Mặc Thiếu Thiên lập tức mở giao diện, sửa chữa phục hồi hệ thống, sau đó, lần theo dấu vết nơi phát ra…
Máy tính mới vừa mở, bỗng nhiên xuất hiện một dòng chữ trên màn hình!
“Mặc Thiếu Thiên, mau nghe điện thoại!”
Nhìn một dòng chữ to tướng, mọi người nơi đây đều sửng sốt.
Đầu lông mày Mặc Thiếu Thiên cũng nhăn lại, vốn cho rằng Tư Tuyệt làm, rất dễ nhận thấy, hiện tại xác định, không phải là hắn làm!
Nhưng quả thật điện thoại của anh, vừa mới bị ném hư hỏng nặng.
Làm sao có thể trả lời điện thoại.
Mặc Thiếu Thiên lập tức đánh chữ trả lời.
“Điện thoại di động rớt bể!”
“Chết tiệt, anh quá bạo lực! ” Tạp Ni bên kia nói.
“Tùy tiện tìm một số điện thoại, đưa cho tôi!”
Mặc Thiểu Thiên biết đối phương không có ác ý.
Nếu như có ác ý… , Hiện tại sợ là đã có người tiến đến công kich xung quanh biệt thự.
Chẳng biết tại sao, thấy những lời này, trong đầu Mặc Thiếu Thiên ngay lặp tức nghỉ đến Hi Hi…
Tác phong của người này, và Hi Hi rất giống nhau!
Chẳng lẽ là…
Mặc Thiếu Thiên không chút suy nghĩ, trực tiếp gõ vào một dãi mã số.
Đây chính là số điện thoại của Hách Tôn.
Rất nhanh, điện thoại di động Hách Tôn vang lên.
Sau khi Hách Tôn nhìn thấy điện thoại di động của mình vang lên, trực tiếp đưa di động cho Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên không nói hai lời, trực tiếp nhận điện thoại.
“Alo! ”
“Chết tiệt, tìm anh quả thật không dễ dàng chút nào, khiến tôi phí sức xâm nhập vào hệ thống của anh! ” Tạp Ni mở miệng nói.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, “Tạp Ni?”
“Thế nào? Thanh âm Lão tử rất từ tính sao! ” Tạp Ni nói.
Hiện tại Mặc Thiếu Thiên không có tâm tư náo cùng cậu ta cho nên dứt khoát đi thẳng vào vấn đề chính.
“Tìm tôi có chuyện gì? ” Mặc Thiếu Thiên trực tiếp hỏi.
Dường như Tạp Ni cảm giác được tâm tình Mặc Thiếu Thiên không tốt lắm, “Thật lạnh nhạt! ” Tạp Ni chăm chọc một câu, sau đó chưa từng nhiều hơn một lời trêu chọc nào nữa, bắt đầu vào vấn đề chính. “Tôi đã phát hiện ra vị trí hiện tại của Hi Hi! ” Tạp Ni nói.
Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên mở to hai mắt, “Cậu nói cái gì?”
“Hi Hi phát ra tín hiệu, mà cậu ta vẫn mang trên người không rời, bất quá, vào khoảng hai giờ trước, tôi kiểm tra truy tìm đến vị trí của Hi Hi, nhưng tín hiệu rất chập chờn, lúc có lúc không, hơn nữa, vị trí luôn chuyển động! ” Tạp Ni nói.
Nghe vậy, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, “Cho nên?”
“Tôi cảm thấy người kia không phải là Hi Hi, nhất định Hi Hi đã đem tín hiệu phóng ra và đặt trên người một ai đó, cho nên khi có tín hiệu, ngay lặp tức tôi sẽ thu được! ” Tạp Ni nói.
Suy đoán này, không phải không có lý.
Mặc Thiếu Thiên cũng tin tưởng, nhất định Hi Hi sẽ nghĩ biện pháp báo tin cho bọn họ.
“Vị trí ở nơi nào?”
“Tôi sẽ lặp tức gửi qua, anh xem thử! ” Tạp Ni nói.
Mặc Thiếu Thiên nghe xong, ngay lập tức kiểm tra máy vi tính, quả nhiên, Tạp Ni đã gửi sang một số tài liệu.
“Vị trí màu lục, chính là nơi mà Hi Hi đã phát ra tín hiệu! ” Tạp Ni nói.
Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm vào đốm sáng màu lục, không bất động thì cũng đi tới đi lui, có lúc biến mất, một hồi lại xuất hiện.
Mặc Thiếu Thiên nhìn chăm chú vào màn hình máy tính, dĩ nhiên, Tạp Ni suy đoán không phải là không có đạo lý.
“Theo suy đoán của tôi, người kia vẫn chưa phát hiện ra Hi Hi đem đồ vật bỏ vào trên người của hắn, cho nên mới xảy ra trường hợp như vậy. ” Tạp Ni nói.
Mặc Thiếu Thiên gật đầu.
“Màu hồng chính là dấu mốc, nằm ngay vị trí nội bộ của Mafia! ” Tạp Ni nói.
Nhắc đến điều này, ánh mắt Mặc Thiếu Thiên nảy sinh ác độc, rốt cục, anh đã biết chính xác vị trí hiện tại của Hi Hi.
Như vậy, hiện tại vạch ra kế hoạch tiếp theo, sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt nhớ tới điều gì đó, cầm điện thoại.
“Tôi có một chuyện cần cậu hỗ trợ! ” Mặc Thiếu Thiên nói.
Tạp Ni bên kia điện thoại sửng sốt, “Cầu tôi ư?”
Mặc Thiếu Thiên không để ý đến lời của Tạp Ni, “Thế nào, giúp hay không giúp?”
Tạp Ni suy nghĩ một chút, mở miệng, “Chuyện gì?”
“Hợp Tung không phải còn trong tay một lô hàng tại La Mã ư, cho tôi! ” Mặc Thiếu Thiên nói.
Mặt Tạp Ni bổng nhiên co quắp, tại sao Mặc Thiếu Thiên lại biết chuyện bọn họ còn có một lô hàng tại La Mã!
Có vẻ như, Mặc Thiếu Thiên không ngăn cản việc làm ăn của bọn họ, nhưng cũng không quên để ý nhất cử nhất động của bọn họ!
Tạp Ni không hỏi một vấn đề thiếu não như thế, trái lại trực tiếp hỏi Mặc Thiếu Thiên, “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”
“Đừng hỏi nhiều như vậy, có cho hay không? ” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Lô hàng kia, ít nhất cũng ba chục triệu, anh há mồm một mực muốn xin, cũng không chịu nói nguyên nhân, tôi dựa vào cái gì phải giúp anh? ” Tạp Ni nói.
Thật ra Tạp Ni cũng đoán được nguyên nhân, nhưng thấy thái độ Mặc Thiếu Thiên như thế cảm thấy có chút khó chịu.
Nhưng một giây sau, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp dùng máy tính đưa ra mã số tài khoản, trong đó có một khoản tiền, gửi sang Tạp Ni.
Mà một giây tiếp theo, tài khoản tại Hợp Tung phát tới những tiếp bíp bíp.
Tạp Ni vừa mở ra nhìn, quả nhiên, ba chục triệu đã được chuyển vào tài khoản.
Fuck!
Mặc Thiếu Thiên điên cái gì thế?
Trước kia lúc Mặc Tử và anh ta đàm phán, số tiền ba chục triệu có thể cho đàn em chém tới chém lui đến mức sứt đầu mẻ trán, nhưng hôm nay anh ta lại có thể dứt khoát lưu loát chuyển sang?
Tuyệt đối đã xảy ra chuyện!
Cùng Mặc Thiếu Thiên liên lạc trao đổi trong điện thoại, trong nháy mắt, Tạp Ni cũng không biết nên nói cái gì rõ.
Mặc Thiếu Thiên dứt khoát lưu loát, trái lại anh cảm thấy có chút không quen.
“Lô hàng kia đã có người muốn! ” Tạp Ni nói.
Nghe được câu này, Mặc Thiếu Thiên gằn từng chữ mở miệng, “Nhường lại cho tôi!”
Không nhường thì anh cướp lấy cũng chẳng sao.
Mặc Thiếu Thiên muốn trong tay anh phải có vũ khí tối tân!
Lúc này đây, anh muốn triệt để hủy diệt Mafia!
Tạp Ni mím môi, suy nghĩ một chút, “Tốt, hai giờ chiều nay nhận hàng!”
“Ngoài ra, tôi còn đưa thêm cho anh một lô hàng khác nữa! ” Tạp Ni nói.
Thật ra, Tạp Ni biết Mặc Thiếu Thiên sẽ dùng lô hàng đó để làm gì, về phần tiền bạc, anh chỉ muốn đùa mấy câu, nhưng không ngờ, Mặc Thiếu Thiên là một người rất khôn khéo, cũng có một ngày uống nhầm thuốc, dĩ nhiên không nói hai lời trực tiếp đem tiền chuyển vào tài khoản sang Hợp Tung.
