– Chăm mày ngày đêm mà chả thấy mày cao to được thêm tí nào, phí hoài cơm gạo của tao.
– Con cũng muốn to cao thêm lắm chứ mẹ ơi, đi học bọn nó toàn bắt xếp ở hàng đầu, nhiều lúc rõ tủi thân…
Cũng may lên cấp 3 cao vọt được, cũng tàng tàng gần mét 8, làm bà con chòm xóm cứ đồn ầm là mình ăn nhầm cám con cò nhưng mà lúc ấy vẫn gầy lắm, mãi về sau mới béo lên được, người ngợm mới ra dáng đàn ông lúc ấy mới dễ đi lừa các bác nhỉ…
Đang tập thì thằng bạn gọi, nội dung là rủ đi nhậu, hôm nay lại còn hứa hẹn giới thiệu cho mình nữa chứ, không được đâu sói à, anh đã có người trong mộng rồi khéo từ chối nó, hẹn bữa khác. Vừa cúp máy thì có tin nhắn từ gái đến, khéo chọn giờ quá…
– Em về nhà rồi, trời lạnh quá anh ạ.
– Không có anh nên lạnh thế đó…
– Hihi, có anh che chắn cho em hết rồi mà…
– Trừ bom đạn ra là anh không dám thôi…
– Anh trông vậy mà cũng nhát gan quá, haha. – Cười gì mà như đàn ông cười…
– Không nhát, nhưng còn có việc anh chưa làm được…
– Không sao, anh cứ để em làm thay hộ anh. – Gái quyết trêu mình đến cùng…
– Em không làm thay hộ anh được, anh cũng không muốn ai làm hộ anh việc này…
– Việc gì mà nghiêm trọng thế anh?
– Chăm sóc cho em.
– Hihi, anh hâm lắm.
Tám thêm 1 chút nữa, mình lại tập tiếp. Một hồi ngó đồng hồ cũng đã muộn muộn rồi, lên nhà nghỉ ngơi, đợi ráo mồ hôi rồi đi tắm thôi. Tắm rửa vệ sinh cá nhân sạch sẽ, cổ cánh thơm phức, thêm tí nước hoa cho nó điệu đà. Xuống nhà báo cáo thầy u đi chơi. Ta đến với nàng đây Trên đường đi, cứ nghĩ về gái, mới đó thôi mà đã thấy nhớ nụ cười tươi, ánh mắt vui vẻ, tình cảm dành cho mình. Tiện đường đi, mình mua 1 bó cẩm chướng, trông đơn giản thôi, nhưng khá đẹp, trang trí cũng bắt mắt, mình nghĩ là gái sẽ thích. Đến nơi, gọi điện cho gái xuống…
– Anh đợi em 1 lát nhé…
– Uh. – Đáp gỏn lọn, chắc gái lại điệu đà son phấn rồi…
Lúc ngồi đợi, có mấy bé sinh viên cứ chỉ trỏ, chưa thấy giai đẹp bao giờ à mà chỉ với trỏ hay là các bé thấy mình giống thằng si tình lãng nhách thế nhỉ, có bé còn cười cười nhìn mình, gì chứ anh đây mặt dày lắm các em à, 1 lúc sau thì gái cũng bước xuống…
Uầy, hôm nay nhìn gái đẹp quá, tóc buông hờ hững, váy trắng đen nổi bật làn da trắng, chiếc mũi thanh tú, và cặp chân nhìn cũng ra trò đấy nhưng điểm thu hút mình vẫn là nụ cười đẹp, hồn nhiên tinh nghịch như nắng mùa xuân, ánh mắt gái ấm áp nhìn mình…
– Anh đợi em lâu chưa?
– Mới có 5 phút thôi.
– Anh lại trêu em rồi.
– Anh có món quà nhỏ cho em, hy vọng em thích nó. – Nói rồi mình đưa cho gái bó hoa. Gái ngạc nhiên, tròn xoe mắt nhìn, yêu thế chỉ muốn hôn 1 cái thôi…
– Em cảm ơn, ngày gì mà anh lại tặng hoa em vậy?
– Không ngày gì, nhưng anh thấy thích và muốn tặng cho em, anh nghĩ hoa này sẽ hợp với em…
– Anh đợi em lát. – Gái lật đật đi lên nhà cất hoa, loáng cái đã thấy xuống rồi…
– Lên đi người đẹp, mình gạt 2 cái đỡ chân cho gái lên…
Dọc đường đi, mình hỏi gái…
– Em biết vì sao anh tặng em hoa cẩm chướng không?
– Dạ không, sao vậy anh?
– Anh nghĩ em và loài hoa ấy có nhiều điểm chung.
– Hihi, mà điểm gì vậy anh?
– Em có biết loài hoa ấy còn được gọi là gì không?
– Em không biết ạ.
– Loài hoa đến từ thiên đường.
– Hihi, gái cười nụ cười nhẹ như gió, vòng tay ấm áp quàng nhẹ qua mình.
– Em thích đi bên anh.
– Anh cũng vậy. – Bàn tay mĩnh khẽ nắm nhẹ tay gái.
– Sao anh lại thích đi với em?
– Thích 1 người mà cũng cần lý do hả em?
Gái lại cười, có lẽ gái rất vui, cằm gái đã yên vị ở trên vai mình từ lúc nào rồi, đến quán ăn. Xuống xe mình đưa gái qua đường, vòng tay qua eo, dắt gái qua đường, chẳng thấy gái phản ứng, chắc kết anh giai này rồi.
– Ưu tiên phụ nữ.
Mình đưa gái cuốn menu, hôm nay mình với gái đi ăn thịt chó, sở trường của mình và gái, gái rất giản dị, vẻ bề ngoài dường như không ăn nhập với tâm hồn bên trong, gái thích ngồi ngoài vỉa hè, những nơi bình dị, chẳng cần phải cao sang, cũng giống như mình nơi nào mang lại cho mình sự thoải đều là nơi dừng chân…
Một lát sau thịt chó mắm tôm đã được bưng ra, gái nhận trọng trách pha nước chấm, chắc sở trường của gái rồi, để gái làm người vợ đảm đang 1 hôm xem thế nào, nhìn gái loay hoay với chanh, đường, ớt cũng thấy buồn cười.
– Để anh phụ cho em…
– Thôi để em tự làm, cái gì cũng anh em thành quen mất.
– Quen càng tốt chứ sao, anh đang mong như vậy.
– Anh không sợ em lười à?
– Không, nhìn em là anh biết…
– Biết gì vậy?
– Em là 1 người đảm đang…
– Hihi, anh làm thầy bói được đấy…
– Bói cho riêng mình em nhé, khẽ cầm tay gái mình nói…
– Cầm tay em là phải trả phí đấy…
– Anh đang trả đấy thôi.
– Em có thấy gì đâu?
– Tình cảm của anh, không phải em đang lấy đó hả? – Nhìn thẳng vào mặt gái mình nói…
Gái ngượng, rụt tay lại, 2 má ửng hồng, mình trông thấy vậy thì phì cười, trêu gái…
– Nhìn em giờ dễ thương quá, đỏ hết má rồi kìa.
– Anh cứ trêu em. – Gái giả vờ nũng nịu, giọng hơi hờn dỗi…
– Thôi ăn đi em, đói là anh không có sức trêu đâu…
Mình và gái cùng nhau đánh chén, kêu thêm chai vodka, làm tí rượu cho nó nóng trong người các bác ạ, chủ yếu là mình uống, gái chỉ nhấp môi thôi, rượu ngon, gái đẹp bên cạnh, cuộc đời màu hồng quá: Beauty: Mình thì cứ gắp cho gái ăn, gái cũng thoải mái, đánh chén thật lực, không còn cái vẻ ngại ngần ban đầu nữa. Lúc sau mình rủ gái gặm chân chó, đây là món đặc sản của quán mà…
– Anh thích gặm với nhấm hả?
– Để kéo dài thời gian thôi…
– Để làm gì?
– Bên em lâu hơn, nhìn gái mình cười cười…
– Anh khéo lắm, nhiều lúc em thấy lo lo.
– Em lo điều gì?
