Cho dù Tô Cẩn Nhi không phản bội Mafia, lấy tính cách đa nghi của Tư Tuyệt, tuyệt đối thà giết lầm còn hơn bỏ xót.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Tô Cẩn Nhi, Tô Cẩn Nhi ngồi trên sopha, mím môi, tựa như đang tự hỏi cái gì.
Cuối cùng, cô ngẩn đầu nhìn Mặc Thiếu Thiên lạnh lùng gợi lên chút cười, ” Anh cho rằng nói những lời đó là có thể làm tôi thay đổi sao?Mặc Thiếu Thiên anh vẫn nên là giết tôi đi!” Tô Cẩn Nhi nói.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn cô cười lạnh, nghiến răng nghiến lợi, ” Cô liền nghĩ như vậy muốn chết?”
Tô Cẩn Nhi cười lạnh, không thèm nhắc lại.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nóng nảy, đột nhiên vươn tay bóp cổ cô ta, ” Cô cho rằng tôi không dám giết cô sao?”
“Tôi cũng không có nói là anh không dám!” Sắc mặt Tô Cẩn Nhi đỏ bừng, lại cật lực nói.
“Nói, cô rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng nói?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô hỏi.
Chẳng biết tại sao, khi Mặc Thiếu Thiên hỏi những lời này, tâm Tô Cẩn Nhi không khỏi nhảy dựng lên, ánh mắt sau đó, không khỏi hướng Hách Tôn nhìn.
Động tác này của cô, không thoát khỏi ánh mắt của người nào.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, theo tầm mắt cô ta nhìn lại, sau đó sửng sốt.
Rayne không nói gì, chính là khóe miệng ngoéo một cái, điều muốn không phải thật rõ ràng sao?
Trữ Xá nhìn, nhíu mày.
Hách Tôn ở một bên, nhìn tầm mắt Tô Cẩn Nhi, sắc mặt cũng không có gì biến đổi.
Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ sau đó buông Tô Cẩn Nhi ra.
Vừa buông lỏng, Tô Cẩn Nhi liền kịch liệt ho khan, dẫn đến bụng một trận đau đớn.
“Tô Cẩn Nhi, cô không nói, tôi có trăm ngàn biện pháp cho cô mở miệng, tôi cho cô thời gian một ngày suy nghĩ, bằng không tôi sẽ dùng biện pháp của tôi, cho cô mở miệng!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nhìn anh, mở miệng, ” Tôi muốn một mình nói chuyện với anh!”. Nói xong, tầm mắt của cô nhìn về Hách Tôn.
Ba người đều sửng sốt trừ Hách Tôn.
Anh đứng ở nơi đó, bình tĩnh như một kho tượng, nhìn Tô Cẩn Nhi, cặp con ngươi nâu kia, làm cho người ta nhìn không ra cảm xúc.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hách Tôn, Hách Tôn cũng không có phản đối, vì thế, Mặc Thiếu Thiên cùng Trữ Xá, Rayne đi ra ngoài.
Lúc này, trong phòng còn lại Tô Cẩn Nhi cùng Hách Tôn.
Tô Cẩn Nhi ngồi trên sopha, người ngoài đều đi rồi, Tô Cẩn Nhi mới dám ngẩn đầu nhìn Hách Tôn.
“Cô muốn nói cái gì?” Hách Tôn nhìn cô hỏi.
Tô Cẩn Nhi nhìn anh, tuy rằng anh có một bộ dạng không coi ai ra gì, nhưng Tô Cẩn Nhi một chút cũng không ngại, chậm rãi đứng dậy, đi đến trước mặt anh, ” Ngày hôm qua, có phải hay không anh truyền máu cho tôi?”
“Vấn đề này, cô đã hỏi!” Hách Tôn nhìn cô nói.
Nếu không phải có quan hệ với Mặc Thiếu Thiên, hiện tại, Hách Tôn cũng sẽ không để ý đến người trước mặt.
“Tôi nghĩ tôi đã biết đáp án!” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn, càng nhìn, càng si mê.
“Đáp án, chính là không phải!” Hách Tôn nhìn cô từng chữ một nói.
Nghe đáp án, Tô Cẩn Nhi nhíu mày, ” Phải không? Nhưng mà tôi nhớ rõ tôi mơ mơ màng màng… Tỉnh lại, nhìn thấy anh, chẳng lẽ, tôi nhìn nhầm rồi?” Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn nói.
Nghe thế, con người Hách Tôn, bắn về phía cô, ” Không muốn chết, cũng đừng nói thêm nữa, hỏi nhiều!”
Tô Cẩn Nhi thừa nhận, ánh mắt như vậy có thể giết người.
Giây tiếp theo, cô vẫn còn chấp nhất, ” Tôi chỉ là muốn biết đáp án!”
“Không cần biết!” Hách Tôn nói, trong lời nói, có chút không kiên nhẫn.
Lúc này, Tô Cẩn Nhi cười.
Cũng không chấp nhất hỏi, đáp án hẳn cũng đã rõ.
Nhìn Hách Tôn, khóe miệng mang theo chút cười thản nhiên.
Hách Tôn nhìn cô, ” Cô cười cái gì?”
“Không có gì!” Tô Cẩn Nhi thản nhiên nói, trong lời nói, toàn bộ là dịu dàng.
Hách Tôn nhìn cô, không biết nói gì, ” Chuyện này, cô tốt nhất không cần đi ra ngoài nói lung tung, nếu không tôi giết cô!” Hách Tôn nhìn cô nói.
“Anh là đang lo lắng cho tôi sao?”Tô Cẩn Nhi đột nhiên hỏi.
Hách Tôn”… ”
Lo lắng?
Một ý nghĩ rất kì lạ có phải hay không?
Khóe miệng Hách Tôn có chút cười lạnh, ” Cô cảm thấy cô có tư cách sao?”
Lúc này, Tô Cẩn Nhi nhìn anh, ” Cho dù không có tư cách, hiện tại trong cơ thể tôi cũng có máu của anh rồi!” Tô Cẩn Nhi nói.
Nghe thế, con ngươi Hách Tôn đột nhiên biến đổi, giây tiếp theo, tay anh chộp lên trên người Tô Cẩn Nhi, tốc độ cực nhanh đem cô đè lại, Tô Cẩn Nhi không có đề phòng, nên cả hai đều tựa vào sopha.
Ngước mắt, nhìn Hách Tôn.
Sắc mặt Hách Tôn không tốt, con ngươi màu nâu, giống như là muốn giết người, ” Tôi cảnh cáo cô, cô còn nói, tôi sẽ giết cô!” Hách Tôn từng chữ một nói.
Tô Cẩn Nhi không biết tại sao khi nói chuyện này, ánh mắt anh sẽ có biến hóa, nhưng nhìn ra, anh không thích nói đến vấn đề này.
Tô Cẩn Nhi nhìn Hách Tôn, mắt mở thật to, cái gì cũng không có nói.
Một khắc kia, cô thật sự sợ.
Hách Tôn nhìn Tô Cẩn Nhi, hung hăng nhìn cô vài giây, sau đó cảnh cáo.
“Cô tốt nhất nhớ kĩ những lời hôm nay tôi nói!” Nói xong, Hách Tôn đột nhiên buông cô ra, xoay người rời đi.
Tô Cẩn Nhi đứng ở phía sau, nhìn bóng lưng của anh, hít một hơi thật sâu, lập tức khóe miệng gợi lên!
Hách Tôn!
Cô nhớ kĩ!
…
Bên trong Mafia.
Chuyện không thấy Tô Cẩn Nhi, vẫn bị phát hiện.
Diệp An Nhiên đã xóa sạch dấu vết, nhưng kể từ sau ngày đó không thấy Tô Cẩn Nhi, cuối cùng khiến cho Tư Tuyệt chú ý.
Hắn cho người đi tìm Tô Cẩn Nhi, nhưng vô luận là ở nơi nào, cũng không tìm thấy.
Thậm chí tìm toàn bộ Mafia cũng không thấy.
Chuyện này, sắc mặt Tư Tuyệt không tốt.
Diệp An Nhiên cũng căng thẳng không dám nói, dù sao chuyện này Tư Tuyệt đã biết, cô trốn cũng không thoát liên quan.
Chính là, Diệp An Nhiên cũng không biết, cô chính là cho Tô Cẩn Nhi một đao, chết hay chưa cũng không biết, tại sao có thể không thấy?
Cứ như vậy biến mất!
Chẳng lẽ… ?
Diệp An Nhiên không dám tin tưởng!
Nhìn Tư Tuyệt tức giận, Diệp An Nhiên nghĩ, cũng quyết định, không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, đem mọi chuyện đổ lên người Tô Cẩn Nhi.
“Tư Tuyệt!” Diệp An Nhiên mở miệng.
Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên, đôi tròng mắt kia, trầm xuống như muốn giết người.
“Chuyện gì?” Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên, khuôn mặt kia, có chút vặn vẹo.
