Nếu nói hai nàng lo lắng, có lẽ chỉ lo người đàn ông của mình làm ra động tĩnh quá lớn, các nàng hy vọng hắn có thể an phận một chút, lặng lẽ xử lý người và bỏ đi là được.
– Này, chúng ta tâm sự nhé?
Isabella chủ động chào hỏi Mộc Hàm, từ khi gặp mặt đến bây giờ, các nàng hầu như chưa từng trò chuyện với nhau.
– Trò chuyện cái gì?
Mộc Hàm dùng giọng không đếm xỉa hỏi một câu, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ngôi biệt thự. Tuy nàng không lo lắng Hạ Thiên gặp nguy hiểm, nhưng nàng vẫn hy vọng hắn đi ra sớm một chút.
– Sa Tan thật sự do cô giết sao?
Isabella hỏi.
– Đúng vậy.
Mộc Hàm nhàn nhạt trả lời.
– Cô đúng là lợi hại, ngay cả sát thủ đệ nhất thế giới cũng bị giết chết trong tay cô.
Isabella than vãn sợ hãi.
Giọng nói của Mộc Hàm vẫn rất bình tĩnh:
– Không phải tôi lợi hại, là chồng lợi hại, là cậu ấy làm tôi mạnh lên như vậy.
– Đúng vậy, chồng nhỏ rất lợi hại.
Isabella gật đầu:
– Bây giờ tôi đã có thể so sánh với huấn luyện viên rồi.
Mộc Hàm không nói gì thêm, nàng không có hứng thú với đề tài này.
– Này, xem ra cô rất quan tâm đến cậu ta.
Isabella cũng không ngốc, tất nhiên nàng thấy tất cả tâm tư của Mộc Hàm đều đặt trên người hạ thiên, vì vậy mà không có hứng thú nói chuyện với nàng.
– Cậu ta là chồng tôi, tôi quan tâm đến cậu ấy là đương nhiên.
Mộc Hàm khẽ trả lời.
– Cậu ấy rất lăng nhăng, cô không tức giận sao?
Isabella dùng giọng tò mò hỏi.
– Cậu ấy rất tốt với tôi, điều này là đủ rồi.
Giọng điệu của Mộc Hàm vẫn rất bình tĩnh.
– Vậy cô định như vậy cùng hắn cả đời sao?
Isabella hứng thú hỏi.
Mộc Hàm cuối cùng cũng quay đầu nhìn Isabella:
– Cô không muốn cùng ở cả đời với cậu ấy sao?
– Cũng không phải.
Isabella lắc đầu:
– Tôi tình nguyện ở cùng với chồng nhỏ, nhưng tôi là sát thủ, khó nói có thể sống được bao lâu, chưa hẳn có thể ở bên cậu ấy cả đời. Nhưng chỉ cần tôi không chết, tôi sẽ làm phụ nữ của hắn.
– Như vậy chẳng phải là cả đời rồi sao?
Mộc Hàm thản nhiên nói.
Isabella suy nghĩ rồi khẽ gật đầu:
– Cũng đúng, nhưng tôi có thói quen xem cả đời chỉ là vài chục năm.
– Cô tin tôi đi, chồng sẽ làm cho cả đời của cô còn dài thêm ra.
Mộc Hàm khẽ nói.
– Cũng đúng, lần trước ở thủ đô, nếu không có chồng nhỏ thì tôi và huấn luyện viên có phân nửa là đã chết.
Isabella thật sự tin tưởng, nàng suy nghĩ rồi nhớ đến một sự kiện:
– Này, tôi thương lượng với cô một chuyện, thế nào?
– Chuyện gì?
Mộc Hàm hỏi.
– Đợi đến khi chồng đi ra, chúng ta cùng đến New York nhé?
Isabella nhanh chóng nói:
– Tôi và huấn luyện viên đã hẹn ước với nhau, chậm nhất là ngày mai sẽ tụ hợp với chị ấy, từ đây lái xe sang New York chỉ mất sáu bảy tiếng, nếu tôi tiếp tục ở lại thì sẽ không kịp. Nhưng nếu đêm nay chúng ta cùng đến New York, như vậy sẽ không còn gì phải lo lắng, tôi có thể ở cùng cậu ấy vài giờ, sau đó tới kịp để tụ tập với huấn luyện viên.
– Không có vấn đề.
Mộc Hàm hầu như không suy nghĩ, nàng lập tức đồng ý.
