Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Hào Môn Kinh Mộng 1 – 99 Ngày Làm Cô Dâu » Phần 99

Hào Môn Kinh Mộng 1 – 99 Ngày Làm Cô Dâu

Phần 99

Từ khi trở về Bán Sơn, Tô Nhiễm rất ít đến phòng sách, vì bốn năm trước cô và Lệ Minh Vũ cắt đứt quan hệ chính tại căn phòng này. Cô đứng trước cửa, điều hòa hơi thở rồi gõ cửa.

“Vào đi.” Giọng đàn ông trầm thấp vang lên.

Quả nhiên anh đang ở nhà.

Cửa phòng sách đẩy ra, Tô Nhiễm bước vào, nhưng không có mùi thuốc lá như cô nghĩ, mà chỉ có hương hổ phách thuộc riêng về anh. Bầu không khí trong phòng phảng phất mùi hương nam tính, hòa vào hơi thở, tiến sâu vào cơ thể cô.

“Ra ngoài?” Anh cúi đầu, tập trung xem tài liệu trên tay, còn tay trái thì đùa giỡn với điếu thuốc chưa châm.

Tô Nhiễm ngột ngạt, liếm môi gượng gạo, khó khăn lên tiếng, “Tôi, tôi muốn ra ngoài.”

Nụ cười hờ hững nhưng khó coi vô cùng nở trên môi anh. “Em có thể đi, Tôi không cấm. Yên tâm, tôi không quen cấm em ra ngoài ban ngày.” Nói xong, anh lật tài liệu sang trang khác, ngữ điệu từ tốn hòa hoãn.

Tô Nhiễm ngốc hơn cũng nghe ra uy hiếρ ngầm trong giọng nói của anh.

Trầm mặc rất lâu, cô mới tiến lên trước vài bước, sốt ruột nhìn anh, “Tôi vừa nhận được điện thoại của cánh sát Đinh, họ nói họ vừa tìm được chai nước hoa Hòa Vy từng dùng chứa thành phần nho đen. Cảnh sát liệt kê Hòa Vy vào danh sách người bị tình nghi, tôi muốn đến sở cảnh sát xem thử.”

Sau khi nghe vậy, Lệ Minh Vũ khẽ “Ừ” một tiếng, rồi im lặng, đáy mắt thờ ơ.

“Tôi biết anh hiếm khi ở nhà nghỉ ngơi, tôi cam đoan với anh tôi sẽ về sớm.” Vì để được ra ngoài, giọng cô nhỏ nhẹ, như đang năn nỉ.

Vẻ mặt anh càng lạnh nhạt, cô càng lo lắng. Thà anh cứ hét to, cô lại thấy an toàn cực kì.

Hồi lâu sau, anh mới nói, “Chuyện này liên quan gì tới em?”

“Hòa Vy là vợ của anh, là chị của tôi, nếu vậy cũng coi không liên quan, thì thật tình tôi không biết thế nào mới liên quan.” Tô Nhiễm nổi cáu, “Anh không giúp chị ấy không sao cả, nhưng tôi không thể không giúp chị ấy. Tôi không tin cái chết của Trần Trung có liên quan đến chị ấy, người có thể giúp chị ấy chứng minh trong sạch bây giờ chỉ có mình tôi.”

Rốt cuộc anh cũng ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt như nắm giữ hết thảy thế gian trong tay, môi anh mím chặt.

“Tôi tưởng cô ta sống chết gì cũng không liên quan đến em.”

“Tha thứ sẽ thanh thản hơn thù hận.”

Ánh mắt anh giật giật, “Qua đây.”

Tô Nhiễm run rẩy, ánh nắng hắt bóng trên vai Lệ Minh Vũ, anh như vậy khiến cô càng…ngần ngại. Cô nhẫn nhịn đi tới cạnh anh.

Cô thấy bản thân mình giống như con kiến nhỏ, lúc nào anh cũng có thể giẫm chết. Lệ Minh Vũ vươn tay léo cô vào lòng, sau đó liền hôn cô thật sâu.

“Ưm…” Hơi thở đậm mùi đàn ông mạnh mẽ kéo đến, tim Tô Nhiễm loáng cái đập rộn ràng, hai tay vô thức chống trước ngực anh,

Nụ hôn nồng nhiệt của anh dần sâu hơn, tay anh bắt đầu vuốt ve khắp cơ thể cô, môi anh lướt thẳng một đường từ khuôn mặt trắng ngần xuống cúc áo vướng bận trước ngực. Anh khó chịu cau mày, thành thạo gỡ bỏ vật cản trở gò bó cơ thể mỹ lệ của cô.

Tô Nhiễm phát hoảng, tim đập mạnh như muốn bật tung ra ngoài, cô lắc đầu nguầy nguậy, lại bị anh ôm chặt hơn.

Những dấu hôn không đồng nhất trên khuôn ngực phập phồng khơi dậy du͙c vọng của anh, ánh mắt đen thẳm không chút tình cảm quan sát cô, khóe miệng nhếch cười thỏa mãn. Chốc lát sau, tay anh lại với vào áo, lần tìm ngực cô ám chỉ ham muốn, Tô Nhiễm rùng mình, cảm giác rõ ràng hơi thở nóng bỏng gấp gáp của anh.

“Đừng…” Cô vô lực giãy dụa, nhướng mắt nhìn ánh mắt anh mỗi lúc một tối thẳm.

“Yên tâm đi, tôi chưa muốn mới nhiêu đó đã giày vò chết em.” Anh đột nhiên đổi đề tài, thu tay lại.

Tô Nhiễm cảm thấy nhục nhã, cúi gằm mặt, cắn mạnh môi, tự nhủ thầm chỉ cần qua tuần này, qua tuần này sẽ không sao nữa.

Bộ dáng cô khủng hoảng đập vào mắt Lệ Minh Vũ, anh cúi đầu cười, nâng mặt cô lên, nhếch miệng nói, “Em có thể ra ngoài.”

Tô Nhiễm ngạc nhiên, những tưởng bản thân nghe nhầm, cô cho rằng anh muốn…

“Nếu không đi ngay thì đứng hòng rời khỏi phòng sách.” Lệ Minh Vũ trầm giọng, nhìn cô trân trân.

“Tôi đã đặt bàn ở nhà ăn King, trước sáu giờ em phải tới đó, đừng để tôi đợi.” Âm thanh từ anh thản nhiên truyền đến từ phía sau.

Tô Nhiễm thoáng sững sờ, kéo mạnh cửa, chạy ngay ra ngoài.

Cửa phòng sách đập mạnh một tiếng, đóng sầm lại.

Nụ cười trên môi Lệ Minh Vũ dần biến mất…

Anh đã thành công trong việc gây khó dễ cho cô.

Nhưng vì sao, tim anh đau đớn lan tràn?

Hòa Vy chính thức tiếp nhận điều tra của cảnh sát. Bằng chứng của bên pháp chứng chứng minh, hôm Hòa Vy về nước đích xác xảy ra tranh chấp với Trần Trung. Đối mặt với cảnh sát, Hòa Vy khai hết mọi chuyện, kể rằng hôm đó Trần Trung có về nhà họ Hòa, mục đích là gì thì Hòa Vy không biết nhưng lúc đó tâm trạng cô không tốt nên thấy Trần Trung xuất hiện trong nhà thì không hỏi câu nào, đuổi ngay ông ta ra ngoài, Trần Trung tức giận, hai người tranh cãi ầm ĩ.

Tô Nhiễm từ sở cảnh sát đi ra, hít một hơi sâu, đeo kính che mắt sưng vù. Do không có bằng chứng xác thực chứng tỏ Hòa Vy giết người, nên cảnh sát cho phép nộp tiền bảo lãnh, nhưng giấy tờ tùy thân bị sở cảnh sát tạm giữ, đề phòng trường hợp Hòa Vy trốn khỏi thành phố.

Tô Ánh Vân đến sở cảnh sát nộp tiền bảo lãnh, dẫn Hòa Vy về. Khi Tô Nhiễm tới nơi có gặp thoáng qua.

Đinh Minh Khải trước nay đều hoài nghi Hòa Vy, thấy Tô Nhiễm tới cũng nêu rõ ý kiến bản thân. Tô Nhiễm đồng ý giúp Đinh Minh Khải phán đoán mùi hương trên thi thể Trần Trung. Tuy rằng trang thiết bị bên pháp chứng rất hiện đại nhưng với một số hương thơm cũng không thể nào đưa ra đáp án chuẩn xác. Tô Nhiễm cho rằng mùi nho đen có thể tỏa ra phía khác, không nhất định là nước hoa.

Mặt trời dần trôi về phía tây. Cô nhìn thoáng qua đồng hồ, nhớ tới lời dặn của Lệ Minh Vũ, lòng trĩu nặng.

Sắp sáu giờ rồi, dù cô hàng ngàn hàng vạn lần không muốn, cô cũng phải đến nơi hẹn đúng giờ, nếu không cô thật sự không biết anh sẽ còn gây ra chuyện gì. Cô đã nghĩ ra một đạo lý, mấy ngày nay thay vì đối nghịch, chi bằng cứ thuận theo anh. Dục vọng chinh phục của đàn ông cực kì mãnh liệt, cô càng phản kháng thì càng khiêu khích anh. Như vậy, chẳng phải cô tự làm tự chịu sao?

Cô cố chống đối anh, kết quả thua thiệt vẫn là cô. Nam nữ có khác biệt, cô cương quyết hơn cũng chỉ giống châu chấu đá xe. Nếu mục đích của anh chỉ là làm cô nhục nhã vô tận, vậy cô tự nguyện coi như người chết, mặc anh muốn làm gì thì làm. Không người đàn ông nào cảm thấy hứng thú với người chết thì phải.

Nghĩ như vậy, cô bước nhanh hơn băng qua một ngõ nhỏ bắt taxi. Ai dè vừa đến cuối ngõ, trước mặt cô đột nhiên lủi ra vài người đàn ông cao lớn, bộ dạng lưu manh đến gần cô. Cô muốn chạy trốn theo bản năng, nhưng bị vây quanh…

“Mấy anh muốn làm gì?” Tô Nhiễm dừng chân, cảnh giác quan sát vài người đàn ông trước mắt. Tuổi họ khoảng chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu, người nào cũng tỏ vẻ côn đồ, hiếu chiến, xăm hình đầy người.

Nhìn sơ qua liền biết ngay là bị lưu manh sống vất vưởng nơi đầu đường xó chợ.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất