Đúng là không còn biện pháp, nàng đành phải chữa lại, nàng nói với Hùng Phi:
– Nếu các anh thua, các anh phải uống một ly với chồng tôi, không có vấn đề gì chứ?
– Thư tiểu thư, em xác nhận chỉ có điều kiện này thôi sao?
Hùng Phi có chút kinh ngạc, đối với bọn họ thì thứ này không tính là trừng phạt, chỉ cần xem điều kiện thì thấy, giống như thua cũng có thể trừng phạt chồng của Thư Tịnh.
Đám người Khương Phong cũng cảm thấy buồn bực, Thư Tịnh đang làm gì vậy? Tuy bọn họ biết Hạ Thiên có năng lực uống rất mạnh, dù uống bao nhiêu ly cũng không say, nhưng điều kiện này cho thấy bên mình có hại.
– Đúng vậy, chỉ là như thế, có đồng ý không?
Thư Tịnh hừ lên một tiếng, thật ra nàng cũng thấy điều kiện này có hại, dựa theo điều kiện ngang nhau, thì ít nhất bên kia phải đưa ra một người phụ nữ uống một ly với bên này mới được. Nhưng điều kiện này là Hạ Thiên nói ra, nàng cũng không biết hắn làm trò gì, nhưng nàng tin hắn.
– Dù sao chúng ta cũng không thua, dù có điều kiện gì thì chúng tôi cũng đồng ý.
Hùng Phi thản nhiên nói, sau đó hắn quét mắt nhìn về phía mọi người:
– Không biết chồng của Thư tiểu thư là vị nào?
Hùng Phi hỏi mà cảm thấy có chút ghen ghét, đám đàn ông đội bóng Tinh Anh cũng rất ghen ghét, thằng khốn nào sướng như vậy?
– Ngu quá, là tao, chúng mày nhìn không ra sao?
Hạ Thiên bất mãn nói, nơi này ngoài hắn ra thì có ai xứng đôi với Vợ Tịnh Tịnh? Hắn không phải là đàn ông tầm thường, vậy mà đám ngu ngốc kia nhìn không ra, đúng là ngu đến mức tột độ.
Hùng Phi đột nhiên bị mắng mà sững sờ, sau đó hắn dùng ánh mắt tức giận nhìn Hạ Thiên:
– Sao mày mắng người?
– Ai mắng, ai mắng mày?
Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Hùng Phi:
– Mày vốn là thằng ngu mà.
– Mày!
Hùng Phi rất tức tối nhưng phải nhịn xuống:
– Chúng tao là người có học, không so với mày, cần so sánh trên trận đấu.
– Tao cũng không có hứng so sánh với đám ngốc chúng mày.
Hạ Thiên lười biếng nói.
Hùng Phi dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, trong lòng thầm cười lạnh:
“Cho mày to mồm, tối nay tao chơi nát vợ mày!’
Hùng Phi có ý niệm xấu xa trong lòng nhưng biểu hiện lại có vẻ rất rộng lượng, hắn phất tay:
– Thôi bỏ, chúng tôi đến để thi đấu, không phải đánh nhau. Chúng ta sang kia khởi động trước.
Đám người câu lạc bộ Tinh Anh bắt đầu đi về phía bên kia sân bóng, sau đó đám đàn ông bắt đầu luyện kỹ thuật ném bóng, đám phụ nữ ở bên canh làm dáng, bầu không khí có chút náo nhiệt.
– Đám người này có chút tiền dơ bẩn thì giỏi lắm sao?
Tên muốn cướp vợ của đám thành viên câu lạc bộ Tinh Anh không nhịn được phải mắng.
– Này, các anh nghĩ kỹ làm sao chia vợ đi.
Hạ Thiên mở miệng nói.
– Ủa, đại ca siêu nhân, anh có biện pháp giúp bọn em chiếm đám gái kia sao?
Tên muốn cướp gái không nhịn được nói.
Thư Tịnh có chút buồn bực:
– Các cậu đang nói gì vậy?
– À, đám ngu ngốc kia muốn cướp vợ tôi, vì vậy tôi quyết định cướp đám phụ nữ kia lại, nhưng đám người kia quá xấu, không đẹp, vì vậy quyết định chia cho các anh này.
Hạ Thiên chỉ chỉ vào đám người đội bóng rỗ.
Thư Tịnh có chút dở khóc dở cười:
– Cậu làm gì vậy? Cậu muốn cướp vợ người ta là cướp sao?
– Vợ Tịnh Tịnh, nếu không thì chúng ta đánh cuộc nhé?
Hạ Thiên cười hì hì nhìn Thư Tịnh.
