“Cự tuyệt không có hiệu quả!” Mặc Thiếu Thiên phản bác trở về, “Chỉ là, em có thể hưởng thụ!”
Nói xong, tay Mặc Thiếu Thiên hướng dưới váy của Lâm Tử Lam, cho dù Lâm Tử Lam muốn ngăn cản, cũng không ngăn được.
“Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam hô một tiếng.
Hiện tại đặc biệt hối hận khi cùng Mặc Thiếu Thiên nói những lời này.
“Em có thể kêu lớn một chút, xe mặc dù là xe tốt, cách âm cũng không quá tốt, hơn nữa, chống không nổi tiếng kêu!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nói.
Lâm Tử Lam: “… ”
Nghe thế cái, Lâm Tử Lam không nói gì, chỉ là, xác thực, không có dám kêu.
Quay đầu làm cho người ta thấy được, cô cảm thấy vô cùng mất mặt.
“Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam vươn tay, muốn ngăn cản động tác của anh, nhưng vô ích, cản bản không ngăn được.
Sức lực giữa nam và nữ, khác xa nhau.
Lúc này, tay Mặc Thiếu Thiên hướng áo của Lâm Tử Lam, lập tức bắt được điểm tròn trước ngực cô, nhẹ nhẹ nắn bóp.
Lâm Tử Lam nhất thời không chống lại được, ngâm ra, sau đó con ngươi mở lớn, tức giận trừng mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên cười, lúc này, anh nhìn cô, “Tử Lam, chúng ta thử xem có kich thích không?”
Lâm Tử Lam: “… Xe chấn còn chưa đủ kich thích? Anh còn muốn kich thích hơn?” Lâm Tử Lam liếc anh hỏi.
“Nói như vậy, là em đồng ý!?” Mặc Thiếu Thiên cười hỏi.
Lâm Tử Lam: “… Không có, tuyệt đối không có!” Lâm Tử Lam phủ nhận, kiên quyết phủ nhận.
Lúc này, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên gợi lên chút cười, “Nếu anh cứng rắn muốn thử!”
“Phế anh đi!” Lâm Tử Lam nói, thời điểm nói những lời này, có điểm dở khóc dở cười.
Mặc Thiếu Thiên lại không để ý, nhìn cô, chậm rãi kéo khóa quần của chính mình, “Em bỏ được sao? Phế anh đi, về sau em có thể không được hưởng “tính” phúc!”
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, khóe miệng gợi lên chút cười, “Không có việc gì, em nhất định sẽ vì anh thủ thân!”
Mặc Thiếu Thiên mặt mày co quắp, “ Nhưng anh không muốn em phải chịu đựng!” Nói xong, Mặc Thiếu Thiên đột nhiên nhấn vào ghế, phía sau lập tức tựa xuống, Lâm Tử Lam tựa vào, Mặc Thiếu Thiên cũng lập tức cúi xuống.
“Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam sợ tới mức bắt lấy quần áo Mặc Thiếu Thiên.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên lại hôn lên môi cô, ngăn chặn những lời Lâm Tử Lam muốn nói.
Tuy rằng, cô là người cởi mở, nhưng cũng chưa đến tình trạng này, chuyện xe chấn này, cô nghĩ rất kich thích, cô thật sự chịu không nổi!
Giờ phút này, Lâm Tử Lam muốn nói cái gì, nhưng mà bị Mặc Thiếu Thiên hôn đã đem những lời của cô nuốt xuống.
Mặc Thiếu Thiên ở trên người Lâm Tử Lam, hôn môi cô, cổ, khẽ cắn vành tai cô, chỉ cần Lâm Tử Lam mở miệng nói chuyện, anh tuyệt đối chặn miệng Lâm Tử Lam lại.
Lâm Tử Lam cảm giác mình muốn điên rồi!
Lúc này, tay Mặc Thiếu Thiên, nắm lấy điểm nhỏ trước ngực Lâm Tử Lam, nhưng mà quần áo thật là vướng bận, Mặc Thiếu Thiên cũng có điểm sốt ruột, “soạt” một tiếng, quần áo bị xé rách…
Lâm Tử Lam sửng sốt, không nói gì nhìn Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên ngước mắt liếc nhìn Lâm Tử Lam một cái, “Quần áo không chắc chắn!”
Lại quần áo không chắc chắn, cũng không chịu được Mặc Thiếu Thiên!
Mặc Thiếu Thiên, trả lại quần áo cho em!!!
Như thế này muốn cô ra ngoài gặp người như thế nào!!!
Lâm Tử Lam thật sự muốn hô to, nhưng lúc này, Mặc Thiếu Thiên cúi xuống, hôn lên bộ ngực mềm mại của Lâm Tử Lam.
“Ưm… ” Lâm Tử Lam nhịn không được nắm chặt quần áo Mặc Thiếu Thiên.
Cho dù một người lí trí, gặp phải phản ứng sinh lí, ai cũng không lừa gạt được.
Nhìn phản ứng của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên đặc biệt hưng phấn, cũng không muốn chờ nhiều, cúi người, nhắm ngay phía dưới Lâm Tử Lam.
Một dáng vẻ nóng lòng muốn vọt vào.
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn anh, “Mặc Thiếu Thiên, không cần!” Lâm Tử Lam ngăn cản.
Chuyện xe chấn, cô thật sự không làm được, dù đùa giỡn như thế nào, cô đều biết, nếu thật sự làm ở trong này, cô muốn điên rồi!
Mà Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, đôi mắt đã tràn ngập du͙c vọng, “Chẳng lẽ em thật sự muốn anh phải chịu đựng sao? Nơi này không có nước lạnh để cho anh dập lửa?!”Mặc Thiếu Thiên nói.
Nói những lời này Lâm Tử Lam nhịn không được bật cười, “ Vậy trở lại bệnh viện!”
“Nhưng mà, nó đã không muốn đợi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Dáng vẻ kia, như thế nào cũng phải ăn Lâm Tử Lam.
“Mặc Thiếu Thiên, thật sự không được… Trở về được không?!” Lâm Tử Lam lui từng bước.
Nghe thế cái, con ngươi Mặc Thiếu Thiên sáng ngời, biết da mặt Lâm Tử Lam mỏng, không làm được chuyện này, nhưng hiện tại, anh đang bị lửa du͙c thiêu đốt!
“Em không sợ anh chết ngạt sao?!” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Em tin tưởng định lực của anh rất tốt!” Lâm Tử Lam nói, nịnh hót Mặc Thiếu Thiên vài câu.
“Không, em sai, một chút cũng không tốt!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Thật ra giờ phút này, Mặc Thiếu Thiên rất muốn ăn Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam cũng không có biện pháp, nhưng hiện tại, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam ở một chỗ, nên anh rất tôn trọng cô.
Biết so với ngưỡng mộ, tôn trọng quan trọng hơn.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, giống như đang suy nghĩ biện pháp.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, “Thật ra có một biện pháp, em có thể giúp anh, như vậy em không cần lo lắng anh ở nơi này muốn em!”
Lời tuy nhiên nói vậy, nhưng Lâm Tử Lam biết, Mặc Thiếu Thiên có thể nghĩ ra biện pháp cũng chỉ vì tính phúc của mình mà thôi.
Nhưng mặc kệ biện pháp gì, so với trong này làm còn dễ hơn.
Lâm Tử Lam nhìn anh, “Biện pháp gì?”
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nghiêng người qua, áp ở trên người Lâm Tử Lam, con ngươi thâm thúy nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Tử Lam, một tay chậm rãi xẹt qua đôi môi phấn hồng của Lâm Tử Lam, “Anh rất muốn thử, cảm giác nơi này… ”
Cảm giác tê dại xẹt qua môi Lâm Tử Lam, sau khi nghe những lời này, mặt Lâm Tử Lam đột nhiên đỏ lên, trừng mắt nhìn anh, “ Mặc Thiếu Thiên!”
Nhìn phản úng của Lâm Tử Lam, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên nở nụ cười.
“Như thế nào? Muốn giúp anh hay không!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Lâm Tử Lam muốn điên rồi, “Không giúp!”
“Anh ở chỗ này muốn em!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lâm Tử Lam, “… ”
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhân cơ hội bắt lấy tay Lâm Tử Lam, để vào nơi đó của mình.
Sờ đến vật nóng bỏng gì đó thì Lâm Tử Lam sợ tới mức muốn rút tay về, nhưng mà Mặc Thiếu Thiên giống như đoán được phản ứng của Lâm Tử Lam, giữ chặt tay cô không cho cô nhúc nhích, thậm chí càng thêm nắm chặt tay cô.
“Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam hô một tiếng, thật sự có loại cảm giác muốn điên lên.
Bị Mặc Thiếu Thiên tra tấn sắp điên rồi!
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, cười cười, vô cùng ái muội, “Cũng không phải lần đầu tiên, còn thẹn thùng cái gì!?”
