“Niếp Tiểu Thiên!” Hoàng Phủ Tấn đen mặt lại, nha đầu chết tiệt này tới chỗ nào cũng muốn cùng hắn mạnh miệng.
“Đi thôi, Hoàng thượng, ta đói bụng!” Lập tức dời đề tài, nàng bước lên, kéo Hoàng Phủ Tấn đi về phía trước. Hiện tại, chỗ dựa duy nhất của nàng cũng chỉ có hôn quân này, lúc này cũng không thể đắc tội hắn.
Hoàng Phủ Tấn nhìn đôi tay nhỏ bé đang dắt hắn, mềm mại, nhu nhu, nắm lên rất có cảm giác, trong lúc nhất thời khiến cho Hoàng Phủ Tấn thất thần, cho đến khi thanh âm Tiểu Thiên vang lên, kéo lại suy nghĩ của hắn.
Đáng chết, hắn rốt cuộc bị gì? Thế nhưng lại đơn giản vì một nữ tử dắt tay mà thất thần.
“Hoàng…..Hoàng thượng, này……….Nơi này chính là phòng bếp của Thái Y viện?”
“Ừ.” Hoàng Phủ Tấn gật đầu một cái, hắn không cách nào giải thích ánh mắt tối sầm của Tiểu Thiên lúc này, chẳng lẽ phòng bếp cũng có vấn đề sao?
Có được đáp án khẳng định của Hoàng Phủ Tấn, mắt Tiểu Thiên cũng không chớp.
Oa, ông trời ạ, đây thật là phòng bếp sao? Thái Y viện này cũng quá là phô trương đi? Nhìn cách trang hoàng một chút, nha, so với khách sạn 5 sao còn tốt hơn, thì ra làm thầy thuốc ở cổ đại lại thoải mái như vậy, “Cỗ này so với bệnh viện trung ương cấp bậc là khác xa nhau, ngay cả phòng ăn bác sỹ cũng không thể sang như vậy ?” Tiểu Thiên kinh ngạc, không tự chủ đem lời trong lòng nói ra.
Hoàng Phủ Tấn mặc dù không hiểu Tiểu Thiên đang nói linh tinh cái gì, dù sao nữ nhân này bình thường cũng làm một chút chuyện khiến hắn không hiểu, chẳng qua có một chuyện hắn xác định được, chính là, nữ nhân này tựa hồ rất hài lòng với phòng bếp của Thái Y viện.
“Phòng bếp này có gì đặc biệt sao?” Hoàng Phủ Tấn nhìn phòng bếp trang hoàng xa hoa một cái, trong mắt mang theo nhàn nhạt nghi ngờ, một phòng bếp nho nhỏ tại sao có thể làm cho nàng xuất hiện vẻ mặt như thế?
Tiểu Thiên liếc hắn, hôn quân này, hắn cũng không biết những khó khăn của dân gian, “Lão đại, ngươi là Hoàng đế, còn là một Hoàng đế giàu đến rửng mỡ, dĩ nhiên nhìn không ra phòng bếp này có gì đặc biệt.”