Hơn nữa, gần nhất kết thù oán, Mặc Thiếu Thiên nghĩ lại, không có ai.
Trên cơ bản hiện tại, cũng chưa nghĩ ra.
Chẳng lẽ là Tiêu Dật?
Thời gian trước, hắn tập kich hắn!
Hơn nữa, Mặc Thiếu Thiên cũng biết, Tiêu Dật có tình cảm với Lâm Tử Lam!
Chẳng lẽ là hắn!
Cố ý thời điểm Lâm Tử Lam đính hôn mang cô đi!
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, đôi mắt sáng lên.
Tiểu Ly nhìn hắn, ” Ngươi nghĩ tới cái gì sao?”
“Tiêu Dật!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Vân Dục cùng Tiểu Ly cùng sửng sốt.
Thời gian trước, việc làm của Mặc Thiếu Thiên đối với Tiêu Dật, bọn họ cũng đều biết.
Bất quá xem ra hiện tại, giống như trừ hắn ra, không thể nghĩ ra người nào khác!
“Tôi lập tức cho người đi thăm dò!” Tiểu Ly nói.
Mặc Thiếu Thiên gật đầu.
“Có tin tức sẽ báo cho ngươi!” Vân Dục nhìn hắn nói.
Mặc Thiếu Thiên gật gật đầu.
“Ngươi hiện tại tốt nhất quay về công ty sử lí mọi chuyện, nếu thật là Tiêu Dật, thì cần phải đánh lâu dài!” Vân Dục nói.
Nghe Vân Dục nói, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, cuối cùng không thể không rời khỏi tổng bộ Cửa Ngục.
Công ty, Mặc Thiếu Thiên trở về, lại phát hiện Cung Ái Lâm cùng Mặc Thiếu Quần.
Thời điểm đang nhìn đến bọn họ, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày.
Về chuyện ngày hôm qua, nói vậy Mặc lão trở về nói.
Cho nên, bọn họ mới tới khẩn cấp như vậy.
Nhìn Mặc Thiếu Thiên, Cung Ái Lâm nói ngay, ” Mặc Thiếu Thiên, ngươi không phải nên thực hiện lời hứa sao?” Cung Ái Lâm trực tiếp hỏi.
Đồng ý để hắn và Lâm Tử Lam đính hôn, để Mặc Thiếu Quần vào công ty.
Nhìn bộ dạng Cung Ái Lâm, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên gợi lên chút cười lạnh.
Thật là khẩn cấp.
Người công ty, cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ biết thời điểm ngày hôm qua Mặc Thiếu Thiên đính hôn, còn rất vui vẻ, hôm nay như thế nào một bộ dạng không thích?
Mọi người nghĩ đến cũng chỉ có thể hắn cùng Cung Ái Lâm cãi nhau!
Mạc Lương đứng ở phía sau Mặc Thiếu Thiên, không nói gì, nhìn Cung Ái Lâm, chờ đợi chỉ thị của Mặc Thiếu Thiên.
“Mặc Thiếu Thiên, ngươi sẽ không phải đổi ý đi?” Mặc Thiếu Quần nhìn hắn gào thét hỏi.
Nhìn bộ dạng của hắn, không giống như biết chuyện.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, chẳng lẽ Mặc lão trở về không có nói gì?
Bất quá nếu bọn họ không biết, Mặc Thiếu Thiên cũng không cần nói ra, để cho bọn họ đâm.
“Ngươi xác định, người tàn phế như vậy, có thể đi làm?” Mặc Thiếu Thiên nhìn hắn hỏi.
“Ngươi… Ngươi nói ai tàn phế?Nếu không phải con trai của ngươi, ta có thể gãy xương sao? Mặc Thiếu Thiên, bây giờ ngươi nói chuyện không có tính toán gì hay sao?” Mặc Thiếu Quần nhìn Mặc Thiếu Thiên gào thét nói.
“Mặc Thiếu gia gào khóc thảm thiết, không phải là muốn đi làm sao? Tốt! Mạc Lương, để cho hắn làm tổng giám đốc quản lí, lập tức tiền nhiệm!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lập tức nhìn Mặc Thiếu Quần, ” Ta mặc kệ ngươi lăn đến, như thế nào trở về, dám muộn, trong giờ làm việc dám đùa giỡn thư kí, ta liến lập tức cho ngươi cút trở về!” Mặc Thiếu Thiên từng chữ một nói.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Mặc Thiếu Quần có loại cảm giác bị xem thường, ”Ngươi mới cần chạy trở về, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ ngồi vào vị trí của ngươi!” Mặc Thiếu Quần nói.
Mạc Lương ở phía sau nghe, có điểm xấu hổ.
Chuyện Mặc nhị thế tổ nói, là một chuyện cười.
Hắn có thể làm tổng giám đốc MK, như vậy mọi người đều có thể ngồi!
Mạc Lương đứng ở phía sau cái gì cũng không nói.
Cung Ái Lâm nhìn hai người cãi nhau, cũng thành thói quen.
Lúc trước Mặc Thiếu Thiên tuy rằng có kiêng kị bà, nhưng mà đối với Mặc Thiếu Quần cũng không khách khí.
Hiện tại, hiệp nghị của bọn hắn đã ngưng, Mặc Thiếu Thiên sẽ càng ngày càng không khách khí.
Cung Ái Lâm cảm thấy, Mặc Thiếu Thiên so với trong tưởng tưởng còn đáng sợ hơn.
“Chỉ bằng ngươi?” Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng cười khinh thường, cúng không nói thêm lời vô nghĩa, trực tiếp đi vào phòng làm việc của mình.
“Mạc Lương, chuyện công ty tạm thời giao cho ngươi cùng Trần Mặc, trừ khi có chuyện gì quan trọng, nếu không các người toàn quyền làm chủ!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Mạc Lương cũng không phải lần đầu tiên tiếp nhận công việc này, đi theo Mặc Thiếu Thiên tiến vào văn phòng.
Cung Ái Lâm đứng ở đó, Mặc Thiếu Quần ngồi ởi xe lăn, nhìn bóng lưng Mặc Thiếu Thiên, nói không nên tức giận.
Nhất là Cung Ái Lâm, nhìn bóng lưng Mặc Thiếu Thiên, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Quần, ” Đừng quên, chuyện mẹ giao phó!”
Mặc Thiếu Quần nhìn Cung Ái Lâm, ” Mẹ, người yên tâm, con nhất định đem hắn đuổi khỏi MK!”
Cung Ái Lâm nhìn Mặc Thiếu Quần, cuối cùng khóe miệng ngoéo một cái, sau đó cùng hắn rời đi.
…
Mặc Thiếu Thiên cùng Trần Mặc, còn có Mạc Lương bàn chuyện xong, liền nhận được điện thoại của Vân Dục.
“Còn có một nhóm người, đang tìm Lâm Tử Lam!” Vân Dục nói.
Nói vậy, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, ” Là ai?”
“Không rõ lắm, trước mắt còn chưa tra được, nhưng mà hiển nhiên, Lâm Tử Lam còn ở A thị!” Vân Dục nói.
Nghe tin tức Lâm Tử Lam còn ở A thị, trong lòng Mặc Thiếu Thiên nói không ra lời.
Rõ ràng bọn họ ở cùng một thành phố, mà hắn lại không tìm ra được cô.
Loại cảm giác này, làm cho người ta thật khó chịu!
“Ta đã biết!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Sau khi bàn chuyện, Mặc Thiếu Thiên muốn đi, lại có người gõ cửa.
Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, ” Mời vào!”
Vì thế, Diệp An Nhiên đẩy cửa tiến vào.
“Thiếu Thiên!” Diệp An Nhiên gọi một tiếng.
Thời điểm nhìn thấy Diệp An Nhiên, trong đầu thoáng qua lời Hoa Hồng nói.
“Có chuyện gì không?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Diệp An Nhiên đi qua, nhìn Mặc Thiếu Thiên, ” Ngày hôm qua xảy ra chuyện gì sao?”
Mặc Thiếu Thiên lập tức nhìn cô ta, ” Vì sao hỏi như vậy?”
“Ngày hôm qua, không biết vì sao, có một đứa trẻ… Chạy tới hỏi đem mẹ nó chạy đi đâu!” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên chậm rãi mở miệng.
