“Diện mạo!” Cảnh Thần nói.
Lâm Tử Lam cau mày, “Chẳng lẽ bổn cô nương đây rất kém sao? Tớ thế nào cũng được coi là xinh đẹp đi?”
Nói đến cái này, Cảnh Thần phì cười một tiếng.
Cô nương, cô thật tự tin.
Chỉ là, đích xác là như vậy, Diệp An Nhiên đẹp, dịu dàng, nhưng Lâm Tử Lam lại là tự tin, thanh thuần, có phong cách, hoàn toàn bất đồng, về diện mạo, Lâm Tử Lam xinh đẹp hơn.
“Người ta luôn là ‘ấm ấm nhu nhu’, nói chuyện đều mang dáng vẻ của một con cừu non, xem ra rất đáng thương, đàn ông đều thích như vậy!” Cảnh Thần nói…
Lâm Tử Lam rất muốn nói xin lỗi, bổn cô nương đây sẽ không như vậy!
Lâm Tử Lam vĩnh viễn sẽ không giống một con cừu non mà sinh tồn, tính cách của cô trời sinh chính là mạnh mẽ một chút, cho dù có một ngày, cô gặp phải một người đàn ông, nguyện đi hết cuộc đời, thì Lâm Tử Lam cũng sẽ không dùng giọng điệu của một con cừu non để nói chuyện, cô lầ một người phụ nữ có chủ kiến.
“Tớ cảm thấy được không bao giờ tớ làm ra được cái dáng vẻ kia… !” Lâm Tử Lam nói.
Cảnh Thần cười một tiếng, “Chỉ là, tớ thích cậu như bây giờ!”
Nếu quả thật như Cảnh Thần nói, hai người quả thật nên chơi với nhau.
Lâm Tử Lam cũng cười một tiếng, “Được rồi, làm việc đi!”
Cảnh Thần nhíu mày, sau đó trượt ghế lại bàn của mình, tiếp tục công việc.
Phòng thiết kế bát quái một trận, Lâm Tử Lam không nhìn, tiếp tục công việc, cho đến khi âm thanh bát quái biến mất, ngay lúc này, người của Bộ phận nhân sự đi vào, hơn nữa, sau lưng còn có một người đi theo.
Quản lý Bộ phận nhân sự vừa mới đi vào, mọi người thấy có người đi theoở phía sau thì mọi người cũng biết có chuyện muốn tuyên bố.
“Mọi người làm việc vất vả rồi, hôm nay tôi muốn giới thiệu với mọi người một nhân viên mới, Diệp An Nhiên ở Bộ phận Quảng cáo, về sau sẽ phụ trách quảng cáo cho sản phẩm đá quý của công ty chúng ta, cho nên tôi đặc biệt dẫn cô ấy tới đây chào hỏi mọi người, mọi người về sau giúp đỡ cô ấy nhiều hơn!” Quản lý Bộ phận nhân sự cười nói.
“Là mỹ nữ, chúng tôi sẽ cố gắng giúp đỡ!” Lúc này, một nhân viên nam hô lên một tiếng.
Lúc này, cả người Diệp An Nhiên diện một váy màu đen nhãn hiệu Chanel, một cách thành thục bước lên trước, “Xin chào mọi người, tôi là Diệp An Nhiên, lần đầu đến đây làm việc, hy vọng cùng với mọi người hợp tác vui vẻ, có rất nhiều chỗ thiếu sót, cũng xin mọi người giúp đỡ nhiều hơn!” Diệp An Nhiên cười ngọt ngào lên tiếng, bề ngoài xinh đẹp, rất nhanh sẽ bắt nhiều người làm ‘tù binh’.
Lâm Tử Lam ngồi tại chỗ, nhìn Diệp An Nhiên, ánh mắt không nhìn ra được bất kỳ tâm tình nào.
Ngay vào lúc này, Diệp An Nhiên liếc mắt liền thấy được cách đó không xa là Lâm Tử Lam, khóe miệng cô nâng lên nụ cười, sau đó hướng về phía Lâm Tử Lam đi tới.
“Lâm tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt, không ngờ chúng ta rất có duyên, tôi cho là cô chỉ là bạn của Thiếu Thiên, không ngờ cô cũng ở đây làm việc, về sau chúng ta chính là đồng nghiệp, hi vọng về sau cô giúp đỡ nhiều hơn!” Diệp An Nhiên nhìn Lâm Tử Lam cười nói, khóe miệng mang nụ cười hào phóng, không kiêu ngạo, không tự ti.
Lâm Tử Lam ngồi tại chỗ, không ngờ Diệp An Nhiên thế nhưng lại chủ động đi tới chào hỏi cô, nhưng nghe lời của cô ta… , Lâm Tử Lam khóe miệng nhếch lên, cô cũng đứng dậy, bắt tay Diệp An Nhiên, chỉ đơn giản mà nói hai chữ, “Hoan nghênh!”
Mặc dù Diệp An Nhiên đang cười nói, nhưng cô cười cùng với lời của cô… , Cũng làm cho Lâm Tử Lam rất không thoải mái.
“Tôi nhớ lúc ấy còn có một người nữa, cô ấy cũng làm việc ở đây sao?” Diệp An Nhiên hỏi.
Không thể nghi ngờ, người cô ta nhắc tới là Cảnh Thần.
Quả nhiên, quay người lại liền thấy Cảnh Thần.
“Chào cô!” Diệp An Nhiên hướng về phía Cảnh Thần lên tiếng chào hỏi.
Cảnh Thần cũng nhìn Diệp An Nhiênnhàn nhạt lên tiếng chào, “Diệp tiểu thư, hoan nghênh!”
Cảnh Thần ngồi nói, hoàn toàn không có ý đứng dậy, chỉ là Diệp An Nhiên không chút nào ngại ngùng, “Cám ơn!”
“Lâm tiểu thư, tôi còn muốn tới các bộ phận khác, chúng ta hôm nào tán gẫu tiếp!” Diệp An Nhiêncười nhìn Lâm Tử Lam nói.
“Được!!” Lâm Tử Lam gật đầu.
Những lời được nói vào lúc này, trong lòng hai người cũng ngầm hiểu lẫn nhau, thật ra chỉ có bên ngoài hai người nhìn thì rất hợp nhau, Lâm Tử Lam rất không thích, nhưng là cái thế giới này, luôn phải có rất nhiều việc như vậy.
Vì vậy, Diệp An Nhiên chỉ cần gọi cho cô với Cảnh Thần một cú điện thoại thôi, là được rồi.
Diệp An Nhiên mới vừa đi, Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần nhìn thoáng qua lẫn nhau, ánh mắt trao đổi, cũng chỉ có hai người mới có thể hiểu.
…
Thời gi¬an ăn cơm trưa, Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần còn có Trần Mặc, ba người cùng nhau đi ăn cơm trưa.
Ba người ngồi chung một chỗ, vừa ăn, vừa cười nói.
Ngay vào lúc này, nhất thời ồn ào, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa.
Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần cũng nhìn theo.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên cùng Diệp An Nhiên xuất hiện ở cửa phòng ăn dành cho nhân viên, hai người sóng vai đi tới, cử chỉ có hơi thân mật, nếu như nói bọn họ chỉ là quan hệ bình thường, chỉ sợ khó mà tin được a.
Diệp An Nhiên cười ngọt ngào, nhìn thế nào, đều mang dáng vẻ cua một người đang trong độ yêu đương.
Thấy Diệp An Nhiên cùng Mặc Thiếu Thiên cùng nhau xuất hiện, lòng của nhiều nhân viên nữ vỡ vụn, mấy nhân viên nam cũng ủ sầu, thì ra là hoa đã có chủ, hơn nữa, còn là Mặc Tổng, không ít nhân viên nam bày tỏ sự thất tình!
Thấy một màn như vậy, Cảnh Thần lạnh lùng cười buông một câu, “Tại sao tôi cứ có cảm giác người phụ nữ này rất muốn cho người ta biết rằng, cô ta cùng Mặc Tổng có quan hệ không đơn giản!”
Trần Mặc nhíu mày, “Cô ta là nhân viên mới đến ở Bộ phận Quảng cáo đó hả?”
Cảnh Thần nhíu mày, bày tỏ, đúng vậy.
“Xác thực, ngoại hình rất được!” Trần Mặc nhíu mày nói.
Vừa mới nói xong, Trần Mặc bị Cảnh Thần hung hăng khinh bỉ nhìn một cái.
Trần Mặc lập tức bày tỏ, “Tôi chỉ nói thật mà thôi, thật sự cô ta là kiểu mà đàn ông rất thích, dịu dàng, mỹ lệ, hào phóng” Trần Mặc nói.
Cảnh Thần nhìn Trần Mặc, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, “Đó chỉ có thể nói lên rằng các người đều nông cạn, nhìn vật thật cũng đừng nhìn bên ngoài!”
“Tôi chỉ nói ra ý kiến của nhiều người thôi, không có nghĩa là ý kiến của tôi, cho dù cô ta rất đẹp, nhưng không phải kiểu mà tôi thích!” Trần Mặc nói.
“Ăn ở hai lòng, trong ngoài bất nhất!” Cảnh Thần đánh giá.
“Nhìn người đẹp, đây là sự thưởng thức, nhưng mà thưởng thức không có nghĩa là thích, mỗi người rất thích theo đuổi người đẹp, cho nên, đây là thiên tính!” Trần Mặc nhấn mạnh nói.
“Đàn ông lấy cớ, vĩnh viễn đều nhiều như vậy!” Cảnh Thần nói lần nữa.
Rất dễ nhận thấy, đối với lời khen ngợi của Trần Mặc dành cho Diệp An Nhiên, Cảnh Thần rất bất mãn.
“Cảnh tiểu thư, cô đối với đàn ông rất có ý kiến!” Trần Mặc nói.
“Tin tưởng tôi, tôi chỉ là rất công bằng mà nói ra sự thật thôi!”…
Lâm Tử Lam ăn mấy thứ linh tinh, nhìn hai người, anh một câu, tôi một câu, sau đó mở miệng cười, “Này, Trần Mặc, không bằng anh nói ra một chút về mẫu người anh thích đi!”
Một lời này vừa nói ra, Cảnh Thần ngẩn người, nhìn về phía Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam cười, nhưng không có nhìn Cảnh Thần, mà là nhìn Trần Mặc, chờ đáp án.
Trần Mặc ngược lại rất hào phóng, thẳng thắn thừa nhận, “Tôi không phủ nhận, tôi cũng vậy, rất thích người đẹp, nhưng mà tôi lại thích nội tâm đẹp hơn, hơn nữa tính tình phải mạnh mẽ một chút, không câu nệ tiểu tiết gì gì kia… !”
Lâm Tử Lam chau chau mày, rất dễ nhận thấy, đã có đáp án.
Mà Cảnh Thần, lại khẽ sửng sốt một chút, không biết vì sao a, đang nghe đáp án này, trong lòng cô nảy mạnh lên một cái.
Lúc này, Mặc Thiếu Thiên đi tới, liếc mắt liền thấy Lâm Tử Lam, ba người bọn họ ngồi chung một chỗ cười cười nói nói, từ đầu đến cuối, Lâm Tử Lam cũng không có ngẩng đầu nhìn về phía hắn bên này, Mặc Thiếu Thiên mi tâm nhíu lại.
Ngược lại Trần Mặc, hướng về phía Mặc Thiếu Thiên gật đầu chào một cái.