– Lại đánh cuộc nữa sao?
Thư Tịnh có vẻ sợ hãi đánh cuộc, nhưng nàng vẫn không nhịn được phải hỏi:
– Đánh cuộc gì?
– Đánh cuộc xem tôi có cướp vợ của bọn họ được không.
Hạ Thiên mở lớn mắt:
– Nếu tôi thật sự cướp được, chị phải đi mướn phòng với tôi.
Thư Tịnh đỏ mặt, nàng nhịn không được phải trừng mắt nhìn Hạ Thiên, lưu manh này đúng là quá mức vô sỉ.
– Đánh cuộc thì đánh cuộc, Thư Tịnh, dù sao bạn chẳng phải mướn phòng.
– Đúng, quá đúng, Thư Tịnh, bạn cũng không còn nhỏ nữa, trong đời sao tránh khỏi một lần “bóc tem”… ….
– Thư Tịnh, đại ca siêu nhân là người cực trâu, bạn đừng nên bỏ qua cơ hội… ….
Thư Tịnh còn chưa nói muốn đánh cuộc hay không thì đám người đội bóng Phong Hỏa đã ồn ào, nếu Hạ Thiên thật sự giúp bọn họ cướp đám phụ nữ kia làm vợ, tất nhiên bọn họ sẽ cầu mà không được. Dù Hạ Thiên có thua thì bọn họ cũng chẳng tổn thất gì.
– Này, nếu cậu thua, sau này tôi không còn là vợ cậu, được chưa?
Thư Tịnh suy nghĩ rồi nói, trước kia nàng đã nghĩ sẽ đánh cuộc một lần với Hạ Thiên, cứu chính mình quay về. Nhưng Hạ Thiên không chịu, bây giờ Hạ Thiên chủ động yêu cầu đánh cuộc, tất nhiên nàng có chút lo lắng nhưng vẫn khó thể bỏ qua cơ hội thử một lần.
– Tốt!
Hạ Thiên lập tức đồng ý.
Thư Tịnh thấy Hạ Thiên đồng ý sảng khoái như vậy thì có chút chần chừ, người này giống như nắm chắc chiến thắng, nếu nàng thua thì tối nay “xé tem” là chắc.
Nhưng nếu nghĩ kỹ lại thì cũng vậy, nếu đêm nay không đánh cuộc thì nàng sớm muộn gì cũng “lên thớt”, không bằng thử một lần, nói không chừng sẽ ca khúc khải hoàn.
– Cứ quyết định như vậy, không cho phép đổi ý.
Thư Tịnh sợ Hạ Thiên nói không giữ lời, nàng còn chêm một câu:
– Nhiều người có thể làm chứng.
– Vợ Tịnh Tịnh, đợi đến khi chị thua thì đổi ý cũng vô dụng.
Hạ Thiên cười hì hì nói, đêm nay có thể mướn phòng với Vợ Tịnh Tịnh, trước đó hắn cảm thấy nàng mặc nội y rất hấp dẫn, đêm nay phải xem nàng không mặc gì có đẹp hơn hẳn hay không.
– Tôi sẽ không thua.
Thư Tịnh khẽ hừ một tiếng:
– Tôi cũng không tin cậu có thể cướp được nhiều phụ nữ như vậy cho bọn họ làm vợ.
Hạ Thiên cười hì hì:
– Vợ Tịnh Tịnh, chị sẽ biết rất nhanh thôi, tôi không gì không làm được.
– Khoác lác.
Thư Tịnh bĩu môi, trong lòng có chút bất an, trước đó nàng cũn không tin Hạ Thiên, nhưng sau đó lại phải tin, chẳng lẽ lúc này hắn cũng không khoác lác?
Thư Tịnh càng nghĩ càng lo lắng, vì thế mà cả buổi chiều nàng đều lo lắng, đêm nay nàng phải “xé tem” sao? Dù những năm gần đây thì hai mươi mốt đã chẳng còn gì, nhưng nàng tốt xấu gì cũng còn là xử nữ, hơn nữ xử nữ là mỹ nữ thì đúng là quốc bảo. Nàng phải bảo vệ mình mới đúng, sao lại dâng lên miệng lưu manh.
Thư Tịnh tâm sự nặng nề, cuối cùng cũng đến bảy giờ, trận đấu của hai đội nghiệp dư ở thành phố Giang Hải bắt đầu mở màn. Tuy chỉ là liên hiệp nghiệp dư nhưng cũng phải làm cho chính quy, vì vậy mà đội bóng Tinh Anh và đội bóng Phong Hỏa phải làm một nghi thức khai mặc ngắn ngủi trước khi bắt đầu trận đấu.
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc