“Đây là âm thanh gì?” Hoa Hồng hỏi.
Hách Tôn nhìn bốn phía, trong lòng ẩn nhẫn cảm giác không thích hợp.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nghe âm thanh, mở miệng, ”Tư Tuyệt đang triệu tập mọi người!”
Chỉ có đại sự ở Mafia xảy ra, âm thanh này mới vang lên, hiện tại vang, liền chứng minh, Tư Tuyệt đã biết.
Hách Tôn nhìn Tô Cẩn Nhi, lần này cũng không hoài nhi cô nói như thế, mà nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi một cái.
Hiển nhiên, anh cũng hiểu được, Tư Tuyệt đã biết.
Cho dù phá hệ thống Mafia, có thể kéo dài một thời gian ngắn, nhưng mà cũng không kéo dài được bao lâu, có điểm cảnh giác, bọn họ sẽ phát hiện ra.
Cho nên vẫn phải làm như vậy, đã đến lúc phải làm vậy.
Hơn nữa, bọn họ không được thất bại!
Chỉ là phải hành động nhanh!
Hi Hi ngẩn đầu, nhìn Hách Tôn, ” Xem ra, Tư Tuyệt đã biết!”
Ngay cả Hi Hi cũng cảm giác được.
Phía sau, một loạt tiếng bước chân vang lên, giây tiếp theo, bọn họ đã bị bao vây.
Xem ra từ rất sớm đã có cảnh giác.
Lúc này, một người nhìn Tô Cẩn Nhi, cau mày, ” Tô Cẩn Nhi, không nghĩ tới cô thật sự phản bội!” Nói chuyện là Chiêm Ni Tư, hắn là một tiểu lãnh đạo ở nơi này, cùng Tô Cẩn Nhi coi như quen biết.
Tô Cẩn Nhi nhìn hắn, mím môi, ” Tôi bị người hãm hại, hiện tại, cho dù tôi không làm phản, cũng không có khả năng sống sót bên Tư Tuyệt!” Tô Cẩn Nhi nói.
Tư Tuyệt lòng nghi ngờ quá nặng, tuyệt đối không để cho một người không trung thành ở bên người.
Chỉ cần cô mang trên người tội phản bội, tội này cũng đã khắc trên người cô, mặc kệ cô sự thật làm hay không, cho nên, Tư Tuyệt sẽ không lưu lại Tô Cẩn Nhi.
Đó cũng là, Tô Cẩn Nhi vì sao nói cho Hách Tôn, chi tiết bên trong Mafia.
Bởi vì, cô đã là phản đồ!
Chiêm Ni Tư nhìn Tô Cẩn Nhi, nhíu mày, “ Có ý gì? Cô bị hãm hại?”
“Hiện tại đã không còn quan trọng, ngươi dẫn tôi đi gặp Tư Tuyệt!” Tô Cẩn Nhi mở miệng, cô đã muốn nhận lệnh.
Chiêm Ni Tư suy nghĩ, mở miệng, ” Đem bọn họ mang đi!”
“Chờ một chút!” Tô Cẩn Nhi mở miệng, sau đó nhìn Chiêm Ni Tư, ” Đem bọn họ thả!”
Nghe thế, Chiêm Ni Tư sửng sốt, ” Tô Cẩn Nhi, cô có biết cô đang nói cái gì hay không?”
“Tôi biết!” Tô Cẩn Nhithừ nhận, ” Hiện tại, tôi là phản đồ, ngươi bắt ta về là tốt rồi!” Tô Cẩn Nhi nói.
Hách Tôn đứng phía sau, nghe Tô Cẩn Nhi nói, mày nhăn lại.
Hi Hi cũng sửng sốt.
Người này tột cùng là bọn họ an bài đến đây nằm vùng, vẫn là nữ nhân này uống lộn thuốc?
Nhưng là, nhìn ánh mắt Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn, thì Hi Hi liền hiểu được!
Thì ra là như thế!
Không nghĩ tới sức quyến rũ của Hách Tôn thúc thúc, đạt tới tình trạng này.
“Cô làm phản, tôi nhất định mang đi, nhưng bọn họ, tuyệt đối sẽ không thả!” Chiêm Ni Tư nói.
“Đem bắt bọn họ lại!” Chiêm Ni Tư mở miệng.
“Chờ một chút!” Lúc này, Hi Hi, Hách Tôn mở miệng.
Lúc trước còn vài lời vẫn chưa nói xong đâu, Hi Hi lập tức nói, ” Không phải là muốn mang bọn ta đi gặp Tư Tuyệt sao? Chúng ta đi là được!” Hi Hi nói, sau đó ánh mắt nhìn thoáng qua Hách Tôn.
Kì thật bé hiểu được ý tứ của Hách Tôn.
Tô Cẩn Nhi không có làm phản, là bởi vì Hách Tôn làm phản, hiện tại lại đưa ra yêu cầu như thế, phàm là một nam nhân, cũng sẽ không để cô ta làm như vậy.
Đây là vấn đề nguyên tắc!
Hi Hi hiểu được, nhưng bé nghe qua cha nói, gia tộc Hách Tôn thúc thúc rất nghiêm khắc, làm cho tính cách Hách Tôn thúc thúc rét lạnh, cho nên, có mấy lời để bé nói.
Nhìn Hi Hi, khóe miệng Hách Tôn ngoéo một cái.
Hiện tại, anh mới hiểu được, vì sao Mặc Thiếu Thiên sủng ái đối với đứa con này như vậy!
Chiêm Ni Tư nghe Hi Hi, sắc mặt xẹt qua một chút lạnh lùng, ” Một khi đã như vậy, thì đi!”
Vì thế, Hách Tôn đi đầu, Tô Cẩn Nhi theo sát ngay sau đó, Hi Hi cùng Hoa Hồng cũng đi theo.
Trong đó mờ ám, Hoa Hồng cũng thấy rõ không sai biệt lắm!
Bất quá, thật sự là choáng váng!
Nữ nhân đều vì nam nhân có thể đi chết, đổi thành cô, chắc không có!
Thật sự là choáng váng!
Trong lòng Hoa Hồng phun trào.
Nhưng mà, Hoa Hồng không nghĩ tới, có một ngày, thời điểm cô cũng vì người kia đi tìm chết, cái loại tâm tình này, là hạnh phúc!
Phía trước mới vừa bước đi vài bước, Hi Hi vẫn cảm thấy khó chịu.
Giây tiếp theo, bé vẫn là quyết đoán lấy lựu đạn ra, dùng răng kéo rụng, trực tiếp ném ra.
“Hách Tôn thúc thúc, Hoa Hồng, nằm xuống!” Hi Hi hô một tiếng.
Hoa Hồng thấy thế, lập tức ôm Hi Hi qua một bên.
Hách Tôn nghe tiếng la của Hi Hi, cũng lập tức bắt lấy Tô Cẩn Nhi nằm xuống.
Nhất thời, oanh một tiếng nổ.
Nhất thời trên bầu trời, khói đen quay cuồng, toàn bộ phòng ốc bị chia năm sẻ bảy.
Hi Hi từ trên mặt đất đứng lên, chỉ muốn ho khan.
Mẹ nó!
Uy lực cũng quá lớn đi!
Lúc này, Hoa Hồng cũng ngồi dậy, nhìn Hi Hi, ” Trước khi làm cũng không thể báo một tiếng sao?”
“Ta không phải kêu ngươi sao?”
“Mẹ nó, không phải ta, ngươi sớm đã bị hủy đi khuôn mặt!” Hoa Hồng tức giận nói.
Hi Hi nhíu mày, ” Ta cũng không nghĩ uy lực lớn như vậy!”
Hoa Hồng, ”… ”
Đây là bom, không phải đồ chơi, OK?
Lúc này, bên kia, Hách Tôn cùng Tô Cẩn Nhi đều té trên mặt đất, may mắn Hách Tôn phản ứng nhanh.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi ngã vào trong lòng Hách Tôn, nhíu mày, lúc trước đã bị thương, hiện tại lại ngã như vậy, càng thêm đau đớn khó chịu.
Lúc này, Hách Tôn đứng dậy nhìn cô, “ Cô thế nào?”
Tô Cẩn Nhi ngồi dậy, ngước mắt, nhìn đến ánh mắt Hách Tôn thì Tô Cẩn Nhi lặng đi một chút.
Trong lòng dâng lên một cỗ chân tình khó tả.
Kì thật, anh cũng quan tâm chính mình đi?
Bằng không vừa rồi một khác ngã kia, anh hoàn toàn không cần cứu cô, nhưng mà anh ôm lấy cô!
Nghĩ đến đây, Tô Cẩn Nhi vừa thấy kich động lại vừa thấy khổ sở.
Tô Cẩn Nhi lắc đầu, ” Tôi không sao!”
Kì thật, bụng đau gần chết, chính là cố nén, không cho anh nhìn ra mà thôi.
“Đứng lên đi!” Hách Tôn nói.
Tô Cẩn Nhi gật đầu, từ dưới đất đứng lên, bởi vì đau đớn, cau mày.
Đúng lúc này, Chiêm Ni Tư cũng đứng lên, vừa rồi một khắc kia, hắn hoàn toàn bất ngờ, nhìn bọn họ đụng ngã, hắn mới đụng ngã, nhưng mà như vậy, trên người vẫn cảm thấy đau.
Hơn nữa, không ít người bởi vì không ngờ được, bị nổ chết.
Nhưng mà cũng không ít người may mắn thoát khỏi.
Chiêm Ni Tư nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi, ” Các ngươi muốn làm gì?”
Hi Hi đứng dậy, nhìn hắn, ” Muốn làm gì cũng làm rồi, ngươi cứ nói đi?”
“Các ngươi muốn chết có phải hay không?” Chiêm Ni Tư hỏi, một khác kia, hắn cảm giác mình cách cái chết không xa, cầm súng, cũng run run.
Hi Hi nhìn hắn, một bộ dạng vô lại.
“Đúng vậy, muốn chết, hoặc là ngươi sẽ chết cùng chúng ta, hoặc là ngươi mang chúng ta đi nhanh chút!”Hi Hi nói.
Như vậy, giọng điệu mười phần lưu manh.
Hoa Hồng nhìn, đều cảm thấy Hi Hi lúc ấy, đặc biệt… Đẹp trai!
Có sức quyến rũ!
Làm cho không người nào dám làm gì.
Chiêm Ni Tư nhìn Hi Hi, hắn rất muốn nổ súng bắn chết Hi Hi, nhưng là hắn không dám!
Tư Tuyệt không hạ lệnh, hắn sao dám làm?
Vì thế, Chiêm Ni Tư nắm chặt súng, cuối cùng, vẫn không dám xuống tay.
“Đem bọn họ mang đi!” Chiêm Ni Tư kêu.
Vì thế, có người phía sau đi tới, vây quanh Hi Hi, sợ bé làm ra chuyện gì.
Hi Hi nhíu máy, nhún vai.
Bom có một cái, nghĩ đến lần thứ hai cũng không có!
Bất quá nhìn phía sau, cái gì cũng không còn, trong lòng mới thoải mái một chút.
Bất quá, đây mới chỉ là bắt đầu…
Hách Tôn nhìn Hi Hi, đứa bé này, rất có chủ ý, nhưng là, cũng không quá giống một đứa nhỏ.
Cho nên cũng không nói gì, tùy ý hắn ép buộc.
…
Trung tâm Mafia.
Ánh đèn sáng tỏ.
Thời điểm Hi Hi cùng Hoa Hồng có Hách Tôn đi đến bên kia, trước mặt, một chỗ lớn trống trải, thậm chí, giống như thời xua, đểu nổi lên đuốc.
Hơn nữa chỗ này tăng thêm một phần thần bí.
Bọn họ vừa vào không được bao lâu, Tư Tuyệt từ bên trong đi ra.
Quần áo màu đen, nếu không phải là không có cái chân kia, Tư Tuyệt cũng có thể nói là một mĩ nam.
Tư Tuyệt đi ra, Chiêm Ni Tư lập tức đi lên báo cáo, nghe Chiêm Ni Tư báo cáo, Tư Tuyệt cười càng đẹp đẽ…
Chiêm Ni Tư nói xong, Tư Tuyệt vẫy vẫy tay, Chiêm Ni Tư liền lui xuống.
Lúc này, ánh mắt Tư Tuyệt nhìn Hách Tôn.
Cùng là nam nhân cường thế, hai người nhìn nhau, chỉ có ánh mắt giao nhau.
Hách Tôn đứng ở nơi đó, đối với Tư Tuyệt mà nói, không sợ hãi chút nào, càng nhiều bình tĩnh thong dong.
Tư Tuyệt chưa thấy qua Hách Tôn, cũng không biết anh là ai, nhưng mà từ anh phát ra một loại hơi thở, làm cho hắn cảm giác rất quen thuộc.
Lúc này, ánh mắt Tư Tuyệt cuối cùng cũng rơi vào trên người Hi Hi.
“Là ngươi cho nổ chỗ của ta?” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi nhìn hắn gật đầu, ” Đã biết, còm hỏi lại làm gì?”
Nghe Hi Hi nói, Tư Tuyệt càng cười tươi, càng thêm vặn vẹo.
Một đứa bé, thế nhưng dùng bom, hắn lúc trước coi thường bé?
Lúc này Tư Tuyệt nhìn bé, ” Được, tốt lắm!”
Hi Hi nhíu mày.
Quả thật là BT.
Thế nhưng còn nói được.
Lúc này, hắn không nên phẫn nộ muốn giết bé rồi sao?
Thế nhưng còn cười.
Quả nhiên, tư duy BT, không phải ai cũng có thể thương lượng được!
Đúng lúc này, Tư Tuyệt bỗng nhiên nhìn Hi Hi, sắc mặt hung ác, ” Như thế này… ”