Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Hào Môn Kinh Mộng 1 – 99 Ngày Làm Cô Dâu » Phần 66

Hào Môn Kinh Mộng 1 – 99 Ngày Làm Cô Dâu

Phần 66

Tiếng chuông réo rắc phá vỡ khung cảnh lãng mạn, cũng khiến Tô Nhiễm định thần trở lại. Mộ Thừa thảng thốt có lẽ anh không ngờ vào thời điểm mấu chốt lại bị quấy rầy, mọi người vây xung quanh thấy vậy, cũng bất mãn rời đi.

Tô Nhiễm mau chóng lấy điện thoại ra nhìn, lòng cô run sợ, vội vàng nghe máy.

Là điện thoại quốc tế, nghe xong sắc mặt cô liền thay đổi.

Cúp điện thoại, Tô Nhiễm mãi lâu cũng không nói gì, thần sắc cô trầm ngâm. Mộ Thừa thấy vậy, lo lắng trỗi dậy trong lòng, quan tâm hỏi: “Sao vậy em? Điện thoại của ai?”

Tô Nhiễm thành thật trả lời, “Cảnh sát Đinh…”

Mộ Thừa cũng sửng sốt, “Cảnh sát Đinh? Cảnh sát trưởng năm đó phụ trách vụ án ba em nhảy lầu?”

Chuyện bốn năm trước thuộc về Tô Nhiễm, anh ít nhiều cũng có nghe cô kể qua.

Tô Nhiễm gật đầu, sắc mặt thoáng tái nhợt.

“Tiểu Nhiễm, xảy ra chuyện gì?” Mộ Thừa càng xót xa. Lúc này, đương nhiên anh không mang chuyện cầu hôn ra ép cô nữa, anh chỉ mềm nhẹ cất giọng hỏi.

Tô Nhiễm im lặng bần thần. Hồi lâu sau, cô mới ngẩng đầu nhìn Mộ Thừa, mệt mỏi nói, “Mộ Thừa, em xin lỗi. Em muốn…về nước một chuyến.”

Ánh mắt Mộ Thừa ngây ngẩn, ngờ vực nhìn Tô Nhiễm.

Tô Nhiễm không nói thêm gì, ánh mắt lơ đãng rơi vào hàng rào màu trắng quanh vòng xoay ngựa gỗ, âm nhạc du dương, thoáng chốc như một mũi khoan dùi sâu vào lòng cô. Bốn năm rồi, cô luôn cố gắng tránh mọi việc hoặc không tránh được thì cũng ép bản thân mình dồn sức loại bỏ khỏi uy nghĩ về thành phố đó. Chỉ vì mỗi khi nhớ đến, mùi vị của thành phố đo đều như hòa trộn vào hơi thở cô. Đó là quê nhà của cô, nhưng cô lại phải xa rời quê hương để cố lãng quên.

Lời Lệ Minh Vũ nói đêm đó vô cớ hiện lên trong đầu Tô Nhiễm…

“Em có thể đi. Tôi vẫn tiếp tục đầu tư ‘Midi’, Đồng Hựu sẽ theo chuyện này. Chỉ có một điều kiện, từ nay về sau, đừng để tôi thấy em lần nữa, đừng để tôi có dịp nhận ra em. Nếu không, tôi sẽ không buông tay ra nữa.”

Lồng ngực cô bỗng dưng thắt chặt.

Chỉ mong, lần này đừng chạm mặt anh.

————————————hoa lệ phân cách tuyến————————————

Máy bay hạ cánh an toàn. Tô Nhiễm ngồi thẳng lên taxi đã đặt trước, tiến thẳng một mạch về nội thành.

Vừa tới nội thành, cô lấy điện thoại từ trong giỏ xách, bấm một dãy số, đợi đối phương nghe máy, rồi khẽ nói: “Cảnh sát Đinh, tôi vừa xuống máy bay. Khoảng nửa tiếng nữa sẽ đến Trung Hoàn.”

Nói chuyện với đối phương một lát, cô cúp máy, nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ. Bên tai cô vẫn còn quanh quẩn nội dung cuộc gọi đêm đó của cảnh sát Đinh… “Cô Tô, vụ án ba cô nhảy lầu vốn đã kết thúc. Nhưng gần đây, mới xuất hiện thêm vài chứng cứ mới, chúng tôi cần phải điều tra vụ án này lại lần nữa. Bởi vì tình huống khá đặc biệt, chúng tôi cần hỏi trực tiếp cô vài chuyện liên quan đến năm đó.”

Đinh Minh Khải, người cảnh sát trưởng này cả đời cô cũng không bao giờ quên được. Vừa nghĩ đến anh, cô liền nhớ ngay đến chuyện ba tự sát, cũng nhớ đến sự thật đằng sau chìa khóa đã mang đến thương tổn cho cô. Tô Nhiễm có thể khéo léo từ chối mọi lý do khiến cô về nước, thậm chí là những lý do có ích cho sự nghiệp của cô. Thế nhưng, nguyên nhân ba chết là việc hệ trọng, vốn đã kết thúc rồi lại phát hiện ra manh mối mới, cô là sao có thể thờ ơ? Tới tận bây giờ, cô đều không muốn tin rằng ba tự sát.

Tài xế taxi nhìn Tô Nhiễm qua kinh chiếu hậu, không kềm được lên tiếng, “Cô là người địa phương à?” Đàn ông đều như nhau, khi gặp phụ nữ đẹp, họ thường tìm đủ mọi cách để bắt chuyện. Đây là phản ứng thuộc về tuyến thượng thận [1] của đàn ông, là nhu cầu sinh lý hết sức bình thường.

[1] Tuyến thượng thận: nằm phía trên của hai quả thận, tiết ra những hormone cân bằng cơ thể, ví như những hormone chống lại stress, điều tiết huyết áp…

Tô Nhiễm gật đầu một cái, thở dài rồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Bốn năm rồi, cô đã rời khỏi thành phố này quá lâu. Thời gian bốn năm, thành phố thay đổi không ít, thậm chí có rất nhiều con đường sầm uất cô không nhận ra. Cô không khỏi hoài nghi, đây là thành phố đã từng thương tổn cô sâu sắc ư?

Hay là, thời gian thật sự có thể thay đổi mọi thứ? Để cho mọi chuyện đều trở thành cảnh còn người mất?

Tài xế taxi lại nhiệt tình vô cùng, nói huyên thuyên: “Tôi thấy cô rất quen, giống ngôi sao nào đó trên ti vi nha.”

Tâm tư Tô Nhiễm bị nhiệt tình của anh ta cắt ngang, thản nhiên nói, “Chắc người giống người thôi.”

Anh ta thấy cô không nhiệt tình, cũng không dám nói thêm, lén nhìn cô qua kính chiếu hậu lần nữa rồi chuyên tâm lái xe.

Xe chạy quanh hơn nửa vòng cầu vượt, hướng thẳng đến Trung Hoàn. Hết cảnh này đến cảnh khác hiện ra khiến Tô Nhiễm hít thở khó khăn. Cô hít một hơi thật sâu, dè dặt chạm tay mình lên thành phố qua cánh cửa kính ngăn cách, hàng trăm cảm xúc ngổn ngang trong cô.

Có lẽ, cái thật sự khiến con người thương cảm không phải là hồi ức đau đớn, mà là quãng thời gian tươi đẹp đã qua không cách nào tìm về. Mất đi đau đớn là một kiểu giải thoát, mất đi tươi đẹp mới là đau đớn thật sự.

Thành phố của cô. Cô đã trở về.

——————————————

Cảnh sát Đinh chờ ở ngoài sở cảnh sát từ trước. Taxi vừa dừng, anh liền sải bước mở cửa, vươn tay ra với cô, “Cô Tô, vất vả cho cô rồi. Lần này thực sự bất đắc dĩ nên mới gọi cô trở về.”

Tô Nhiễm bắt tay anh. Bàn tay cảnh sát Đinh thô ráp, do dùng súng lâu năm gây ra, cọ sát làm lòng bàn tay cô sinh đau.

“Là cảnh sát Đinh vất vả mới phải. Đây là việc tôi cần phải làm. Tôi cũng mong điều tra rõ nguyên nhân chết thực sự của ba mình.” Cô nói, cùng anh bước vào sở cảnh sát.

Phòng làm việc của Đinh Minh Khải nằm ở cuối hành lang. Tô Nhiễm quan sát một chút, khoảng cách từ phòng làm việc đến cổng thực ra rất xa. Trong lòng cô không khỏi kinh ngạc, có thể để một cảnh sát trưởng tự mình đến cổng chờ, chuyện này nhất định là không đơn giản.

Vào phòng làm việc, Đinh Minh Khải bèn đóng cửa, kéo cửa chớp xuống, cách ly mọi tầm nhìn với bên trong và bên ngoài căn phòng.

“Cô Tô, mời ngồi.” Anh rót nước đưa cho cô, rôi bắt đầu vào việc chính. Vừa nhìn liền biết anh là một người làm việc nhanh nhẹn, dứt khoát. Ngồi vào chỗ của mình, anh nhìn Tô Nhiễm hỏi: “Tôi muốn tự mình lấy khẩu cung của cô lần nữa. Chuyện bốn năm trước, cô có thể nhớ được bao nhiêu thì cứ nói ra, mong cô cố gắng hết sức để ngẫm lại năm đó còn chuyện gì mà cô chưa nói với cảnh sát.”

Tô Nhiễm suy nghĩ, một lúc lâu sau khẽ lắc đầu, “Xin lỗi cảnh sát Đinh, mọi chuyện tôi biết năm đó đều đã nói hết.”

Đinh Minh Khải gật đầu, trầm ngâm rồi nói: “Tôi nhớ bốn năm trước đã giao hết di vật của ông Hòa cho cô Tô. Năm đó khi kiểm tra di vật, chúng tôi thấy không có thứ gì đáng nghi, nhưng không biết cô Tô có phát hiện gì khác hay không? Cho dù là vấn đề không liên quan đến vụ án?” Nói đến đây, anh dừng một chút, nhấn mạnh, “Bất luận mọi chuyện dù có hay không liên quan đến bí mật cá nhân. Cô Tô phải hiểu rằng đôi khi có những chuyện nhìn bề ngoài không liên quan đến vụ án. Nhưng thực tế lại chính là vấn đề then chốt để phá án.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất