List truyện ngôn tình chưa hoàn.
Lục thiếu cưng vợ tận trời
Cô vợ lén có thai của tổng giám đốc bá đạo (đã đọc được)
Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh – Cố Tây Tước
Chuông gió, ngọc bội, postcard, sổ tay các loại.
Images
[Hiện đại] Gia đình cực phẩm: Cha cường hãn, con trai thiên tài, mẹ phúc hắc – Khốc Lạp Đóa Đóa [301/563]
Tạo đề tài mới Trả lời đề tài Trang 91/92
[ 460 Bài ]
Chuyển đến trang 1… 88, 89, 90, 91, 92
In kết quả Đề tài trước | Đề tài tiếp theo
Gia đình cực phẩm: Cha cường hãn, con trai thiên tài, mẹ phúc hắc – Khốc Lạp Đóa Đóa [301/563]
Gởi bài 03. 09. 2015, 11:24
Hình đại diện của thành viên
Huyền. Uha
Thủ quỹ
Thủ quỹ
Ngày tham gia: 16. 07. 2015, 20:01
Tuổi: 20 Nữ
Bài viết: 90
Được thanks: 206 lần
Điểm: 3. 27
Gởi bài Re: [Hiện đại] Gia đình cực phẩm: Cha cường hãn, con trai thiên tài, mẹ phúc hắc – Khốc Lạp Đóa Đóa [291/563] – Điểm: 11
“Cha làm như vây, ta thực cảm kich!” Hi Hi nói.
Cừu hận như vậy, không phải ai cũng có thể buông.
Nhưng mà, Mặc Thiếu Thiên không làm như vậy, thì hắn sẽ cùng Hi Hi đối mặt, cũng không phải bọn họ muốn nhìn thấy!
Cho nên, Hi Hi thật cảm kich.
Tuy rằng chưa có nói qua, nhưng phần cảm kich này Hi Hi để ở trong lòng.
Mặc dù cha lấy đi nhiều đồ như vậy, nhưng Hi Hi biết, cái này so xa với việc cha buông xuống thù hận!
Nhìn Hi Hi, Rayne cũng gợi lên chút cười như có như không.
Hắn chỉ biết, đứa bé này, không đơn giản.
Không nghỉ tới, bảy tám tuổi đã ra nhập Hợp Tung!
Nếu không phải lúc trước Mặc Thiếu Thiên có ghi chép lại, thì hắn cũng không tin.
Bất quá, hiện tại không có gì không tin.
Rayne cùng không hỏi nhiều, nhất là về chuyện của Hợp Tung, chính là đơn giản nói với Hi Hi vài câu, liền về nghỉ ngơi.
Nhìn bóng lưng Hi Hi, Rayne cảm thấy, đứa bé này, về sau tuyệt đối không phải là người bình thường.
…
Mà A thị.
Ban đêm.
Trên ban công, Mặc Lưu Ly đi lên, một bóng dáng cao lớn, đưa lưng về phía nhau, có vẻ rất uy nghiêm, khí thế.
“Tỉnh Nham thiếu tá!” Lưu Ly đi qua, cung kính hô một tiếng.
Nghe thanh âm của Lưu Ly, người đó đứng thẳng lưng cũng không quay đầu lại, chỉ mở miệng hỏi, ” Tình huống như thế nào?”
“Đã đi La Mã!” Lưu Ly chi tiết nói.
Nghe thế người đó chậm rãi xoay lưng lại, khuôn mặt tuyệt sắc.
Khuôn mặt này, vô cùng hoàn mỹ, hình dáng hoàn mĩ, hơn nữa con ngươi màu nâu, thâm thúy làm cho người ta nhìn thoáng qua nhịn không được hãm sâu vào.
Lưu Ly nhìn thấy nhiều rồi, nên sinh ra sức chống cự.
Lúc này, khóe miệng thiếu tá hiện lên chút cười.
“Mafia cùng Cửa Ngục đánh nhau, lúc này, chúng ta chỉ cần làm ngư ông đắc lợi” Mặt Tỉnh Nham tuyệt mỹ, gợi lên chút cười lạnh.
Lưu Ly đứng, nhìn Tỉnh Nham cái gì cũng không có nói.
Lúc này Tỉnh Nham nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Lưu Ly, ” Chuyện của Hợp Tung ngươi tra đến đâu rồi?” Tỉnh Nham hỏi.
“Không tra được thân phận”
Nói đến chuyện này, con ngươi Lưu Ly hiện lên một tia sáng, nhưng rất nhanh liền biến mất, nhìn Tỉnh Nham lắc đầu.
“Tạm thời không có!”
Tỉnh Nham nhìn Lưu Ly, nhìn ước chừng mười mấy giây, Lưu Ly bất động tùy ý nhìn hắn.
Mười mấy giây đi qua, Tỉnh Nham dời tâm mắt, ” Ừ!”
“Tạm thời không cần nữa, đi La Mã, lần này ta nhất định phải bắt sống bọn chúng!” Tỉnh Nham nói.
Lưu Ly gật đầu, ” Dạ!”
Sau khi Tỉnh Nham rời đi, Lưu Ly mới rời đi.
Nghĩ đến chuyện của Hi Hi, Lưu Ly vẫn là lần đầu tiên gạt thiếu tá.
May mắn không bị vạch trần.
Có đôi khi Lưu Ly cảm thấy, thiếu tá bọn họ, có đôi mắt nhìn thấu lòng người, nếu không có định lực, Lưu Ly liền bị vạch trần rồi.
May mắn!
Cô đáp ứng Hi Hi rồi, không rõ thân phận của Hi Hi, ngay cả thiếu tá hỏi như thế nào, cô cũng sẽ không nói!
Nhìn thiếu tá rời đi, Lưu Ly mới xoay người rời đi.
Lần này đi La Mã.
Nghĩ đến nhiệm vụ này, Lưu Ly nhíu mày.
…
Hôm sau.
Buổi sáng chín giờ, có tin tức.
Vị trí của Lâm Tử Lam ngay trên tổng bộ mafia bên cạnh đảo nhỏ Siculus.
Giống như bọn họ đoán.
Tin tức bên kia của Tạp Ni cũng như vậy.
Hai bên lấy được tin tức, liên khẳng định là sự thật!
Trong phòng khách
Thời điểm Mặc Thiếu Thiên biết được tin tức này, có chút kich động.
Hiện tại, cũng biết được vị trí của Lâm Tử Lam.
Bất kể như thế nào, anh đều phải cứu được Lâm Tử Lam.
Hách Tôn xem ra ý tứ của Mặc Thiếu Thiên, nhìn hắn, ”LEO, ta biết hiện tại người rất kich động, nhưng không thể hành động thiếu suy nghĩ, chúng ta nhất định phải có kế hoạch cụ thể!”
“Ta không thể đợi được!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Thứ nhất, là muốn cứu Lâm Tử Lam, thứ hai, chính là trong lễ đính hôn của Mặc Thiếu Thiên bắt cóc Lâm Tử Lam chính là khiêu chiến tôn nghiêm của Mặc Thiếu Thiên.
Mặc Thiếu Thiên nhất định phải cứu Lâm Tử Lam.
“Ta biết người không muốn đợi, nhưng chúng ta phải có kế hoạch cho tốt!”
“Tôn nói đúng, nếu chúng ta có thể tìm được vị trí của cô ấy, vậy thì bọn họ nhất định sẽ nghĩ tới, hơn nữa ngay tại tổng bộ Mafia, nhất định có rất nhiều bảo vệ, chúng ta phải có kế hoạch, bằng không chỉ haị cô ấy!” Rayne nói.
Việc này, Mặc Thiếu Thiên cũng đã hiểu được.
Chẳng qua là muốn cứu Lâm Tử Lam, sốt ruột.
Bất quá, may mắn có bọn họ ở đây.
Mặc Thiếu Thiên gật đầu.
Hi Hi ở một bên, hiển nhiên, so với Mặc Thiếu Thiên bình tĩnh hơn một chút.
Nhìn Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi cũng khuyên một câu, ” Rayne thúc thúc nói không sai, cha, nghĩ cách cứu me, nhất định phải nghĩ sách lược vẹn toàn!”
Thế lực Mafia, cũng không thể khinh thường.
Cho nên, bọn họ không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Bọn họ biết tin tức này, người của Mafia cũng sẽ biết, nhất định càng thêm phong bị.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, sau đó gật đầu một cái.
Sốt ruột cứu Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cái gì cũng không có nghĩ được.
Lúc này, Hi Hi nhìn Rayne bọn họ, ” Ta nghe Tạp Ni nói, Mafia ở xung quanh đảo Siculus, có rất nhiều độc, là thật sao?”
Trải qua ngày hôm qua Hi Hi cùng Rayne nói chuyện, đối với thân phận mình Hi Hi cũng không cần giữ bí mật.
Trữ Xá cùng Hách Tôn sững sờ một chút, nhìn Hi Hi, Tạp Ni???
Bây giờ Tạp Ni cũng là tên tuổi nổi tiếng, đứng thứ hai trên bảng truy nã quố tế. Hơn nữa còn là một trong những người sáng lập Hợp Tung, bọn họ làm sao không hiểu!
Chỉ là Rayne có vẻ thong rong rất nhiều nhìn Hi Hi, ” Không sai! Đây chính là chuyện ta muốn nói!”
Nghe nói thế, Hi Hi cau mày, Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn Rayne.
“Trên đảo Siculus. Có rất nhiều độc, hơn nữa mỗi loại đều là kịch độc, bên kia còn có người canh chừng, không dễ dàng cứu người!” Rayne nói.
“Cho nên chúng ta muốn đi vào, nhất định phải thử dò xét trước, cái gì là độc, nghiên cứu chế tạo thuốc giải, hơn nữa, muốn chế tạo quần áo phong độc, nếu không chúng ta đi vào, chưa tới ba giờ, tuyệt đối chết không thể nghi ngờ!” Rayne nói.
Nghe thế, tất cả bọn họ có chút khiếρ sợ.
Không muốn chết vì độc.
Hắn làm như vậy, hoàn toàn muốn Mặc Thiếu Thiên mất mạng!
Hắn biết Mặc Thiếu Thiên chắc chấn sẽ đi cứu người, cho nên, nhìn ra được, hắn đối với Mặc Thiếu Thiên có bao nhiêu hận ý.
“Người trên đảo, bọn họ không có chuyện gì sao?” Hi Hi hỏi.
“Bọn họ nhất định dùng thuốc giải, nếu không tuyệt đối không sống được!” Rayne nói.
Nghe bọn họ nói, Hi Hi gật đầu một cái.
Chuyện này là một vấn đề!
Bọn họ nhất định phải nghiên cứu một chút.
Mặc Thiếu Thiên ngồi ở một bên không nói gì, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.
“Thời điểm bọn họ đi, như thế nào?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Mafia rất lớn, mà bên cạnh là đảo Siculus, rời đi rất gần, một khi cứu người nhất định sẽ kinh động đến Mafia bên kia.
“Máy bay trực thăng!” Rayne nói
Mặc Thiếu Thiên cau mày, “ Nếu như chúng ta muốn cứu người tất nhiên phải dùng máy bay trực thăng!”
