Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam liền ôm lấy cổ anh, chớp mi liếc nhìn anh, “ Có hậu quả gì? ”
“Anh sẽ muốn ăn em! ” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói nhấn mạnh từng từ từng từ, yêu thương đầy ẩn ý.
Nghe lời này, Lâm Tử Lam chớp mi nhìn anh, “ Mặc tổng, nơi này là phòng làm việc, thư ký xinh đẹp của anh tùy thời có thể tiến vào đấy! ”
“Em không phải đang ghen sao? Cô ta nhìn thấy không tốt sao? Vừa đúng lúc, để cho cô ta bỏ ý niệm này đi… ” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô nói.
“Em không nhằm vào anh mới tới, Mặc tổng, anh cũng đừng có kết luận sớm như vậy, vạn nhất bị người ta nói thành tự mình đa tình sẽ không tốt! ” Tử Lam nhìn anh cười nói.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên cũng cười mỉm, “ Điều này cùng lắm có thể nói là tự tin, mà không phải tự mình đa tình! ”
“Da mặt thật dày! ” Lâm Tử Lam khẳng định nói.
“Nói da mặt anh dày? Còn còn có thể dày hơn đấy em có muốn thử một chút hay không? ” Vừa nói, Mặc Thiếu Thiên vừa động, Lâm Tử Lam lập tức từ trong ngực Mặc Thiếu Thiên nhảy ra.
“Mặc Tổng, đã đến giờ, ngài nên đi họp rồi! ” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên cười nói.
Nhìn cử chỉ hoạt bát của Lâm Tử Lam, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên cũng gợi lên một nụ cười, nhìn thời gian, nếu quả thật không phải là đã đến giờ, anh nhất định sẽ trừng phạt cô thật là thích đáng!
Lúc này, Lâm Tử Lam vòng qua cái bàn hướng về phía sô pha mà đi tới (chỗ này là chỗ Mặc Thiếu Thiên ngồi), “Đúng rồi, trước khi đi họp, phiền thư ký của anh đưa một tách cà phê mang vào đây đi! ”
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam cười, cũng không nói gì, lập tức qua đường truyền nội bộ, “ Vi An, mang một tách cà phê nữa vào! ”
“Thưa vâng, Mặc tổng! ”
Mấy phút đi qua, cửa lần nữa bị đẩy ra, Vi An bưng một tách cà phê đi vào.
Lúc nhìn thấy Lâm Tử Lam đang ngồi chỗ đó, Vi An hơi sững sờ, ngay sau đó, Mặc Thiếu Thiên mở miệng, “Đưa cô ấy! ”
Vi An gật đầu, bưng tách cà phê hướng Lâm Tử Lam đi đến.
Lâm Tử Lam ngồi ở đó, tùy ý liếc nhìn tạp chí, lúc nhìn thấy Vi An tự mình bưng tách cà phê tiến vào, khóe miệng Lâm Tử Lam cong cong nói, “ Cảm ơn! ”
“Không cần! ” Vi An cười, để cà phê xuống, “ Không có chuyện gì, tôi đi ra ngoài trước! ”Vi An mở miệng.
Mặc Thiếu Thiên gật đầu, vì vậy, Vi An xoay người đi ra ngoài.
Mà sau đó Mặc Thiếu Thiên quay ra nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt mang theo vui vẻ.
“Anh nhìn em làm cái gì? ” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Không có gì! ” Mặc Thiếu Thiên cười, phương thức ghen của Lâm Tử Lam, quả thật cùng người khác có chút bất đồng.
Lâm Tử Lam nhìn cà phê, bưng lên cũng uống vài hớp, nhưng giống như không phải là thói quen, sau khi uống vài hớp liền để xuống cũng không động đến nữa, ở một bên an tĩnh nhìn tạp chí.
Còn Mặc Thiều Thiên bên kia đã bắt đầu cuộc họp, mỗi câu đều là tiếng Anh, tiếng nói trầm thấp, từ tính, giọng nói hết sức mê người.
Lâm Tử Lam như có như không ngước mắt liếc anh một cái, người ta đều nói đàn ông trong công việc là đẹp trai nhất, có sức quyến rũ nhất, điểm này, không thể không tin tưởng.
Mặc dù Mặc Thiếu Thiên lúc bình thường thoạt nhìn khí thế, phách lối không dứt, nhưng vào giờ phút này, Mặc Thiếu Thiên thoạt nhìn, chững chạc, đầy vẻ học thức, hơn nữa, anh đang làm việc, hết sức có sức quyến rũ, nhìn anh, khóe miệng Lâm Tử Lam không khỏi hơi cong lên…
Đang lúc ấy thì, điện thoại của Lâm Tử Lam phát ra âm thanh BUZZ, Lâm Tử Lam cau mày, cầm điện thoại di động lên nhìn, mà lúc nhìn thấy dãy số phía trên, chân mày hơi cau lại, đứng lên.
