắn sao lại như vậy? Nàng còn chưa đồng ý làm vợ bé của hắn, đây không phải là ép duyên sao?
Thư Tịnh cảm thấy khó chịu, thật ra từ sau khi Hạ Thiên cho mười triệu tiêu vặt thì nàng đã ý thức được vấn đề, nàng khó thoát khỏi bàn tay của tên lưu manh này. Hơn nữa hắn lại cho bốn tên vệ sĩ đến nhìn chằm chằm vào nàng, lúc này nàng muốn chạy cũng khó. Nhưng trước đó nàng cũng không muốn kiên quyết thoát ly quan hệ với hạ thiên, vì thực tế hắn vẫn còn nhiều điểm hấp dẫn, đặc biệt là năng lực thần kỳ, từ khi Hạ Thiên phát huy khả năng đánh bại Trần Chí Cương ở sân bóng rổ thì trong lòng nàng đã có ấn tượng về hắn.
Nhưng người này óc ưu khuyết điểm quá rõ ràng, hơn nữa hắn còn là một kẻ lăng nhăng. Điều làm cho Thư Tịnh canh cánh trong lòng chính là hắn còn chê nàng không đủ xinh đẹp, điều này làm Thư Tịnh sinh ra bất mãn với hắn, không muốn đi vào khuôn khổ của hắn quá nhanh.
Trước đó Hạ Thiên dù thường xuyên chiếm tiện nghi của nàng nhưng tốt xấu gì cũng không dùng sức mạnh để cưỡng đoạt, điều này làm cho cảm tình của nàng về hắn khá hơn một chút. Nàng nghĩ rằng lưu manh này dù háo sắc nhưng vẫn tôn trọng mình, nàng thấy hắn thật ra đang theo đuổi mình mà thôi, chẳng qua phương pháp có hơi khác biệt so với bình thường.
Nhưng hôm nay lưu manh dùng sức mạnh, điều này làm cho Thư Tịnh cảm thấy thất vọng, cũng có chút ủy khuất, nàng cảm thấy mình đã hoàn toàn nhìn lầm người. Trước kia nàng chỉ thấy đối phương háo sắc nhưng không thấy gì quá xấu, nhưng bây giờ nàng cảm thấy hắn đặc biệt xấu xa, đặc biệt là khi hắn cởi sạch quần áo của nàng, nàng cảm thấy hắn xấu xa từ đầu đến chân, thậm chí nàng còn sinh ra ý nghĩ muốn báo cảnh sát bắt hắn.
Một phút đồng hồ sau Thư Tịnh còn cảm thấy Hạ Thiên xấu đến tận khung xương, lưu manh này rõ ràng còn muốn dùng kim đâm mình.
Nhưng vài phút sau Thư Tịnh lại phát hiện sự việc không giống như trong tưởng tượng của mình, Hạ Thiên cầm hai cây châm liên tục đâm lên người nàng, nhưng nàng không sinh ra cảm giác đau, ngược lại còn cảm thấy cơ thể biến hóa. Lúc này nàng mới nhớ Hạ Thiên là thần y, chẳng lẽ lưu manh này thật sự tẩy tủy gì đó cho nàng?
Nửa giờ sau, khi Thư Tịnh cảm thấy một luồng khí kỳ quái phóng vào người mình, đồng thời thấy làn da sạch đẹp của mình liên tục chảy ra chất đen thì hiểu ra, Hạ Thiên nói quần áo của nàng sẽ bị dơ bẩn, thì ra là sự thật.
– Thì ra mình không nhìn lầm người, lưu manh này chẳng hư hỏng như vậy.
Thư Tịnh chợt sinh ra cảm giác muốn khóc, lúc này nàng lại vui sướng. Khi Hạ Thiên ôm vào phòng tắm thì nàng cũng không tức giận, nếu là trước đó nàng sẽ nổi giận vì Hạ Thiên chiếm tiện nghi, nhưng sau khi trải qua sự kiện vừa rồi, trong lòng của nàng chợt phát sinh biến hóa.
– Vợ Tịnh Tịnh, trước tiên chị ăn mặc lại cho tử tế rồi ra ngoài chờ, không nên chạy loạn. Trước tiên tôi giúp chị Vân Mạn tẩy tủy, sau đó sẽ cùng dạy võ cho mọi người.
Hạ Thiên tắm rửa cho Thư Tịnh xong thì cũng không thể nào thưởng thức tư thái thanh xuân của nàng, hắn khôi phục năng lực hoạt động cho nàng rồi đi ra phòng ngủ.
Liễu Vân Mạn đã sớm đến đây, lúc này nàng đã hiểu Hạ Thiên muốn làm gì, tất nhiên cũng vì Vương Tiểu Nha nói cho nàng biết. Nàng là người đã sớm phát sinh quan hệ thân mật với Hạ Thiên, vì vậy tất nhiên sẽ không quan tâm đến vấn đề lột trần trước mặt hắn.
Lại một giờ sau Hạ Thiên đã thuận lợi hoàn thành tẩy tủy cho Liễu Vân Mạn, trong thời gian đó Thư Tịnh cũng hiểu rõ chân tướng sự việc từ Vương Tiểu Nha, vì vậy mà nàng có chút hối hận, sao mình lại nghĩ rằng Hạ Thiên hư hỏng như vậy? Hắn thật ra luôn nghĩ tốt cho mình.
Sự việc sau đó dễ dàng hơn rất nhiều, vì Hạ Thiên chuẩn bị dạy võ cho ba bà vợ mà một cô bạn gái nhỏ, vì vậy Kiều Tiểu Kiều đã sắp xếp một gian phòng khá lớn coi như dùng để luyện công. Trước tiên hắn dạy Liễu Vân Mạn và Thư Tịnh nội công, Liễu Vân Mạn học rất nhanh vì nàng có xuất thân từ thế gia Trung y, rất quen thuộc kinh mạch, vì vậy mà chưa mất nửa giờ đã học xong. Thư Tịnh thì mất gần một giờ. Sau quá trình dạy nội công thì Hạ Thiên đưa bốn nàng về phòng luyện công.
Lúc này trong phòng luyện công ngoài bốn người thì còn có Kiều Phượng Nhi, vì muốn thắng Hạ Thiên mà nàng phải đến thám thính. Khi thấy tình cảnh trước mắt thì Kiều Phượng Nhi thật sự không biết nói gì, sắc lang Hạ Thiên định mở lớp dạy vợ sao?
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc