Với tiêu chí 1 kèm 1, thằng nào ngu quá thì 2 kèm 1 (chắc chả có đâu) Đứa nào giỏi môn này thì giúp đứa khác dốt ở môn đó và ngược lại. Việc này sẽ do giáo viên bộ môn chỉ định và em – thằng học ngu Tiếng Anh đã bị bà giáo chỉ ngay cho con bé bạn thân của em. Nó thì cái gì chả giỏi… mỗi tội hơi lùn thôi chứ cũng trắng và xinh phết đấy các bác à. (Lần trước em kể đấy ạ) kèm cặp cho em. Em vui lắm… vì gặp ngay đúng cạ, nên chả phải lo nó lên mặt với mình, còn con bạn em, em thấy mặt nó cũng vui vì:
– Sao bà vui thế, bà sướng thế cơ à?
– Hehe chứ sao. Từ nay em phải nghe lời cô giáo biết chưa!
– Cái đệch.
– Nói gì hả, đừng để chị đây báo cáo lại thành tích học tập của em với loại D đấy!
– Ặc… hì bạn hiền, làm gì mà khó nhau thế.
– Hii. Đùa tí thôi, chiều ông chuẩn bị sách vở sang nhà tôi. 2h nhá…
– Ừ học sớm nghỉ sớm.
Cơ bản là em có hẹn với gái chiều tầm 4h đi chơi, thế nên phải tranh thủ thời gian chứ.
– Ui giời. Học gì. Có định đi đánh team 2 – 2 AOE không? (Bác nào chơi đế chế thì biết nha)
– Hả… Thế không học à…
– Học hành gì, để sau. Học là phụ chơi mới là chính…
– Ơ… nhưng mà…
– Ông thích học hay thích được đi chơi đây.
– Tất nhiên là chơi rồi, hehe…
– Hi. Chiều nay đánh ăn tiền đó, ông uýnh cho cẩn thận vào nha. Thua là tôi cắt dái…
– Ặc @@
Em với nó chơi thân thì khỏi bàn rồi. Không phải em bị ái mà là cá tính của nó hơi thiên hướng nam. Cái gì cũng biết, cái gì cũng chơi. Hết Võ lâm, chuyển sang fifa rồi CF và giờ là đế chế. Nó toàn đầu độc em. Em đã hứa là tu chí học hành tử tế với gái rồi cơ mà do hoàn cảnh nó tới và em tự ngã.
Thời đó internet riêng tại nhà chưa phổ biến như bây giờ nên hầu như là bọn em muốn chơi là phải ra quán. Mà con bạn em thì nó chả ngại gì cứ một mình một máy bắn CF ầm ầm, còn solo chấp cả mấy thằng choai choai… Cứ tưởng bắt nạt được đứa con gái ai ngờ thua bẽ mặt, lại còn mất xiền. (Em chả dại cơ bản là em biết trình của mình nên không dám gạ nó, cơ mà mấy lần bị khích tướng nên thi thoảng cũng mất xiền ngu). Thế là theo hẹn, tầm 2h em và con bạn có mặt ở quán game trong ngõ gần trường học. Ngõ đó thì thôi rồi, hai bên toàn hàng net. Em vào lấy chỗ, quên không ghé tai hỏi con bạn…
– Ê, bà định solo với bọn nào vậy?
– À, tôi chả biết.
– Hả… Sao lại không biết… đùa nhau à.
– Hii. Mấy thằng hay chơi ở đây ấy, hôm qua thấy tôi chơi nên nó gạ, tôi đồng ý luôn.
– Ghê nhể.
– Sao phải xoắn. Tôi mà lị. Hii…
– Hic, tí mà thua nhông xếch lên đừng có mà kêu nhá.
– Thua là thua là thế nào. Vớ vẩn. Không sợ!
Đợi tầm 5 phút thì hai thằng đó cũng xuất hiện. Nhìn thấy lớn lớn… hỏi ra mới biết là em của ông chủ quán ở đây. Thế là 2 đánh 2, random. Quân bên địch thì Yamato với quân gì gì đó em cũng không nhớ lắm đại loại là quân ngon hơn so với phía tụi em… Còn con bạn em cầm Shang, trong khi đó em dính phải ngay quân Greek củ chuối, đã thế nhà lại còn nghèo nữa chứ. Thật là đen vờ lờ. Thế là phải đánh theo kiểu vật vờ vừa bơm đồ cho con nhỏ kia vừa quấy rối tình dục nhà mấy thằng kia (đi phá để cầm chân tụi nó)…
– Ông bơm hết đồ đây.
– Vừa mới đưa xong còn gì nữa!
– Mang hết quân đi đánh đi.
– Đệt… Bơm sạch cho bà rồi lấy tiền đâu mà mua quân nữa.
Em nhớ trận hôm đó cả quán bu vào… Chủ yếu là dồn mắt vào con bạn em, chắc tụi nó chưa thấy có con bé xinh xinh nào chơi game online hay sao ấy… thành thử ra khán giả cổ vũ nhiệt tình lắm. Lằng nhằng mãi gần 45 phút thì bọn em cũng thắng, mịa mệt vờ lờ. Oánh thêm 5 trận nữa thì cũng win với tỉ số 4 – 2. Mấy thằng kia thua có vẻ ấm ức lắm, nhưng mà chơi cũng quân tử phết. Bọn nó trả hết tiền phí và tiền cược 200k. Em định không lấy nhưng mà con bạn nó cứ đẩy cho thế là phải cầm, cơ mà cũng sướng bỏ mịa ra được. Hehe. Vừa được chơi lại vừa được tiền, đang phê phê ngoảnh mặt lại nhìn đồng hồ thì gần 5h30 rồi.
Thổi bỏ mịa, lúc đó mới nhớ ra là có hẹn với gái nên cuống cuồng đạp về nhà… Về tới nơi thì y như rằng gái đang đứng đợi ở cửa nhà từ bao giờ. Lúc đó em phải cố tỏ vẻ ra bình tĩnh… không bà chằn đó mà phát hiện ra thì…@@
– Em đến lâu chưa?
– Gần tiếng rồi đó. Sao anh giờ này mới về?
– À thì… Con bạn nó bắt ra nhiều bài quá nên giờ mới xong (Em láo tí)
– Có thật không đấy? Hay là hai người lại tình tứ bla bla…
– Ặc, em lại suy diễn linh tinh rồi, anh nói thật mà.
– Em ôn tiếng anh cho anh kỹ rồi mà, chả lẽ anh lại kém đến vậy à.
– À thì… Anh biết sao được, bà giáo cứ lôi cổ ra thì làm sao được…
– Anh học kém chứ sao nữa. Thôi. Anh vào nghỉ đi. Muộn rồi em cũng về đây.
– Ơ… anh xin lỗi nha, hứa rồi mà không đưa em đi được.
– Hì. Ngốc này. Học thì phải quan trọng rồi, anh cứ lo học đi. Chiều mai được nghỉ thì em qua nhà dạy thêm cho anh.
– Hả! (Đệch, tự nhiên có lắm cô giáo thế)
– Hả cái gì… Hay là không có thích em, thích con bé bạn anh hơn… nếu thế thì thôi vậy. (Dỗi ngay được.)
– À không, anh chỉ sợ em mệt thôi.
– Hii. Anh giỏi ngụy biện lắm. Thôi cứ như thế nhé. Em về đây.
Thôi thì coi như đành lỡ hẹn với gái một hôm vậy, hôm sau bù chả thiệt thòi gì cả… Nhưng mà đời éo như là mơ các bác à. Sáng hôm sau đến lớp con bạn nó lại rủ, khổ nỗi chiều nay có hẹn với gái rồi… nhưng mà thắng được trận máu lắm… thế là đành chạy qua lớp gái báo lại rồi chiều đi solo cùng con bạn.
Gái thì chả biết em nói dối, em cứ bảo là chiều phải học bù. Gái mặt xị xuống nhưng mà vẫn cứ tin em. Thấy có tội quá… cơ mà thời đó còn ham chơi game quá thành ra… hay nói cách khác “gái gú chỉ là phù du” hehe. Chiều hôm ấy em và con bạn lại thắng, tuy có khó ăn hơn lúc trước cơ mà được tiền vẫn cứ sướng…
Rồi chả hiểu theo kiểu nào mà em đâm ra nghiện cái trò chơi game ăn tiền này, có lần hai đứa trốn cả học thêm để đi chiến. Càng chơi càng máu, lúc thua rồi thì lại đâm ra cay cú bởi vậy hai đứa càng lao đầu vào. Nhưng rồi đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma. Nguyên 1 tuần lấy lý do bận học mà không gặp gái. Em nhớ là buổi chiều em và con bạn trốn học đi chơi, thì gái lại chạy sang lớp tìm em, chả biết là có việc gì. Vào lớp không thấy em đâu, hỏi bọn bạn thì chúng nó cũng không biết, tưởng em ốm hay làm sao rồi cuồng cuồng xin phép nghỉ rồi chạy về nhà em (Tại trước giờ em có bao giờ nghỉ học không lý do đâu).
Về nhà cũng không thấy em thế là lại chạy đi tìm em. Mà em thì có biết gì đâu vì lúc đó đang mải chơi kia mà. Em mà cứ có máu me vào tí là quên hết, ngồi đến gần 6h kém thì hai đứa mới về. Về tới nhà thì đã thấy gái ngồi ở hiên rồi. Em cứ nghĩ là gái sang tìm mình có việc gì…
– Hi, Em sang lâu chưa?
– …
– Ơ… sao thế?
– Anh đi đâu thế (giọng lạnh tanh)
– Thì đi học mà, chứ còn đi đâu nữa. Hôm nay lớp anh về muộn quá nên giờ anh mới…
– Học muộn à?
– Ừ.
– Có thật không? Anh có nói thật không, đừng gạt em.
– Sao em hỏi kỳ vậy! Anh nói dối em làm gì!
– Thật chứ.
– Ừ. Anh đi học suốt mà.
– Đi học à? Anh định lừa gạt em đến lúc nào nữa (Gái bặm môi rồi nhìn thẳng vào em)… Chiều nay em sang lớp tìm anh thì không thấy anh đâu. Hỏi bạn anh thì thấy bảo là nghỉ từ đầu tiết giờ không thấy đi học, em tưởng anh làm sao nên chạy về nhà cũng không thấy anh đâu. Rồi quay về trường cũng không thấy… Thế mà giờ anh lại nói dối em…
– Anh…
– Anh coi thế mà được à, anh học cái tính dối trá từ bao giờ thế hả? Giờ đã thế này mai sau còn như thế nào! Nếu hôm nay em không sang lớp anh chắc giờ anh vẫn gạt em, anh còn định làm thế đến bao giờ. Anh coi em là gì? Là con ngốc à…
– Em có làm quá nên không thế?
– Quá cái gì, cả một tuần nay em không thấy mặt mũi anh đâu, hỏi anh thì anh kêu đi học nhưng mà hôm nay thế này đây hả?
– Anh…
– Anh đi đâu, chắc lại trốn học đi chơi game chứ gì!
– Ờ thì… tại chơi có tí thôi mà.
– Tí cái gì! Học hành thì không chịu học, lại còn trốn đi chơi game này. Anh thấy thế mà được à, 18 tuổi đầu rồi có phải con nít nữa đâu. Còn mấy tháng nữa là thi đại học rồi mà anh cứ như thế này thì làm sao thi được.
– Làm sao em phải cáu lên thế. Đi chơi một lúc thì đã sao.
– Sao cái gì! Anh không biết sai lại còn cãi à. Anh bỏ bê học hành thế này thì thi cử làm sao được. Công sức 12 năm trời vứt đi à.
– Vứt cái gì, sao em cứ phải làm to chuyện lên thế. Toàn vớ vẩn!
– Em nói thế mà anh không hiểu à… Anh không biết nghĩ à…
– Cái gì!
– Em không nghe thấy sao, có cần em nhắc lại không hả. Em yêu người có trí có tài, chứ không phải là dạng người suốt ngày lêu lổng rồi chơi bời!
– Ừ đấy. Tôi chơi bời lêu lổng được chưa. Có gì nói hết ra đi (em cáu cmnl)
– Anh…
– Làm sao không chửi mắng nữa à. Con người tôi nó thế đấy. Làm sao, tôi thích chơi bời đấy, muốn gì nào. Đi chơi có một tí thôi mà mắng như đúng rồi, cô là mẹ tôi đấy à. Đừng có lên mặt dạy đời.
Vừa dứt lời thì gái tát em.
“Bốp…”
– Được từ nay tôi sẽ không quan tâm đến anh nữa. Anh muốn làm gì thì làm. Tôi sẽ sống cuộc sống của tôi!
Nói xong gái dưng dưng nước mắt rồi bỏ về. Em cũng kệ mịa luôn. Vừa bị chửi lại ăn tát… bảo làm sao không cáu.
Tags: Ngôn tình hiện đại, Nữ cường, Tâm sự bạn đọc, Truyện hài hước, Truyện ngôn tình, Truyện teen, Truyện Việt Nam, Tự truyện