Hoàng Phủ Tấn thu liễm nụ cười, nhìn về phía Tiểu Thiên, vẻ mặt nghiêm túc.
“A? Biện pháp gì?” Tiểu Thiên nghiêng đầu, nhếch miệng lên.
“Chính là…” Nói đến đây, Hoàng Phủ Tấn trong mắt nụ cười sâu hơn, lại làm cho Tiểu Thiên nhìn thấy mùi vị có chút tính toán.
“Là cái gì?”
“Nàng không lên giường của ta, ta lên giường của nàng, thế nào?” Hoàng Phủ Tấn cười vô lại, làm Tiểu Thiên trên trán hiện vài đường hắc tuyến.
Hôn quân này còn có thể biến tướng thuyết ra lời như vậy, nàng hiện tại mới phát hiện hôn quân này còn có thể vô lại như vậy.
Tiểu Thiên mặt bất đắc dĩ nhìn chằm chằm Hoàng Phủ Tấn, mà hắn lại có vẻ vội vàng.
“Như thế nào, Thiên Thiên, lúc đầu ta chỉ nói với nàng không được phép lên giường của ta, không nói ta không được phép lên giường của nàng. Loại phương pháp này không phải vẹn toàn cả đôi bên sao? Ta chỉ muốn sinh con với nàng, nàng lại không cần kháng chỉ.” Vừa nói, Hoàng Phủ Tấn còn rất đắc ý hướng Tiểu Thiên trừng mắt nhìn, làm Tiểu Thiên không có biện pháp nào.
“Thì ra là hôn mê một chút, còn có thể đem hôn quân như chàng trở nên vô lại như vậy!” Tiểu Thiên tức giận liếc hắn một cái, trong mắt lại tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
“Cái này…” Hoàng Phủ Tấn lại cố làm vẻ vô tội đem Tiểu Thiên nắm ở trong ngực, mở miệng nói: “Ta cũng không biết ta thế nào trở nên vô lại như vậy, còn không phải là học từ nàng a.” Vừa nói, hắn còn xấu xa hướng Tiểu Thiên liếc mắt nhìn.
Nói đến vô lại, dưới gầm trời này chưa có người nào dám cùng người trong ngực hắn so sánh.
Dùng tiền của hắn đi kỹ viện, nàng hảo ý tứ nói lấy chi với dân, dùng với dân!
Hắn đóng kỹ viện, nàng mạnh mẽ chỉ trích hắn đem kỹ viện đóng là ép nam nhân làm bậy! Còn liên lụy tới vấn đề trị an xã hội.
Thật không biết người này trong đầu ngụy biện thế nào mà nhiều như vậy, hắn lại bị nàng làm ột chút phản bác cũng không có.
Về phần nàng nói hắn cái tốt không học, cái xấu ngược lại học thật nhanh, những lời này ngược lại nói đúng, nàng “hư” , nhưng hắn là đầu đuôi học đã tới, thậm chí còn để cho hắn yêu thích không buông tay.