Nghe Mạc Lương nói, Vi An cười gật đầu, “Vâng!”
“Tốt lắm, đem lịch trình buổi chiều của Mặc tổng cho dời lại, sau đó sắp xếp tất cả phóng viên đến phòng hội nghị!” Mạc Lương nói.
Nghe Mạc Lương nói, Vi An nhíu mày, “Phóng viên?”
“Ừ, buổi chiều Mặc tổng mời phóng viên tổ chức họp báo!”
“Vì sao? Chẳng lẽ công ty có chuyện gì?”
“Mặc tổng kết hôn, có phải chuyện đại sự hay không?” Mạc Lương nhíu mày hỏi lại.
Nghe thế, Vi An giật mình, Mạc Lương cười, “Tốt lắm, mau chuẩn bị đi!”
Vi An gật đầu.
Mạc Lương xoay người đi, nhưng sau khi đi vài bước, quay đầu lại nhìn Vi An, chân mày khẽ cau lại, cuối cùng cũng không nói gì, rời đi.
Lúc chiều.
Quả thực, Mặc Thiếu Thiên ở phòng hội nghị tổ chức họp báo với phóng viên, tuyên bố cùng Lâm Tử Lam kết hôn.
Trong nháy mắt, truyền thông hào hứng không thôi.
Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam đứng trước giới truyền thông, hai người một người một thân quần áo màu đen, một người một thân quần áo sắc vàng nhạt, hai người có thể nói đều là con cưng của trời, hai người trước mặt ống kính, chói mắt cực kỳ.
Mặc Thiếu Thiên cười vô lại mà khí phách, Lâm Tử Lam cười tự tin mà trang nhã, hai người thoạt nhìn xứng đôi vô cùng.
Mạc Lương cùng Vi An ở một bên nhìn, khóe miệng Mạc Lương cười yếu ớt, mà ánh mắt Vi An, từ đầu đến cuối đều không rời khỏi Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên.
Ánh mắt kia mang theo một tia hận ý, gắt gao quấn quanh hai người họ.
“Mặc tổng, xin hỏi hôn lễ của hai người, quyết định tổ chức ở nơi nào?” Một phóng viên hỏi.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn thoáng qua Lâm Tử Lam, ánh mắt mang theo dáng vẻ cưng chiều, mỉm cười, nhìn về phía phóng viên, “Thời gian cùng địa điểm cũng đã chọn rồi, đến lúc đó tôi sẽ phát thiệp mời cho mọi người, hy vọng mọi người đến lúc đó có thể tới!”
Hành động này của Mặc Thiếu Thiên, khiến cho giới truyền thông hưởng ứng không ít.
Mọi người đều thích như vậy!
Không cần phải đi chụp lén!
Cuối cùng, Mặc Thiếu Thiên chiếm được sự ủng hộ của giới truyền thông.
“Mặc tổng, xin hỏi hôn lễ lần này có sắp xếp gì đặc biệt sao?”
“Việc này đương nhiên là có, nhưng về chi tiết, đến lúc đó sẽ biết!”
“Lâm tiểu thư, xin hỏi cô có biết chuyện Mặc tổng là người đàn ông hoàn hảo được si mê nhất thành phố A không?” Lúc này, đề tài đều chuyển hướng Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam đứng ở bên cạnh Mặc Thiếu Thiên, có vẻ hết sức tự tin, nhưng cũng vô cùng dịu dàng trang nhã.
Nghe câu hỏi này từ phóng viên, Lâm Tử Lam cười, gật đầu, “Vâng, chuyện này cũng có ích lắm, giúp cho anh ấy trở nên thay đổi!”
Lâm Tử Lam nói câu kia, lại thêm trêu chọc, lập tức chọc cười không ít phóng viên.
“Lâm tiểu thư, cô không có ý kiến gì sao?” Phóng viên hỏi tiếp.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở bên Lâm Tử Lam, ánh mắt dừng lại ở trên mặt của cô, dường như đoán được Lâm Tử Lam sẽ nói những lời tốt về anh, trên mặt hiện rõ vẻ đắc chí.
Lâm Tử Lam ngước mắt, nhìn vào mắt Mặc Thiếu Thiên, sau đó cười, “Cảm ơn vị phóng viên này, thành công làm cho Mặc Thiếu Thiên thay đổi, tuy rằng lúc trước, Mặc Thiếu Thiên đều là tai tiếng không ngừng, nhưng tôi hiểu rõ, một người đàn ông tốt, nhất định phải trải qua một số chuyện, mà tôi cũng tin tưởng, sau hôn lễ anh ấy sẽ chung thủy với tôi, thật ra thì, ba tháng trước, tôi cũng đã thấy rõ rồi, cho nên, tôi tin tưởng anh là một người đàn ông tốt!” Lâm Tử Lam cười, từng chữ từng chữ một nói.
Mặc Thiếu Thiên đứng ở một bên nghe, hết sức lọt tai, hài lòng.
Mọi người cũng đều nghe, dường như đối với lời Lâm Tử Lam nói, tỏ vẻ đồng ý.
Quả thực, Mặc Thiếu Thiên làm cho mọi người thấy được anh không phải là người giống như vậy.
