– Cậu Hạ, hoàng tử Bizi nói cậu có thể chọn một trong mười hai người đẹp kia để xem bài, lát nữa dù thắng hay thua thế nào thì cậu cũng có thể đưa cô ta đi, đên nay cô ấy sẽ qua đêm với cậu.
Lúc này đám người bên kia đã bắt đầu lựa chọn, lựa chọn đầu tiên là người đàn ông da vàng khoảng năm mươi, lão chọn một người đẹp ngực lớn nhất. Ba người đàn ông còn lại cũng có sự lựa chọn, một người đàn ông tóc vàng chọn cô gái tóc đen, một người đàn ông đầu đen mắt xanh chọn cô gái tóc vàng, tên cuối cùng lại chọn một người đẹp hơi gầy.
Bốn người đẹp đã có chủ đều tỏ ra mừng rỡ, sau đó đều đi đến trước mặt người đàn ông của mình, bọn họ hầu như đồng thời cho người đàn ông của mình một nụ hôn nóng bỏng, trong miệng còn nói gì đó.
Lúc này người đàn ông trẻ tuổi lại mở miệng, Ôn Sĩ Luân lại nói rõ ý nghĩa cho Hạ Thiên, hắn tranh thủ nhắc nhở:
– Cậu Hạ, cậu nên chọn đi.
Khi thấy Hạ Thiên do dự thì Ôn Sĩ Luân không khỏi nói một câu:
– Cậu Hạ, các cô ấy đều là người đẹp được tuyển chọn ra, dáng người không thể che, cậu tùy tiện chọn một cô, đảm bảo tối nay sẽ tha hồ hưởng thụ.
– Tôi không thích ai cả.
Hạ Thiên bĩu môi:
– Mặt không đẹp, dáng người cũng bình thường, kém xa vợ tôi.
– Anh bạn, chơi đùa mà thôi, không cần đưa ra yêu cầu quá cao, công phu trên giường của các cô ấy khó thể chê được, bao cậu hưởng thụ trong sung sướng.
Lúc này người đàn ông da vàng chợt mở miệng, hắn nói tiếng Trung, điều này làm cho Hạ Thiên xác nhận đối phương là người Hoa.
Ôn Sĩ Luân ngược lại không biết nói gì, hắn đã từng gặp vợ của Hạ Thiên trên máy bay, cô tiếp viên hàng không kia thật sự quá đẹp, không ai phản đối điều này, dáng người cũng tuyệt đối hùng mạnh hơn mười hai người đẹp này, cũng khó trách Hạ Thiên bắt bẻ như vậy
– Thà ít mà tốt, tôi cũng không giống như ông, loại phụ nữ nào cũng muốn.
Hạ Thiên trừng mắt nhìn người đàn ông người Hoa, hắn bất mãn nói.
Người đàn ông chợt có chút mất hứng:
– Này cậu trai, tôi chỉ hảo tâm khuyên cậu một câu mà thôi.
Hạ Thiên cũng không quan tâm, sau đó hắn dùng tay chỉ vào một người đẹp:
– Tôi muốn cô ấy.
Khi thấy hành động của Hạ Thiên thì vẻ mặt đám người nơi đây chợt biến đổi, vẻ mặt hoàng tử Bizi cũng biến đổi lớn, đơn giản là người đẹp Hạ Thiên muốn chính là cô gái đứng bên cạnh hắn.
– Cậu Hạ, cậu không thể chọn cô ấy.
Ôn Sĩ Luân vội vàng nói:
– Cậu chỉ có thể chọn mười hai, không, bây giờ là tám, chọn một trong số tám người đẹp.
Tên đàn ông người Hoa cũng liếc mắt nhìn Hạ Thiên, trong lòng thầm mắng người, tiểu tử ngốc kia thật sự không biết sống chết.
Còn b người đàn ông ngoại quốc khác, khi biết Hạ Thiên muốn người đẹp váy dài đứng bên cạnh hoàng tử Bizi thì cảm thấy bội phục, người này đúng là lớn gan, dám nói ra những gì bọn họ không dám làm. Tất nhiên bọn họ cũng đồng tình với những gì Hạ Thiên sắp gặp phải, người này sắp cách cái chết không xa.
– Sao không thể chọn cô ấy?
Hạ Thiên có chút mất hứng:
– Tôi chỉ muốn chọn cô ấy, chỉ cô ấy mới xứng đáng làm vợ tôi.
– Cậu Hạ, bây giờ không phải là chọn vợ, chỉ là chọn một người đẹp chơi đùa mà thôi.
Ôn Sĩ Luân nói một câu, sau đó hắn dùng tiếng anh nói với hoàng tử Bizi, mà Hạ Thiên thì chẳng biết Ôn Sĩ Luân đang nói gì.
Hạ Thiên dùng giọng chân thành trả lời:
– Tôi không muốn chơi đùa với phụ nữ, tôi chỉ muốn tìm vợ.
– Đúng là ý nghĩ quái lạ, cậu muốn cô ấy làm vợ mình sao?
Người đàn ông người Hoa không nhịn được phải mở miệng:
– Cậu cho rằng chỉ riêng mình muốn cô ấy làm vợ sao? Trên đời này có mấy người đàn ông không muốn? Nể mặt là đồng hương, tôi khuyên cậu nên xin lỗi hoàng tử Bizi, có lẽ như vậy sẽ giữ được mạng nhỏ của mình.
– Ngu ngốc, im miệng cho tôi.
Hạ Thiên trừng mắt nhìn người đàn ông kia:
– Có tin tôi ném ông xuống thuyền không?
– Cậu.
Tên đàn ông người Hoa cực kỳ tức giận, sau đó hắn hừ lạnh một tiếng:
– Nếu cậu đã muốn chết, tôi cũng không cản.
– Cậu Hạ, việc này thật sự không được, cậu nên tranh thủ thời gian lựa chọn, vừa rồi tôi đã giải thích với hoàng tử Bizi, nói đây là lần đầu tiên cậu tham gia hoạt động thế này, vì vậy mà không hiểu quy củ. Hoàng tử Bizi tạm thời thông cảm cho cậu, nhưng nếu cậu cứ tiếp tục làm loạn thì sẽ rất phiền.
Ôn Sĩ Luân có chút lo lắng nói.
– Không được, tôi muốn cô ấy.
Hạ Thiên lại tỏ ra cứng đầu, hắn dùng tay ngoắc người đẹp váy dài, còn nói một câu:
– Này, cô đến ngồi bên cạnh tôi.
Người đẹp váy dài há miệng nói cái gì đó, giọng điệu có chút mượt mà dễ nghe, nhưng đáng tiếc là hạ thiên chẳng hiểu gì. Điều này làm hắn cảm thấy buồn bực, nếu không tìm cách liên hệ được với vợ thì thật sự phiền phức.
Trên mặt hoàng tử Bizi có dấu hiệu phẫn nộ, hắn mở miệng nói một câu gì đó, sau đó tên tùy tùng lập tức có hành động, hắn bước nhanh đến trước mặt Hạ Thiên, vung tay muốn chụp vai hắn hất ra ngoài.
Hạ Thiên thuận tay chụp lấy điện thoại, hắn tiện tay hất lên, người này văng ra khỏi phòng.
Ôn Sĩ Luân khóc không ra nước mắt, trước đó mười phút hắn mừng rỡ vì thấy Hạ Thiên, cũng vì trước đó mừng rỡ mà mới có ác mộng vào lúc này, nếu không tốt có thể vì Hạ Thiên mà bỏ thân ngoài biển.
Chiêu thức của Hạ Thiên làm đám người trong phòng cảm thấy ngoài ý muốn, hơn mười người đẹp mặc bikini chợt hô lên kinh hoàng, mà người đẹp váy dài thì nhìn Hạ Thiên bằng ánh mắt có thêm vài phần hiếu kỳ, cặp mắt của nàng lúc này có hơi sáng lên.
Vài tên đàn ông chạy đến, sau đó cùng phóng về phía Hạ Thiên. Tất nhiên Hạ Thiên vẫn ngồi yên, căn bản không động, hắn chỉ tùy ý vung tay vài lượt, đám đàn ông bay ra khỏi phòng.
Lúc này vẫn có rất nhiều đàn ông từ bên ngoài chạy vào, đúng lúc này người đẹp váy dài lại nói vài câu, đám đàn ông chợt dừng lại, ai cũng nhìn về phía hoàng tử Bizi.
Hoàng tử Bizi khẽ nói vài câu với người đẹp váy dài, sau đó phất tay bảo mọi người bỏ đi, cuối cùng nhìn Hạ Thiên và nói một câu.
Nghe được câu nói đó thì trong phòng có hơn mười ánh mắt nhìn Hạ Thiên, có kinh ngạc, có ghen ghét, ngay cả Ôn Sĩ Luân cũng sinh ra cảm giác từ địa ngục lên thiên đường.
– Cậu Hạ, lần này cậu ngon rồi.
Ôn Sĩ Luân không thể ức chế hưng phấn.
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc