Đến cơ quan, cũng khá sớm, mình tranh thủ đi ăn sáng. Xong xuôi lên pha nước cho sếp đến sẵn uống, mình không bao giờ uống nước chè, nhưng pha thì ít ai chê được, tiện thể cầm điện thoại nhắn cho em Y:
– Bình minh chưa em ơi?
Lát sau có tin nhắn từ em.
– Em dậy lâu rồi, anh đến cơ quan rồi à?
– Anh đến lâu rồi, nhân viên kiêm chân trà đá thuốc nước cho sếp mà.
– Haha, anh có ăn 2 lương không vậy?
– Có, nhưng là của thầy u hỗ trợ 1 lương nữa. Còn sếp thì hãy đợi đấy nhé.
– Vậy là nhất anh rồi còn gì, em nuôi bản thân còn chưa xong đây.
– Cái gì cũng cần thời gian, cứ cố gắng từ từ sẽ tốt dần lên thôi em.
– Vâng ạ, em cũng mong như vậy.
– Tối nay mang cái mong ấy cho anh nhé…
– Cứ mơ đi sói à. – Chơi nhau rồi các bác à…
– Anh đang mơ đây thỏ. Có khi nào gặp thỏ trong mơ không?
Tám thêm 1 lúc nữa, mình tạm biệt em Y mình cặm cụi vào công việc, vù 1 cái cũng đến trưa, ăn uống xong lại tập trung vào công việc, buổi trưa có nhắn hỏi han linh tinh đến em, cũng chỉ là quan tâm linh tinh kêu em đi ăn uống đúng giờ thôi, loanh quanh 1 hồi thì cũng hết ngày làm việc, buổi tối mong chờ của mình. Về nhà, mình tập thể dục 1 lát rồi gọi cho em Y.
– Em à?
– Vâng ạ, em đây.
– Em đi làm về chưa?
– Em về rồi, anh đang làm gì vậy?
– Anh tập thể dục lấy tự tin tối đi gặp em.
– Gặp em thì liên quan gì đến thể dục thể thao?
– Em nhầm, giờ làm gì cũng phải có sức khỏe đầu tiên, anh cũng chỉ nghe theo Bác dạy thôi…
– Hì, vậy anh cứ tập đi nhé.
– Anh tập xong rồi, em đi làm có mệt không?
– Cũng hơi hơi thôi anh à, mỏi lưng lắm, anh thì sao?
– Mệt như em đi ngủ thôi. – Ý mình nói là em ngủ nhiều thì mệt ấy các bác à.
– Anh quên đi, em ngủ hơi ít đấy, không nhiều như anh đâu. – Dính bẫy rồi các bác à.
– Sao em biết là anh ngủ nhiều? Chẳng lẽ là… chúng ta biết nhau từ xưa? – Mình phá lên cười.
Em Y chắc biết mình nói hớ, giọng có vẻ giận dỗi…
– Không nói với anh nữa.
– Lát anh qua rồi đi ăn luôn em nhé.
– Mấy giờ vậy anh?
– 1 Chút nữa, đi anh alo nhé.
Mình đi tắm, cạo râu, thay quần áo, xịt nước hoa, người thơm phức các bác à tối nay phải điệu điệu 1 tí chứ nhỉ. Ngắm nhìn mình lần cuối trong gương, cũng ngon zai ra phết, mình xách xe ra khỏi nhà. Đi 1 lúc thì cũng đến chỗ em Y, mình đứng ngoài đợi em, khoảng 5 phút thì em ra, hôm nay em mặc quần jeans, áo phông bó sát, thêm 1 chiếc áo khoác màu mỏng bên ngoài, nhìn em khá giản dị mà vẫn rất nhẹ nhàng, mình thích như vậy, mà cứ nhìn body của em là mình thấy nao nao trong lòng ấy các bác à. Mình khẽ nở 1 nụ cười để phá tan sự ngại ngùng giữa 2 bên, em trông thấy vậy cũng cười lại với mình, em có nụ cười buồn, nhẹ nhàng nhưng nó luôn cuốn hút mình, tính mình vẫn vậy thích thứ gì đó sâu lắng, trầm buồn, khác hẳn với vẻ ngoài sôi động, ham vui của mình…
Mình tiến lại gần em, nhẹ nhàng nhìn vào mắt em…
– Hôm nay anh mới được nhìn thấy em kỹ hơn, em xinh thật đó.
Em Y đỏ mặt mới sợ, nói chuyện cũng nhiều nhiều rồi, mà giờ mình biết thêm là em cũng hay ngượng.
– Anh khéo nịnh quá. – Em bĩu môi.
– Không phải ai anh cũng nịnh đâu em.
– Nhìn mặt này khó tin lắm. – Em tính troll mình sao…
– Vậy mặt thế nào mới tin được hả em?
– Miễn sao không giống anh là được. – Đối đáp cũng khá đấy…
– Sự thật luôn khó tin mà em…
– Thôi lên xe đi em, ở đây mãi người ta tưởng chúng mình đang làm gì nhau đấy. – Mình cười cười với em, muốn tạo cho em sự thoải mái, em cũng cười lại mình rồi vui vẻ lên xe…
– Em muốn ăn gì nào?
– Em đơn giản lắm, tùy anh thôi.
– Hôm nay em là chủ, anh là khách, chủ phải đãi khách chứ.
– Hi, mình đi ăn cái gì gọn nhẹ thôi anh.
– Em biết đường chứ?
– Em không, anh dẫn em đi đâu thì em đi thôi.
– Không hối hận nhé. – Nói rồi mình kéo nhẹ ga đi, em khẽ đánh vào vai mình.
Xe chầm chậm lăn bánh, một lúc sau cũng đến, mình quyết định chọn quán BBQ, mình cũng thích quán này, vì view đẹp và khá lãng mạn. Chọn 1 chỗ xong, mình kéo ghế cho em ngồi, con gái hình như ai cũng thích những hành động quan tâm nhỏ như thế này hay sao ấy, thoáng quan sát gương mặt em, mình thấy em cười nhẹ. Chắc cũng kết kết rồi hay sao ấy.
– Anh hay ăn ở đây à.
– Đôi lúc, View ở đây đẹp, đồ ăn cũng ổn, nhưng chỉ khi nào…
– Khi nào gì hả anh?
– Khi nào có người đẹp đi cùng anh mới ra đây thôi.
– Hì, vậy chắc anh đi cùng nhiều người đẹp rồi.
– Anh thường đi với trai đẹp, em là cô gái đẹp đầu tiên anh đi cùng ra đây đó.
– Nhìn anh là biết đang nói dối rồi.
– Biết anh nói dối sao em lại cười, chả phải là em đang muốn tin đấy là thật sao?
– Anh này… – em đánh nhẹ vào người mình, chả hiểu sao em Y cứ cái tật khi nào bị nói trúng tim đen là lại đánh với đấm, không lẽ em ưa bạo lực vậy sao?
– Anh đang vui. – Mình nói rồi nhìn em, 2 đứa ngồi đối diện các bác à.
– Anh trúng số à?
– Không, vì được gặp em và nói chuyện với em thoải mái thế này.
Em Y ngượng thật rồi, tay em nắm chặt, môi mím lại, lớn thế này mà còn hay ngượng, bó tay với em ấy. Em khẽ nở 1 nụ cười với mình, em đáng yêu thật đó. Đồ ăn đồ uống cuối cùng cũng được bê ra, mình với em Y vừa nói chuyện khá vui vẻ, có những lúc 2 đứa trầm tư ngắm đường phố, mỗi người 1 suy nghĩ, có lẽ những khoảng lặng luôn là cần thiết cho mọi mối quan hệ. Ăn uống xong, mình quyết định 2 đứa đi uống cafe, ra 1 quán cafe yên tĩnh, mình ghét chỗ nào đông đúc ồn ào lắm, đi nói chuyện mà cứ hét vào tai nhau thì mất hết thú vị, những chốn ấy mình chỉ thích đi 1 mình thôi.
Vào quán cafe, mình gọi 1 ly cafe đen, ít đường, và 1 bao thuốc nữa nói nhiều với em Y quá rồi, giờ phải có thuốc mới có thêm ý tưởng được các bác à, em gọi 1 ly sinh tố, trái với suy nghĩ của mình, vì thường con gái đi hẹn hò với trai lần đầu rất hay gọi cam vắt, không hiểu tại sao luôn, không biết các bác có để ý không.