Vì thế, kế tiếp một loạt vấn đề hóc búa, đối với Mặc Thiếu Thiên dễ dàng rất nhiều.
Dù sao, người ta đối tốt thì mình cũng tốt, Mặc Thiếu Thiên đã mời bọn họ đến, ai còn đặt ra vấn đề hóc búa với Mặc Thiếu Thiên, phải biết rằng, có thể được Mặc Thiếu Thiên mời đến, cũng đã là một chuyện vô cùng khó.
Có lẽ phóng viên phải chen chúc giành nhau để đi vào!
Vì thế, những vấn đề tiếp theo, tất cả mọi người đều trải qua trong không khí thoải mái.
Một giờ sau, mới chấm dứt họp báo, Mặc Thiếu Thiên nhìn đồng hồ đeo tay, mở miệng, “Thật xin lỗi, hiện tại tôi cùng vị hôn thê của tôi phải đi chụp ảnh cưới, cho nên buổi họp báo hôm nay, diễn ra đến đây thôi, hy vọng đến lúc đó, có thể rất hân hạnh được đón tiếp mọi người!”
Mặc Thiếu Thiên vô cùng khách sáo nói.
Ai cũng biết, Mặc Thiếu Thiên từ trước đến nay không nói lời khách sáo, không sai thì chính là không nể mặt người khác, hiện tại Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên lịch thiệp như vậy, lễ phép như vậy, khách khí như vậy, tất cả mọi người có chút vừa vui vừa sợ.
Chẳng qua, hết thảy công lao này, mọi người đương nhiên biết đều là nhờ công của Lâm Tử Lam.
Mặc Thiếu Thiên là vì gặp Lâm Tử Lam mới thay đổi nhiều như vậy.
Vì thế, Mặc Thiếu Thiên là người đàn ông hoàn hảo được nhiều người si mê…
Vì thế, lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp mang theo Tử Lam đi ra khỏi đại sảnh, để lại Mạc Lương cùng Vi An xử lý khắc phục hậu quả.
Nhìn bóng lưng bọn họ, chân mày Vi An cau lại, cặp mắt tràn đầy hận ý không rõ tại sao…
^^^^^^^^^^^^
Ngay sau đó, Mặc Thiếu Thiên đưa Lâm Tử Lam đi chụp ảnh cưới, Lý Thuận cũng đưa Hi Hi tới.
Thành phố A là trung tâm chụp ảnh cưới đẹp nhất.
Cả nhà cùng chụp hình cưới, Mặc Thiếu Thiên mặc một bộ trang phục màu trắng, thoạt nhìn vô cùng yêu nghiệt, giống như Bạch Mã hoàng tử từ trong truyện cổ tích bước ra, mà váy cưới của Lâm Tử Lam là màu sâm banh, thoạt nhìn hết sức tươi mát thoát tục.
Mà lễ phục của Hi Hi cũng một thân màu trắng, cười vô cùng vui vẻ.
Ngay cả làm dáng, không nghĩ tới thậm chí có một ngày có thể cùng cha mẹ cùng nhau chụp ảnh cưới, Hi Hi cực kỳ vui vẻ, miệng cười không ngừng, sau khi chụp xong cho cả gia đình, rồi chụp riêng Mặc Thiếu Thiên cùng Tử Lam, Hi Hi ở một bên còn làm tổng chỉ huy, chỉ cho hai người làm động tác gì, chụp như thế nào.
Mặc Thiếu Thiên giống như được trời sinh ra là người có cuộc sống dưới ánh đèn, mỗi một động tác đều hết sức tự nhiên, xem ra vô cùng thoải mái, mập mờ.
Tư thế nhẹ ôm Lâm Tử Lam, nhìn vào ánh mắt của Lâm Tử Lam, mỗi một hành động, cũng tràn đầy nghệ thuật.
Mà Lâm Tử Lam, vốn dĩ có làn da trắng muốt, hơn nữa vô cùng ăn ảnh, dưới sự hướng dẫn của Mặc Thiếu Thiên, động tác nào cũng đều tự nhiên, không giống làm ra vẻ, cho nên chụp ảnh, hết sức thuận lợi.
Hi Hi ở phía sau nhìn vào ống kính, mỗi khi nhiếρ ảnh gia chụp xong tấm nào, Hi Hi cũng nói tốt.
Là thật tốt!
Lúc này, cả nhóm chụp hình tập trung lại, nhiếρ ảnh gia cho nghỉ ngơi một chút, vì thế, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên thay đổi một bộ lễ phục khác, thay đồ xong, ngồi ở bên kia nghỉ ngơi.
Hi Hi đã ở một bên, Lâm Tử Lam nhìn hai người, “Hai người nói, cách này có tác dụng sao?”
Mặc Thiếu Thiên cùng Hi Hi, ai cũng không cho Tử Lam một câu trả lời khẳng định, đến bây giờ, hai người ngay cả kẻ ở sau lưng động thủ là ai cũng không biết, đủ để thấy được, người kia cũng không đơn giản, cũng có thể nói là đã tính toán rất kỹ càng.
Đúng là bởi vì như vậy, họ mới phải làm như thế này.
Mặc kệ người kia rốt cuộc là vì cái gì, nhưng mục đích rất rõ ràng, muốn lấy mạng của Lâm Tử Lam cùng Hi Hi.
Cho nên họ cũng không thể không ra hạ sách này.
Lúc này, Hi Hi vừa chuẩn bị hình trong điện thoại di động, vừa mở miệng, “Mẹ, mặc kệ thế nào, làm sẽ làm nghiêm túc một chút, tuy rằng không biết người kia rốt cuộc vì nguyên nhân gì, nhưng chúng ta biết mục đích của hắn rất rõ ràng, chính là ngươi sống ta chết, chỉ cần chúng ta liên tiếp lộ diện, con tin tưởng, hắn tuyệt đối nhịn không được sẽ ra tay!” Hi Hi nói.
Nói đến điều này, Lâm Tử Lam gật đầu, lời nói của Hi Hi không phải không có lý.
Lúc này, Lâm Tử Lam chợt nhớ tới cái gì, nhìn Hi Hi, “Vậy còn con?”
“Mẹ yên tâm, cha đã phái người bảo vệ con hai mươi bốn tiếng đồng hồ, còn có Lý Thuận, hiện tại Lý Thuận đi cùng con vào tận lớp học học chung rồi, cho nên mẹ yên tâm, con không sao!” Hi Hi nói.
Nghe được điều này, khóe miệng Lâm Tử Lam nhịn không được co rúm lại.
“Anh ta cùng với con vào lớp đi học?” Lâm Tử Lam nhịn không được hỏi.
Hi Hi nghiêm túc gật đầu, “Dạ, đúng vậy, anh ta nói như vậy sẽ tiện bảo vệ con!”
Khóe miệng Lâm Tử Lam lại nhịn không được co quắp lại, “Thầy giáo đồng ý?”
“Không đồng ý, nhưng đã đóng học phí, cùng con một tuổi bắt đầu học lên, thầy giáo cũng không thể nói gì hơn!” Hi Hi nói.
Lâm Tử Lam, “… ”
Đã không biết nên dùng cái gì để hình dung tâm trạng của Lâm Tử Lam vào lúc này.
Lý Thuận đi theo Hi Hi đi học chung, nghĩ đến Lý Thuận ngồi ở giữa một đám mấy đứa nhỏ, Lâm Tử Lam đã cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Nhưng nghĩ đến việc có thể bảo vệ cho Hi Hi, Lâm Tử Lam cũng không nói gì, Lý Thuận làm như vậy, làm cho Lâm Tử Lam cảm động.
Ít nhất có thể đảm bảo an toàn cho Hi Hi.
Lâm Tử Lam chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên vừa lấy được nước, “Được rồi, hiện tại đừng nghĩ nhiều như vậy, anh đã cho người hai mươi tư giờ bảo vệ hai người, nếu thật sự có một chút động tĩnh, sẽ nhận được tin tức!”
“Nói là nói vậy, nhưng chỉ sợ kế hoạch của chúng ta không thành công, không có ai biết hắn sẽ động thủ vào lúc nào!”
“Hiện tại gần nhất chính là hôn lễ, nếu người kia thật sự hận em tận xương, như vậy hắn nhất định sẽ chọn một ngày đặc biệt quan trọng đối với em!” Mặc Thiếu Thiên phân tích.
Điều này, không phải không có lý, chỉ là, Lâm Tử Lam không thể nhớ ra nổi có ai đối cô lại hận thấu xương như vậy.
Cho đến bây giờ, bao gồm cả Nhược Tình, Diệp An Nhiên, đều không phải cô có lỗi với bọn họ, mà là do bọn họ đã bất nhân bất nghĩa trước.
Hiện tại…
Chẳng biết tại sao, trong đầu Lâm Tử Lam hiện ra bộ dáng của Vi An, hơn nữa, nhớ tới chuyện của cô ta nói về bộ phận quảng cáo, Vi An đối với bộ phận này quá quen thuộc, căn bản là chưa từng làm qua, nhưng hiểu rõ quá mức.
Có lẽ nếu là người khác nhìn vào, điều này là có khả năng, nhưng đối với Lâm Tử Lam xem ra, điều này là không là thể.
Đối với khả năng mỗi người, cũng phải có quá trình thích ứng.
Hơn nữa Vi An có thể trong vài giây đồng hồ rất nhanh tìm được tài liệu mình muốn, mà còn rất quen thuộc với giám đốc bộ phận quảng cáo, điểm ấy khiến cho người khác có phần khó hiểu.
Đang suy nghĩ, Mặc Thiếu Thiên kêu Lâm Tử Lam một tiếng, Lâm Tử Lam phục hồi lại tinh thần.
Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, “Làm sao vậy? Đang suy nghĩ gì?”
Lâm Tử Lam lắc đầu, “Không có gì, có thể là do chụp hình nên có chút mệt mỏi!”
“Mẹ, lúc này mới có một bộ mà mẹ đã mệt mỏi, còn có vài bộ nữa đấy!” Hi Hi nói.