Diệp An Nhiên hít sâu một hơi.
“Tôi có chuyện không biết có nên nói hay không!” Diệp An Nhiên nói.
“Có gì cứ nói cần gì phải vòng vo!” Tư Tuyệt mở miệng.
Diệp An Nhiên làm ra bộ dạng châm chước, sau đó suy nghĩ, mở miệng, ” Tô Cẩn Nhi chạy trốn có phải hay không?”
“Có ý gì?” Nghe thế, Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên hỏi.
Diệp An Nhiên hít vào một hơi, ” Tối hôm đó, tôi biết có người đến, tôi liền lập tức chuẩn bị về đảo nhỏ trông coi Lâm Tử Lam, nhưng là vừa lúc muốn đi, nhìn thấy Tô Cẩn Nhi lén lút, tôi cảm thấy không thích hợp, liền đi theo, sau đó liền thấy cô ta phóng tín hiệu lên không trung!”
Nói tới đây, Diệp An Nhiên dừng một chút.
Bởi vì ngày đó phóng tín hiệu, khẳng định có nhiều người biết.
Lới của cô vừa dứt, liền có người phụ họa mở miệng.
“Đúng, ngày đó tôi cũng nhìn thấy!” Có người nói.
Sau đó rất nhiều người phụ họa nói, nhưng đều là người quan trọng trong Mafia.
Diệp An Nhiên nhìn, trong lòng mới thở ra một hơi.
Cho dù cô không nói, Tư Tuyệt cũng sẽ biết, nếu Tô Cẩn Nhi không ở Mafia, cũng không thấy, đơn giản đổ lên người cô ta đi!
Nghe thế, sắc mặt Tư Tuyệt biến đổi, lập tức nhìn Diệp An Nhiên, ” Cô biết, tại sao không nói cho ta?”
Diệp An Nhiên sửng sốt, biết Tư Tuyệt không có dễ lừa như vậy, cô nghĩ, ”Tôi đi theo cô ta, nhưng tôi cũng đã thấy tín hiệu phóng lên rồi, chờ tôi đi tới, đã không thấy cô ta… Tôi không có cách nào chứng minh là cô ta làm!” Diệp An Nhiên nhìn Tư Tuyệt nói.
Nghe Diệp An Nhiên nói, Tư Tuyệt vẫn nhìn cô, trong tròng mắt kia như đang phân rõ xem Diệp An Nhiên nói thật hay giả.
Diệp An Nhiên đứng bất động, hắn nhìn gì, dù sao Tô Cẩn Nhi cũng không ở đây, chờ cô ta trở về, cũng sẽ bị giết vì tội phản đồ!
Nghĩ như vậy, Diệp An Nhiên liền tự tin hơn nhiều.
Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên, tựa hồ muốn nhìn trên người cô xem có manh mối gì.
Sau đó rất nhiều thuộc hạ, hô hào, Tô Cẩn Nhi phản đồ!
Sau đó yêu cầu Tư Tuyệt đuổi giết Tô Cẩn Nhi, Mafia không cho phép phản đồ.
Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên một thời gian ngắn, cuối cùng cũng rời tầm mắt.
“Bắt sống Tô Cẩn Nhi cho ta!” Hắn mệnh lệnh như vậy xuống dưới.
Diệp An Nhiên biết ý tứ của Tư Tuyệt, hắn vỗn trời sinh tính đa nghi, căn bản không tin bất cứ ai, làm như vậy, cũng chính làm cho Diệp An Nhiên chột dạ.
Diệp An Nhiên đứng đó, cái gì cũng không có nói, giống như sau khi nhắc tới chuyện kia, cùng cô không có quan hệ.
Hạ lệnh xong, Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên, ” Nếu lần sau có chuyện tương tự, nhất định phải báo cho ta biết, bằng không, chẳng khác nào phá bỏ qui định!” Tư Tuyệt nhìn Diệp An Nhiên nói.
Diệp An Nhiên biết Tư Tuyệt không có dễ dàng tin tưởng, bất quá trước mắt, cũng chỉ có thể làm như vậy, hiện tại hi vọng Tô Cẩn Nhi đã chết!
Nghĩ đến đây, Diệp An Nhiên gật đầu, ” Tôi đã biết!”
Vì thế, chuyện này, liền như vậy quên đi!
Nhưng là, bất tri bất giác, Tô Cẩn Nhi lại là đối tương truy nã của Mafia…
Mà hết thảy đều do Diệp An Nhiên ban tặng