Nếu để cho Hi Hi biết được chuyện này, nhóc sẽ nói anh thừa dịp tống tiền cha của nhóc nữa?
Quên đi!
Cho cũng đã cho rồi.
Cộng thêm mấy lô hàng đó, tiền này không lấy cũng hơi quá lãng phí.
Bất quá, thấy Hi Hi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, anh tặng một lô hàng xem ra cũng chẳng so được với sự an toàn của bé.
Nghe Tạp Ni nói những lời vừa rồi, Mặc Thiếu Thiên đáp một tiếng, cũng không cảm thấy trong lòng có chút vui sướng nào khác.
“Khi nào thì mọi người bắt đầu hành động? ” Tạp Ni hỏi, đột nhiên cảm giác được Mặc Thiếu Thiên an tĩnh như vậy, có chút không quen.
“Tối mai! ” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe xong, Tạp Ni ngẩn người, “Ok, tối mai, chúng ta cùng hành động, cứu bảo bối và Hoa Hồng! ” Tạp Ni nói.
“Cậu muốn hợp tác cùng tôi ư? ” Mặc Thiếu Thiên nhìn Tạp Ni hỏi.
“Tôi chỉ muốn cứu người Hợp Tung của chúng tôi thôi! ” Tạp Ni nói.
“OK, tôi đã biết! ” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Chuyển một phần chi tiết về kế hoạch đưa cho tôi! ” Tạp Ni dứt lời, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Mặc Thiếu Thiên cũng đem di động đặt trên bàn.
Ryn nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Thế nào?”
“Kế hoạch, sẽ tiến hành vào lúc tối mai!”
^^^^^^^^^^Tôi là tuyến phân cách^^^^^^^^^^
Nhìn La Ma sóng yên gió lặng, nhưng thật ra đang ẩn chứa một hồi sát khí.
Tại nội bộ Mafia.
Bởi vì Hi Hi giết chết một người, sau khi biết chuyện này Tư Tuyệt đã tới gặp Hi Hi.
Hoa Hồng bất ly thân, muốn gặp thì hai người cùng nhau gặp, nếu không, ai cũng đều không thấy.
Người trông chừng biết Hoa Hồng rất lợi hại, cũng không dám tới quá gần, bất đắc dĩ, chỉ có thể mang theo hai người.
Bên trong gian phòng, Tư Tuyệt ngước mắt nhìn cậu nhóc trước mắt.
Hi Hi cũng nhìn Tư Tuyệt, Hoa Hồng đứng phía sau Hi Hi, nhìn vào, có thể thấy cô đang muốn bảo vệ Hi Hi.
Tư Tuyệt đưa mắt nhìn lướt qua trên người Hoa Hồng, sau đó chuyển sang trên người Hi Hi.
Dĩ nhiên Tư Tuyệt biết, anh không tin một mình cậu nhóc đó có khả năng giết chết một người?
Hơn nữa, nghe nói trên người của cậu nhóc đó có độc?
Tư Tuyệt cũng từng gặp qua vô số người, thấy đủ loại kỳ tích, cho nên khi anh nghe được trên người Hi Hi có độc, cũng bán tín bán nghi.
“Mày chính là con trai của Mặc Thiếu Thiên? ” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi cũng nhìn người trước mặt, chính là hắn, sai sử Diệp An Nhiên bắt mẹ!
Đôi mắt Hi Hi không khỏi nhìn chằm chằm vào Tư Tuyệt một hồi lâu.
Ngay khi Tư Tuyệt vừa dứt lời, trong lòng Hi Hi cũng âm thầm đánh giá, hiện tại bé phải đối mặt Tư Tuyệt, có nên giả vờ thương cảm? Sợ? Hay vẫn nên trực tiếp bày ra khí phách của mình?
“Tại sao không nói chuyện? ” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi.
Lúc này, Hi Hi ngẩng đầu, đôi mắt nhìn thẳng Tư Tuyệt, “Ông trói tôi bắt đến đây, chẳng lẽ ông không biết tôi là ai sao?”
A!
Không hổ là con trai của Mặc Thiếu Thiên, cho dù đối mặt trước địch nhân, đều có thể thản nhiên như vậy!
Trói!
Biết dùng từ chuẩn, chứng minh nó biết tính nghiêm trọng trong chuyện này, nhưng hiển nhiên tuyệt đối không sợ!
“Trói ư? Mày cũng hiểu được cách dùng từ lắm?”
“Mặc dù tôi vẫn còn rất nhỏ, nhưng không ngốc! ” Hi Hi nhìn Tư Tuyệt gằn từng chữ, nói thật, Hi Hi cũng không sợ Tư Tuyệt.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Hi Hi, lại nghe được những lời bé vừa nói, bổng nhiên Tư Tuyệt cười lạnh, lúc này, Tư Tuyệt cúi người, để sát vào lổ tai của Hi Hi, khẽ nói”Nếu biết cách dùng lời lẽ để nói chuyện, thì mày cũng nên biết tính nghiêm trọng trong chuyện này đến cỡ nào! ” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, nhẹ giọng nhắc nhở bé.
Hi Hi đứng đó, ánh mắt trong suốt, cũng không bị những lời vừa rồi của Tư Tuyệt hù dọa, trái lại bé vẫn đưa mắt nhìn chằm chằm Tư Tuyệt, “Đương nhiên biết!”
“Mày không sợ?”
“Sợ hữu dụng không?”
“Ông sẽ thả tôi sao? ” Hi Hi nhìn Tư Tuyệt hỏi.
Nếu bé sợ, vô dụng, vì Tư Tuyệt cũng sẽ không bỏ qua bé, vậy vì sao ở trước mặt của Tư Tuyệt bé có thể làm ra dáng vẻ mà hắn đang mong đợi, để thỏa mãn tính khí biến thái của hắn?
Hi Hi tuyệt đối sẽ không như thế!
Biết chuyện xảy ra giữa Tư Tuyệt và cha mình, Hi Hi cảm thấy, cha của mình cũng quá trâu!
Nhưng cha đã không thành công giết chết hạng người như Tư Tuyệt, xem ra cũng thật đáng tiếc!
Tư Tuyệt nhìn Hi Hi, cặp mắt sâu thẳm kia hơi nheo lại, “Xem ra, quả nhiên mày cùng Mặc Thiếu Thiên cùng một dạng!”
Nghe Tư Tuyệt nói… , Hi Hi xem như hắn đang nói toàn những lời vô nghĩa.
“Mày đoán thử xem, tiếp theo tao sẽ dùng cách nào để trừng phạt mày? ” Tư Tuyệt nhìn Hi Hi hỏi, cặp mắt nâu hơi nheo lại, gương mặt tràn ngập vẻ hung ác nham hiểm, thanh âm như rắn le lưỡi, khiến người ta nghe xong âm trầm.
Sau khi nghe Tư Tuyệt nói những lời này, Hoa Hồng nhướng mày, tiếp theo chỉ trong nháy mắt, cô đem Hi Hi đưa về phía sau mình.
Thái độ bảo vệ, hết sức rõ ràng.
Thấy cử động kia, Tư Tuyệt sửng sốt, lập tức chậm rãi đứng dậy, chậm rãi ngước mắt lên nhìn về phía Hoa Hồng, trong mắt tràn đầy ý vị thâm trường.
Hoa Hồng nhìn Tư Tuyệt, trên gương mặt tuyệt mỹ, không có một ti lo lắng hay khiếρ sợ.
Bất luận như thế nào, nhất định cô phải bảo vệ Hi Hi thật tốt!
Tư Tuyệt nhìn Hoa Hồng, Hoa Hồng rất muốn tiếp tục ẩn giấu bản lĩnh của mình, cũng vô pháp ẩn giấu, đó là khí phách trời sinh, khiến không người nào có thể bỏ qua.
Tư Tuyệt nhìn Hoa Hồng, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra nụ cười thật khẽ, “Thế nào? Lo lắng tôi sẽ giết nó sao?”
“Vậy cũng phải xem ông có bản lãnh này hay không!? ” Hoa Hồng cũng nhìn Tư Tuyệt, lạnh lùng lên tiếng.
Hiện tại, điều may mắn duy nhất đối với cô chính là, trên bảng truy nã cảnh sát quốc tế đã ban bố, cũng không còn người biết diện mục thật của cô.
Cho nên, tạm thời Tư Tuyệt vẫn chưa biết được thân phận thật sự của cô.
Những lời Hoa Hồng vừa nói… , Chính là trần trụi khiêu khích.
Tư Tuyệt nghe nói như thế, bỗng nhiên ngẩng đầu cười ha ha một tiếng, sau khi ngừng cười, hắn mới quay đầu sang hai người bọn họ, “Chỉ cần tôi nói một câu, hai người các ngươi chết như thế nào cũng không biết!”
Bất quá, hiển nhiên, Tư Tuyệt không có ý định để cho bọn họ chết một cách đơn giản như vậy!
Mặc Thiếu Thiên còn chưa tới, hắn làm có thể khinh địch để cho bọn họ chết!
