Đoạn Ngự nheo mắt, chờ tình thế phát triển tiếp theo hoàn toàn không chú ý đến sắc mặt sa sầm trầm ngâm đáng sợ của Hoàng Phủ Tấn.
Thời điểm lúc Tiểu Thiên ra giá 2 vạn lượng bạc, tất cả mọi người đem tầm mắt chuyển hướng nàng, trong mắt mang theo lửa giận, lại mang theo vài phần ghen tị, trong lòng đều nghĩ: tiểu tử trẻ tuổi tám phần là hoàng thân quốc trong triều, ăn chơi trác táng!
Mà Đoá nhi lúc nghe được Tiểu Thiên ra giá, sớm đã sợ tới mức mở lớn hai mắt, một tay lấy Tiểu Thiên kéo đến một bên, hạ giọng nói: “Tiểu thư nha, chúng ta không có 2 vạn lượng bạc a.”
“Ta không có, trong cung hôn quân có.” Tiểu Thiên thật sự trả lời.
Vốn dĩ thanh âm như thế là không ai nghe được, hai người kia lại không phải có ý tốt gì, nê ncố ý sử dngj một chút nội lực nội lực, muốn nghe rõ các nàng đối thoại, mà câu trả lời của Tiểu Thiên lại làm cho hai người kia xuất hiện biểu tình hoàn toàn khác nhau.
Hôn quân? Đoạn Ngự nhíu mi, hôn quân trong miệng cô nương này chỉ hẳn là Tấn ,
Nghĩ như vậy , Đoạn Ngự nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Tấn, mới phát hiện, sắc mặt của đế vương… Thật là khủng khiếρ!!!
Xem ra, có người nào đó phải xong rồi.
Đoạn Ngự vui sướng khi người gặp họa liếc mắt nhìn Tiểu Thiên một cái, khóe miệng giơ lên một nụ cười xấu xa, Nhưng ——Nữ nhân này cùng Tấn rốt cuộc là có quan hệ gì?
Nữ nhân chết tiệt này, chính mình đến kỹ viện bao hoa khôi, còn dám dùng tiền của hắn, nàng còn dám gọi hắn hôn quân!
Nắm chặt hai đấm, Hoàng Phủ Tấn cố gắng đè nén tức giận trong lòng, nghe lời nói của các nàng, Niếp Tiểu Thiên, ngươi đừng buộc trẫm cuối cùng phải chém đầu ngươi!
Trong mắt Hoàng Phủ Tấn lửa giận cháy hừng hực, còn lại vẻ mặt của Đoạn Ngự là biểu tình đang xem kịch vui. Vẫn là xem ra lần này kêu Tấn ra cung, là một ý kiến hay.
” Tiểu thư, tiền là của Hoàng Thượng nha.”
“Là của hắn thì sao? Ai bắt hắn cưới ta, cưới ta thì hắn phải nuôi ta, ăn uống mua sắm của ta hắn bao phải toàn bộ, hiểu chưa?” Dáng vẻ của Tiểu Thiên bộ dáng là đương nhiê n như trước.