Hạ Thiên chạy như điên, hắn dùng tốc độ nhanh nhất đến Yêu Tinh Biệt Uyển, sau đó chạy lên lầu ba gặp Tiểu Yêu Tinh. Nhưng lúc này nàng vẫn rất tốt, nàng đang mặc váy ngồi vọc máy tính.
Hạ Thiên lách mình đến bên cạnh Tiểu Yêu Tinh, hắn đi một vòng, sau đó lại chụp lấy cổ tay của nàng xem xét một chút. Sau đó hắn kéo Tiểu Yêu Tinh lên rồi thuận tay vỗ vào mông.
– Á, đau quá.
Tiểu Yêu Tinh đáng thương bây giờ mới biết Hạ Thiên đi đến, nàng dùng ánh mắt uất ức nhìn Hạ Thiên:
– Chồng, sao anh lại đánh em? Mông người ta không lớn như của chị Hàm, anh đánh lại càng nhỏ hơn.
– Ai bảo em gạt anh? Gạt chồng sẽ bị trừng phạt.
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn Tiểu Yêu Tinh:
– Còn nữa, mông đánh nhiều sẽ không nhỏ đi, sẽ lớn hơn.
Tiểu Yêu Tinh vẫn rất uất ức:
– Chồng, em lừa anh hồi nào?
– Không phải em vừa nói bị người ta đánh à? Sao anh không thấy em bị làm sao?
Hạ Thiên có chút mất hứng:
– Anh vừa kiểm tra thân thể của em, em căn bản không bị thương.
– Chồng, em chưa nói có người đánh em, em chỉ nói là có đánh nhau với người ta mà thôi.
Tiểu Yêu Tinh quệt mồm:
– Em chỉ luận võ với người ta, tuy em thua nhưng người ta lại không đánh em, người ta rất tốt, không giống như chồng suốt ngày đánh em.
– Người ta không đánh em, vậy em gọi anh đến hỗ trợ làm gì?
Hạ Thiên có chút buồn bực, hắn vốn rất tức giận và vội vàng chạy đến đánh người, sao biết không có ai để đánh, vì vậy làm hắn sinh ra cảm giác có sức mà khó dùng.
– Chồng, em gọi anh đến dạy em chút võ công.
Tiểu Yêu Tinh bĩu môi:
– Anh dạy em hai tuyệt chiêu, lần sau có khi em lại thắng.
– Em luận võ với ai?
Hạ Thiên có chút kỳ quái:
– Không bằng anh trực tiếp giúp em cho hắn một trận.
– Chồng, không thể như vậy được, em phải tự tay đánh bại cô ấy.
Tiểu Yêu Tinh ôm lấy cánh tay Hạ Thiên, sau đó nàng bắt đầu làm nũng:
– Chồng, anh sẽ dạy em vài chiêu lợi hại chứ?
– Được, anh dạy em vài chiêu.
Hạ Thiên đồng ý.
Hạ Thiên mất nửa giờ dạy cho Tiểu Yêu Tinh chút kỹ xảo đánh cận chiến, sau đó để nàng tự luyện tập. Tiểu Yêu Tinh có lẽ cũng vì tâm lý muốn thắng mà luyện rất hăng, vì thế mà Hạ Thiên chính thức không có việc gì làm.
Khi Hạ Thiên muốn rời khỏi Yêu Tinh Biệt Uyển đến khu căn cứ Địa tổ thì nghe thấy tiếng nước vỗ truyền đến, âm thanh này đến từ trên lầu.
– Ủa, trong chỗ này có người sao?
Hạ Thiên chăm chú lắng nghe, ngay sau đó hắn phát hiện trên kia có một người đang bơi.
Hạ Thiên cảm thấy nhàn chán và muốn lên lầu xem rốt cuộc là ai đang ở trong nhà vợ hắn. Nếu đó là một người đàn ông thì hắn sẽ biến đối phương thành thái giám và đánh văng ra, nếu là phụ nữ, ái chà, phải xem có ngon hàng không đã.
Hạ Thiên cũng không nghe lầm, trên nóc Yêu Tinh Biệt Uyển có một hồ bơi, có một người đang bơi bên trong. Đây là một người phụ nữ, một người phụ nữ có dáng người rất tuyệt, nàng mặc bikini đang chậm rãi bơi trong hồ, giống như một mỹ nhân ngư đang chơi đùa dưới nước.