Isabella chợt ngây người, nàng cũng không ngờ Mộc Hàm lại đồng ý sảng khoái như vậy.
– Chồng xử lý tên kia ở đây, tuy tạm thời không bị ai phát hiện ra nhưng chúng ta bỏ đi vẫn tốt hơn, chúng ta sẽ sang New York, sau đó từ New York về nước, như vậy sẽ an toàn hơn.
Mộc Hàm giải thích một câu, sau đó nàng lại bổ sung:
– Nếu cô thật sự muốn cùng ở với chồng, lát nữa tôi lái xe, cô có thể ra phía sau.
– Cô quả thật quá tốt với chồng nhỏ.
Isabella có chút kinh ngạc, Mộc Hàm rõ ràng tình nguyện lái xe để cho một người phụ nữ ra sau xe “yêu” với chồng mình, điều này thật sự vượt ra ngoài dự đoán của Isabella.
Mộc Hàm cười nhạt một tiếng, nàng không nói gì thêm.
– Vợ, chị Isabella, tôi đã về.
Đúng lúc này một âm thanh quen thuộc truyền vào tai hai người, sau đó trong xe có thêm một người.
– Chồng, sự việc giải quyết xong chưa?
Mộc Hàm hỏi.
– Xong, tên ngốc đã đi đời.
Hạ Thiên khẽ gật đầu.
– Chồng, bây giờ chúng ta đi New York, sau đó từ New York về nước.
Mộc Hàm còn nói thêm.
– Được, dù sao tôi cũng cảm thấy ở đâu cũng như nhau.
Hạ Thiên cũng không có ý gì đặc biệt, dù sao ở Toronto hay New York thì hắn đều quen thuộc.
Mà Isabella cũng nhanh chóng phát hiện một điều, thật ra Mộc Hàm đã sớm có dự định đi New York, vì Mộc Hàm đã đặt hành lý sẵn lên xe, cũng đã trả phòng khách sạn. Bây giờ ba người căn bản không cần quay về khách sạn mà trực tiếp xuất phát.
Tình cảnh lúc này giống như những gì trước đó Isabella và Mộc Hàm đã thương lượng, Isabella ra sau ngồi, Mộc Hàm ở phía trước lái xe. Nhưng Isabella cũng thật sự không làm ra hoạt động “mãnh liệt” gì với Hạ Thiên.
– Chồng nhỏ, tôi và Mộc Hàm đã chuẩn bị bữa tiệc lớn cho cậu, nhưng trước khi ăn tiệc lớn thì tôi muốn ngủ một giấc.
Isabella nũng nịu nói một câu như vậy rồi nằm trên người Hạ Thiên, không bao lâu sau đã tiến vào mộng đẹp.
– Chồng, cậu cũng có thể ngủ, khi đến New York tôi sẽ thông báo.
Mộc Hàm vừa lái xe vừa nói.
Hạ Thiên suy nghĩ, hắn phát hiện bây giờ ngoài ngủ ra thì chẳng còn gì để làm, vì vậy hắn ngủ trước rồi nói sau.
Khi Hạ Thiên tỉnh lại thì đã là bốn giờ sáng, lúc này xe đã tiến vào thành phố New York, Isabella đã tỉnh lại từ trước.
Thủ tục quá cảnh từ Canada sang Mỹ là rất đơn giản, dù là Isabella hay Mộc Hàm đều rất quen thuộc điều này, vì vậy mà dọc đường cả hai không gặp phải phiền phức gì, có thể nói là tương đối thuận lợi.
Bốn giờ rưỡi sáng, ba người tiến vào khách sạn Hilton thành phố New York.
– Tôi đi tắm rửa.
Mộc Hàm chạy xe thời gian dài, nàng cảm thấy mỏi mệt, nàng nói xong thì đi ngay vào phòng tắm.
– Chồng nhỏ, xem ra bữa tiệc lớn phải đợi một lúc nữa mới được ăn, trước tiên tôi cho cậu ăn điểm tâm đã.
Khi thấy Mộc Hàm khuất trong phòng tắm thì Isabella cười cười, sau đó nàng dùng tư thế cực kỳ mê người để cởi quần áo của mình, rõ ràng món điêm tâm chính là Isabella.
Khi thấy món ngon của Isabella thì Hạ Thiên cũng rất có hứng thú với bữa tiệc lớn sắp tới, không biết bữa tiệc lớn của Isabella có nghĩa là gì?
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc