T0 Diep mu0n day l0ng nguc ay ra nhung lai chjm n0i trong d0. Mui hu0ng de chju cua anh h0a vao mui ru0u vang nhat nh0a. Mat tr0i chieu xu0ng mat nu0c, quang sang d0 h0ng khe xao d0ng, ca g0 ma va d0i mat c0 deu anh len sac ru0u.
Nien Bach Ngan cui dau, tham lam mut lay mui hu0ng tu nhien hap dan cua c0. Anh dua tay len, c0i tung cuc ao cua c0, de l0 ra b0 vai mjn mang.
M0i anh men dan xu0ng, h0 hap lan l0n v0i h0i th0 cua c0: “Diep Diep! Em that su qua dep!”
Gi0ng n0i cua anh vang ben tai t0a ra m0t su khan duc r0 net. L0i khen cua anh cung b0c l0 r0 khat khao. Tim T0 Diep nhu bj anh giay v0, su khang nghj nh0 nhoi cu0i cung cung phat ra kh0i c0 h0ng: “ Bach Ngan! Em… kh0ng quen 0 day!”
“Chuyen gj cung phai thu m0i biet, dung kh0ng?” Anh pha ra lan h0i n0ng ruc ben vanh tai c0, ban tay v0ng giua eo cung bat dau kh0ng an phan.
Chiec ao s0 mi cua c0 bj c0i ra m0t nua, c0 the yeu kieu cang lap l0, nua che nua h0. Nien Bach Ngan cung c0i quan ao cua mjnh, ban tay anh dat du0i bung c0 kheo leo vu0t len.
N0 nhu cham lua d0t tung du0ng cong day dan tru0c nguc c0.
T0 Diep c0n chua kjp vung vay, nu h0n u0t at phja sau da men tu tai tr0 lai c0. Diem man cam sau tai bj anh l0i dung, tat ca m0i su khang nghj be ngoai deu bj dao d0ng, sup d0 tru0c niem vui trai nghiem.
“Kh0ng! Nhu vay qua dien r0…” Mat T0 Diep nham h0, g0 ma d0 bung, gi0ng n0i m0 h0.
“Kh0ng thu lam sao biet c0 thjch hay kh0ng?” L0i du d0 cua Nien Bach Ngan me hoac het nhu l0p ru0u du0i lan nu0c. Ban tay anh len vao mai t0c day cua c0, nhe nhang, tjnh cam xoay mat c0 lai ve phja mjnh.
D0i mat trong sang cua T0 Diep da tr0 nen me man, am u0t. C0 the Nien Bach Ngan du0i su giay v0 ay cung da kh0 n0ng.
Quay dau lai, d0i mat v0i con ngu0i sau hut va den dac cua anh, cac te bao trong c0 the c0 nhu tan chay, ca gu0ng mat va trai tim deu nhu bj m0t ng0n lua thieu rui.
Chua d0i c0 tra l0i gj, mat Nien Bach Ngan da co rut lai, kh0ng kjm che du0c tjnh cam, h0n sau len m0i c0.
Hai canh m0i ngu0i con gai mem den n0i khien tim ngu0i ta b0ng benh. Nien Bach Ngan thu0ng thuc day dju dang ma tham lam.
Anh kh0ng th0a man, nay rang c0 ra, tan c0ng sau h0n, tjm kiem nhieu h0n.
Su de dat nu tjnh du0i su manh me, ba dao cua nam gi0i b0ng ch0c bay dau mat. C0 de mac cho anh tan c0ng, tao bao chiem huu m0i m0t g0c khuat.
Nu h0n manh liet khien c0 kh0ng th0 n0i, bat giac phat ra nhung tieng ren rj.
T0 Diep quen het m0i thu, chjm dam trong ai tjnh quyen luyen, chu d0ng vat l0n cung Nien Bach Ngan, kjch liet dap lai su treu gheo cua anh, mang ca su khao khat tu c0 the va tam h0n h0a quyen vao nhau, dang hien toan b0 cho ngu0i dan 0ng, c0 vu anh tien them m0t bu0c.
De cam nhan su nghenh h0p cua c0, y chj cua Nien Bach Ngan cang tr0 nen suc s0i.
Tay anh bat dau c0ng kich m0i n0i mem mai tren ngu0i c0, luc gap gap, luc cham rai, khi nhe nhang, khi kich d0ng. T0 Diep ngang dau len, th0 d0c.
Nien Bach Ngan nam lay ban tay bu0ng th0ng cua c0, keo thang lung c0, dan dat d0i tay kh0ng xu0ng mem oat dat len n0i dang ch0 b0c phat cua mjnh.
T0 Diep kinh hoang, chj cam thay l0ng ban tay n0ng den te dai.
C0 m0 mang nga ve sau, dua vao v0ng tay Nien Bach Ngan.
Niem vui xuyen thang qua tung te bao, r0i h0a thanh tung thanh am phat ra kh0i c0 h0ng.
Cham vao ngu0i ban l0n cua anh, tay c0 nhu bj ma nhap, kh0ng n0 r0i xa, chj mu0n hu0ng thu cam giac nhiet d0 kich thjch l0ng ban tay d0.
Lan nu0c du0ng nhu cung am han len.
Sac ru0u vay lay d0i nam nu an ai.
Ngu0i con gai du0ng nhu mat hut du0i c0 the cao l0n cua ngu0i dan 0ng. C0 tan chay nhu du0ng trong l0ng anh.
Tat ca cac canh cua m0t khi da du0c m0 ra, thj du͙c v0ng se theo d0 0 at tu0n trao, x0ng pha, chiem ljnh ca c0 the, gi0ng nhu Nien Bach Ngan luc nay.
Dung luc T0 Diep dang say dam, Nien Bach Ngan b0ng dung lai. Niem hanh phuc bj khung lai d0t ng0t, cam giac tr0ng r0ng, kh0 chju chiem the thu0ng phong, c0 bat giac phat ra nhung tieng u hu kh0ng hai l0ng.
Nien Bach Ngan lap tuc xoay ngu0i c0 lai, de c0 xuat hien tru0c mat anh kh0ng m0t chut che day.
T0 Diep ch0t cui dau xu0ng, kh0ng dam nhjn thang vao mat anh. Nhung c0 c0n chua kjp c0 bat ky phan ung nao, c0 the lai m0t lan nua du0c 0m g0n vao l0ng.
Tay anh vat giua kheo chan, dung suc be thang c0 len.
Cam giac ca c0 the bj treo l0 lung khien T0 Diep het len bat ng0. Hai tay c0 v0 thuc bam chat vao c0 Nien Bach Ngan. Nhu vay, c0 cang djnh sat vao ngu0i anh.
“Bach Ngan…” Chan c0 run len theo tung tieng g0i ten anh.
“Bao b0i! Anh se cho em nhung gj t0t nhat!”
Be nu0c n0ng len tr0ng thay.
S0ng nu0c dap denh, tieng cua ngu0i con gai keo dai mien man…
Qua tết Trung thu, mọi người lại bắt đầu những ngày làm việc bận rộn. Đường phố Bắc Kinh lại trở về với cảnh tắc nghẽn giờ tan tầm. Thời gian vẫn bước từng nhịp đều đặn theo đúng kế hoạch của mình, chẳng biết nghỉ ngơi. Sau một kỳ nghỉ ngắn ngày để điều chỉnh, con người lại bắt đầu chờ đợi một kỳ nghỉ Quốc khánh dài hơi hơn giữa hàng núi công việc và áp lực đè nặng lên đầu.
Càng những ngày sát kỳ nghỉ, thời gian dường như càng đằng đẵng trôi. Chỉ đôi lúc có mấy tin tức lá cải để mọi người xua đuổi nhàm chán.
Trong số những tin tức ấy, nhà họ Diệp không thể tránh khỏi liên lụy. Một trong tin nóng hổi nhất thuộc về Bạch Băng, đương nhiên là do ngành giải trí dấy lên. Bạch Băng nổi tiếng nhờ hai bộ phim điện ảnh, mà hai bộ phim này lại lần lượt được hai công ty đá quý tài trợ. Cô ta bỗng chốc trở thành nhân vật hot nhất năm, càng về cuối năm càng nhiều hoạt động. Cộng thêm việc số vé bán ra của hai bộ phim đó rất vững vàng lại càng thu hút sự chú ý của không ít người.
Câu chuyện hăng say được kể vẫn là chuyện giữa cô ta và Niên Bách Ngạn. Chủ đề này bị xào xáo hết lần này tới lần khác, cộng thêm việc mỗi lần trả lời phóng viên, Bạch Băng đều nói rất mập mờ, còn phóng viên lại không nhận được bất kỳ phản hồi nào từ phía Niên Bách Ngạn nên nó đã trở thành cơn sốt trong số các tin lề đường.
Một tin khác thuộc về nhà họ Diệp, liên quan tới việc Nguyễn Tuyết Mạn trúng độc phải nhập viện. Tin tức này chưa được thông qua báo chí chính quy hay thông tin truyền thông. Điều này phải cảm ơn chính phủ Trung Quốc trước nay luôn có quyền can dự vào báo chí. Nhưng một số báo nhỏ và báo mạng lá cải thì đã đưa tin. Những người “may mắn” được dính líu vào không nhiều, vì tư liệu vốn đã ít, nhiều người chẳng qua cũng chỉ đọc tin cho thêm mắm thêm muối. Dù sao thì Nguyễn Tuyết Mạn vốn chẳng thể gây sự chú ý quá lớn với độc giả.
Chỉ có Tố Diệp biết rõ, cảnh sát đã thành lập tổ điều tra vụ trúng độc của bà ta. Mấy ngày nay, người ra vào nhà họ Diệp vô cùng náo nhiệt. Còn Nguyễn Tuyết Mạn vẫn phải ở trong viện, mỗi một bữa ăn đều vô cùng cẩn trọng, chỉ sợ không cẩn thận lại trúng độc, về thẳng Tây Thiên.
Chẳng phải cô nhiệt thành gì với chuyện nhà đó, tại Diệp Lan hay lợi dụng nghe ngóng tin tức của Tố Khải để tía lia kể lại cho cô. Diệp Lan nói lần này Nguyễn Tuyết Mạn bị dọa cho hết hồn. Bây giờ ngày nào bà ta cũng đa nghi, đến nhà họ Diệp cũng không dám quay về, chốc thì nói có ma, lát lại kêu có kẻ hãm hại. Vốn dĩ Diệp Hạc Phong còn định ở lại viện với bà ta nhưng bà ta suốt ngày gào khóc. Ai tới thăm nom thì gào lên với người đó, rằng mình bất hạnh khổ sở ra sao, đen đủi thế nào. Cuối cùng Diệp Hạc Phong chịu không nổi, tức giận không thèm tới bệnh viện nữa.
Diệp Lan cũng xin nghỉ một thời gian, cùng Diệp Ngọc luân phiên tới chăm sóc, còn đưa cả người quản gia của nhà họ Diệp tới. Tố Diệp nghe xong, phản ứng đầu tiên là cười khẩy. Phu nhân nhà giàu đúng là yếu đuối, cao quý, ở viện chẳng khác nào ở nhà, còn không quên gọi quản gia tới hầu hạ.