Mặc Thiếu Thiên trêu túc cười nói.
Ban ngày ban mặt, ở trong xe, còn cầm lấy cái này nọ của đàn ông, Lâm Tử Lam có thể không thẹn thùng sao? Có thể không điên sao?
Hiện tại, Lâm Tử Lam thật sự hối hận khi cùng Mặc Thiếu Thiên nói những lời này, sớm biết anh khát khao như thế, cô nói, thật sự là hại mình!
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam, chậm rãi mở miệng, “Lâm Tử Lam, đây là lần cuối cùng anh nhượng bộ, không được, anh ở chỗ này muốn em… ” Mặc Thiếu Thiên nói.
Không cho muốn, không cần miệng, cuối cùng anh phải lui một bước, nếu không làm được, anh chỉ có thể tiến tới!
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, biết anh không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua.
Chỉ là, dù sao cũng tốt hơn dùng miệng…
Suy nghĩ, Lâm Tử Lam cũng chỉ có thể làm.
Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn anh, suy nghĩ cắn răng một cái, “ Một lần cuối cùng!”
Mặc Thiếu Thiên cười, gật đầu, này không sai biệt lắm!
Nhưng mà trong lòng suy nghĩ, chính là một lần cuối cùng trong xe, vô số lần cũng có bắt đầu đâu…
…
Vì thế, Lâm Tử Lam chỉ có thể giúp anh…
Sau một thời gian ngắn.
Mặc Thiếu Thiên thỏa mãn, nhìn Lâm Tử Lam, “Thật hận không thể ở chỗ này muốn em!”
Lâm Tử Lam, “… ”
“Quên đi, tạm thời bỏ qua cho em!” Mặc Thiếu Thiên nói xong, sau đó trở lại trên chỗ ngồi của mình, tuy rằng không có được thỏa mãn lớn nhất, cuối cùng cũng phát tiết một chút, hơn nữa đối phương vẫn là Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cũng rất thỏa mãn.
Lâm Tử Lam ngồi ở ghế phụ, về sau còn không muốn cùng Mặc Thiếu Thiên đi cùng một cái xe!
Đúng lúc này, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên quăng lại áo khoác.
Lâm Tử Lam phục hồi lại tinh thần, nhìn anh, nhíu mày, “Anh làm gì?!”
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, “Mặc vào đi, bằng không, em cứ như vậy đi ra ngoài sao, làm cho mọi người đều biết, chúng ta vượt qua chuyện kich tình như thế nào!?!” Mặc Thiếu Thiên trêu tức cười hỏi.
Anh vừa nói như vậy, Lâm Tử Lam mới chợt nhớ đến, cúi đầu nhìn quần áo, đã bị Mặc Thiếu Thiên xé một mảnh lớn, nội y nộ ra.
“Còn không phải là kiệt tác của anh sao?!” Lâm Tử Lam nói.
Lúc này, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên gợi lên, “Nếu em mặc như vậy, anh đoán anh lái xe không được!”
Lúc nào, ánh mắt cũng hướng quét qua phía bên cô ngồi.
Nghe được lời Mặc Thiếu Thiên nói, Lâm Tử Lam thầm mắng một câu “ngựa đực”, vì thế, cầm lấy áo mặc vào.
Nhìn Lâm Tử Lam mặc áo của mình, tuy rằng rất lớn, nhưng mà, tâm tình Mặc Thiếu Thiên cũng rất tốt.
Người phụ nữa này là của anh.
Là của anh!
Cô còn thương anh, nghĩ đến đây Mặc Thiếu Thiên giống như là lấy được thỏa mãn rất lớn, lái xe đi.
Nhanh đi về, tiến hành đại chiến ba trăm hiệp.
Nghĩ đến đây, tinh thần Mặc Thiếu Thiên gấp mười phần, Lâm Tử Lam nhìn quần áo Mặc Thiếu Thiên, đem chính mình che lại, nhìn ra Mặc Thiếu Thiên không tệ, nhưng lại không biết anh đang suy nghĩ gì, nếu biết, Lâm Tử Lam nhất định hung hăng khinh bỉ Mặc Thiếu Thiên vài trăm lần.
Rất nhanh, xe đi đến dưới lầu chung cư.
Cũng may nơi này là chung cư sang trọng, kẻ có tiền cũng sẽ không không có việc gì để đi xuống, người dưới lầu đặc biệt ít, Lâm Tử Lam xuống xe cũng không trông nom ai, trực tiếp đi lên lầu.