Cho đến khi, Lâm Tử Lam cảm thấy phía dưới có một thứ chỉa vào, không ngừng ma sát, Lâm Tử Lam thế mới biết, cô lại chọc giận!
Nhìn Mặc Thiếu Thiên, trong con ngươi tràn đầy du͙c vọng.
Tay Mặc Thiếu Thiên, ở trên người Lâm Tử Lam sờ soạng, như vậy, tất thế muốn ăn Lâm Tử Lam.
Lâm Tử Lam thấy thế đẩy anh ra.
Dù sao đây cũng là phòng làm việc.
Cô cò chưa muốn ở trong tình trạng này.
Nhưng nhìn Lâm Tử Lam rời đi, Mặc Thiếu Thiên không thuận theo, trực tiếp đem cô chế trụ, gắt gao ngồi trên người mình, tay cứ như vậy hướng về phía Lâm Tử Lam, hai người, mập mờ không dứt.
Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên có chút dở khóc dở cười, bọn họ còn có thể kich tình hơn một chút sao!
Nơi này là phòng làm việc!
“Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam gọi anh một tiếng.
Mặc Thiếu Thiên nâng mắt, nhìn thẳng Lâm Tử Lam, một bộ dạng đương nhiên, cũng không cảm thấy có gì không đúng.
“Để em đứng lên!” Lâm Tử Lam nói.
“Em không có cảm giác sao?”
“Cái gì?”
“Phía dưới!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Lâm Tử Lam “… ”
Cô như thế nào không cảm giác!
Nhưng nơi này là văn phòng a!
Tùy thời đều có người gõ cửa!
“Không có!” Lâm Tử Lam chỉ có thể nói dối lương tâm.
Những lời này, làm cho sắc mặt Mặc Thiếu Thiên tối sầm.
Cô đây không phải là biến tướng cái kia của anh quá nhỏ sao!
Mặc Thiếu Thiên là người kiêu ngạo, làm sao có thể cho phép.
Vì thế, Mặc Thiếu Thiên càng thêm không khách khí, trực tiếp đem thân mình Lâm Tử Lam đè xuống…
“Cảm thấy chưa?” Mặc Thiếu Thiên nhìn cô hỏi, tà mị nhíu mày, giọng nói mang theo vài phần ác liệt.
Nhưng mà ác liệt như vậy, Mặc Thiếu Thiên lại có vẻ càng thêm tà mị.
“Anh… ”
“Nếu không có cảm giác, anh liền trực tiếp đi vào, cho em cảm giác thật tốt!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam từng chữ một nói, giọng điệu có vài phần uy hiếρ.
Liên quan đến tôn nghiêm phái nam của anh, cái này không thể nhượng bộ.
Nghe được lời của Mặc Thiếu Thiên, thiệt tình Lâm Tử Lam hết nói nổi.
Vì thế, chỉ có thể đỏ mặt gật đầu.
Nhìn Lâm Tử Lam thỏa hiệp, thế này Mặc Thiếu Thiên mới vừa lòng ngoéo khoé môi một cái.
“Hiện tại có thể buông chứ?” Lâm Tử Lam nhìn anh hỏi.
Mặc Thiếu Thiên có điểm luyến tiếc.
Lâm Tử Lam nhìn anh, sau đó vươn tay ôm lấy cổ Mặc Thiếu Thiên, dùng giọng điệu dịu dàng mở miệng, :” Mặc Thiếu tiên sinh thân ái, ngày kia liền đính hôn, cho nên, anh liền nhịn đi!” Lâm Tử Lam cười nói.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, nữ nhân này tuy không thô lỗ, nhưng mà cũng có lúc dịu dàng nói chuyện như thế.
Mặc Thiếu Thiên lặng đi một chút, sau đó thoáng qua thần trí.
Cũng không phỉa chưa làm qua!
Chỉ là không có ở văn phòng làm việc làm!
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Mặc Thiếu Thiên vẫn là buông Lâm Tử Lam ra.
Tuy rằng nữ nhân này thoạt nhìn rất hay nói, hơn nữa nói tới nói lui một bộ, nhưng mà mặt cô mỏng, để cho cô ở chỗ này làm, đoán chừng, cô thế nào cũng không thỏa hiệp.
Nghĩ đến ngày kí đính hôn, anh về sau còn nhiều cơ hội.
Nghĩ như vậy, Mặc Thiếu Thiên buông Lâm Tử Lam ra.
Lâm Tử Lam xuống dưới, nhân cơ hội chỉnh lại quần áo.
Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, khóe miệng khoéo một cái, lúc này nhìn, đồng hồ cổ tay, là phong cách anh thích.
Không ngờ nữ nhân này, thật có mắt thẩm mĩ.
Vì thế, buổi chiều, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên ở văn phong hàn huyên chốc lát, liền trở về.
Thời điểm trở về, trong nhà nhều hơn một người.
Hoa Hồng.
Hi Hi nói đi đón người, chính là Hoa Hồng.
Lâm Tử Lam không phải lần đầu tiên nhìn thấy Hoa Hồng, nhưng mà mỗi lần nhìn thấy cô, đều có cảm giác kinh ngạc.
Phụ nữ có thể đắc ý, có thể gợi cảm, nhưng mà rất ít nhìn thấy người đắc ý giống như Hoa Hồng vậy.
Biết Hoa Hồng cũng là người trong hắc đạo, nhưng mà đối với Hi Hi cũng rất tốt, cô ấy cùng Hi Hi ở một chỗ, Lâm Tử Lam cũng rất yên tâm.
Hi Hi làm cơm, Hoa Hồng ngồi ở chỗ kia ăn, khen thức ăn bảo bối làm ngon.
Hoa Hồng nhìn thấy Lâm Tử Lam trở về, cũng không xa lạ, trực tiếp bắt chuyện, lưu loát đến cực điểm, nhìn Lâm Tử Lam, cũng ngay thẳng.
“Mẹ, ăn cơm đi!” Hi Hi nhìn Lâm Tử Lam nói.
“Ừ!” Lâm Tử Lam gật đầu, sau đó đi thay đồ, đi ra ăn cơm.
Lúc ăn cơm, Hi Hi nhìn Lâm Tử Lam, “ Mẹ, Hoa Hồng sẽ ở lại đây để bảo vệ người!” Hi Hi nói.
“Bảo vệ mẹ?” Lâm Tử Lam nhíu mày, vì sao.
“Ừ, thời điểm đính hôn, Hoa Hồng liền phụ trách bảo vệ người!” Hi Hi nói, phải là một nữ nhân mới tốt, như vậy mới có thể một tấc không rời đi theo bảo vệ.
Lâm Tử Lam nhíu mày, ” Mẹ chỉ đính hôn, cũng không phải làm gì, vì sao phải bảo vệ!” Lâm Tử Lam hỏi.
“Con cũng không thể nói được, bất quá, mặc kệ thế nào, Hoa Hồng ở bên cạnh người, con cũng rất yên tâm!” Hi Hi nói.
Vậy, vì để bảo bối yên tâm, Lâm Tử Lam cũng không thể cự tuyệt.
“Vậy được rồi, chính là vất vả cho Hoa Hồng!” Lâm Tử Lam cười nói.
Hoa Hồng cười, ” Không có gì, tôi thiếu Hi tử ân tình, đáng giá!”
Nghe lời nói của Hoa Hồng, Lâm Tử Lam cười, tính cách người này, Lâm Tử Lam thích.
Hi Hi cũng cười, ” Mẹ, ăn cơm!”
“Ừ!” Lâm tử lam gật đầu, nhìn cơm, không có bao hiêu phần thèm ăn, tùy tiện ăn vài miếng, uống chút đồ uống, đi rửa mặt đi ngủ.
Chẳng biết tại sao, mấy ngày nay, lâm tử lam đặc biệt mệt, rất muốn ngủ, từ ngày đi dạo phố, cô cảm giác nghỉ ngơi không giống nhau.
Vì thế, lâm tử lam phải đi nghỉ ngơi, hoa hồng cùng hi hi hai người ở phòng khách chơi trò chơi.
Một lớn một nhỏ, nhưng thật giống như không hết đề tài để nói, chơi rất náo nhiệt.
…
Hai ngày liền như vậy trôi qua.
Hôm nay là ngày Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên đính hôn.
Đính hôn được tổ chức vào buổi tối ở khách sạn.
Cửa, vô số xe hoa nổi tiếng, hôm nay là ngày tổ chức hôn lễ của Mặc Thiếu Thiên, cơ hồ tất cả những người có mặt mũi ở A thị đều tới, A thị tụ tập rất nhiều giới thượng lưu.
Ngay cả những người muốn hợp tác với MK một chút, cũng tới đây tham dự náo nhiệt.
Tóm lại, náo nhiệt phi thường.
Ngay cả là lễ đính hôn, nhưng mà bố trí hết sức trang trọng.
Ánh đèn, rượi đỏ, âm nhạc, đều rất náo nhiệt.
Mặc Thiếu Thiên một thân lễ phục màu đen, hôm nay, thoạt nhìn có chút yêu nghiệt quá đáng.
Người không ngừng lui tới, hướng Mặc Thiếu Thiên chúc mừng, Mặc Thiếu Thiên cười tiếp nhận.
Mà trên lầu, Lâm Tử Lam ở trong phòng, đổi lễ phục, trang điểm.
Hết thảy, rất nóng lòng.
Mà ngay cả Hi Hi cũng mặc lễ phục tiểu tây trang, thoạt nhìn, rất đáng yêu.
Nghe được tin tức Mặc lão không đến, Hi Hi liền gọi điện thoại đến, sau một phen lí do thoái thác, Hi Hi liền dùng chiêu kich tướng Mặc lão mới đáp ứng đến.
Dù sao cha đính hôn, Mặc lão không đễn là một chuyện cười.
Cho nên, Hi Hi tranh thủ ra tay giúp việc này.
