“Tấn nhi, con làm gì?” thanh âm Thái Hoàng thái hậu vang lên, tâm tình bất mãn lộ rõ trong từng lời nói.
“Hoàng tổ mẫu, tiện nữ nhân này đêm nay nhất định phải chết, xin người đừng bận tâm!” Hoàng Phủ Tấn lúc này vẻ mặt rất lạnh, trong mắt mang theo sát khí làm cho Tỉêu Thiên lại một lần nữa run lên vài cái.
“Tấn nhi, hôm nay là đêm tân hôn của con, một ngày cũng chưa có qua hết, con đã giết hoàng hậu? Như thế này dường như không được tốt a?” Thái Hoàng thái hậu trầm giọng mở miệng nói.
” Trẫm lưu mạng chó của nàng ta đến bây giờ, đã là phúc phận của nàng ta rồi.” Hoàng Phủ Tấn nheo lại hai mắt, trong mắt mang theo dày đặc khí tức nguy hiểm.
“Tấn nhi…”
Thái Hoàng thái hậu đang muốn nói gì đó, lại bị Tỉêu Thiên từng bước cắt đứt, “Ngươi có im đi không hả?”
Tiểu Thiên trên mặt mang theo sự bất mãn, “Luôn miệng hô giết ta, ít nhất ngươi cũng phải cho ta biết nguyên nhân chứ?”
“Nguyên nhân?” Hoàng Phủ Tấn trong mắt cười lạnh, nhiều hơn là hèn mọn cùng trào phúng, “Dâm phụ như ngươi chính mình đã làm ra loại sự tình gì cũng không biết sao?”
“Ách…” Những lời này của Hoàng Phủ Tấn làm cho Tỉêu Thiên ngây ngẩn cả người. Nàng đương nhiên không biết vì sao này bạo quân có thể thống hận hoàng hậu đến như vậy, nói như thế nào hai người cũng là đêm tân hôn đầu tiên, cho dù hắn có không thích nàng, cũng không có khả năng vô duyên vô cớ muốn giết nàng.
Vô tội mà hướng hắn lắc đầu, nàng thản nhiên mở miệng nói: “Ta thật không biết.”
“Ngươi không biết?” Sắc mặt Hoàng Phủ Tấn không bởi vì câu nói này mà bớt u ám, ngược lại càng thêm khó nhìn, “Niếp Tiểu thiên, ngươi còn dám theo Trẫm giả bộ ngu?”
“Ta đây thật sự không biết mà.”
Rốt cuộc la đạo lí gì đây, người ta xuyên qua, nàng cũng xuyên qua, người ta xuyên qua cũng nằm ở trên giường, nằm giường êm, đắp chăn ấm, gối nhuyễn ngọc. Nàng đây? Vừa mới xuyên qua đã bị đánh, hết bị đánh còn bị ngũ mã phân thây, càng vô tội hơn chính là, nàng thậm chí không biết nguyên nhân vì sao mình bị ngũ mã phân thây.
“Niếp Tỉêu Thiên, ngươi thật sự muốn ở trước mặt Trẫm giả bộ mất trí nhớ? Được, ngươi đã không biết xấu hổ, Trẫm cần gì phải cho ngươi mặt mũi, muốn biết nguyên nhân là gì sao? Trẫm bây giờ nói cho ngươi!” Hoàng Phủ Tấn một tay túm lấy Tỉêu Thiên, chuẩn bị ở trước mặt mọi người đem nguyên nhân nói ra, lại bị một tiếng quát của Thái Hoàng thái hậu ngưng lại.
“Tấn nhi!”
Hoàng Phủ Tấn đang chuẩn bị mở miệng nói thì bị một tiếng này của Thái Hoàng thái hậu cắt đứt.
“Hai người các ngươi theo ai gia vào bên trong.” Nói xong, không đợi hai người mở miệng, liền tự mình hướng bên trong đi trước.