Hoa Hồng nhìn Tư Tuyệt, đôi mắt đẹp quyến rũ bổng chốc trở nên sắc bén, quả nhiên, người ta đồn đãi không sai, quả nhiên Tư Tuyệt chính là một gã biến thái bệnh hoạn!
Ngay vào lúc này, Tư Tuyệt chợt nhớ tới điều gì đó, lười biếng khép hờ đôi mắt, “Không biết tao có từng nhắc qua với mày một chuyện rất hệ trọng không nữa, à, hôm qua tao có tặng cho cha mày một phần lễ vật? ” Khi nói những lời này, ánh mắt của Tư Tuyệt nhìn giống như xuyên thấu qua Hoa Hồng, nhìn chằm chằm vào Hi Hi đang đứng phía sau cô.
Hi Hi biết, Hoa Hồng đang bảo vệ bé.
Nhưng hiện giờ, Tư Tuyệt vẫn chưa tính đến việc giết bé.
Bé có thể nhìn ra!
Lúc này, Hi Hi từ phía sau lưng Hoa Hồng bước ra, ánh mắt nhìn thẳng về phía Tư Tuyệt.
“Ông đã làm cái gì? ” Hi Hi nhìn Tư Tuyệt gằn từng chữ hỏi, ánh mắt tràn ngập hận ý đối với hắn.
Nhìn một oắt con cũng biết yêu ghét phân minh, khóe miệng Tư Tuyệt lộ ra một nụ cười khinh thường, “Ngày hôm qua, tao không biết đã đem em gái hay em trai của mày, ngâm rượu tặng cho của cha mày rồi!”
“Nếu quả thật như thế, chắc có lẻ hiện tại Mặc Thiếu Thiên sẽ rất kich động! ” Tư Tuyệt cười nói.
Hi Hi nghe Tư Tuyệt nói những lời này, nhíu mày, sợ sệt, “Có ý tứ?”
Cái gì mà em trai em gái… ?
Chẳng lẽ?
Mẹ mang thai?
Nghỉ đến có khả năng sẽ là việc này, đôi mắt của Hi Hi bỗng nhiên phóng đại.
Tư Tuyệt nói những lời kia là có ý gì?
Ngâm rượu đưa cho cha?
Chẳng lẽ…
Nghỉ đến việc này, bỗng nhiên Hi Hi ngẩng đầu, con mắt phóng đại, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tư Tuyệt.
“Oong… ” Hi Hi rất muốn nói, muốn hỏi điều gì đó, lại phát hiện, tất cả những lời sắp nói ra đều kẹt lại trong cổ họng nói không nên lời!
Tư Tuyệt!
Hi Hi nắm tay nắm chặt!
Tại sao hắn có thể tàn nhẫn đến thế!
Mẹ!
Nhất định giờ này mẹ rất thống khổ!
Còn có cha…
Chỉ cần Hi Hi vừa nghĩ tới cảnh cha nhìn thấy thứ mà Tư Tuyệt chuyển đến, chẳng phải… Cha sẽ phát điên sao?
Nghĩ tới đây, Hi Hi nhìn Tư Tuyệt bằng ánh mắt tràn ngập hận ý, “Tư Tuyệt, tôi muốn giết chết ông!!”
Vừa dứt lời Hi Hi đã xông lên, mặc kệ năng lực như thế nào, bé đang hận Tư Tuyệt thấu xương.
Bé muốn giết hắn!
Hoa Hồng đứng ở một bên, nghe Tư Tuyệt nói… , Cô cũng chấn động.
Một đứa bé rõ ràng đang nằm yên ổn trong bụng mẹ lại bị người khác móc ra, đây là một tình cảnh thảm khốc đến mức độ nào…
Tiếp đó còn đưa cho Mặc Thiếu Thiên!
Dựa theo tính cách của Mặc Thiếu Thiên, đoán chừng, anh ta thật sự muốn điên rồi.
Nhiều năm cô làm một sát thủ, gặp qua rất nhiều hung tàn, cũng chưa từng thấy qua một người biến thái như thế!
Lúc này, Hi Hi xông tới, Hoa Hồng thấy thế, nhanh chóng kéo bé lại.
Hi Hi không phải là đối thủ của Tư Tuyệt!
“Tư Tuyệt, tôi muốn giết ông! Giết chết ông… ” Hi Hi giãy giụa, gào thét, vành mắt đều đỏ!
Chỉ cần vừa nghĩ tới mẹ phải gánh chịu nỗi thống khổ khi mất đi đứa bé trong bụng mình, Hi Hi không cách nào nhịn được!