Tiếng khóc của hài tử vẫn kéo dài, vòng quanh Vũ Phượng Cung, vẫn vang dội không dứt.
Lúc này, bà đỡ từ bên trong đem hài tử ôm ra ngoài, “Chúc mừng hoàng thượng, Thái Hoàng Thái Hậu, tiểu công chúa ra đời .”
“Mau, mau, cho Ai gia ôm trước.” Thái Hoàng Thái Hậu mặt hưng phấn nhận đứa bé từ tay bà đỡ, cười đến mặt từ ái, thấy con bé tròn trịa, da có chú nhắn nheo, Thái Hoàng Thái Hậu kich động rơi lệ, “Đây là cháu cố gái của Ai gia , là cháu cố gái bảo bối của Ai gia . Lạc Thủy, con nhìn này…”
Bên trong phòng sanh ——
“Hoàng hậu nương nương, ngài cố gắng chút nữa đi, Tiểu công chúa ra đời rồi, chờ một chút tiểu hoàng tử cũng đi ra, ngài ráng sức một chút!” Bên trong bà mụ cũng khẩn trương đầu đầy mồ hôi, Hoàng hậu nương nương nếu có sai lầm gì, bọn họ cũng đừng mong sống.
“A —— còn… Còn có một! 555
” Sanh con sao khổ đến thế này, mẹ ơi, nàng không muốn sinh nữa, 555
~Hoàng Phủ Tấn đứng ở bên ngoài, mặc dù tiểu công chúa ra đời rồi, Nhưng Nhi tử vẫn chưa ra ngoài a, hắn vẫn khẩn trương không biết làm sao, tiếng khóc của Tiểu Thiên làm hắn nhiều lần muốn vọt vào, nhưng lại sợ ảnh hưởng bà đỡ, không thể làm gì khác hơn là ở bên ngoài cứng rắn chịu đựng.
“Ô oa
Hoàng Phủ Tấn! Hoàng Phủ Tấn chàng đi vào cho ta! ! !” Mặc dù đau gần chết, thanh âm của Tiểu Thiên vẫn còn sang sảng mười phần.
Tiếng gào thét này của Tiểu Thiên hoàn toàn làm Hoàng Phủ Tấn liều lĩnh vọt vào, nhìn nàng bộ dạng đầu đầy mồ hôi, trong lòng Hoàng Phủ Tấn dĩ nhiên là đau lòng không nói ra được!
“Thiên Thiên, ta ở đây, đừng sợ, ta ở đây.” Hoàng Phủ Tấn đứng bên cạnh Tiểu Thiên, nắm tay của nàng thật chặt.
“Ô oa
Hoàng Phủ Tấn chàng, tên khốn kiếp này, đều tại chàng, chàng làm cho người ta mang một là đủ rồi nha, tại sao phải để cho ta mang thai hai, chàng tên khốn kiếp này, đau chết ta, 555
~”
Tiểu Thiên lần này vô lý chỉ trích, bà đỡ tại chỗ buồn cười lại không dám bật cười, chỉ hy vọng tiểu tổ tông trong bụng Hoàng hậu nương nương có thể nhanh lên một chút ra ngoài, các nàng liền cám ơn trời đất.