Bé vốn cũng không xác định Mặc lão sẽ đến, nhưng là kết quả, lại làm Hi Hi rất vui vẻ.
Trở lại phòng, Lâm Tử Lam vẫn đang trang điểm, Hi Hi ở một bên nhìn, chỉ tán thưởng, ”Mẹ, người hôm nay thật xinh đẹp!”
Nghe được lời nói của Hi Hi, Lâm Tử Lam nhìn bé, ” Ý của con chính là, mẹ lúc trước không xinh đẹp?”
“Mẹ, người lại nữa… Người đắc ý, ngày nào cũng đắc ý, bất quá hôm nay đẹp nhất!” Hi Hi cười nói.
Nghe Hi Hi nói, Lâm Tử Lam cười rất vui vẻ, ” Tiểu quỷ!”
Hi hi cười, lúc này nhìn đến Hoa Hồng phía sau.
Cô sớm đã đổi lễ phục, ngồi trên so pha, ăn táo, thư thái, ngay cả ăn quả táo cũng thư thái trọc người.
Thấy Hoa Hồng mấy lần đều mặc quần áo bình thường, tuy rằng thật gợi cảm xinh đẹp, nhưng mà mặc lễ phục cũng làm cho người ta thật kinh diễm.
Hoa Hồng rất đẹp, cho nên lễ phục mặc trên người cô, càng lộ vẻ hấp dẫn, xinh đẹp gợi cảm.
Sau khi nhìn Hoa Hồng, Hi Hi nhịn không được tán thưởng, mỹ nữ chính là mỹ nữ, mặc cái gĩ đều xinh đẹp.
Đáng tiếc a!
Đáng tiếc!
Bé nếu là người hai mươi mốt tuổi thì tốt rồi!
Bé nhất định sẽ thích Hoa Hồng!
Thật sự đáng tiếc, bông hoa xinh đẹp!
Nhìn Hi Hi, Hoa Hồng nhíu mày, ” Thế nào, nhìn cái gì?”
“Hoa Hồng, cô thật xinh đẹp!” Hi Hi nhịn không được ca ngợi.
Tuy rằng, đến bây giờ Hoa Hồng, được không ít người khen ngợi, nhưng là Hi Hi tiểu hài tử ca ngợi, cũng làm cho Hoa Hồng lặng đi một chút.
Sau đó trong lòng không ngừng đắc ý.
“Tốt lắm, ngươi ở trong này theo giúp mẹ ta, ta đi xuống xem một chút ông ngoại ta có tới không?” Hi Hi cười nói.
Hoa Hồng nhíu mày, sau đó gật đầu.
Sau khi Hi Hi ra ngoài, thợ trang điểm vẫn còn đang trang điểm cho Lâm Tử Lam, Hoa Hồng nhìn một chút, sau đó ngồi ở so pha, tiếp tục ăn táo.
Lâm Tử Lam trang điểm xong, không sai biệt lắm mười mấy phút đồng hố sau, đúng lúc này, của chợt bị gõ vang.
Mở cửa, lại là Mặc Thiếu Thiên!
“Vợ thân ái, em còn muốn trang điểm bao lâu?” Nhìn thấy Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên liền ba hoa nói.
Nhưng mà đang nhìn đến Lâm Tử Lam mặc lễ phục, Mặc Thiếu Thiên liền kinh ngạc.
Lúc trước từng nghĩ tới bộ dạng Lâm Tử Lam mặc lễ phục, nhưng mà nhìn thấy lại là một cảm giác khác.
Thanh thuần mang theo một tia quyến rũ, lễ phục kia, cơ hồ đem con người Lâm Tử Lam lộ ra, cao quí, trang nhã, giống như một loại độc của hoa hồng.
“Vợ, em thật đẹp!” Mặc Thiếu Thiên nhịn không được ca ngợi.
Lúc này, Hoa Hồng ở một bên, nghe Mặc Thiếu Thiên nói những lời này, vẫn là nhịn không được nổi da gà.
Không nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên cũng nói ra được những lời như vậy!
Hoa Hồng nghĩ, biết hai người cần một chút thời gian, liền hướng đi ra bên ngoài.
Thợ trang điểm thấy thế, cũng tránh ra, đem không gian nhường cho hai người.
Nhìn mọi người đi ra, Lâm Tử Lam cười cười, nghe Mặc Thiếu Thiên khen, Lâm Tử Lam rất vui vẻ, nhìn anh, ” Anh như thế nào lên đây?”
“Nhìn xem em cần bao lâu, anh cũng chờ có điểm không kiên nhẫn!” Mặc Thiếu Thiên nói.
Không phải tân khách chờ không kiên nhẫn, mà Mặc Thiếu Thiên chờ không kiên nhẫn.
“Lập tức thì tốt rồi, em lập tức đi xuống!” Lâm Tử Lam nói.
“Anh chờ em!”
“Anh vẫn là nên đi trước đi, còn có nhiều người cần đón tiếp!” Lâm Tử Lam nói.
Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ, vẫn là gật đầu.