Người phụ nữ hình như đang đắm chìm trong cảm giác vui sướng khi bơi, cũng có lẽ vì động tác của Hạ Thiên rất khẽ, vì vậy hắn đến đứng ở bên cạnh bể bơi vài phút mà nàng còn chưa phát hiện ra. Nhưng mãi đến lúc này hắn cũng không thấy được mặt nàng, vì nàng luôn quay lưng về phía hắn. Nhưng chỉ cần tư thái nổi bật của nàng cũng đủ làm hắn động tâm, khoảnh khắc này hắn quyết định, nếu gương mặt nàng vượt qua Tiểu Yêu Tinh, như vậy hắn sẽ lấy nàng làm vợ.
Hạ Thiên có quyết định như vậy nên phải đi xem mặt đối phương, vì thế hắn đi vòng đến một mặt khác của bể bơi để nhìn người phụ nữ đang bơi.
– Người nào?
Người phụ nữ đột nhiên quát lên một tiếng, lúc này nàng cuối cùng cũng phát hiện ra sự tồn tại của Hạ Thiên, nhưng ngay sau đó nàng lại kinh ngạc:
– Là cậu?
– Thì ra là chị.
Hạ Thiên thật sự quen mỹ nhân ngư này, nàng chính là ngôi sao ca nhạc nổi tiếng Triệu Vũ Cơ, là Thiên Hậu Hoa ngữ giống y hệt như Vương Tiểu Nha.
Nửa tháng trước Hạ Thiên đã từng cùng Vương Tiểu Nha gặp mặt Triệu Vũ Cơ, khi đó hắn thấy Triệu Vũ Cơ rất đẹp, dáng người cũng chuẩn, điều duy nhất không hoàn mỹ chính là trên đùi nàng có vết sẹo, hơn nữa nàng lại không cho hắn xóa sẹo, vì thế cuối cùng hắn không muốn lấy nàng làm vợ.
Nhưng khi hắn thấy Triệu Vũ Cơ như một mỹ nhân ngư bơi tới bơi lui trong hồ thì thay đổi ý kiến, bây giờ hắn quyết định cướp nàng làm vợ, còn sẹo trên đùi, sau này khi lấy về làm vợ thì xóa sau.
– Sao cậu lại ở đây?
Triệu Vũ Cơ có chút tức giận, bây giờ nàng ăn mặc thiếu vải vì cho rằng nơi đây không có người ngoài, lại càng không có đàn ông xuất hiện. Nhưng nàng không ngờ Hạ Thiên lại xuất hiện ở đây, lại dùng ánh mắt sáng quắc nhìn nàng, bộ dạng như muốn cởi bỏ tất cả.
– Đây là nhà vợ tôi, tất nhiên tôi có thể ở đây.
Hạ Thiên nói xong rồi hỏi ngược lại:
– Sao chị lại ở đây?
– Không liên quan đến cậu.
Triệu Vũ Cơ hừ khẽ một tiếng, sau đó nàng đi lên bể bơi cầm lấy áo tắm trùm quanh người. Nàng che đậy thân thể mình lại, nàng không muốn tiếp tục bị ánh mắt Hạ Thiên sàm sỡ.
– Này, vừa rồi chị đã đánh nhau với Tiểu Yêu Tinh phải không?
Hạ Thiên mở miệng hỏi.
– Không liên hệ gì đến cậu.
Triệu Vũ Cơ rất lãnh đạm, nàng xoay người đi ra cửa, bộ dạng không muốn nói chuyện với Hạ Thiên.
– Sao không liên quan đến tôi?
Hạ Thiên lóe người đến chặn trước cửa:
– Tôi có một tin tức tốt muốn nói cho chị, chị có muốn nghe không?
– Cậu có tin tức tốt muốn nói cho tôi sao?
Triệu Vũ Cơ hừ một tiếng:
– Nếu bây giờ cậu cút đi, đối với tôi thì đó là một tin tức tốt.
– Thật sự là tin tức tốt.
Hạ Thiên ra vẻ rất chăm chú:
– Tôi vừa mới suy xét qua, sau đó đưa ra một quyết định trọng đại, quyết định này có liên quan đến chị.
– Quyết định trọng đại gì có liên quan đến tôi?
Triệu Vũ Cơ nhíu mày, tuy nàng không thích nói chuyện với Hạ Thiên, nhưng nàng cũng không nhịn được phải hỏi.
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc