Hoàng Phủ Tấn trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhìn Tiểu Thiên bên cạnh im lặng dị thường liếc mắt một cái, Hoàng Phủ Tấn nheo hai mắt lại, Niếp Tiểu Thiên này thế nhưng còn có loại bãn lĩnh này, nhưng thật ra nàng còn cái gì giấu diếm nữa?
“Có thể được hay không?” Một lúc lâu sau, Tiểu Thiên thật cẩn thận hỏi han, bất quá xem sắc mặt Thái Hoàng Thái Hậu có phần hồng hào hẳn lên, Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Mụ mụ khỏe lại, nàng tùy tiện đem kim dong ông nội gì đó lấy đến dùng dùng, thế nhưng lại thành công? Gặp quỷ, thực gặp quỷ, đây rốt cuộc là cái gì thế giới a.
Tiểu Thiên cả kinh há to miệng ba, mãi đến khi Hoàng Phủ Tấn cất tiếng nói lạnh như băng vang lên, mới kéo suy nghĩ của nàng quay lại.
“Niếp Tiểu Thiên, ngươi đừng thất thần , mau nhìn hoàng tổ mẫu cho trẫm!”
“A? Nga, nga.” Vội không ngừng gật đầu, Tiểu Thiên đi đến, cầm tay Thái Hoàng Thái Hậu, bắt mạch, căn cứ mạch tượng vừa xem, nội thương Thái Hoàng Thái Hậu tuy chưa hết hoàn toàn, nhưng đã có biểu hiện chuyển biến tốt đẹp, Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
“Thế nào?”
“Tạm thời không có việc gì .” Tiểu Thiên miễn cưỡng nhìn Hoàng Phủ Tấn liếc mắt một cái, tiếp tục nói: “Mỗi ngày còn phải liên tục giúp hoàng tổ mẫu chữa thương, khi nào khỏi hẳn mới thôi.”
“Ngươi vừa nói nội công tâm pháp thật sự có thể giúp Hoàng tổ mẫu khỏi bệnh?” Nghe được lời đó, trong mắt Hoàng Phủ Tấn mang theo vài phần kich động.
” Nếu ngươi không tin ta, còn gọi ta tới làm cái gì?” Tiểu Thiên nhìn hắn liếc mắt một cái, trong lòng lại mang theo vài phần may mắn, nếu vừa rồi phương pháp này không dùng được như trong lời nói, đối với tên hôn quân này mà nói, nói không chừng liền chặt đầu của nàng rồi, để cho nàng cùng lão thái thái đi xuống hảo hảo chiếu cố nàng dưới âm phủ quá .
Nghe Tiểu Thiên nói như vậy, thần kinh của Hoàng Phủ Tấn vốn căng thẳng cũng rốt cục trầm tĩnh lại.
Leo từ trên giường xuống đất, Hoàng Phủ Tấn tà liếc Tiểu Thiên liếc mắt một cái, mở miệng nói: “Bây giờ Hoàng tổ mẫu không có việc gì, trẫm sẽ không bạc đãi ngươi, có có yêu cầu gì ngươi nói đi.”
“Thật hả?” Nghe Hoàng Phủ Tấn nói như vậy, Tiểu Thiên lập tức vọt tới trước mặt hắn, mắt bổng sang lên làm cho Hoàng Phủ Tấn lại một lần nữa nhíu mày.