Diệp An Nhiên đi theo Mặc Thiếu Thiên, cũng hướng về phía Trần Mặc lên tiếng chào hỏi.
Lâm Tử Lam cùng Cảnh Thần chỉ cười, cũng không nói gì.
Gọi món xong, Mặc Thiếu Thiên cùng Diệp An Nhiên ngồi vào một bàn khác, mà vị trí của Mặc Thiếu Thiên ngồi, vừa đúng có thể nhìn thấy Lâm Tử Lam, cô ăn mấy thứ linh tinh, nói đùa, nhưng ánh mắt thật giống như không thấy hắn, loại cảm giác này, khiến Mặc Thiếu Thiên có phần không thoải mái.
Diệp An Nhiên nói chuyện với Mặc Thiếu Thiên, tuy nhiên cô phát hiện ánh mắt của Mặc Thiếu Thiên lại ở phía sau người cô, Diệp An Nhiên biết, phía sau cô cách đó không xa chính là Lâm Tử Lam.
Suy nghĩ một chút, Diệp An Nhiên mở miệng cười, “Thiếu Thiên, anh đang nhìn gì vậy?”
Mặc Thiếu Thiên lúc này mới đưa ánh mắt về, nhàn nhạt nói, “Không có gì!”
Diệp An Nhiên quay đầu lại nhìn một chút, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi, “Anh là đang nhìn Lâm tiểu thư sao?”
“Không phải!” Mặc Thiếu Thiên trực tiếp phủ nhận.
“Lâm tiểu thư là người rất tốt, lại vừa xinh đẹp, ở công ty, người theo đuổi cô ấy nhất định rất nhiều đi!” Diệp An Nhiên cười hỏi.
“Không biết!” Mặc Thiếu Thiên nói thẳng.
Ai biết người theo đuổi cô có nhiều hay không!
Diệp An Nhiên con ngươi mờ đi một chút, nhìn phản ứng của Mặc Thiếu Thiên, trong lòng giống như có một cây kim châm vào, khó chịu không thôi, nhưng cô nhìn Mặc Thiếu Thiên hài hước cười, “Lâm tiểu thư xinh đẹp như vậy, Thiếu Thiên, anh thích cô ấy sao?”
Lời vừa hỏi xong, Mặc Thiếu Thiên ngẩng đầu nhìn Diệp An Nhiên, sau đó lạnh giọng nói, “Dĩ nhiên không thích!”
Người phụ nữ kia, không thú vị, lại còn bướng bỉnh, lại khó có thể cảm động, có quỷ mới thích cô!
“Có thật không?”
“An Nhiên, em hôm nay sao vậy?” Mặc Thiếu Thiên không trả lời câu hỏi của cô, ngược lại nhìn Diệp An Nhiên hỏi.
“Không có, em hôm nay ngày đầu vào công ty, nghe được rất nhiều chuyện về Lâm tiểu thư, cảm thấy cô ấy là một nhân viên ưu tú!” Diệp An Nhiên nói.
“Ừ!” Mặc Thiếu Thiên gật đầu một cái, “Thật sự thì sau khi cô ấy vào MK, kí kết được không ít hạng mục!” Ở điểm này, Mặc Thiếu Thiên không cách nào phủ nhận.
Diệp An Nhiên nhìn Mặc Thiếu Thiên, không biết vì sao, mặc dù Mặc Thiếu Thiên đã nói không thích Lâm Tử Lam, nhưng Diệp An Nhiên cứ có cảm giác là lạ, nghe được Mặc Thiếu Thiên khen Lâm Tử Lam, trong lòng của cô không khỏi ghen tỵ…
Loại cảm giác đó, giống như là muốn cắn nuốt Lâm Tử Lam!
Mặc kệ như thế nào, lần này, cô đã trở về!
Cô muốn ở lại, ở lại bên cạnh Mặc Thiếu Thiên!