– Sao em không gọi cam vắt?
– Em không thích, thường thì em sẽ gọi cafe, nhưng hôm nay em uống sinh tố. Cho đẹp da mà anh.
– Không phải là vì anh đã gọi cafe rồi chứ?
– Ơ, sao anh biết hay vậy?
– Nhìn em là anh đoán ra đôi phần rồi.
– Anh đoán ra phần nào rồi vậy?
– Em không thích làm theo khuân mẫu, có vẻ là 1 cô gái cũng thích tự lập.
– Hì, anh nói cũng đúng đấy, nhưng em không phá cách như vậy đâu.
– Tự biết đặt ra giơi hạn cho mình, rất tốt, anh sắp thích em rồi đấy. – Mình trêu em.
– Em cũng sắp thích anh rồi đấy. – Em nhìn mình với ánh mắt nguy hiểm, chả biết là đùa hay thật đây.
– Thích nhiều mới được nói đấy nhé.
– Anh cái gì cũng phải nhiều mới được à?
– Uh, anh thích cái gì cũng phải thật đầy và nhiều mà…
Em cười, vẫn nụ cười đó, mình rất thích nhìn em cười, không biết tại sao nữa, nhưng nó có gì đó thật sự lôi cuốn mình. Mình và em trò chuyện rôm rả, xem chừng như 2 người bạn xa nhau lâu ngày ấy. Có 1 đoạn em hỏi mình…
– Anh chắc ngày xưa cũng yêu nhiều rồi phải không? – Em nhìn mình, có vẻ như câu hỏi cũng khá nghiêm túc đây. Thật ra, mình không thích ai hỏi như vậy, nhưng đã hỏi là phải có câu trả lời.
– Em đang muốn nói về số lượng?
– Anh nghĩ theo chiều hướng nào cũng được.
– Anh không đong đếm tình cảm, cũng không đi buôn, đôi lúc anh chấp nhận là kẻ khờ trong chuyện tình cảm.
– Vì sao vậy?
– Để yêu và được yêu như bao người thôi.
Em Y có vẻ hài lòng về câu trả lời của mình, cứ gật gù, buổi hẹn đầu tiên suôn sẻ rồi, thế này chẳng mấy mà thành các bác nhỉ… mình tám thêm với em 1 lúc nữa, cũng hơi muộn muôn, chủ động đề nghị đưa em về. Mình chào tạm biệt em trước khi em vào nhà, không quên nói với em…
– Sẽ có buổi sau nữa em nhỉ?
– Hì, vâng ạ, lúc nào anh rảnh thì mình lại cafe.
– Với em thì anh có rất nhiều thời gian đấy. – Mình cười với em, em cũng nở 1 nụ cười giòn tan với mình.
– Thôi, anh về cẩn thận nhé.
– Ok, anh về đây, em vào nhà đi. – Đợi em đi khuất vào trong, mình rồ ga, trên đường về thấy vui vui, cứ nghĩ đến em mà cười 1 mình.
Về nhà, thay quần áo xong, đang nằm nghỉ, điện thoại rung lên, mình uể oải cầm xem ma nào nhắn tin. Tin nhắn từ em Y:
– Cảm ơn anh, hôm nay em rất vui…
Mình vẫn đều đặn nói chuyện với em Y mỗi ngày, có hôm đến gần 1h sáng, mấy bữa đi làm mắt cứ nhắm tịt vào, dường như mình cảm thấy em có cảm tình với mình, em chủ động nhắn tin vào buổi sáng cho mình, mình thì khỏi nói, đưa đẩy nó là nghề rồi, 1 người như em Y mình nghĩ mình hiểu được rất nhiều phần, cũng chính vì vậy mà mình luôn hướng tới những điều mà em muốn nói, như về cuộc sống, công việc em Y là 1 cô gái khá “ngoan” xét trên 1 phương diện nào đó, hoặc là ít nhất so với mình, em nói với mình nhiều lắm, tin nhắn, những cuộc điện thoại tần số cũng tăng dần lên, nói chung là rất tốt đẹp.