– Anh hiểu mà. – Chắc vẫn dư âm từ cuộc nói chuyện với em…
Nhẹ nhàng nắm tay gái, nhìn sâu vào đôi mắt đẹp…
– Em là 1 người đặc biệt, anh trân trọng và giữ gìn những điều ấy…
– Anh còn ám em dài dài, không thoát được anh đâu. – Mình trêu gái, giai tỏa bớt sự căng thẳng cho gái…
– Hihi, em biết rồi ạ, tại em cứ nghĩ linh tinh…
– Chỉ cần em không nghĩ xấu về anh là được.
Tạm thế thôi nhé các bác, ngày hôm ấy nhiều chuyện lắm, nhưng mỏi tay rồi, type tạm đến đó…
Gái trầm ngâm, mình cũng không thể đoán được suy nghĩ trong gái bây giờ, gái là 1 người thẳng thắn tình cảm, cũng khà phũ phàng. Theo mình được biết, gái sẵn sằng buông tình cảm nếu cảm thấy nó không hợp với gái, quá khứ gái cũng đã phũ 1 chàng như thế, ra đi không 1 lời chào Tuy nhiên mình cũng chẳng quan tâm những việc ấy cho lắm, trong tình cảm mình luôn quan niệm cái gì của mình thì sẽ là của mình, không thuộc về mình thì có muốn giữ muốn níu thì cũng trôi thôi…
– Tình đầu của anh thế nào? – Gái bỗng hỏi mình.
– Em tò mò làm gì? – Mình nói theo phản xạ, đây là câu cửa miệng của mình mỗi khi ai nhắc đến vấn đề này, tính mình vẫn vậy, cái gì làm mình đau thì mình không muốn cầm lên nữa, toàn những chuyện đáng quên, khơi gơi quá khứ và những kỷ niệm buồn không phải thói quen của mình.
– Dạ vậy thôi ạ. – Khuôn mặt gái ngẩn ngơ, chắc không nghĩ mình nói vậy với gái.
Thịt chó, mắm tôm, rượu ngon anh không muốn phá vỡ khung cảnh lãng mạn vì những chuyện như vậy mình cười, cũng không muốn gái nghĩ ngợi linh tinh nữa…
– Nào, uống thôi em! – Cầm chén lên cạn với gái…
– Dạ, hihi. – Gái cười…
Uống thêm chút nữa, công cuộc đánh chén cũng xong, cơm no rượu say làm thêm cốc trà nóng với điếu thuốc cuộc đời màu hồng ngay, xong xuôi mình với gái đứng dậy, trên đường ra chỗ lấy xe mình cầm tay gái dẫn đi, gái lẽn bẽn theo sau, trời khá lạnh, gió to quá, thấy người gái khẽ run lên, váy làm gì cho lạnh hết cả…
– Em lạnh à?
– Cũng hơi anh ạ. Gái không biết nói dối, thế kia mà kêu hơi mới sợ…
– Lại đây. Mình vòng tay ôm gái, má gái chạm vào ngực mình, chỉ khoảng 20s thôi, dù gì đây vẫn là ngoài đường mà…
– Ấm hơn chưa em?
– Dạ ấm lắm anh. 2 má gái ửng hồng, nhìn yêu thế không biết.
– Máy sưởi ấm này chạy bằng cơm, dùng mọi nơi mọi lúc, tiện dụng quá em nhỉ…
– Hihi, Có thật chỉ cần cơm không thôi chứ?
– Cần cả cơm và em nữa mới chạy được…
– Vậy chỉ cho riêng em thôi nhé! – Gái nhìn mình, ánh mắt long lanh, có lẽ gái cũng chờ đợi 1 câu nói từ mình…
– Sẽ là chỉ của riêng em, Anh hứa! – Lời nói của mình vang lên, hòa tan cùng tiếng gió.
Trên đường đi, gái khẽ ôm mình, Đã rất lâu rồi mình mới có được cảm giác này, bình yên khi đi bên 1 người, bao bộn bề cuộc sống cuốn trôi, chỉ là những cảm xúc, nồng nàn, sâu lắng như những kẻ đang yêu. Mình và gái sẽ đi đến đâu? Hay sẽ chỉ giống như những kẻ qua đường gặp nhau ở ngã tư? Rồi sẽ lại đơn độc trên con đường của mình, có hay không 1 nơi bình yên mà mình từng mong ước… 1 trái tím đã qua bao sóng gió, liệu gái có là liều thuốc cho nó không? Chỉ có thời gian mới trả lời được.