Người đẹp này rất cao, hình như còn cao hơn cả tên đàn ông, dáng người tương đối khá, hơn nữa cũng chú trọng cách ăn mặc, cổ trắng nõn, trên đó là một sợi dây chuyền mặt kim cương, hơn nữa mặt kim cương lại chìm vào giữa rãnh ngực, có chút dụ hoặc.
Khi thấy cặp nam nữ này thì Trương Đan vội vàng đứng lên chào:
– Chào giám đốc Lương, chào Kỳ Kỳ tiểu thư.
Kỳ Kỳ tiểu thư kia không thèm nhìn Trương Đan, rõ ràng không thèm quan tâm đến Trương Đan. Nhưng giám đốc Lương kia thì ngược lại, trên mặt là nụ cười, bộ dạng khá hòa ái:
– Trương Đan, em ngồi đi, không cần khách khí, anh và Kỳ Kỳ vừa ăn xong và chuẩn bị ra ngoài, khi thấy em ngồi đây mới nhân tiện đến chào hỏi.
Giám đốc Lương vừa nói vừa dùng ánh mắt tùy ý nhìn Ninh Khiết ngồi đối diện với Trương Đan, ánh mắt hắn lập tức sáng lên:
– Trương Đan, đây là bạn của em sao?
– Giám đốc Lương, đây là bạn học và cũn là đồng hương của em, là Ninh Khiết.
Trương Đan vội vàn giới thiệu hai bên với nhau:
– Ninh Khiết, đây là tổng biên tập của tòa soạn chúng tôi.
– Thì ra là Ninh Khiết tiểu thư, chào em, anh là Lương Dũng, là tổng biên tập báo giả trí Kinh Hoa.
Lương Dũng nhiệt tình chào hỏi Ninh Khiết, đồng thời hắn còn vươn tay muón bắt tay Ninh Khiết.
Đúng lúc này giọng điệu mất hứng của Kỳ Kỳ tiểu thư chợt vang lên:
– Lương thiếu gia, người ta vội vàng trở về có chút chuyện, đi mau thôi.
Lương Dũng vừa đưa tay ra đã phải rụt về, sau đó hắn dùng giọng lưu luyến nói với Ninh Khiết:
– Ninh tiểu thư, lần sau gặp lại.
Lương Dũng kéo Kỳ Kỳ tiểu thư rời khỏi nhà hàng tây, Trương Đan cuối cùng cũng thở dài:
– Nguy hiểm thật.
Ninh Khiết có chút buồn bực:
– Cái gì nguy hiểm?
– Chính là giám đốc Lương kia, hình như anh ta vừa ý bạn, nếu không phải Kỳ Kỳ kéo đi, sợ rằng bạn sẽ gặp phải phiền toái lớn.
Trương Đan khẽ nói.
Ninh Khiết chợt ngây người, nàng có chút hoài nghi:
– Không đến mức như vậy chứ?
– Cái gì mà không đến mức như vậy? Mình đã nói với bạn, Lương Dũng chính là tổng biên tập, nghe nói tất cả những nhân viên tòa soạn đều đã lên giường với hắn.
Vẻ mặt Trương Đan có chút cổ quái:
– À, khi mình vừa đến làm thì hắn cũng chú ý, nhưng không bao lâu sau hắn đã nhìn sang Kỳ Kỳ, vì vậy mình mới thoát khỏi số kiếp.
Trương Đan dừng lại rồi bổ sung một câu:
– Kỳ Kỳ kia cũng có chút tư sắc, vài tháng qua Lương Dũng chủ yếu leo lên người cô ta, nhưng mình xem ra tên kia đã chơi chán rồi, bây giờ muốn thay người mới. Lúc này bộ dạng và vẻ đẹp của cậu ăn đứt Kỳ Kỳ, vì vậy hắn để ý đến cậu cũng là điều đương nhiên.
– Hắn không phải tổng biên tập à?
Ninh Khiết buồn bực:
– Dù như vậy cũng không quá sợ hắn như vậy chứ?
– Người này cũng không đơn giản chỉ là tổng biên tập, thật ra đó chỉ là một chức vụ mà thôi, thực tế hắn là ông chủ tòa soạn.
Trương Đan rõ ràng biết khá chi tiết về Lương Dũng:
– Mình nghe nói Lương Dũng rất có bối cảnh ở thủ đô, tên này hình như là một trong số tứ thiếu gia thủ đô, nghe nói phụ nữ hắn vừa ý đều phải lên giường.
– Hai vị tiểu thư, đây là bít tết của mọi người.
Nhân viên phục vụ lúc này cũng đưa thức ăn lên.
– Được rồi, ăn đi, mặc kệ tên Lương Dũng kia, dù sao hắn cũng đã đi rồi, sau này mình cũng sẽ không đưa bạn đến tòa soạn này nữa.
