Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, nghe được lời của cô… , Anh lúc này mới phục hồi tinh thần, thu hồi tầm mắt, nhìn tài liệu trước mặt, tùy ý lật mấy cái.
Ngay sau đó, ngẩng đầu nhìn cô, “Cô học ở Mỹ sao?”
Vi An gật đầu một cái.
“Thế nhưng, tại sao tại nước Pháp tôi đã gặp qua cô?” Mặc Thiếu Thiên cũng không nói những lời vô ích, trực tiếp mở miệng hỏi.
Ở khách sạn nước Pháp, lúc này anh mới vừa cứu Lâm Tử Lam về, ngay trong đêm đó, anh dự định mang Lâm Tử Lam ra ngoài dạo một chút, nhưng lại chạm mặt cô tại hành lang, lúc ấy cô đang mặc bộ quần áo mang phong cách Pháp, rất đẹp, cho người khác cảm giác rất giống như là con lai, mang một ít quyến rũ như phụ nữ Pháp.
Nhớ đến lúc ấy anh còn cùng Lâm Tử Lam nói đùa.
Mà bây giờ, không ngờ anh lại nhìn thấy cô!
Nghe lời Mặc Thiếu Thiên nói, khóe miệng Vi An lộ ra nụ cười yếu ớt, “Không ngờ Mặc tổng còn nhớ, thật là vinh hạnh!” Vi An cũng không phủ nhận, nói thẳng.
Lúc này, nghe lời Vi An nói, mắt Mặc Thiếu Thiên hơi nheo lại.
Vi An nhìn anh, “Tôi cũng không ngờ, nơi này lại là công ty của anh!” Vi An nói.
“Cô nhớ tôi không?”
“Dĩ nhiên!” Vi An nói, nói đến cái này, cô nhíu nhíu mày, “Tôi còn nhớ lúc ấy anh đi cùng với một phụ nữ rất xinh đẹp, cô ấy là vợ của anh sao?” Vi An cười nói, ánh mắt trong suốt sáng ngời, làm cho người khác không nhìn được cô đang nghĩ gì.
Mặc Thiếu Thiên ngồi ở chỗ đó, hai tay bắt chéo để trên bàn, gật đầu một cái, “Ừ, cô ấy là vị hôn thê của tôi!”
“Lúc ấy ở nước Pháp rất khó nhìn thấy người Trung Quốc, hơn nữa, còn là một cặp rất xứng đôi, cho nên rất ấn tượng!” Vi An cười nói, “Dù sao, tôi cũng là người Trung Quốc, cho nên khi nhìn thấy, vẫn có chút ấn tượng!”
Nghe được lời Vi An nói, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, đôi mắt vẫn kín đáo quan sát cô.
Từ trước đến nay Mặc Thiếu Thiên có chuyện gì, cũng chỉ giữ ở trong lòng, căn bản làm cho người ta nhìn không thấu anh đang nghĩ gì.
“Tôi nghe bộ phận nhân sự nói, cô rất phù hợp với yêu cầu tuyển dụng của công ty chúng tôi!”
Nghe thế, Vi An cười cười, “Tôi không ngờ quý công ty chỉ cần nam thư ký!” Lúc nói đến câu này, Vi An là cười nói, nhưng cũng không phải giễu cợt.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhìn Vi An, “Cô có ý kiến gì sao?”
Vi An lắc đầu, “Không có, nếu như công ty chỉ tuyển nam, như vậy tôi không làm phiền nữa!” Vi An nói.
Nhìn cô, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, “Thế nào? Cô không muốn làm việc cho công ty MK sao?!”
“Nhưng công ty của anh không phải chỉ tuyển… ” Lời nói đến một nửa, Vi An nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Ý của anh là tôi có thể làm việc ở đây?”
“Thời gi¬an thử việc mười ngày, nếu như được thông qua, sẽ được nhận làm nhân viên chính thức!” Mặc Thiếu Thiên trực tiếp mở miệng nói.
Vi An sững sờ, ngay sau đó cười nói, “Tôi sẽ làm rất tốt!”
“Chỉ là, tôi có một yêu cầu!” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô nói.
Nói đến cái này, Vi An nhìn Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên mở miệng, “Cô chỉ cần xử lý nhưng việc liên quan đến công tác, về phần cuộc sống riêng của tôi, cô không cần xen vào!”
Nói đến cái này, Vi An cười một tiếng, “Tiền lương như nhau, bớt làm một phần công việc, tôi nên vui mừng mới phải!” Vi An cười nói, dáng vẻ kia xem ra, thật vui mừng.
“Nói như vậy, cô đã đồng ý!” Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại.
“Tôi nên cám ơn ông chủ!”
“Không cần khách khí!” Mặc Thiếu Thiên nói, sau đó trực tiếp gọi điện thoại nội bộ, “Mạc Lương, đi vào!” Nói xong trực tiếp cúp.
Hơn mười giây sau, Mạc Lương đi vào, “Mặc tổng!” Mạc Lương nhìn Mặc Thiếu Thiên nói.
