“Niếp Tiểu Thiên, muốn trẫm lập Như Mộng làm phi, ngươi đừng có mơ!” Hoàng Phủ Tấn càng nói lại càng nổi giận, hắn bây giờ thậm chí có một xung động muốn bóp chết nữ nhân trước mắt này.
“… Tại sao?”
“Bởi vì…” Hoàng Phủ Tấn cũng không biết nên trả lời thế nào, tóm lại, hắn không thích nữ nhân này đem hắn giao cho người khác, “Bởi vì trẫm không muốn lập nàng ta làm phi!”
“Không muốn lập nàng ấy làm phi?” Tiểu Thiên suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không thông, đẹp như vậy, mang nữ nhân cho hắn, sao hắn lại không muốn chứ?
Không muốn lập Như Mộng làm phi, chẳng lẽ…
“A
ta biết rồi.” Tiểu Thiên làm ra dáng vẻ như chơt hiểu.
“Ngươi biết?” Trên mặt Hoàng Phủ Tấn thoáng qua một tia mất tự nhiên, rồi lại mang theo một tia hơi nhỏ xao động, cho đến khi Tiểu Thiên nói xong, để ặt của hắn đen toàn tập.
Chỉ thấy Tiểu Thiên đưa tay, vỗ vỗ bả vai Hoàng Phủ Tấn, nói: “Ngươi không muốn lập nàng ấy làm phi, là muốn lập nàng ấy làm hậu có phải không? Ai, sao ta lại không nghĩ ra chứ, nữ nhân đẹp như vậy, chỉ cho nàng làm phi quả thật ủy khuất cho nàng. Ngươi sớm nói, ngươi sớm nói, ta sẽ hiểu, yên tâm đi, ta cũng không phải là người hẹp hòi, ngươi muốn lập nàng làm hậu có đúng không? Không sao, ta không ngại, ta đây không làm hoàng hậu có thể để cho nàng .”
Tiểu Thiên nói rất rộng rãi, vốn tưởng rằng Hoàng Phủ Tấn sẽ cảm kich nàng, tha thứ nàng, cùng ủng hộ, nhưng không có nghĩ đến mặt Hoàng Phủ Tấn càng ngày càng đen, đến cuối cùng đã không có cách nào, chỉ có thể dùng “mặt Bao công ” để hình dung hắn.
Sao… Chuyện gì xảy ra? Hôn quân tại sao lại xuất hiện loại vẻ mặt này? Có phải nàng nói sai cái gì?
A, đúng rồi, nhất định là, lo lắng hoàng tổ mẫu bên kia giao phó không tốt , chuyện này còn không đơn giản sao!
Nuốt một ngụm nước bọt, nàng không nhìn Hoàng Phủ Tấn trên mặt lộ ít gân xanh, tiếp tục nói: “Hoàng thượng, ngươi yên tâm đi, nếu ngươi lo lắng hoàng tổ mẫu sẽ phản đối, ta sẽ nói chuyện cùng lão nhân gia, dù sao ta đây không thích hợp làm hoàng hậu, không bằng đem tặng cho người thích hợp, không phải là tốt hơn sao? Ngài nói đúng không? Đỡ cho ngươi cả ngày nhìn ta không vừa mắt, thậm chí còn chê ta chướng mắt.”