Trương Đan mở miệng nói.
Ninh Khiết tất nhiên cầu còn chưa được với vấn đề này, Lương Dũng là tứ thiếu gia thủ đô gì đó cũng được, đối với nàng thì chẳng có quan hệ gì.
Trương Đan và Ninh Khiết vừa ăn vừa trò chuyện, khi các nàng ăn xong bữa tối và đi ra nhà hàng tây thì đã tối, đèn đường đã được thắp sáng.
– Trương Đan, Ninh tiểu thư.
Một âm thanh chợt truyền vào trong tai hai người.
Trương Đan nghe được âm thanh này mà vẻ mặt chợt biến đổi, nàng quay đầu nhìn Ninh Khiết, rõ ràng chuyện xấu đã đến.
– Giám đốc Lương, trùng hợp vậy sao?
Trương Đan chủ động đi đến nói, trong lòng chỉ mong sao đây là trùng hợp ngẫu nhiên, nếu không thì phiền phức lớn.
Nhưng Trương Đan cũng không quá sợ hãi, đúng lúc này Lương Dũng nói:
– Trương Đan, đây cũng không phải là trùng hợp, anh đang ở đây chờ hai em.
Lương Dũng không đợi Trương Đan nói chuyện mà đi về phía Ninh Khiết:
– Ninh tiểu thư, có thích đi dạo một vòng không? Xe của tôi ở bên kia.
Lương Dũng chỉ về phía ven đường, chỗ đó là một chiếc Lamborghini phong cách thể thao. Không thể nghi ngờ đây là một thủ đoạn tán gái của Lương Dũng, chỉ cần có chiếc Lamborghini này cũng đã có thể chở nhiều em chạy thẳng lên giường.
Nhưng Ninh Khiết không có hứng thú với những thứ này, đặc biệt là Trương Đan vừa rồi đã nói về Lương Dũng, nàng càng không có hứng thú với hắn. Tuy nàng muốn làm một tài nữ nhưng còn là xữ nữ, chỉ số thông minh của nàng rất cao, nàng không muốn cho tên khốn nạn này chơi bời, cuối cùng chưa nói đến vấn đề thương tâm, sợ rằng cũng chẳng thu hoạch được gì.
– Xấu hổ quá, giám đốc Lương, tôi mệt rồi, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi.
Ninh Khiết cắt đứt lời Lương Dũng.
– Ninh tiểu thư, bây giờ còn chưa đến tám giờ, cũng không nên về ngủ sớm như vậy chứ?
Lương Dũng có hơi sững sờ, hắn không ngờ có người phụ nữ từ chối Lamborghini của mình:
– Thật ra tôi cảm thấy điều kiện của Ninh tiểu thư rất tốt, tòa soạn của chúng tôi đang làm một đặc san và cảm thấy tiểu thư rất phù hợp để lên trang bìa, Ninh tiểu thư rất thích hợp với chúng tôi, chúng ta có thể thương lượng hợp tác… ….
Đây tất nhiên là chiêu thức thứ hai của Lương Dũng, không thích xe à? Không sao? Có mấy người không thích làm ngôi sao? Là người mẫu trang bìa một tạp chí cũng coi là ngôi sao rồi.
– Giám đốc Lương, tôi không có hứng thú với người mẫu.
Đáng tiếc là Ninh Khiết vẫn không mắc mưu, nàng đi đến bên đường vẫy vẫy tay:
– Taxi!
Một chiếc taxi dừng lại, Ninh Khiết chào Trương Đan một tiếng, sau đó nàng kéo cửa taxi chuẩn bị bước lên xe.
Vẻ mặt Lương Dũng chợt biến đổi, chỉ là một sinh viên vừa tốt nghiệp vài tháng mà không nể mặt hắn sao? Hắn muốn một người phụ nữ mà không làm ăn gì được, sau này sự việc truyền ra ngoài, hắn còn mặt mũi gì nữa?
– Ninh tiểu thư, em cũng không nên chẳng nể mặt như vậy chứ?
Lương Dũng nhanh chóng đi đến giữ tay Ninh Khiết, hắn không cho nàng lên xe.
– Anh buông tay tôi ra.
Ninh Khiết lập tức nôn nóng, nàng vung tay, đột nhiên một luồng khí tức quái dị phóng ra, Lương Dũng cảm nhận được một luồng lực lượng mạnh mẽ phóng đến, sau đó hắn bị Ninh Khiết hất văng lên.
– Ầm!
Một âm thanh khá lớn vang lên, Lương Dũng nện mạng lên chiếc Lamborghini, máu rơi đầy mặt, hắn lập tức hôn mê
Tags: Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị, Ngôn tình hiện đại, Truyện đô thị, Truyện ngôn tình, Truyện sắc, Truyện Trung Quốc