“Nếu như chúng ta một nhóm tiến vào, Mafia nhất định sẽ biết, cho nên phải trong cùng một lúc, trì hoãn bọn họ tranh thủ thời gian!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nói xong câu đó, tất cả trầm mặc.
Nhìn Mặc Thiếu Thiên, chính là như vậy.
“Chỉ là… Chúng ta trì hoãn Mafia ở bên kia như thế nào?” Hách Tôn hỏi.
Tư Tuyệt không ngu.
Có thể ngồi lên vị trí này, tuyệt đối là dụng tâm mà tính, nếu bọn họ mà không làm giống thật một chút, Tư Tuyệt sẽ không tin tưởng.
Đây là một vấn đề!
Bọn họ không thể dùng máy bay trực thăng rada, nếu không nhất định sẽ đưa tới sự chú ý của quốc tế.
Nhưng phong cách của Mặc Thiếu Thiên, chỉ cần cứu Lâm Tử Lam ra, bất kể quốc tế, hắn cũng không sợ.
Nhưng, bọn họ cũng không thể có nhiều hành động, nếu không cả La Mã, tuyệt đối sẽ náo nhiệt.
Mấy người đều trầm mặc.
Cái này đúng là một vấn đề!
Lúc này, Hi Hi nhìn bọn họ, ” Nếu như tìm được người xâm nhập vào nội bộ Mafia thì như thế nào?” Hi Hi hỏi.
Đề nghị này không tồi, Mặc Thiếu Thiên nhìn bé.
“Rất nguy hiểm!”
“Con biết rõ, nhưng đây là biện pháp tốt nhất!” Hi Hi nói.
“Là một biện pháp không tệ, nhưng là, Tư Tuyệt cũng không dễ lợi dụng, nếu không, đưa lên, là một con đường chết!” Trữ Xá nói.
“Nếu như là ta đây?” Hi Hi nói.
Những lời này, mọi người đều sửng sốt.
“Không được!” Mặc Thiếu Thiên phủ định.
“Con là đứa bé, bọn họ đối với con không có phòng bị, hơn nữa, con là con trai người, hắn một lòng muốn mạng người, nếu chưa đạt được mục đích, bọn họ sẽ không làm tổn thương con!” Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên từng chữ một nói.
Chỉ cần cứu được mẹ, Hi Hi cái gì cũng không sợ.
“Không được!!!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, hô một tiếng.
Hắn không thể để cho Hi Hi mạo hiểm như vậy.
“Cha, hiện tại đây chính là biện pháp duy nhất!” Hi Hi nói.
“Chỉ cần cứu được mẹ ra, con không sợ” Hi Hi nói.
“Cha sợ!” Mặc Thiếu Thiên nhìn bé nói.
Nếu cứu Lâm Tử Lam ra, mà mất đi Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối sẽ không đồng ý!
Không chỉ là hắn, nếu Lâm Tử Lam biết tuyệt đối cũng không đồng ý.
Hắn hiểu rõ Lâm Tử Lam, nhất định sẽ trách mắng!
Cho nên, Mặc Thiếu Thiên nhất định không đồng ý!!!
Đã sửa bởi huyền. Uha lúc 03. 09. 2015, 21:41.
Được thanks
Xem thông tin cá nhân
9 Thành viên đã gởi lời cảm ơn huyền. Uha về bài viết trên: Badgirl068, khoavantien, Hương_libra, Keobonggon2013, Nguyễn Thanh Lê, lãnh lãnh, mambo98, oanh love, totieutieu
Gởi bài 03. 09. 2015, 13:56
Hình đại diện của thành viên
Lavender – Blue
Thủ quỹ
Thủ quỹ
Ngày tham gia: 13. 08. 2015, 16:11
Bài viết: 90
Được thanks: 165 lần
Điểm: 2. 54
Gởi bài Re: [Hiện đại] Gia đình cực phẩm: Cha cường hãn, con trai thiên tài, mẹ phúc hắc – Khốc Lạp Đóa Đóa [301/563] – Điểm: 11
Sau khi nói xong, Hi Hi đi xuống.
Hoa Hồng nhìn bé, “Cậu thật muốn xâm nhập vào Mafia?”
Hi Hi gật đầu, “Tôi bây giờ đã không có lựa chọn, không có biện pháp tốt hơn, đây chính là biện pháp tốt nhất!” Hi Hi nói gằn từng chữ, khuôn mặt non nớt, lại lộ ra ánh mắt hết sức kiên định.
Nhìn Hi Hi, Hoa Hồng thấy giống như Mặc Thiếu Thiên.
Hai người, thật vẫn có điểm nào đó rất giống nhau, ngoại trừ khuôn mặt giống nhau!
Hoa Hồng thậm chí cũng có thể nghĩ ra được, Hi Hi về sau không những dáng dấp giống Mặc Thiếu Thiên mà còn có thể yêu nghiệt hơn Mặc Thiếu Thiên nữa?
Suy nghĩ một chút, Hoa Hồng có chút không chịu nổi!
Mặc dù là rất yêu nghiệt!
Nhưng Hoa Hồng càng hy vọng Hi Hi cương nghị hơn một chút, manly hơn một chút!
Nghĩ đi nghĩ lại, Hoa Hồng liền muốn xa, phục hồi tinh thần lại, cô nhìn Hi Hi, “Tôi giúp cậu!”
“Không được!” Hi Hi lập tức từ chối.
“Tại sao?” Hoa hồng nhíu mày hỏi.
“Thân phận của tỷ đặc biệt nhạy cảm, nếu như bọn họ biết, hậu quả khó mà lường được!″ Hi Hi nhìn Hoa Hồng nói.
Nghe được lời Hi Hi nói, Hoa Hồng chợt nhíu mày, nhìn Hi Hi, “Cậu cũng biết hậu quả khó mà lường được? Vậy sao cậu còn đi!”
“Đó là mẹ tôi, tôi nhất định phải đi, hơn nữa, tôi với tỷ không giống nhau, sẽ không ai hoài nghi một đứa bé là người Hợp Tung, nhưng tỷ, vừa nhìn cũng không giống như nhau, bọn họ nhất định sẽ có cảnh giác!” Hi Hi nói.
“Câm miệng!” Hoa Hồng chợt quát lên.
Hi Hi “… ”
“Tóm lại, cậu đi đâu, tôi theo đó, dám bỏ rơi tôi, tôi liền thông báo cho người của Mafia, nói mục đích của cậu, xem cậu làm thế nào!” Hoa Hồng nói.
Hi Hi “… Hoa Hồng, thật ra tỷ không cần mạo hiểm vì chuyện này!”
“Mẹ cậu mất tích, tôi ít nhiều cũng có chút trách nhiệm, về tình về lý tôi đều nên tìm cứu mẹ cậu ra!” Hoa Hồng nói.
Nghe Hoa Hồng nói, Hi Hi cũng không biết nên nói cái gì.
Hi Hi biết, Hoa Hồng là đang lo lắng cho bé.
Nhưng lần này thật rất nguy hiểm, Hoa Hồng quá mức làm cho người ta chú ý, một khi thân phận của cô bị lộ ra ánh sáng, hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, Hoa Hồng nhìn Hi Hi, khóe miệng khẽ nâng lên nụ cười, nụ cười sáng rỡ.
Hi Hi nhìn cô “Tỷ cười cái gì?”
Hoa Hồng chợt tiến tới trước mặt Hi Hi, khuôn mặt đẹp như Yêu Tinh ở trước mặt Hi Hi nở rộ, cự ly chỉ cách mấy centimét, khóe miệng nâng lên nụ cười nhạt như ẩn như hiện cười yếu ớt, giống như tà mị.
“Bảo bối, cậu đang lo lắng cho tôi? Hả?” Hoa Hồng nhìn Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng thật đẹp.
Hi Hi còn nhỏ.
Hi Hi ngồi một chỗ đó không động, mặc cho Hoa Hồng như yêu nữ ở trước mặt của bé ghé sát, trong nháy mắt, mặt của Hi Hi, thật đỏ!
Vẻ đẹp của Hoa Hồng, tuyệt không phải đẹp bình thường.
Thậm chí, nhất cử nhất động của cô, một cái nhăn mày một nụ cười, cũng tự nhiên tản ra một vẻ đẹp quyến rũ, hấp dẫn đặc biệt.
Lúc đầu, hai người chỉ dùng lời nói trêu chọc, chợt Hoa Hồng tiến đến gần như vậy, mặt của Hi Hi, không khỏi đỏ lên, liền hô hấp cũng không dám thở mạnh.
“Phải hay không?” Hoa Hồng nhìn bộ dạng khẩn trương của Hi Hi, càng không bỏ qua cơ hội này, ở trước mặt của bé, cười hỏi.
Hi Hi giả bộ ho khan một tiếng, xoay mặt, “Tỷ đang cố bảo vệ tôi, tôi lo lắng cho tỷ cũng là điều nên làm!”
Hi Hi lấy cớ này, cũng là chuyện đương nhiên!
Hoa Hồng môi hồng nâng lên, nhìn Hi Hi, cũng không có tức giận, ngược lại nhìn bé, “Bảo bối, mặt của cậu, thật đỏ… ”
Hoa Hồng cười ở bên tai Hi Hi nói, cười cười, sau đó liền quay khỏi mặt Hi Hi.
Nhìn dáng vẻ cười mê người của Hoa Hồng, Hi Hi cảm thấy, bé bị trêu đùa!
Hoa Hồng tuyệt đối là cố ý!
Lúc này, Hi Hi nhìn Hoa Hồng một cái, Hoa Hồng không nhìn, tiếp tục cười ngây ngất mê người.
Rất nhanh, tin tức bọn họ cần, đã có được.
Nếu như Tư Tuyệt biết, bọn họ nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp bắt Hi Hi.
Nếu làm như vậy, Hi Hi cũng không sợ.
Lúc xế chiều, Ninh Xá bọn họ đang thương lượng, Mặc Thiếu Thiên không biết đi nơi nào.
Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên không có ở đây, cũng dễ hành động, vì vậy, cùng Rayne nói một câu, liền mang theo Hoa Hồng đi ra ngoài.
Trung tâm La Mã – (Rome)
Hi Hi cùng Hoa Hồng, giống như mua đồ nình thường, đi nơi này, chạy tới nơi kia, nhưng nhìn, lại mang mấy phòng bị cùng khẩn trương.
Nhưng dọc theo đường đi, hoàn toàn không có ai bám theo bọn họ, cũng không có người khả nghi xuất hiện.
Hi Hi cau mày, chẳng lẽ Tư Tuyệt không có tin tưởng?
Nghĩ như vậy, Hi Hi cùng Hoa Hồng chơi đùa một vòng lớn, cuối cùng không thu hoạch được gì, Hi Hi nhìn Hoa Hồng, sắc mặt thâm trầm, “Chúng ta trở về!”
Hoa Hồng gật đầu.
Sau đó hai người đi vào nhà để xe dưới tầng hầm, vậy mà vừa mới bước vào, chợt có chiếc xe từ phía sau thật nhanh đâm thẳng tới, lái xe dường như muốn đụng chết bọn họ!
Tốc độ, cực nhanh!
Hoa hồng trước tiên phản ứng kịp, quay đầu lại nhìn chiếc xe đang chạy như bay tới, lúc ấy, cô không chút suy nghĩ, bay thẳng đến phía Hi Hi, nhào qua, ôm chầm lấy bé vào trong ngực, hai người lăn tròn sang một bên.
“Cậu làm sao vậy? Không có bị thương chứ?” Hoa Hồng nhìn Hi Hi khẩn trương hỏi, một khắc kia, Hoa Hồng đem Hi Hi bảo vệ ở trong ngực, chỉ sợ bé bị thương.
Hi Hi nhìn Hoa Hồng, lắc đầu.
Một khắc kia, mặc dù ly kỳ, nhưng Hi Hi hiểu được, bọn họ muốn động thủ.
Quả nhiên, lúc này, chiếc xe ngừng lại.
Mấy người từ trên xe bước xuống, hướng thẳng phía Hi Hi cùng Hoa Hồng đi tới.
Hoa Hồng thấy thế, lập tức đứng dậy, hai bên giáp mặt, trực tiếp động thủ.
Thật ra thì những người này, Hoa Hồng giải quyết bao nhiêu cũng không thành vấn đề, lúc này, mấy người vây Hoa Hồng, mấy người hướng Hi Hi đi tới, trực tiếp động thủ.
Hoa Hồng thấy vậy, quay đầu lại cứu Hi Hi, vậy mà một giây kế tiếp, cô đột nhiên bị người ta từ phía sau công kich ngất xỉu…
…
Khi Hoa Hồng tỉnh lại, là đang nằm trên mặt đất, sàn nhà vừa cứng lại vừa lạnh.
Cô lặng lẽ mở mắt, vươn tay đập bả vai một cái, đáng chết, cũng chưa từng bị người ta đánh như vậy!
Lúc này, đôi mắt đảo qua, liền thấy Hi Hi cũng nằm ở bên cạnh cô.
Nhìn thấy vậy, Hoa Hồng lập tức đi đến gần, nhìn bé gọi “Hi Hi, Hi Hi… ” Hoa Hồng gọi hai tiếng.
Tay của Hoa Hồng, hướng về phía mũi Hi Hi xác nhận hơi thở của Hi Hi, cảm thấy hô hấp yếu ớt, Hoa Hồng mới yên lòng.
Đang lúc ấy, Hi Hi nhíu mày, từ từ mở mắt.
“Đã tỉnh?” Hoa Hồng nhìn Hi Hi hỏi.
Hi Hi nhìn trần nhà, bốn góc không phải trong biệt thự.
Hi Hi lập tức ngồi dậy, nhìn bốn phía, “Đây là đâu?”
Hoa Hồng lắc đầu, “Không biết!”
Lúc này Hi Hi quan sát xung quanh.
Nơi này cũng không coi là quá lớn, nhưng cũng không tính là nhỏ, giống như kiến trúc một nhà giam, mà Hoa Hồng cùng Hi Hi hai người liền ở trong một cái phòng bên trong
Cửa, cũng là dùng sắt xây dựng, xem ra, là vì phòng ngừa người chạy trốn.
“Chúng ta thành công không?” Hi Hi cau mày hỏi, nơi này, trừ bé cùng Hoa Hồng ra, không có bất kỳ ai trông chừng cửa.
Hoa Hồng lắc đầu, “Quỷ mới biết!” Hoa Hồng rất bất mãn.
“Tôi theo lời cậu làm bộ đánh không lại bọn họ, sau đó, không ngờ bọn họ thế nhưng đánh thật, trực tiếp đánh ngất tôi… ” Nói xong, Hoa Hồng hoạt động bả vai, nếu để cho người khác biết, chê cười chết cô.
Ra ngoài làm bao nhiêu nhiệm vụ, cũng không gặp qua chuyện này.
Nhìn bộ dạng Hoa Hồng, Hi Hi cũng biết, ủy khuất cho cô.
Hi Hi vội vàng đứng dậy, đi tới bên cạnh Hoa Hồng, “Hoa Hồng tỷ tỷ thân yêu, biết tỷ chịu uất ức, tôi giúp tỷ xoa bóp… ” Nói xong, Hi Hi đi tới, đưa bản tay nhỏ bé ra xoa bóp cho Hoa Hồng.
Thế nhưng sao bóp một cái, Hi Hi phát hiện, trên cánh tay của Hoa Hồng, tất cả đều là vết thương.
Lúc này, trong đầu Hi Hi thoáng qua hình ảnh ở nhà để xe, lúc bị xe đụng vào, Hoa Hồng dường như ôm cả người bé vào trong ngực lăn tròn trên mặt đất.
Những vết thương này, chắc là bị lúc đó!
Chẳng biết tại sao, Hi Hi nhìn, lỗ mũi chợt chua xót.
Cảm thấy Hi Hi đứng im, Hoa Hồng quay đầu lại nhìn bé, “Không phải muốn xoa bóp sao? Lam sao lại đứng im?”
Hi Hi lúc này mới phục hồi tinh thần lại, vươn tay nhẹ nhàng xoa bóp cho Hoa Hồng.
Cảm thấy lực độ của Hi Hi, khóe miệng Hoa Hồng không khỏi vểnh lên, hết sức thỏa mãn.
Cũng không tệ lắm!
“Cánh tay của tỷ đau không?” Hi Hi đột nhiên hỏi.
Hoa Hồng cũng sững sờ, cũng không có kiểu cách, trực tiếp vươn tay nhìn một chút, “Dĩ nhiên đau!”
“Nhưng những vết thương này đối với tôi cũng chẳng là gì, chỉ là trầy xước thôi, không có gì!” Hoa Hồng nói.
Lúc thực hiện nhiệm vụ, bị thương là chuyện thường, hơn nữa, nếu so với vết thương này thì còn tệ hại hơn gấp mười lần, gấp trăm lần, đây coi như là có chút khách khí rồi!