Vụ án rất khó điều tra, vì hôm đó ai cũng bận rộn, rất nhiều khẩu cung không khớp nhau. Muốn kiểm tra dấu vân tay lại càng không thể. Nhà họ Diệp xưa nay lắm quy định. Kẻ dưới, nhất là những người làm trong nhà bếp luôn phải đeo găng tay. Tố Diệp cảm thấy cũng chẳng biết có phải ông trời trừng phạt hay không, lần này nhà họ đúng là tiện người hại mình.
Đương nhiên, cô chẳng hơi đâu thương thay xót hộ, cũng chẳng thèm để tâm chuyện bên đó. Sau kỳ nghỉ, công việc của cô ở Liêm Chúng và trường đại học lại vào vòng quay thường nhật. Ngày nào cũng bận vắt chân lên cổ không kịp. Vì không có thói quen tăng ca, nên trợ lý Lý Thánh Đản đành phải sắp xếp các khách hàng nối nhau trong một thời gian ngắn. Thậm chí là người này vừa đi, người khác đã tới. Có cả những bạn nhỏ mới bảy, tám tuổi đã được bố mẹ đưa tới. Tố Diệp nhìn đã thấy hốt hoảng, mấy người ở thế hệ cô lúc nhỏ đâu có mắc lắm bệnh vậy.
Khoảng thời gian này, mợ cũng không ngừng giục giã cô đi xem mặt. Tố Diệp thoái thác hết lần này tới lần khác, đã ba lần liên tiếp. Cái cớ đầu tiên là làm thêm giờ. Lần hai nói phải đi công tác. Tới lần ba lại lấy lý do mình bị lên mụn sau dậy thì, phải hết mụn mới dám gặp người ta, nếu không ảnh hưởng tới hiệu quả. Mợ không tin, kiên quyết tới tận nhà kiểm tra. Tố Diệp đành phải tự chụp một kiểu ảnh, rồi photoshop thêm vài nốt mụn, đưa cho mợ xem. Mợ nhìn thế cũng tưởng thật.
Bận rộn tới tận cuối tuần, khó khăn lắm cô mới có thời gian ngủ nướng. Ai ngờ còn chưa tới lúc tỉnh lại, tiếng điện thoại gấp rút bên tai đã làm cô choàng tỉnh.
Cô mở mắt ra, nhìn đồng hồ đầu giường. Mới chỉ có tám rưỡi sáng, đúng là muốn giết người ngay lập tức! Cô lần sờ tìm điện thoại một cách sốt ruột, cộc cằn “alô” một tiếng. Bên kia vang lên một giọng Bắc Kinh lanh lảnh.
“Ô, làm cháu thức giấc à?”
Tố Diệp ngẩn người giây lát, sau đó ngồi bật dậy khỏi giường, cả người xù lông trong tư thế phòng vệ. Cô vẫn còn mơ màng, cười trừ đáp: “Cô Tiết…”
“Còn ngủ à? Cô quên bẵng mất thanh niên các cháu cứ tới cuối tuần là hay ngủ nướng.”
“Không ạ! Cháu dậy lâu rồi!” Tố Diệp vừa nghe điện thoại, vừa nhảy xuống giường, lật tung quyển lịch. Vừa nhìn, đầu tóc cô đã dựng đứng cả lên.
Hôm nay là ngày nộp tiền nhà!
“Tiểu Tố à! Lát nữa cháu có ra ngoài không? Cô tới nhà cháu một chuyến.”
“À, không ạ! Cô cứ tới!” Tố Diệp mệt mỏi đáp.
Cúp điện thoại, cô hoàn toàn không ngủ nổi nữa, vùi đầu vào chăn, không ngừng cào gối. Nghĩ tới mấy vạn sắp mọc cánh bay đi trước mắt mình, lòng cô còn đau hơn dao cắt…
Tags: Hào Môn Kinh Mộng, Nam cường, Ngôn tình hiện đại, Nữ cường, Tác giả Ân Tầm, Truyện Happy Ending, Truyện lãng mạn, Truyện ngôn tình, Truyện ngược đãi, Truyện sắc, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc