Hi Hi cũng là như thế, “ Thật tốt quá, mẹ cuối cùng cũng nhớ ra!”Hi Hi rất kich động nói.
Lâm Tử Lam cười cười, nhìn Hi Hi, “ Thật xin lỗi bảo bối, tủi thân cho con rồi!”
Hi Hi lắc đầu liên tục, “ Con không có tủi thân chút nào, coi như mẹ không nhớ ra, thì vẫn yêu thương con, chỉ là, người tủi thân chính là cha rồi!” Hi Hi cười nói, ánh mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên.
Mẹ hành hạ cha không ít!
Chuyện này thì cô biết.
Nghe được lời Hi Hi nói, Lâm Tử Lam cười một tiếng, “ Không có việc gì, cha con không có tủi thân chút nào!”.
Nghe như thế, Mặc Thiếu Thiên lập tức bất mãn, “ Ai nói, anh rất tủi thân!”
“Không biết Mặc tiên sinh tủi thân chuyện gì!?” Lâm Tử Lam nhìn anh ta hỏi.
“Sau khi tìm thấy, em bắt anh kìm nén ba tháng, cũng không cho anh vào phòng, anh không tủi thân sao!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam bất mãn hỏi.
Không được, nếu cô nhớ ra, anh sẽ phải lấy lại toàn bộ ba tháng bị uất ức này.
Lâm Tử Lam, “… ”
Mặc Thiếu Thiên, có thể không nói những chuyện này trước mặt mọi người không?
Lâm Tử Lam cũng không biết nói như thế nào.
Dù sao lúc này, Hi Hi và Mặc lão cũng còn đứng ở đây.
Một già, một trẻ đều không phải là người đơn thuần gì!
Lúc này, Mặc lão đứng ở đó, nhìn bọn họ nói chuyện với nhau, lập tức đi tới, “ Đừng vui mừng quá sớm, nên làm tiếp một cuộc kiểm tra kỹ lưỡng mới phải, biết đâu đó chỉ là tính cách tạm thời thôi!” Mặc lão nói.
Nghe nói thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày lập tức không vui, “ Ông không thể nói lời dễ nghe sao?”
“Tôi đây là đang nói sự thật!” Mặc lão từng chữ một nói.
Mặc dù lúc này nói ra có chút mất hứng, nhưng đây cũng là sự thật.
Bọn họ vì vui sướng mà không nghĩ tới, nhưng Mặc lão lo lắng Lâm Tử Lam có thể nhớ ra chuyện gì hay không.
Đây chính là lo lắng của người già và người trẻ có chỗ khác nhau.
Lời Mặc lão nói, Mặc Thiếu Thiên cũng hiểu, anh ta cũng rất sợ tình huống như thế, nhưng mà cũng chỉ là ngại, vì lời Mặc lão vừa nói mà có chút mất hứng.
Vì vậy, Mặc Thiếu Thiên cũng không có cãi lại, mà nhìn Lâm Tử Lam, “ Như thế này, để cho bác sĩ làm một cuộc kiểm tra thật kỹ cho em!”
Lâm Tử Lam gật đầu, khóe miệng tươi cười, “ Em biết rồi!”
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên mới yên tâm cười một tiếng.
Hi vọng lần này vì họa được phúc, Lâm Tử Lâm khôi phục lại trí nhớ.
Hi vọng lại không xảy ra chuyện gì!
Mặc lão ở một bên lắng nghe, hừ lạnh một tiếng, cũng không gây gổ cùng Mặc Thiếu Thiên, có thể đạt mục đích là được.
Chỉ là, rất dễ nhìn thấy, tâm tình Hi Hi vui sướng biểu đạt tương đối mãnh liệt.
“Hôm nay thật là một ngày tốt, cha, bác sĩ nói cha cần phải bồi bổ tốt một chút, bây giờ con trở về nhà sẽ hầm cách thủy đồ bổ cho cha!”
“Con trai ngoan!” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Mẹ muốn ăn canh cá!” Lúc Hi Hi còn chưa mở lời, Lâm Tử Lam lại trực tiếp mở miệng.
Hi Hi sững sờ, ngay sau đó nở nụ cười.
Đây mới là mẹ, không có chút khách khí.
Hi Hi gật đầu liên tục, “ Dạ, con biết rồi, cha với mẹ ở nơi này tâm sự đi, nhớ lại thật tốt chuyện quá khứ của hai người, con trở về hầm cách thủy thuốc bổ đây!”Nói xong, Hi Hi nở nụ cười.
Lâm Tử Lam liếc Hi Hi một cái, ai, đứa bé trưởng thành quá sớm cũng không tốt!
Vì vậy, Hi Hi lập tức chuẩn bị đi ra.
Lúc tới bên cạnh Mặc lão, Hi Hi nhìn Mặc lão, “ Mặc lão, đi thôi!”
Mặc lão đứng đó, nhìn Hi Hi, “ Đi đâu?”
“Mời ông uống cà phê!”
“Không đi!”
“Chẳng lẽ, ông phải ở chỗ này nhìn cha mẹ con gần gũi, cuồng nhiệt?”Hi Hi hỏi.
Mặc lão, “… ”
Lâm Tử Lam, “… ”
Cuối cùng cũng đến ngày trong đầu nhớ ra.
Mặc Thiếu Thiên ở trong lòng xúc động thật nhiều, vẫn là con trai hiểu được lòng mình.
Mặc lão khẽ giật mình một chút, quay đầu liếc nhìn Mặc Thiếu Thiên đang ngồi ở trên giường, “ Ai muốn nhìn!”
“Vậy thì đi thôi!”
“Đi đi đi!” Vì vậy, Mặc lão cùng Hi Hi đi ra khỏi phòng.
Lúc này, ánh mắt Lâm Tử Lam nhìn về phía cửa, nhìn bóng lưng Hi Hi cùng Mặc lão, nhếch miệng lên cười an ủi một chút.
Mặc dù ba tháng nay xảy ra không ít chuyện, nhưng mà Mặc lão cùng Hi Hi thay đổi là chuyện kinh ngạc nhất.
Lúc ấy, cô còn nhớ rõ, Mặc lão từng nói, chết cũng sẽ không thừa nhận Hi Hi là con cháu của nhà họ Mặc, bây giờ nhìn Mặc lão thích Hi Hi như vậy, Lâm Tử Lam cũng thấy an ủi.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, “ Em đang nhớ tới chuyện gì?”
Lâm Tử Lam hoàn hồn, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ Đang suy nghĩ đến sự thay đổi giữa Hi Hi và Mặc lão!”
“Nhìn ra, hiện tại Mặc lão rất thích Hi Hi” Lâm Tử Lam nói.
Nhắc tới Mặc lão, Mặc thiếu Thiên khinh thường, hừ lạnh một tiếng, “ Đó là do bảo bối của chúng ta đáng yêu!”
Nhìn vẻ mặt của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam không khỏi cười ra tiếng.
“Thật ra em cảm thấy, bề ngoài của Mặc lão xem ra không có độc ác như vậy!” Lâm Tử Lam nói.
“Ông ta không độc ác sao? Ông ta đã từng đối xử với anh như vậy, là không độc ác sao!?” Mặc Thiếu Thiên lạnh giọng hỏi ngược lại.
“Hổ dữ không ăn thịt con, đó chính là ông ta!”
Những chuyện trải qua lúc nhỏ, đều hiện rõ ràng trước mắt Mặc Thiếu Thiên.
Dĩ nhiên, hiện tại Lâm Tử Lam cũng biết lời nói của Mặc Thiếu Thiên là có ý gì.
Cô cũng không cần tranh cãi cùng Mặc Thiếu Thiên, dù sao chuyện này, nếu không phải tự mình trải qua, căn bản sẽ không biết gì.
Là người có thể lý giải, nhưng mà căn bản cô không có cách nào cảm hóa được, mặc dù Lâm Tử Lam biết rõ ban đầu Mặc Thiếu Thiên rất tuyệt vọng, nhưng mà cũng không cách nào cảm nhận được tâm tình ban đầu của anh ta lúc bị vứt bỏ.
Thật không phải chỉ vài ba lời mà có thể làm mờ đi những tổn thương, đối với một đứa bé mà nói, không chỉ tổn thương trên thân thể, mà còn là một loại tổn thương cả tâm hồn.
Lâm Tử Lam cảm thấy ban đầu thật may mắn, thật may là Mặc Thiếu Thiên không có giống Mặc lão.
Nếu không, Hi Hi cũng thật là bi kịch.
Chỉ cần nhìn Mặc Thiếu Thiên thích bảo bối như vậy, cô cũng đủ hài lòng.
“Mặc kệ như thế nào, hiện tại Mặc lão rất thích Hi Hi, đây cũng là một thay đổi tốt, anh cũng nên ít cùng ông ta tranh luận!” Lâm Tử Lam nói.
Mặc dù, Mặc Thiếu Thiên rất hận, nhưng mà đồng thời càng muốn chứng tỏ mình, thật ra anh ta rất khát vọng lấy được sự chú ý của Mặc lão, lấy được một chút xíu quan tâm của ông ta.
Mặc dù, Mặc Thiếu Thiên không thừa nhận, nhưng mà Lâm Tử lam biết điều đó.
Nghe lời Lâm Tử Lam nói, Mặc Thiếu Thiên hừ lạnh một tiếng, “ Tranh luận sao? Anh còn chưa làm cho ông ta tức chết đâu, ông ta so với anh, còn kém anh mười ngàn lần!”
Nghe lời Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam mở miệng, “ Thật đúng là mạnh miệng!”
“Cái gì?”
“Thật ra thì, nói như vậy, anh với Hi Hi thật sự chính là cùng một loại người!” Lâm Tử Lam nói, nghe nói thế, Mặc Thiếu Thiên hơi nhíu mày, “ Người nào!”
“Đều là hi vọng lấy được tình thương của người cha!”
Nghe nói thế, sắc mặt của Mặc Thiếu Thiên cứng ngắc một chút, “ Buồn cười!”
“Buồn cười hay không, trong lòng anh biết rõ!” Lâm Tử Lam nói, “ Nhưng nếu anh thât sự hận Mặc lão, tại sao còn tiếp nhận MK, cũng không phá hoại nhà họ Mặc?” Lâm Tử Lam hỏi.
Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn có khả năng làm việc này, nhưng anh không hề làm như vậy.
“Đó là bởi vì anh muốn từ từ hành hạ bọn họ!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Chính là không thừa nhận, anh ta khát vọng được Mặc lão chú ý đến.
Nghe lời nói của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam cười một tiếng, không tiếp tục tranh luận cùng anh ta, “ Đúng vậy, là bỏ công không nuôi từng người họ cho mập mạp!”
Nghe nói như thế, Mặc Thiếu Thiên cau mày không vui, lập tức đứng dậy, hướng môi Lâm Tử Lam hôn xuống.
Hung hăng hôn cô, mặc dù hiện tại nhúc nhích đều đau muốn chết.
Nhưng mà anh ta cũng muốn trừng phạt cô.
Lâm Tử Lam cũng không có lộn xộn, mà là đón nhận nụ hôn này của Mặc Thiếu Thiên.
Ký ức tốt đẹp như thế, Lâm Tử Lam rất cảm tạ đã cho cô có thể nhớ lại tất cả mọi chuyện.
Cuối cùng, một nụ hôn hoàn mỹ kéo dài đến mấy phút sau mới kết thúc.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, nhíu mày, “ Không cho phép bắt bẻ anh!” Lâm Tử Lam nhìn dáng vẻ của Mặc Thiếu Thiên, cười một tiếng.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên từ từ mở miệng, “ Em thật là đáng sợ!”
Đáng sợ?
Lâm Tử Lam nhíu mày, đôi mắt chăm chú nhìn Mặc Thiếu Thiên.
“Em đã nhìn thấu đáo anh, vậy em có thể nhìn ra, vào giờ phút này anh muốn nhất là chuyện gì không!?” Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm Lâm Tử Lam, từng chữ một hỏi.
Nghe được câu này, Lâm Tử lam mới hoảng hốt hiểu được lời nói của Mặc Thiếu Thiên là có ý gì.
Lúc này, Lâm Tử Lam lườm anh ta một cái, “ Mặc kệ bây giờ anh muốn làm chuyện gì nhất, anh đều phải nằm xuống!” Nói xong, Lâm Tử Lam đỡ Mặc Thiếu Thiên, để cho anh ta nằm xuống!
“Anh muốn ăn em” Mặc Thiếu Thiên không chút che giấu nói.
Lâm Tử Lam, “… ”
Mặc Thiếu Thiên, anh là không muốn sống sao?
Từ buổi chiều hôm qua đã bắt đầu vận động, liên tiếp hai ngày rồi, còn muốn?
Lâm Tử Lam cười với anh ta, “ Vậy anh chỉ có thể suy nghĩ thôi!”
“Anh nghĩ là muốn thật!” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Nơi này là bệnh viện!” Lâm Tử Lam nói.
“Sẽ không có ai đi vào!”
“Anh đang bị thương!”
“Em có thể chủ động!”
“Em cũng bị thương mà!”
“Vậy để anh”
Lâm Tử Lam, “… ”
Lâm Tử Lam coi như nể phục Mặc Thiếu Thiên, anh ta là cối xay, công phu thật không phải tầm thường!
“Bắt đầu từ buổi chiều hôm qua, anh đã không dứt rồi!” Lâm Tử Lam nói
“Bắt đầu đối với anh mà nói, chỉ là làm nóng người một chút!”
Nóng người?
Lâm Tử Lam hít sâu một cái, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ Chờ anh khỏe lại có được hay không?” Lâm Tử Lam hỏi.
Nói đến chuyện này, Mặc Thiếu Thiên đột nhiên nhướng mày, “ Là em nói!”
Lâm Tử Lam gật đầu, “ Vâng!”
“Anh muốn làm tư thế kia!” Mặc Thiếu Thiên nhân cơ hội đòi hỏi.
Lâm tử Lam, “… Không được!”
“Vậy thì bây giờ đến đây đi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lâm Tử Lam, “… ” Quả đấm nắm thật chặt lại.
“Được!”
Nghe được Lâm Tử Lam đồng ý, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên chợt câu lên, “ Lâm tiểu thư, nhất ngôn cửu đỉnh, lời nói ra không thể không cân nhắc kỹ!”
Nhìn Mặc Thiếu Thiên cười, tại sao Lâm Tử Lam có cảm giác mình bị sắp đặt.
Dĩ nhiên, Mặc Thiếu Thiên thật đúng là cố ý.
Lúc này toan tính phúc lợi cho mình, là đơn giản nhất.
Đây gọi là anh hùng cứu mỹ nhân, sau đó vĩnh viễn sẽ là mỹ nhân lấy thân báo đáp.
Mặc Thiếu Thiên không ngốc, đương nhiên là muốn nhân cơ hội này toan tính phúc lợi cho mình.
Chỉ cần nghĩ đến sau này có thể làm cái tư thế đó, Mặc Thiếu Thiên cũng có cảm giác thoải mái đến cực điểm, hiện tại, hận không lập tức khỏe lại mà kéo Lâm Tử Lam về nhà làm ngay.