Đúng lúc ấy thì, tầm mắt của Mặc Thiếu Thiên nhìn sang, giống như có thể cảm giác được, Lâm Tử Lam ngước mắt, tiếp xúc ngay với tầm mắt của Mặc Thiếu Thiên, mà lúc này, điện thoại của Lâm Tử Lam, cũng ngừng reo.
Tại lúc Mặc Thiếu Thiên nhìn qua, Lâm Tử Lam không muốn nhiều chuyện, trực tiếp thu hồi điện thoại di động, nhìn Mặc Thiếu Thiên khẽ mỉm cười.
Mặc Thiếu Thiên cũng không nghi ngờ nhiều, tiếp tục họp.
Mãi cho đến lúc hơn 7h, Mặc Thiếu Thiên mới kết thúc cuộc họp.
Lâm Tử Lam vẫn luôn an tĩnh ngồi ở trên sô pha xem tạp chí, hoặc là lấy ra điện thoại di động chơi trò chơi gì đó, rất là an tĩnh.
Cho đến khi tiếng nói của Mặc Thiếu Thiên vang lên, Lâm Tử Lam mới nhìn anh, “Họp xong rồi? ”
Mặc Thiếu Thiên gật đầu.
Lúc này, Lâm Tử Lam đứng dậy, “ Rốt cục họp xong rồi!” Vừa nói, còn vừa duỗi duỗi cái eo lười biếng.
Nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên nở nụ cười, lập tức đi tới, ôm lấy thắt lưng Lâm Tử Lam, “ Như thế nào? Có phải rất nhàm chán hay không?”
Lâm Tử Lam gật đầu, “So với đi mua sắm thì nhàm chán hơn! ”
Nghe Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên cười cười, “ Nhìn em khổ cực như vậy chờ anh xong việc thật đáng khen thưởng! ” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe lời của anh, Lâm Tử Lam chớp mi, “Muốn thưởng gì? ”
Lúc nhìn thấy môi Mặc Thiếu Thiên cúi xuống, giống như Lâm Tử Lam đã sớm ngờ tới, lập tức đưa tay ra chặn lại.
“Em không cho là đây là khen thưởng! ”
Mặc Thiếu Thiên cười, “Người khác cầu cũng không cầu được đâu!”
“Em không muốn! ” Lâm Tử Lam cười nói.
Lúc hai người đang đùa giỡn, cửa chợt bị đẩy ra, “ Mặc tổng, văn kiện này… ”
Một giây kế tiếp, nhìn Mặc Thiếu Thiên và Lâm Lâm Tử Lam đang đùa cợt, Vi An ngẩn người ở đó, sắc mặt còn có mấy phần lúng túng, “Cái đó, tôi… Tôi vẫn là nên đi ra ngoài trước! ”
“Đợi chút! ” Lúc này, Mặc Thiếu Thiên mở miệng.
Lúc này, Vi An dừng bước chân.
“Chuyện gì, nói đi! ” Mặc Thiếu Thiên nói, không ngại, cũng không buông tay đang ôm Lâm Tử Lam ra.
Nghe được lời Mặc Thiếu Thiên, Vi An lúc này mới quay đầu lại, mở miệng hết sức xin lỗi, “Văn kiện này cần anh ký tên! ”
Mặc Thiếu Thiên chớp mắt, “Đưa cho tôi!?”
Lúc này, Vi An đi tới, cầm văn kiện đưa cho Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên nhận lấy nhìn một chút, không có vấn đề, trực tiếp ký tên lên.
“Vậy tôi đi ra ngoài trước! ”
“Không có việc gì, tan việc sớm một chút đi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Tôi ngày đầu đi làm, còn có rất nhiều việc không rõ, lời ngài nói tôi đã hiểu, vậy tôi tan làm trước!” Vi An cười nhạt nói, cho người ta một cảm giác làm việc rất chăm chỉ.
Mặc Thiếu Thiên cũng không có nói gì, gật đầu, vì vậy, Vi An đi ra ngoài.
“Xem ra, thư ký của anh rất chăm chỉ! ” Lâm Tử Lam cười nói.
“Anh cũng rất chăm chỉ đấy! ” Mặc Thiếu Thiên nói, một kiểu biểu đạt chờ mong được khen ngợi.
Lâm Tử Lam không thèm đã quay đi nói, “ Đi về! ”
Mặc Thiếu Thiên, “… ”
…
Trong nhà.
Sau khi Hi Hi làm xong cơm, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam vẫn chưa về, Hi Hi trực tiếp đi vào phòng.
Ngồi trước mày tính, Hi Hi lên mạng.
“Tạp Ni, khoản tiền kia Lý Thuận chuyển giao cho anh, nhận được hay không? ” Hi Hi lên mạng trực tiếp hỏi.
“Nhận được rồi! ” Tạp Ni nói.
Hi Hi lúc này mới gật gật đầu, “Đúng rồi, tôi có một đề nghị!” Hi Hi nói.
“Đề nghị gì? ”
“Tôi cảm thấy Lý Thuận rất có năng lực, cho nên lúc chuyển giao lô hàng sau, tôi muốn để cho anh ta toàn quyền quản lý, nếu như có cơ hội thích hợp, có thể điều trở về tổng bộ huấn luyện, tôi tin tưởng, anh ta sau này nhất định sẽ rất xuất sắc!” Hi Hi nói.