“Cô này là thư ký mới đến, Vi An, cậu mang cô ấy đi giới thiệu qua một chút!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Mạc Lương gật đầu, sau đó nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Vi An, “Xin chào, tôi là Mạc Lương!” Mạc Lương tự giới thiệu mình, nhưng khi nhìn đến Vi An, giống nhau như vậy sửng sốt.
Vi An cũng nhìn Mạc Lương, nhìn dáng vẻ sửng sốt của anh, Vi An nhếch miệng lên nhất mạt cười, “Xin chào, tôi là Vi An!”
Một câu nói này, mới làm Mạc Lương hồi phục lại bình thường, Mạc Lương nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên cũng không nói gì, lúc này Mạc Lương gật đầu, “Đi cùng tôi!”
Vi An gật đầu, vì vậy, đi theo Mạc Lương đi ra ngoài.
Nhìn bóng lưng bọn họ đi ra, hai tròng mắt đen nhánh kia như vẫn nhìn theo, đen tối sâu không lường được, khóe miệng anh nâng lên cười như có như không cười, ngón tay nhẹ nhàng ở trên bàn gõ nhịp, làm cho người khác nhìn không ra anh đang nghĩ gì…
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Đi ra đến bên ngoài, Mạc Lương nhìn Vi An, “Những thứ này đều là tài liệu cần dùng cho vị trí của cô, còn có một ít tài liệu quan trọng còn nằm ở chỗ Lâm tiểu thư, nếu như cô cần, tôi sẽ dẫn cô đi!”
“Lâm tiểu thư?” Vi An nhìn Mạc Lương.
“Là vị hôn thê Mặc tổng, Lâm Tử Lam!” Mạc Lương giới thiệu đơn giản.
Nghe thế, Vi An gật đầu một cái, “Nhậm chức thư ký là Lâm tiểu thư sao!”
“Lâm tiểu thư chỉ tạm thời giữ chức thư ký, hiện giờ đã có cô, cô nhất định phải làm việc chăm chỉ, mặc dù Mặc tổng không làm khó dễ cấp dưới, thế nhưng yêu cầu cũng rất nghiêm khắc!”
“Tôi hiểu!”
“Về sau vị trí này là của cô, cô cất tài liệu xong, tôi dẫn cô đến chỗ Lâm tiểu thư!” Mạc Lương nói.
Vi An gật đầu một cái, vì vậy, đi theo Mạc Lương đi đến phòng thiết kế.
Phòng thiết kế, rất náo nhiệt.
Mọi người vừa thảo luận, vừa làm việc, không khí rất hòa hợp.
Ngay vào lúc này, có người mở miệng, “Nghe nói công ty chúng ta mới tuyển một nữ thư ký rất xinh đẹp!” Một nữ nhân viên nói.
Nghe thế, Tử Lam nhíu mày, cũng không biết đám người kia nghe tin đồn từ đâu, cô mới từ phòng làm việc ra ngoài, cũng mới vừa biết được tin tức này, bọn họ nhanh như vậy đã biết.
“Thật sao? Nhưng Mặc tổng không phải nói chỉ tuyển nam thư ký sao?” Hinh Nguyệt cũng bát quái bắt đầu hỏi.
“Cô cũng biết, thư ký nam rất ít, hơn nữa Mặc tổng yêu cầu rất cao, mấy ngày nay vẫn chưa tìm được ai, nhưng mà hôm nay lại có một cô gái xinh đẹp đến ứng tuyển, năng lực rất tốt, tôi đoán chừng, mười phần là thành công!” Nữ nhân viên kich động nói.
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về Lâm Tử Lam.
Có người mở miệng, “Coi như xinh đẹp thì thế nào, Mặc tổng cũng sẽ không liếc mắt nhìn, đừng quên, lòng của Mặc tổng đã bị Tử Lam giữ chặt rồi!” Hinh Nguyệt nói.
“Cái này tôi cũng biết rõ, chỉ nghe nói cô thư ký này rất đẹp, hình như du học từ nước ngoài về!” Nữ nhân viên nói.
“Nước ngoài trở về à? Tử Lam của chúng ta cũng thế, cô ta xinh đẹp sao, có đẹp hơn Tử Lam của chúng ta không?” Hinh Nguyệt hỏi ngược lại.
Nữ nhân viên sững sờ, phải hay không phải, cũng không thể nói.
Nhìn mọi người nói, Tử Lam cười cười, “Các người yên tâm, tôi không sao, xinh đẹp mấy tôi đều không sợ!” Tử Lam nói.
Đối với Mặc Thiếu Thiên chút lòng tin này vẫn phải có.
Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Tử Lam đối với Mặc Thiếu Thiên tin tưởng, giống như tin tưởng chính mình.
Mặc Thiếu Thiên nghiễm nhiên trở thành một “chính mình” khác.
Cho nên, Tử Lam rất yên tâm.
Nghe bọn họ nói như vậy, biết bọn họ lo lắng cho mình, Tử Lam cũng chỉ đùa một chút nói.
Mọi người nghe được lời Tử Lam nói, cũng đều cười.
“Thấy không, đây chính là Tổng giám đốc phu nhân tương lai của chúng ta, nói chuyện rất khí phách!” Hinh Nguyệt nói.
Tử Lam cười cười, không tiếp tục theo chân bọn họ nói nữa.
“Rất náo nhiệt!” Đang lúc ấy thì, tiếng nói Mạc Lương truyền tới.
Nghe được tiếng nói, tất cả mọi người nhìn theo hướng phát ra tiếng nói, ngay khi thấy một người ở sau lưng Mạc Lương thì mọi người đồng thời cũng yên tĩnh lại.
Khi Lâm Tử Lam nhìn đến người mới tới, mặc dù có chút hoảng hốt, nhưng khóe miệng cô vẫn mang theo nụ cười yếu ớt.
“Lâm tiểu thư!” Lúc này, Mạc Lương mở miệng.
Tử Lam cười cười với Mạc Lương, lúc này, Mạc Lương giới thiệu, “Vị này là thư ký mới của Mặc tổng, tôi dẫn cô ấy đến gặp cô để tiệp nhận công việc!” Mạc lương giới thiệu.
“Đây là Lâm Tử Lam, Lâm tiểu thư, tôi mới vừa rồi đề cập với cô đấy!” Mạc Lương nói.
Nghe được lời Mạc Lương nói, Vi An gật đầu một cái, lập tức vươn tay, “Lâm tiểu thư, Xin chào, tôi tên là Vi An!”
Vi An…
Nhìn cô hướng mình đưa tay, Tử Lam cũng cười cười, vươn tay, “Chào cô!” Tử Lam cũng cười nói.
“Lâm tiểu thư, không biết cô còn nhớ tôi không?” Vi An nhìn Tử Lam hỏi.
Một câu nói, mọi người.
Đều rất sững sờ.
Bọn họ biết nhau?
Tử Lam nhìn Vi An khẽ mỉm cười, “Nhớ!”
Lúc ấy ở nước Pháp, trước vẻ đẹp và sự quyến rũ của cô ấy, cô cùng Mặc Thiếu Thiên cũng nói đùa một chút, không nghĩ tới nhìn thấy cô ở nơi này!
Hơn nữa, cô ấy lúc đó với cô ấy lúc này, cho người khác hai loại cảm giác khác nhau!
Vào giờ phút này cô…
Tử Lam nhìn Vi An, nở một nụ cười.
“Không ngờ lại gặp cô ở nơi này!” Vi An cười nói.
“Tôi cũng vậy, thật bất ngờ!” Tử Lam nói.
“Về sau tôi chính là thư ký của Mặc tổng, nghe mọi người nói, Mặc tổng rất nghiêm khắc, xin Lâm tiểu thư chiếu cố nhiều hơn rồi!” Vi An nói, dáng vẻ nhún nhường, làm cho người khác không nói gì được.
Nghe được lời của cô… , Tử Lam khẽ mỉm cười, “Mặc tổng mặc dù nghiêm khắc, nhưng chỉ cần cô làm tốt anh ấy cũng không cách nào bắt bẻ, anh ấy cũng không thể nói gì được!”
Nghe thế, tất cả mọi người há miệng.
Uy nghiêm Lâm Tử Lam vẫn phải có.
“Chờ một lát, tôi thu xếp tài liệu rồi đưa cho cô!” Nói xong, Tử Lam từ trong bao lấy ra một đĩa CD nhỏ, lại từ trong ngăn kéo lấy ra một xấp tài liệu, tất cả đều cầm lên, đưa cho Vi An, “Tất cả tài liệu quan trọng đều ở đây, cô đem về từ từ xem!” Tử Lam nói.
Nhìn tài liệu Tử Lam đưa tới, Vi An khẽ mỉm cười, lập tức qua lấy, “Tốt, tôi biết rồi!”
“Tốt lắm, trước tiên như vậy đi, mọi người trước công việc, có chuyện gì sau đó lại nói!” Mạc Lương lúc này mở miệng nói.
Vi An gật đầu một cái.
Lúc này, Mạc Lương nhìn Tử Lam, “Lâm tiểu thư, vậy chúng tôi đi trước!”
Tử Lam gật đầu một cái, vì vậy, Mạc Lương mang theo Vi An rời đi.
Bọn họ mới vừa đi, phòng thiết kế liền náo.
“Cô ấy chính là thư ký mới kia sao?”
“Đúng, chính là cô ấy!”
Lúc này, Hinh Nguyệt nhăn đầu lông mày, nhìn bọn họ, “Các người không cảm thấy, cách ăn mặc hoặc là ở phương diện khác của cô ấy, cùng Tử Lam rất giống à… ?”
Hoặc là nói, phong cách của cô ấy, cùng Tử Lam là giống nhau!