Nghe lời cô ta, Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, tựa hồ nghĩ xem lời cô nói là thật hay giả.
“Lâm tiểu thư, không thấy?” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên, từng chữ một hỏi.
Biểu tình kia, tựa hồ là đoán, giống như cô thật sự không biết chuyện gì.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Diệp An Nhiên, dáng vẻ một bộ hoàn toàn không hiểu.
“An Nhiên, anh có chuyện muốn hỏi!” Mặc Thiếu Thiên nói.
“Chuyện gì vậy?” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Ngày hom qua, trong lễ đính hôn, em có gặp qua Tử Lam hay không?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Nghe Mặc Thiếu Thiên hỏi vậy, Diệp An Nhiên có chút chột dạ.
“Vì sao hỏi vậy?” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.
“Anh chỉ hỏi, ở lễ đính hôn, có gặp cô ấy hay không?” Mặc Thiếu Thiên lặp lại lần nữa.
Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên, hít một hơi, “ Gặp qua!”
Hoa Hồng cũng biết, cho nên, Diệp An Nhiên không thể phủ nhận.
“Em gặp làm gì? Cùng nhau nói gì?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Diệp An Nhiên tiếp tục hỏi.
“Em… ” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên nhưng không biết nói sao cho phải.
“Không có gì, chỉ tâm sự chút thôi!” Diệp An Nhiên nói.
“Tâm sự?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô, trong lời nói có chút khí thế bức người.
Diệp An Nhiên nhíu mày, nhìn Mặc Thiếu Thiên, đôi tròng măt tràn ngập tình cảm, ”Em không biết anh nghe người khác nói gì, nhưng Thiếu Thiên, chúng ta biết nhau lâu như vậy, chẳng lẽ anh không hiểu em sao?” Diệp An Nhiên nói.
Hiểu biết?
Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên ngoéo một cái.
“An Nhiên, từ chuyện lần trước, anh càng ngày càng không hiểu em!” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô lạnh lùng nói.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, mày Diệp An Nhiên nhăn lại trong lòng thoáng một tia bất an, ” Anh nói cái gì?”
Nếu nói tới đây, Mặc Thiếu Thiên cũng không ngại nói thẳng, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Diệp An Nhiên, ” Lần trước anh cùng Tử Lam ở trong thang máy gặp chuyện không may, chuyện này, là em làm?” Mặc Thiếu Thiên nói.
Nghe Mặc Thiếu Thiên nói, Diệp An Nhiên sửng sốt, nhìn Mặc Thiếu Thiên, đôi mắt mở lớn, khó có thể tin.
“Anh, anh nói cái gì, em nghe không hiểu!” Diệp An Nhiên khẩn trương nói, tuy rằng cô biết Mặc Thiếu Thiên đã sớm biết, nhưng mà không nghĩ tới, hôm nay hắn sẽ vạch trần.
Hơn nữa, cô chưa bao giờ nghĩ tới, sau khi vạch trần bọn họ như thế nào đối mặt.
“Em nghe hiểu được!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Diệp An Nhiên, một chữ một nói.
Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên, cắn môi, cuối cùng nghĩ nghĩ, ngẩn đầu nhìn hắn” Anh nói đúng vậy, chuyện kia em làm, nhưng chỉ là em ghen tị, cũng không nghĩ hại chết cô ấy!” Diệp An Nhiên nói.
“Em chỉ là hận, hận cô ấy đoạt anh đi, cho nên mới làm vậy!” Diệp An Nhiên tiếp tục nói, chỉ sợ Mặc Thiếu Thiên không tin.
“Thế chuyện ngày hôm qua?” Mặc Thiếu Thiên bỗng nghiêng đầu sang chỗ khác hỏi.
Ngày hôm qua…
Diệp An Nhiên lắc đầu, ” Chuyện ngày hôm qua, em thật sự không biết, Lâm Tử Lam mất tích, không liên quan đến em!” Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên nói, giọng điệu kia, thật kich động, chỉ sợ Mặc Thiếu Thiên không tin.
“Vậy em vì sao muốn cho tử lam xem video?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.
Trong khoảng thời gian ngắn, Diệp An Nhiên á khẩu không trả lời được.