Nghe Hoa Hồng nói, Hi Hi biết rõ, đây chính là số phận.
Sự lựa chọn của bọn họ, đã làm, phải theo cả cuộc đời.
“Nếu như đau lòng vì tôi, sau khi ra ngoài, muốn báo đáp tôi thế nào!” Hoa Hồng nói.
Hi Hi, “… ”
Hoa Hồng không bao giờ biết rằng trên thế giờ này có một từ gọi là “Khách sáo”.
Hi Hi đánh Hoa Hồng mấy cái, hai người nói chủ đề này, Hi Hi liền lấy tay từ trên bả vai Hoa Hồng ra.
“Tôi hiện tại rất muốn biết, chúng ta rốt cuộc đang ở nơi nào!” Hi Hi nói.
Chẳng lẽ bọn Mafia này, bắt người, sẽ không cho người trông chừng sao?
Vị trí hiện tại rốt cuộc là ở nơi nào, Hi Hi rất muốn biết.
Hoa Hồng nhìn bộ dạng Hi Hi, “Không có ai trông chừng, chứng minh phòng thủ của bọn họ so với trong tưởng tượng của chúng ta tốt hơn, cậu yên tâm, nếu bắt cậu tới, bọn họ nhất định sẽ lộ diện!” Hoa Hồng nói.
Hi Hi gật đầu, bé tin tưởng.
Chỉ là, bé rất muốn sớm biết, đây là đâu!
Nhưng bây giờ, nơi này không có ai.
Muốn biết, phải đợi có người xuất hiện.
Hi Hi nghĩ tới, lúc này, cha có biết bọn họ đã mất tích hay chưa?
Hy vọng, cha biết bọn họ bị Mafia bắt tới đây, Hi Hi âm thầm nghĩ.
Đã sửa bởi Lavender – Blue lúc 05. 09. 2015, 14:21.
Được thanks
Xem thông tin cá nhân
8 Thành viên đã gởi lời cảm ơn Lavender – Blue về bài viết trên: Badgirl068, Ctnt, Nguyễn Thanh Lê, Tiểu Thư Xà, huyền. Uha, khoavantien, oanh love, totieutieu
Gởi bài 03. 09. 2015, 13:57
Hình đại diện của thành viên
Lavender – Blue
Thủ quỹ
Thủ quỹ
Ngày tham gia: 13. 08. 2015, 16:11
Bài viết: 90
Được thanks: 165 lần
Điểm: 2. 54
Gởi bài Re: [Hiện đại] Gia đình cực phẩm: Cha cường hãn, con trai thiên tài, mẹ phúc hắc – Khốc Lạp Đóa Đóa [301/563] – Điểm: 11
Nhìn Hi Hi đứng ở bên đó, Hoa Hồng nhìn bé, “Nếu đã vào đây, tốt nhất nên đề phòng, có khi, tên Tư Tuyệt kia biết suy nghĩ của cậu, cố ý làm như thế!” Hoa hồng sâu kín nói.
Lúc này, cô tìm vị trí thoải mái ngồi xuống, nhưng không ngờ bên hông, súng nhưng không thấy!
“Khốn kiếp!” Hoa Hồng không nhịn được mắng ra tiếng.
Hi Hi nghiêng đầu sang nhìn Hoa Hồng, “Làm sao?”
“Súng của tôi không thấy đâu!” Hoa Hồng nói.
Hi Hi nhíu mày “Chúng ta bị bắt vào đây, nhất định bọn họ lục soát người, súng, nghĩ cũng đừng nghĩ!” Hi Hi nói.
“Khẩu súng đó tôi thật vất vả mới lấy được từ Tạp Ni!” Hoa Hồng nói, “Đó là khẩu duy nhất, tôi mất biết bao nhiêu sức lực mới lấy được, không thể tin bọn khốn kiếp kia dám lấy!”
Nghe Hoa Hồng nói, Hi Hi ngẩn người.
“Chết tiệt, để cho tôi nhìn thấy, tôi nhất định phế bọn họ!” Hoa Hồng thở phì phò nói.
Nghe được lời Hoa Hồng nói, chắc hẳn Hoa Hồng rất quý trọng khẩu súng đó, suy nghĩ một chút, Hi Hi mở miệng, nhìn cô, “Nếu như chúng ta thoát ra ngoài, tôi cò thể khiến Tạp Ni vì tỷ chế tạo riêng một khẩu thì sao?”
Nghe thấy thế, Hoa Hồng nhìn Hi Hi, ánh mắt thoáng qua một tia kinh ngạc.
“Thật không?”
“Tôi có khi nào lừa gạt tỷ sao?” Hi Hi hỏi.
Hoa Hồng cười “Được, cậu nói, tôi tin cậu!”
Hi Hi cười rất tự nhiên.
Nhưng vấn đề trước tiên, phải ra khỏi nơi này mới nói tiếp.
Vì vậy, ngày thứ nhất ở nơi này, Hi Hi cùng Hoa Hồng ở bên trong ngây ngô, không có một người tới thăm.
…
Buổi tối.
Hi Hi cùng Hoa Hồng vẫn chưa về, phái người đi tìm, vẫn không có tin tức.
Mặc Thiếu Thiên rất lo lắng, Hi Hi có phải hay không xảy ra chuyện gì rồi?
Hoa Hồng luôn đi theo, cho dù có chuyện gì, cũng không trở thể đến bây giờ còn chưa trở lại, thậm chí, ngay cả tin tức cũng không có…
Trừ khi…
Đang suy nghĩ, lúc này, có người đến báo tin tức.
Hôm nay ở trung tâm chợ La Mã, cò tin tức bọn họ bị trói đưa đi…
Mặc Thiếu Thiên siết chặt tay!
Đối phương, chính là Tư Tuyệt!
Xem ra, Tư Tuyệt thật sự muốn chọc giận Mặc Thiếu Thiên!!!
Mặc Thiếu Thiên nắm chặt đôi tay, tròng mắt cũng phát ra sát ý!
Ninh Xá, Hách Tôn, Rayne khi nhận được tin tức này, cũng sững sốt.
Đây coi là trùng hợp sao?
Hi Hi vừa muốn xâm nhập vào Mafia, bây giờ liền bị bắt?
Lúc này, Hách Tôn đi ra, Mặc Thiếu Thiên đứng ở bên ngoài, màn đêm đen nhánh, nhìn bóng lưng Mặc Thiếu Thiên cảm giác không nói nên lời.
Lúc này, Hách Tôn bước đến, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “LEO!”
Mặc Thiếu Thiên không quay đầu lại, nghe giọng nói cũng biết là Hách Tôn.
“Thế nào? Đang lo lắng cho Hi Hi?” Hách Tôn hỏi.
Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên ngoắc ngoắc, nhưng không hề nói gì.
“Bảo bối thông minh như vậy, sẽ không có chuyện gì, ngươi đừng nghĩ quá nhiều!” Hách Tôn nói.
Mặc Thiếu ngày gật đầu “Tôi biết!”
“Ta chỉ là đang suy nghĩ, làm cách nào khiến Tư Tuyệt thảm hại hơn một chút!” Mặc Thiếu Thiên hung hăng nói.
Chuyện tình mấy năm trước, còn có chuyện bây giờ, nợ mới nợ cũ, anh muốn tính luôn một lần!
“Ngày mai, tôi sẽ cho người đi tra rõ chuyện của Hi Hi, nếu như không có chuyện gì, bé nhất định sẽ lộ tin tức cho chúng ta, chúng ta cứ dựa theo kế hoạch lúc trước, tiến hành!” Hách Tôn nói.
Hiện tại, cũng chỉ có thể làm như vậy!
Huynh đệ Cửa Ngục không ít, nhưng tất cả đều không ở bên này.
Hơn nữa, Mặc Thiếu Thiên, còn có Hách Tôn, Ninh Xá, Rayne, cũng đều ở bên này, mặc dù có không ít huynh đệ ở chỗ này, nhưng làm việc, cũng không phải dễ dàng.
Nếu như không phải có thực lực, sợ là hiện tại Mafia đã sớm tìm tới chỗ bọn họ.
Hiện tại, bọn họ chỉ có thể làm theo kế hoạch.
Mặc Thiếu Thiên nhìn phía xa, anh hiểu rất rõ Hi Hi, anh mặc dù ngoài miệng nói với bé thật xin lỗi, nhưng cũng có sự sắp xếp riêng của mình.
Khó đảm bảo lần ”Bắt cóc” này không phải là bé cố ý!
Một đêm này, nhất định không thể chợp mắt.
…
Ngày hôm sau.
Trong phòng nghỉ lớn, một người phụ nữ nằm trên giường, trên người còn mặc lễ phục màu trắng, tóc rối tung xõa trên giường, khuôn mặt trong sáng và đẹp đẽ, làm cho người ta nhìn muốn buốn cười.
Sau một lúc lâu, mí mắt cô khẽ chuyển động, có dấu hiệu tỉnh lại.
Quả nhiên, mấy giây sau, cô từ từ mở mắt.
Đập vào ánh mắt là một trần nhà rộng lớn, kiến trúc rất đặc biệt.
Lâm Tử Lam nhíu mày, nhất thời không biết đang ở nơi nào.
Hai mắt Lâm Tử Lam nhắm lại, đầu có chút đau, cô nhớ, cô đang cùng Mặc Thiếu Thiên làm lễ đính hôn?
Tại sao lại ở chỗ này?
Đây là nơi nào?
Suy nghĩ một chút, trong đầu Lâm Tử Lam chợt thoáng hiện lên thời điểm lúc ở nhà vệ sinh, cô đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên, thấy Diệp An Nhiên xuất hiện trong gương, áo đen, môi đỏ mọng…
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam đột nhiên mở mắt.
Diệp An Nhiên!!!
Là cô ta!
Lâm Tử Lam nhớ, Diệp An Nhiên đánh ngất cô!
Cô nhớ sau khi uống ly rượu đỏ trong người thấy không thoải mái, liền đi tới nhà vệ sinh, sau đó nhìn thấy Diệp An Nhiên!
Là cô ta làm cô bất tỉnh!
Nghĩ tới đây, Lâm Tử Lam chợt tỉnh táo hẳn.
Lúc này, cô nhìn bốn phía.
Đây là nơi nào?
Hơn nữa xung quanh, cũng không thấy người!
Gian phòng lớn như vậy, thiết kế cổ điển, càng làm cho căn phòng tăng thêm một phần trang nghiêm cùng áp lực.
Lâm Tử Lam không thích thiết kế như vậy, khiến người ta cảm giác nặng nề, không thở nổi.
Lúc này, Lâm Tử Lam vừa muốn từ trên giường đứng dậy, cửa chợt bị đẩy ra.
Một người đàn ông đi vào, hơn nữa, chân của hắn, hình như có chút thoải mái, bước đi có chút khập khiễng, nhưng người đàn ông này dáng dấp giống con lai, hết sức khôi ngô.
“Lâm tiểu thư, Xin chào, không đúng, nên gọi chính xác là Mặc phu nhân… ”Người đàn ông lạ vừa nói, vừa đi vào.
Mặc dù dáng dấp rất quyến rũ, nhưng lời nói nghe đặc biệt vô lại!
Hơn nữa đặc biệt giọng nói làm người ta không thích, giọng điệu này, khiến người ta vô cùng không thoải mái.
