– Xuống mở cửa hộ anh cái.
Két két két…
Tui mới dứt câu là cánh cửa bự tổ chảng của nhà nhỏ tự mở ra. Điếng hồn, tui quay xe định chạy về nhưng vì tính tò mò nên tui muốn tìm hiểu bằng cách nào cái cửa tự mở ra. Yên vị chiếc xe đạp trước sân, tui tiến vào nhà nhỏ.
– Anh Quân…
– Ba đâu em?
– Trong nha á.
– Mà em, sao sao mà cái cửa nó tự mở dị.
– Em hông biết lâu lâu nó dị á.
– Hờ hã hã??
– Cái đó cửa tự động mà, lúc nó chạy được lúc nó không.
– Ờ à à.
Tui tiếng vào phòng khách, từ xa tui đã thấy thân hình vì đại đó ngồi trên sô pha và đang vuốt con Mimi. Tui tiếng lại gần.
– Con chào chú…
– Quân mới tới hả con, ngồi đi.
– Dạ.
– Thời gian vừa qua con thấy cái Q. A nhà chú sao.
– Dạ Q. A dễ thương, da trắng, giọng trong và…
– Chú hỏi lực học con nhỏ kìa.
– À à Q. A học tốt lắm chú ạ.
– Ừ, nhưng nó có biểu hiện lạ con à.
– Sao chú?
– Hôm qua chú kiểm tra máy tính thấy con nhỏ tải game bắn súng chơi.
– À à cái đó chắc em ấy thư giãn chú à.
– Ừ, đây. Phần lương của con đây.
Ổng đẩy qua cho tui 1 cái phong bì. Đúng là người làm ăn có khác, phát lương cũng đàng hoàng.
– Dạ con cảm ơn chú.
– Chú còn 1 việc này muốn nói với con.
– Dạ chú cứ nói.
– Con có tình cảm với Q. A đúng không?
– Dạ con thừa nhận là con có tình cảm với Q. A.
– Chuyện này… Hừm, con không được nói với Q. A là chú kể nhé.
– Dạ.
– Trước giờ, chẳng có thằng con trai nào bước được vào phòng nó đâu. Ngay cả khi thợ tới sửa máy tính nó còn phải bắt chú tháo ra rồi đem ra ngoài sửa.
– Ồ.
– Con biết thằng Đức gì không?
– Dạ biết.
– Đấy, từng bị chú đấm 1 phát vì con nhỏ không cho vào phòng mà cứ nhây nhây. Qua ngày sau Q. A chia tay thằng đó luôn.
Hèn chi tui thấy nó mát mát, cứ ngỡ nó bị thiếu iot, ai dè bị chấn động mạnh ở vùng đầu. Tội thằng nhỏ!
– Này con có ý định yêu con gái chú không?
– Dạ con không biết.
– Chú là chú không phân biệt gia cảnh đâu vì lúc trước chú cũng đi lên từ 2 bàn tay trắng.
– Dạ.
– Nếu được thì con trông coi nó dùm chú, nó ngây thơ lắn nên chú cũng sợ.
– Chuyện đó dễ mà chú.
– Thôi con lên phòng với con nhỏ đi, chú đi đây với mấy ông bạn.
– Dạ chú đi.
Lên phòng vẻ mặt Q. A có vẻ như hồi hộp pha lẫn một chút lo âu.
– Ba em nói gì với anh mà lâu thế?
– Ba em bảo anh nghỉ việc.
– Sao lại thế được.
– Sao anh biết.
– Không được, để em đi nói ba.
Rồi nhỏ chạy vù đi may mà tui nắm tay lại kịp.
– Đi đâu đấy, anh đùa thôi.
– Huhuhu…
Nhỏ nhìn tui vài giây rồi bắt đầu khóc, tui biết là nhỏ mít ướt nhưng đâu nghĩ nó kinh khủng như zậy. Tui kéo nhỏ vào lòng vỗ vai.
– Thôi nín đi, anh xin lỗi.
– Hic… Anh biết em… Hic… Sợ anh đi luôn lắm không…
– Ớ, anh không biết.
Câu bông đùa của tui làm nhỏ phì cười.
– Em tỏ tình với anh đấy à?
– Nghĩ sao tùy anh.
– Ừ, anh đồng ý.
– Đồ ham hố.
– Kệ anh.
– Hì, em thương anh…
Sau buổi chiều nhận lương là buổi tối say xin của tui với thằng Huy. Tui cầm 5 chai cân cả bàn nhậu, mà bàn nhậu có 2 thằng à. Tầm 10h tối, 2 thằng dật dừ hết rồi, lúc đó tui nhớ như in cảnh thằng Huy ói ra cọng mì dài thòn lòn nhưng nó mắc ngay cổ nên nó hút vô lại nhai nhai.
– Huy, hôm nay tao muốn hỏi mày.
– Mày nói điiiii.
– Sao mày quen tiểu thư mày không quen, lại quen con nhỏ Uyên bán bông gòn.
– Sao mày biết? Hợ.
– Đù má bửa tao gãy tay nó bán mà tao không mua.
– Kệ mày, dôoooo…
– Dzô…
– Ê mày Huy.
– Sao?
– Bên kia có con chỏ nó ỉa kìa.
– Ờ tao thấy rồi, nhìn giống như socola ha mày.
– Lâu rồi tao chưa ăn socola.
– Mày dô xin bà bảy cái dĩa, tao qua hốt tao với mày nhậu.
– Mày khùng hã, cứt chó đó.
– Ăn chết tao chôn.
– Mày say mới đúng…
– Tao say nhưng tao còn biết nó là cứt chó.
– Ờ dị tao say rồi, thôi tao về.
– Dzô…
– Dzô…
Cứ thế hai thằng say nói chuyện với nhau đấy. Nghe bà bảy kể 2 thằng kỳ kèo tới 11h30 thì gục. Thằng Huy thì được con nhỏ nào xinh xắn chở về. Còn tui thì bả kể tầm 10 phút sau con đen ra kéo cổ tui về. Hèn chi sáng hôm sau tỉnh dậy thấy nằm chung với nó, chó hư…
Tags: Ngôn tình hiện đại, Tâm sự bạn đọc, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện teen, Truyện Việt Nam, Tự truyện