Bà thực không muốnTấn nhi có thể giống như hoàng gia gia của hắn, vì Thiên Thiên liền buông tay với ba nghìn mỹ nữ hậu cung, nhưng bây giờ, tất cả đều đã rất rõ ràng rồi, vì nha đầu Thiên Thiên kia, đừng nói là hậu cung ba nghìn, ngay cả chính sinh mệnh, hắn cũng có thể bỏ qua.
Trừ ngoài Thái Hoàng Thái Hậu, trong lòng Lạc Thủy càng thêm khó chịu gay gắt, mặc dù đã sớm hiểu hoàng thượng yêu Thiên Thiên, nhưng hắn là một hoàng đế thế nhưng nguyện ý vì Thiên Thiên không để ý tánh mạng, như vậy còn có thể để cho nàng ôm một ít hi vọng sao?
May nhờ nàng nghĩ thông suốt không muốn tranh, coi như nàng thật muốn cùng Thiên Thiên tranh hoàng thượng, nàng có thể tranh được hay sao?
“Đúng rồi, Nguyệt Khê nữ nhân kia đâu?” Thanh âm Thái Hoàng Thái Hậu lần nữa vang tới, nghe được, khẩu khí của bà hôm nay cùng trước đối với Nguyệt Khê Thái hậu thái độ đã hoàn toàn không giống nhau.
“Bà ấy…” Lạc Thủy đang muốn mở miệng, cửa đột nhiên xuất hiện thân ảnh Thái hậu Nguyệt Khê, chỉ thấy nàng trù trừ cước bộ đứng ở cửa, không biết nên làm sao bây giờ.
“Ngươi đã đến rồi?” Thái Hoàng Thái Hậu mặt lạnh lùng, nhìn Nguyệt Khê đứng ở cửa mở miệng nói.
Lúc ấy Đoạn Ngự mang binh chạy tới Công Tước Sơn cứu bà ra, ngay tiếp theo để cho thị vệ mang nàng theo Nguyệt Khê đi ra, dù sao địa giới nơi đó là nước Tịch Huyễn, để cho hai mẹ con bà ở lại nơi đó cũng không an toàn.
“Thái Hoàng Thái Hậu, con…” Nguyệt Khê nhấc chân lên muốn đi vào, lại bị tiếng hô không vui của Thái Hoàng Thái Hậu làm sựng lại.
“Đừng nghĩ dùng chân bẩn của ngươi bước vào trong điện Ai gia nửa bước!” Ánh mắt Thái Hoàng Thái Hậu lạnh lẽo, chân mày cau lại!
Thanh âm của bà làm cho đôi chân Nguyệt Khê cứng đờ lại, trên mặt mang theo chút lúng túng khó có thể che giấu, không dám tiến lên.
Lần này, bà ta cái gì cũng không dám nói, bất kể bà ta nói gì, bọn họ cũng sẽ không cách nào tha thứ, Tấn nhi hắn bởi vì lỗ mãng của bà ta hiện tại nằm ở Vân Tiêu cung sinh tử chưa biết, tất cả đều là bà ta làm hại, Thái Hoàng Thái Hậu nói đúng, bà ta thật không xứng làm mẫu hậu của Tấn nhi !