1. Đi dạo.
Tối hôm đó em chở gấu đi dạo, cơ mà với bản tính của con gấu thì rất siêng ngồi sau xe ợ, cứ leo lên xe là y như rằng nó muốn em chạy đến tận cùng trái đất luôn hay sao ý, lúc nào nó cũng bảo em phải chạy xe thật chậm để vừa đảm bảo an toàn vừa cho nó có thời gian mà hóng gái, mà nào em có dám đi nhanh, cứ rồ ga từ vận tốc 20 cây số giờ lên được 20, 01 thì y như là tan cửa nát nhà luôn ợ. Dưới ánh mắt lượn lờ ngắm đèn đường mà chực chờ gầm rú bắt lỗi của con gấu thì than ôi… em cũng chỉ còn nước mà lờ đờ vác con xe mà chạy còn thua cả xe đạp. Chỉ muốn tấp quách vào cái lề nào ven đường mà ngồi nghỉ, uống nước mát cho xong, nhưng con gấu nào chịu buông tha, nó bắt em lang thang từ con đường này sang con đường nọ, ngã tư này sang ngã tư kia trong đêm tối mịt mờ mà chưa bao giờ có điểm đến.
Vậy mà nhiều lúc cầu được ước thấy, linh lắm luôn các bác ợ. Sau cả một buổi chiều dài đi chơi xa về mà chưa kịp tiếp nguyên liệu thì nào ngờ đâu con xe mượn của thằng bạn gấu cuối cùng cũng hết xăng một cách đột ngột.
Nhìn mặt con gấu nó tiu nghỉu vì mất hứng thấy cũng tội mà thôi cũng kệ nó cho xong. Em định bụng lần này phải bắt nó dắt xe cho bằng được cũng vì cái mặt nhìn thấy ghét. Nghĩ đến đây mà lòng không khỏi vui mừng khôn xiết, khấp khởi mà cười thầm trong bụng nhưng cũng ngờ đâu rằng niềm vui mới vừa được nhen nhóm còn chưa được bao lâu thì đã bị con gấu nó công khai mà dìm tắt. Thế éo nào xe đã dừng, mà con gấu nó vẫn cứ ngồi lì trên xe kêu đau chân, la hét thế nào cũng một mực không chịu xuống, em thì cứ dở khóc dở cười mà năn nỉ trong vô vọng. Cơ mà sự đã rồi nên cũng đành lẳng lặng mà xuống dắt cả xe với người đi mải miết suốt đoạn đường dài không ngơi nghỉ các bác ợ. Haizz… Đúng là gậy ông đập lưng ông.
2. Ăn lòng nướng.
Món khoái khẩu thứ n của con gấu sau thịt nướng và nhiều món ăn khác, nhưng về cơ bản là chả có món nào mà gấu nó không táp đâu ợ. Về cái nạn ăn uống này thì em với nó tương đối hợp nhau trong bất cứ buổi hẹn hò nào (thật ra đi ăn là chính) chỉ trừ 1 khoản là bia rượu.
Vừa bước vào quán, gọi lòng nướng còn chưa đủ con gấu nó còn kêu thêm cả rượu, em thì chả hiểu sao chỉ uống được lúc có bạn bè đông đảo thôi chứ bình thường mà ngửi thấy mùi là không chịu được đâu ợ, chắc là do cái bản tính thích thể hiện nó thế.
Còn con gấu thì khỏi nói… từ đầu đến cuối nó còn không thèm động vô lấy một giọt. Em còn đang thắc mắc là không biết nó gọi rượu ra để làm cái đếch gì nữa, khi mà suốt buổi nó chỉ ngồi chăm chăm bên dĩa lòng nướng mà ăn lấy ăn để. Chỉ khổ cho cái thân em, lỡ gọi rồi nên cũng khó mà để lại, ngồi ráng từng chút một ri rí rót vào ly mà uống, cơ mà ráng lắm thì cũng chỉ được 1/3 chai rồi đâm ra ờn ợn.
Chắc vì nhìn thấy em khổ sở như vậy nên con gấu cũng đâm ra mà động lòng thương sau khi đã dứt điểm xong xuôi cả cái dĩa lòng nướng trước mặt ợ. Nó liền hít một hơi mà tu ừng ực luôn nguyên cả chai còn lại để mà giải trí và ra chiều có vẻ như là thống khoái dữ lắm.
Nhìn thấy cảnh tượng hãi hùng kể trên mà em đã không khỏi bàng hoàng và xúc động, xém chút là bật khóc. Được cái tính là bình thường em vốn rất “hút gay” nên chả mấy chốc mà bao nhiêu cặp mắt của các đấng nam nhi thuộc những bàn bên cạnh đều đổ dồn về phía bàn em luôn ợ. Vì ngại mà chả biết phải làm thế nào, nên em cũng vội vàng mà xách đít kêu tính tiền, rồi cười trừ mà lượn xe đi gấp…
Có 1 sự thật nữa là từ sau cái lần đầu tiên đầy thất vọng của 2 đứa em thì đến tận 2 ngày sau đó, kết thúc kỳ nghỉ ngắn ngủi chỉ 4 ngày nhưng tràn đầy kỷ niệm của đôi lứa yêu nhau thì em và gấu vẫn chưa 1 lần tiếp diễn lại được điều cần phải xảy ra các bác ợ. Đối với gấu thì đó là nỗi ám ảnh không thể xóa nhòa, cộng với cảm giác đau đớn làm cho gấu cảm thấy sợ, còn đối với em thì đó là sự day dứt khôn nguôi mà chính bản thân mình phải gánh chịu và không biết làm thế nào để bù đắp cho người mình yêu ngoài cách tôn trọng quyết định của người đó.
Hiểu được những gì em đã nghĩ và muốn xóa bỏ đi cái định kiến đã tồn tại, hiện hữu trong trí nhớ của cả 2 suốt những ngày còn lại. Gấu đã quyết định cho em thêm một cơ hội nữa. Và hôm đó cũng là ngày cuối cùng của kỳ nghỉ em được ở bên gấu vì sẽ phải lên xe mà vào lại Sài Gòn ngay lúc trời tối, thế nhưng em lại chẳng biết phải làm thế nào để cho gấu tạm quên đi cảm giác đau ợ. Rồi theo như đề xuất của con gấu vì nó từng có kinh nghiệm… xem phim “Cảnh sát hình sự” thì có khi nên vào shop Ba Con Sói mà hỏi thử vì biết đâu trong ấy nó có bán mí thứ thuốc giống như trong phim, cấp thiết cần dùng cho lúc này.
Nghe đến đây thì em đã bủn rủn tay chân vì mới sáng sớm mà lại vào cái chốn ấy thì chả khác nào lạy ông tui ở bụi này, khiến cho cả bàn dân thiên hạ quanh cái đất TH thân thương nó xúm lại mà dèm pha đến hết đời các bác ợ. Rồi cũng đã lỡ đâm lao thì phải theo lao, đã mặt dày thì còn sợ gì dân tình nhào vào mà ném đá, nên em cũng ráng nhắm mắt mà xòe tay dựng xe ngay trước cửa tiệm mình cần, hùng dũng bước vào, hỏi han cho ra nhẽ. Tiếp đó là đưa ra quyết định mua ngay và luôn 1 liều thuốc kích thích “dành cho chị em phái nữ” mà bụng bảo dạ rằng lần này nhất định mình phải làm tới cùng cho bằng được mới thôi để không phụ lại sự kỳ vọng của gấu dành cho, đặng cũng là cơ hội để chứng minh cho gấu thấy mình đích thực là một người đàn ông chân chính.
Mà sẵn tiện, nhân đây em cũng xin tiết lộ luôn cho các bác hay một bí mật kinh thiên động địa mà từ lâu trong ký ức em những tưởng rằng đã quên được. Đó là tính luôn cả lần này thì tổng cộng em đã vào shop Ba Con Sói được những 2 lần trong đời. Cái lần đầu tiên là lúc em mới vừa bước chân vào cái giảng đường ĐH, cơ mà còn đang định hình trong đầu mình cái chữ sinh viên năm nhất là nó như thế nào ợ.
Nhớ lại cái dạo ấy thì em là một thằng học trò tỉnh lẻ mới bước chân vào Thành phố, còn nhiều thứ bỡ ngỡ lắm. Được cái tính em vốn ham học hỏi nên trong 1 lần đang sa chân lỡ bước trên đường đi dạo đêm cùng với 2 thằng bạn cờ hó, thì chợt cái nhu cầu sinh lý của tuổi trẻ bỗng đâu bộc phát mà lửa tình dâng cao nên cả 3 thằng mới quyết định mà tìm cho bằng được cái chỗ bán văn hóa phẩm lành mạnh để mua về mà quay tay cho dễ.
Thì chợt nhận ra ngay 1 cái shop Ba Con Sói nhìn rất hoàng tráng ở trước mặt, nhìn nó có vẻ đồi trụy ngay từ cái lần mục kích đầu tiên nên 3 thằng cũng quyết định xông vào ngay lúc chủ tiệm sắp đóng cửa mà hỏi mua “đĩa phim” các bác ợ. Em còn nhớ vẻ mặt của chị chủ quán lúc đó chỉ biết lắc đầu ngao ngán mà đuổi 3 thằng ôn con đi. Âu cũng là một bài học nhớ đời.
Còn về phần em và con gấu thì sau khi đã làm theo đúng các thủ tục như hướng dẫn sử dụng, thì 2 đứa rất hí hửng mà mong chờ thuốc phát huy tác dụng. Thế rồi đợi được tầm 15 phút sau thì chỉ thấy con gấu nó bắt đầu cảm giác nóng ran cả người lên rồi cứ như vậy mà nhảy tưng tưng cho đến hết cả tiếng đồng hồ sau đó. Tuyệt nhiên không có bất kỳ cảm giác ham muốn nào kèm theo luôn ợ.
Đã thế nó còn khó chịu hơn cả bình thường, mà không cho em đụng vào. Rồi thế éo nào nó lại ngồi hát, hát từ bài này sang bài khác, say sưa như lên đồng, trong khi mấy hôm trước có cạy miệng thì nó cũng không hát cho em nghe lấy 1 câu trước khi đi ngủ. Hát ớn thì nó lại lấy váy ra thử, trong lúc thử thì đọc vanh vách giá tiền, lịch sử chi tiết và tường tận lúc nó mua mấy cái váy ấy như thế nào luôn ợ. Lúc này thì em cũng chỉ biết nản mà lắc đầu tiếc hùi hụi cái khoảng tiền mua thuốc. Đúng là tiền mất tật mang tới khổ luôn ợ.