“Anh là ai?” Lâm Tử Lam nhìn hắn hỏi, lời nói tràn đầy cảnh giác.
Và làm thế nào cô lại ở chỗ này?
Nghe được lời Lâm Tử Lam nói, anh ta cười đi vào… , Trực tiếp đi tới trước mặt Lâm Tử Lam, nhìn anh ta, ánh mắt kia, tràn đầy sắc thái khác nhau.
“Có thể, cô không biết tôi… Tôi nên tự giới thiệu mình một chút, tôi tên là…Tư Tuyệt!” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam, nói gằn từng chữ.
Tư Tuyệt!
Tên thật kỳ quái!
Tại sao có thể có người có tên gọi như vậy?
Mặc dù kỳ quái, nhưng đây không phải là trọng tâm của sự chú ý của Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam nhìn anh ta, không biết người trước mặt, là bạn hay là thù, mặc dù anh ta đang cười, lại cười châm biếm, Lâm Tử Lam không muốn dài dòng, nhìn anh ta trực tiếp hỏi, “Tôi tại sao lại ở chỗ này? Nơi này là nơi nào?” Lâm Tử Lam nhìn anh ta hỏi.
“Có quá nhiều lý do để cô ở đây!” Tư Tuyệt sâu kín nói, cũng không có trả lời ngay câu hỏi của Lâm Tử Lam!
“Về phần nơi này là nơi nào, tôi cho cô biết, đây là… La Mã!” Tư Tuyệt nói gằn từng chữ.
La Mã?
Lâm Tử Lam một chút kinh ngạc, không ngờ, cô cảm giác chỉ ngủ một giấc, đã từ A Thị đến La Mã rồi!
Điều này đối với Lâm Tử Lam, thật có chút khó tin.
Lâm Tử Lam suy nghĩ một chút, nhíu nhíu mày, nhìn Tư Tuyệt, “Là Diệp An Nhiên kêu anh bắt cóc tôi sao?” Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt hỏi.
Nghe Lâm Tử Lam nói, Tư Tuyệt đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó cười lớn ha ha ha.
Vậy mà một giây kế tiếp, sắc mặt của hắn nhanh chóng biến đổi. “Không!”
“Là tôi kêu cô ta giết Mặc Thiếu Thiên, nhưng cô ta không nỡ, lại mang cô tới đây, nói hành hạ cô, mới khiến Mặc Thiếu Thiên đau khổ nhất!” Tư Tuyệt nói gằn từng chữ.
Nghe Tư Tuyệt nói vậy, Lâm Tử Lam trề miệng một cái.
Thì ra, mục đích của Diệp An Nhiên là giết chết Mặc Thiếu Thiên?
Nghĩ tới điều này, Lâm Tử Lam gật đầu có chút tê dại.
Thật may là Diệp An Nhiên đối với Mặc Thiếu Thiên có tình cảm, nếu không, Mặc Thiếu Thiên có thể đã bị tập kich.
Đôi khi, tình yêu, không chỉ là một loại tổn thương, có lúc cũng có thể trở thành một loại bảo vệ.
“Anh tại sao muốn giết Mặc Thiếu Thiên?” Lâm Tử Lam nhìn hắn hỏi.
Mặc Thiếu Thiên!
Ba chữ này, đối với Tư Tuyệt mà nói, là sỉ nhục cả đời, cả đời ghi nhớ!
Nhắc tới tên Mặc Thiếu Thiên, Tư Tuyệt xem ra có chút khác thường, gân xanh trên cánh tay cũng nổi lên, hơn nữa ánh mắt kia, thay đổi trở nên đỏ hơn.
“Tại sao?”
“Không có vì cái gì!”
“Hắn chính là đáng chết!” Tư Tuyệt hung hăng nói.
Nhắc tới Mặc Thiếu Thiên, toàn bộ thù hận trong lòng Tư Tuyệt bùng lên.
Lâm Tử Lam nhìn bộ dạng của Tư Tuyệt, giống như có thâm thù đại hận.
Coi như Tư Tuyệt không nói, lâm Tử Lam cũng có thể cảm thấy!
Anh ta kich động cùng căm ghét, không cần che giấu lộ cả ra ngoài!
Lâm Tử Lam ngồi ở trên giường, nhìn Tư Tuyệt, cũng không có mở miệng.
Mặc dù nói không biết bọn họ có thâm thù đại hận gì, nhưng đối mặt Tư Tuyệt đối với Mặc Thiếu Thiên tràn ngập hận ý, trong lòng Lâm tử Lam cũng có cảm giác nói không ra lời.
Lúc này, Tư Tuyệt chợt nhìn Lâm Tử Lam, nhếch miệng lên cười nhạt, nụ cười tàn nhẫn.
“Cô nói xem có phải tôi nói rất đúng không?” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam từng chữ hỏi.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, nhắc tới Mặc Thiếu Thiên, toàn bộ cảm xúc của anh ta cũng phóng đại lên rất nhiều, cùng với dáng vẻ vừa rồi, giống như là hai người khác nhau.
Lâm Tử Lam nhìn Tư Tuyệt, mím môi, không có nói gì.
Bởi vì, cô không biết nên nói như thế nào.
Lúc này, Tư Tuyệt nhìn cô “Cô cũng thật đáng thương, nếu như không biết Mặc Thiếu Thiên, có lẽ chuyện này với cô không có quan hệ, nhưng bây giờ, đem cô trở thành vật hy sinh cho Mặc Thiếu Thiên!”
“Biết anh ta, cuộc sống của cô bắt đầu biến thành bi kịch!” Tư Tuyệt nhìn Lâm Tử Lam, nói gằn từng chữ, những câu nói cũng tràn đầy thù hận!