Nghe lời của Hi Hi nói, Tạp Ni cũng mở miệng, “Cậu nói cái này, tôi cùng Mặc Tử cũng đã thương lượng qua, Lý Thuận rất có năng lực, cũng nghĩ tới điều anh ta trở về tổng bộ, chuyện này, tôi đã nói với anh ta, nhưng là anh ta nói muốn đi theo cậu! ”
“Đi theo tôi? ” Hi Hi có chút kinh ngạc.
“Ừ, anh ta nói muốn đi theo cậu, sau đó tôi cùng Mặc Tử thương lượng một chút, Hoa Hồng bây giờ đang làm nhiệm vụ, bên cạnh cậu không thể không có người bảo vệ, cho nên tôi cùng Mặc Tử quyết định, chờ cậu huấn luyện xong trở lại, để cho Lý Thuận ở bên cạnh cậu! ” Tạp Ni nói.
Nghe được cái này, Hi Hi vẫn có mấy phần kinh ngạc, không nghĩ tới Lý Thuận lại cùng Tạp Ni nói qua những điều này, hơn nữa, còn muốn lưu lại bên cạnh bé bảo vệ bé, cái này thật đúng là để cho Hi Hi có mấy phần kinh ngạc.
Chỉ là, trong lòng bé cũng âm thầm than thở, coi như bé không nhìn lầm người.
Hi Hi gật đầu, “ Ừ, tôi đã biết!”
“Bảo bối, cậu phải nắm chắc thời gian, thời gian của cậu cũng không nhiều đâu!” Tạp Ni nói.
Mỗi lần nói đến cái này, Hi Hi luôn có một loại cảm giác lo lắng.
“Tôi cũng rất muốn sớm một chút, lần này, chờ cha cùng mẹ kết hôn, tôi sẽ trở về phục mệnh!” Hi Hi nói.
“Cha cậu với mẹ cậu kết hôn? Cậu xác định bọn họ có thể kết hôn?” Tạp Ni hỏi ngược lại, Hi Hi vẫn luôn dùng cái cớ này, đến bây giờ anh vẫn không thấy một cái bóng.
“Tạp Ni, anh có thể ngậm cái miệng quạ đen của anh lại được hay không?” Hi Hi hỏi ngược lại.
“Tôi nói là sự thật, cha cậu cùng mẹ cậu xảy ra nhiều chuyện như vậy? Không phải chuyện này thì chính là chuyện kia, tôi hoài nghi, có phải ông trời cố ý chỉnh bọn họ không!?”Tạp Ni nói.
Nghe Tạp Ni nói, Hi Hi lạnh lùng bác bỏ, “Sự thật chính là, hôn lễ của cha mẹ tôi đã được định vào đầu tháng tới!”
Nghe được lời này, Tạp Ni sửng sốt, “Cậu xác định? ”
“Dĩ nhiên!”Hi Hi nói.
“Lần này, cha cậu sẽ không bị mất tích hay cái gì nữa đi? ” Tạp Ni hỏi.
“Tạp Ni, câm miệng!!!”Hi Hi kêu, “Trong miệng của anh có thể nói ra những điều tốt lành không?”
Nghe được tiếng nói của Hi Hi, Tạp Ni cười một tiếng, “Chẳng qua là tôi nóng lòng muốn chứng kiến sự thật!”
“Lần này, cha cùng mẹ kết hôn, không có người nào có thể ngăn cản!” Hi Hi nói, bé cũng không cho phép bất luận kẻ nào ngăn cản.
“Vậy ý của cậu là, sau khi mẹ cậu cùng cha cậu kết hôn, cậu có thể tới?” Lúc này, Mặc Tử chợt hiện lên hỏi.
Hi Hi gật đầu, “Không có gì bất ngờ xảy ra, thì đúng là như vậy! ”
“Vấn đề? Lại có vấn đề, chúng ta cũng sắp điên rồi!” Mặc Tử nói, mỗi lần nói muốn tới, nhưng là mỗi lần lại xảy ra chuyện.
Hi Hi cười hắc hắc, “Các anh phải tin tưởng, thật ra thì tôi cũng rất muốn đi xem trụ sở huấn luyện của chúng ta một chút!” Thật ra, Hi Hi rất tò mò.
Bé rốt cuộc muốn biết, ở nơi đó sẽ trải qua khó khăn gì, khổ nạn như thế nào!
Mặc dù Tạp Ni cùng Mặc Tử cũng đều đã nói với bé, hơn nữa, bé cũng biết, ở nơi huấn luyện nào, cũng có thể trở thành tuần lễ địa ngục, nhưng là càng như vậy, Hi Hi lại càng hưng phấn, nội tâm tiểu ác ma không ngừng bành trướng, bé rất muốn ở một nơi như vậy, hoàn thành huấn luyện, bộc lộ tài năng, trở thành một cường giả chân chính.
Sau này, bé cũng không cần sự bảo vệ của bất kỳ ai!