Lần này Tử Lam cũng không tiện nói gì nữa.
Cự tuyệt thì có vẻ nàng đang làm kiêu ngạo..
Vì vậy, Cảnh Thần len lén hỏi Tử Lam ” Cô nói việc này có nên nói với Trọng Nhược Tình một tiếng hay không? ”
Tử Lam suy nghĩ một chút đề nghị ” Nói thì sao, cô ấy cũng chưa chắc sẽ đi, không nói thì có vẽ chúng ra hẹp hòi, dù sao cô ta cũng là trưởng phòng, là cấp trên của chúng ta, nên nói một tiếng cũng chẳng ăn nhằm gì ”
Cảnh Thần gật đầu một cái ” Cô nói cũng có lý, tốt nhất nên nói một tiếng với cô ấy, tốt nhất là không đi chúng ta càng thêm vui vẽ ”
Tử Lam cười, xem ra Cảnh Thần đối với Trọng Nhược Tình thành kiến cũng không nhỏ.
” Cô ta có đi hay không đối với chúng ta cũng không ảnh hưởng gì đến việc chúng ta vui chơi ” Tử lam cười thật lòng nói.
Cảnh Thần cũng cười bày tỏ nàng đã hiểu rõ.
Trần Mặc cùng nhau thương lượng đêm nay đi nơi nào chơi được, đang lúc này của tự nhiên bị mở ra..
” Mặc tổng.. ”
” Mặc tổng… ”
Mọi người đồng thanh chào một tiếng.
Nghe vậy, trong lòng Tử Lam không khỏi run rẩy một hồi, cùng Cảnh Thần ngước mắt nhìn ra phía cửa.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên bước vào, vóc người hắn thon dài cao lớn, chiều cao 1m8 thật có mỹ cảm, gương mặt tinh xảo tỏa ra thần thái bức người, nhìn hắn thật yêu nghiệt!
Yêu nghiệt gây họa nhân gian.
Tử Lam ầm thầm mắng Mặc Thiếu Thiên trong lòng..
Mỗi lần nhìn thấy hắn, Tử Lam không khỏi nghĩ tới Hi Hi bảo bối, hai người cùng nhau một bộ dạng, một lớn một nhỏ như khuôn đúc ra.
Hai người như nhau, nhưng Hi Hi bảo bối còn nhỏ gương mặt vẫn còn non nớt, có lúc Tử Lam suy nghĩ, Hi Hi bảo bối lớn lên có phải bộ dạng giống như Mặc Thiếu Thiên bây giờ hay không? Sẽ rất yêu nghiệt câu hồn người như vậy sao?
Suy nghĩ hồi lâu, Tử Lam có cảm giác không muốn nghĩ đến Mặc Thiếu Thiên nữa. Không nên đem Hi Hi bảo bối đánh đồng với hắn được, Hi Hi của nàng lớn lên sẽ không hành động như Mặc Thiếu Thiên… Lạm tình… Ong bướm..
Mặc Thiếu Thiên vừa bước vào ánh mắt hung hăng nhìn lướt qua Tử Lam một cái.
Ánh mắt đó khiến Tử Lam cả kinh, nhưng không hiểu hắn như vậy là có ý gì, nàng đâu có chọc ghẹo gì hắn đâu..
” Mặc tổng ”
Tử Lam cùng Cảnh Thần bộ dáng lễ phép chào Mặc Thiếu Thiên một cái.
” Mọi người đang thương lượng cái gì? ” Mặc Thiếu Thiên nghi vấn hỏi.
Lúc này Trần Mặc mở miệng.. ” Chúng tôi hiện tại đang bàn tính xem tối nay đi đâu ăn cơm ca hát để ăn mừng Tử Lam gia nhập công ty ”
Mặc Thiếu Thiên lười biếng nhíu mày, môi mỏng mấp máy nhưng không nói gì càng khiến mọi người không nhìn ra hiện tai hắn đang suy nghĩ cái gì.
Cảnh Thần đôi mắt đảo một vòng sau đó nhìn Mặc THiếu Thiên nói ” Mặc tổng, ngày đầu tiên Tử Lam vào công ty làm việc đã hoàn thành một case lớn như vậy, có phải hay không cần có cái gì khen thưởng khích lệ ”
Tử Lam mới không hiếm lạ gì hắn tưởng thưởng… Cảnh Thần này tự dưng đem tên ôn thần vào đây làm gì không biết.. Khóc không ra nước mắt thật mà!
Nàng chỉ muốn cách xa hắn càng xa càng tốt à!
Mặc Thiếu Thiên lại típ tục nhíu mày ” dây cũng là hiểu được năng lực làm việc của cô ấy, hơn nữa thời điểm bàn về case cô ấy cũng thật vui vẻ phải không Lâm tiểu thư? ” Nói xong đôi mắt nhìn về phía Tử Lam càng thêm mấy phần sắc bén và không chút độ ấm.
Tử Lam cũng cảm thấy trong không khí lạnh thêm vài phần, nhưng nàng thủy chung vẫn không hiểu Mặc Thiếu Thiên nói vậy có nghĩa gì..
Nàng duy trì nụ cười, bộ dạng lắng nghe dạy bảo nhìn Mặc Thiếu Thiên ” Mặc tổng nói rất đúng ”
Nói như thế nhưng trong lòng Tử Lam lai đem 18 đời tổ tông nhà Mặc Thiếu Thiên ra chăm sóc hỏi han ân cần, em gái ngươi Mặc Thiếu Thiên, tên ôn thần chết tiệt!
Mặc Thiếu Thiên thấy nàng một bộ dạng thản nhiên cười trong lòng bỗng nhiên cảm thấy rất tức giận không lý do.
Nang đối với Lục Tử Thịnh thì luôn tươi cười tự nhiên và ấm áp còn đối với hắn luôn là một bộ dạng cười giả dối..
Trong lòng Mặc Thiếu Thiên càng tức giận tăng thêm nữa..
Dĩ nhiên, Cảnh Thần nhìn không hiểu giữa bọn họ sóng ngầm mãnh liệt vẫn như củ cười nói ” Tuy rằng như thế, nhưng Mặc tổng tối nay anh có thể tham gia cùng với tất cả anh em trong phòng chúng tôi ăn mừng một bữa vì sự gia nhập của Tử Lam? ”